Long Nhất nghe bọn hắn thuộc Băng Phong dong binh đoàn, trên mặt hiện lên một nụ cười rạng rỡ, song hai mắt lại phát ra hàn khí cười nói: Băng Phong dong binh đoàn, đúng là oan gia ngõ hẹp. Đại ma pháp sư hệ thổ nghe Long Nhất nói, trong lòng biết có điều không ổn. Hắn vốn tưởng sau khi nói rõ thân phận của bọn hắn đối phương sẽ sợ hãi, nhưng nghe giọng nói của đối phương biết chắc hai bên vốn có oán cừu. Chẳng thể nói gì được nữa, giới chỉ trên tay lóe sáng một màu lam, một phong ấn băng phong thuật khí thế phác thiên cái địa mang theo hàn khí cuồng dũng xuất hiện, trong nháy mắt đã chụp xuống một chu vi mười bước. Lộ Thiến Á khẽ kêu lên một tiếng, thần khí Chi cung đại tự nhiên đã xuất hiện ở tay trái, tay trái nàng vừa kéo dây cung đã bạo phát ra một vầng sang lục nhạt. Tinh linh chi xuân phong vân vũ tiễn! Lộ Thiến Á hét lên 3 mũi tên lục sắc, do tự nhiên chi tức ngưng kết thành, như lưu tinh bắn thẳng vào giữa vùng hàn khí. Chúng nhân cảm giác như có một trận xuân phong trong lành thổi thẳng vào người, bạch sắc của hàn khí nhanh chóng bị thổi đi mất, như một dòng nước mùa xuân chảy vào lòng đất. Ở bên cạnh đó, Man Ngưu tay cầm Lục Ngọc Tài Quyết, chẳng cần dáng vẻ gì chỉ uy mãnh đánh cho vị kiếm sư thất bại lùi lại liên tiếp. Phục ma côn chí cương chí liệt phía trước, phía trên là Thiếu Lâm kim chung chảo làm cho vị kiếm sư chẳng đánh lại được cái nào, nhưng hắn hình như còn muốn đùa bỡn đối với đối thủ. Long Nhất cũng hạ xuống chọn vị kiếm sư còn lại, thong thả làm một động tác. Ánh mắt hắn phát ra khí thế làm cho vị kiếm sư cảm thấy lạnh lẽo kinh hãi cực độ. Vào thời khắc Lông Nhất xuất hiện, hắn đã cảm thấy có điều bất ổn. Trên thế gian vốn chia thành âm dương, âm dương lại chia thành ngũ hành, ma pháp cũng có một đặc tính của ngũ hành, còn đấu khí sao lại không có? Chỉ có khả năng ma pháp cùng đấu khí cùng tinh chất dung hòa thành một, ví dụ như nguyên tố ma pháp hệ thủy hợp đấu khí vào trong thì đấu khí cũng mang đặc tính của ma pháp nguyên tố chính là hệ thủy. Long Nhất trước khi xuất hiện đã mở cửa thủy để sử dụng. Hắn đứng bên cạnh yên lặng vận đấu khí, bên cạnh ý thức xuất hiện lam sắc nhạt chính là hệ thủy ma pháp nguyên tố được đấu khí nhập vào bên trong. Nhưng đấu khí cùng ma pháp hệ thủy có thể hỗ trợ hoặc bài xích nhau, làm sao có thể hợp nhất. Long Nhất nhăn mặt khó chịu không ngờ mới mở cửa thủy đã khó chịu như vậy, không hề biết rằng đang làm địch thủ trước khi rét run vì kinh hãi. Đột nhiên, Long Nhất sử dụng Ngạo Thiên quyết nội lực, nội lực lập tức dẫn động làm cho đấu khí có khả năng dung hợp được với ma lực, tại sao không dùng nội lực làm cái cầu nối để đấu khí và ma khí hợp nhất nhỉ? Long Nhất hưng phấn cúi đầu cười lớn một tiếng. Hắn kêu lớn một tiếng làm cho thần kinh của vị kiếm sư đối diện vốn đã sợ hãi nay càng khẩn trương hơn, thần kinh cuồng nộ rống lên một tiếng bay mình lên kiếm mang sắc xanh nhạt nhằm Long Nhất bổ xuống. Long Nhất hắc hắc cười. Nội lực trong cơ thể đã thành công trong việc dung hợp đấu khí và ma pháp nguyên tố, nhìn thanh cự kiếm trên cao mang mầu lam nhạt, bên ngoài còn được bao bọc bởi nhiều lớp mờ mờ hàn băng chi khí. Ngươi nhìn thấy rõ đấu khí hàn băng của gia gia ngươi đây này. Long Nhất hét lên một tiếng, thanh cự kiếm trên cao tự nhiên rung động. Đinh một tiếng âm thanh phát ra khí từ mũi kiếm của vị kiếm sư. Tức thì thấy vị kiếm sư thảm thiết kêu lên một tiếng, như một khối đá từ trên không rơi thẳng xuống đất. Hai cánh tay hắn từ trên xuống bị đóng từng lớp băng dầy, đứng lặng như kẻ mất hồn. Long Nhất nhìn thấy hàn băng đấu khí do hắn chế ra xuất thủ thu được hiệu quả, tâm lý vạn phần đắc ý. Dung hợp được ma pháp hệ thuỷ và đấu khí uy lực quả là đại tăng nhưng chưa hoàn toàn dung hợp được tính chất trên ma pháp. Chính vì Cuồng long đấu khí của Long Nhất chưa đột phá nên chưa đạt được lực lượng cường đại tương xứng. Ngày nào dung hợp được lực lượng cường đại và ma pháp uy lực quả là không tưởng tượng được. Vị kiếm sư như nhìn thấy quỷ, sợ hãi từ xa nhìn Long Nhất rồi đột nhiên lùi lại quay người tựa như muốn chạy trốn. Muốn chạy ư? Chạy đi đâu? Long Nhất cười lãnh khốc, dùng thân pháp Càn khôn đại na di đuổi theo, trên không trung chỉ lưu lại những tàn ảnh, thanh kiếm giơ lên khéo léo bổ xuống phía sau gã kiếm sư, sau đó nhanh chóng đáp xuống đất và lùi lại. Kiếm sư khuôn mặt trắng bợt hạ xuống quay người lại, há to mồm chỉ ba ngón tay về phía Long Nhất. Đột nhiên nửa thân trên hắn đột nhiên phình ra rồi nổ tung, làm xuất hiện một trận huyết vũ phun tuyền. Nhưng lại có sự tình quỷ dị xuất hiện, khi huyết vũ phun ra ngoài không trung, nhìn thấy thân thể kiếm sư xuất hiện hàng tầng hàn khí mờ mịt, trông như thiên nữ tán hoa. Huyết vũ và nhục thể vốn bị chia nhỏ và đóng băng tại không trung, hình thành nên một băng điêu mang hình một bông hoa. Thấy cảnh đó mọi người sợ hãi đến ngây ngốc, không ước hẹn mà cùng đưa mắt nhìn thanh kiếm đang đứng thẳng trong tay Long Nhất. Mọi người bây giờ đã hiểu, chính là sát nhân cũng phải cảm thấy hài lòng và đẹp mắt. Nhiều khi loại tinh huyết tàn khốc cũng có thể cảm nhận cái đẹp. Lúc này, đống huyết băng tỏa ra hồng sắc soi lên khuôn mặt anh tuấn của Long Nhất, làm hiện lên vẻ tà dị. Long Nhất cũng đứng yên như bị sét đánh. Lúc linh cảm đột nhiên phát sinh liền đem ra thử không ngờ lại thu được hiệu quả, lúc này hắn cũng chẳng biết mình nghĩ gì. Tâm linh dần dần tỉnh lại, thong thả quay người lại, phát hiện ra mọi người đang trừng mắt lên nhìn mình, chẳng biết mọi người suy nghĩ về hắn như thế nào. Có chuyện gì sao? Không cần phải truy đuổi nhưng nên đánh nhanh thắng nhanh đi. Long Nhất hét lên. Mọi người như chợt tỉnh cơn mơ, bắt đầu đánh tiếp. Man Ngưu cùng Lãnh U U vốn chưa xuất toàn lực, nghe Long Nhất bảo đánh nhanh thắng nhanh lập tức đều gia tăng tốc độ tấn công. Trong khi đại ma pháp sư hệ thủy và kiếm sư nhìn thấy cái chết của đồng bọn tâm thần hoàn toàn hoảng loạn, ý chí chiến đấu chẳng còn. Không đến hai phút, vị kiếm sư đã bị Man Ngưu dùng Lục Ngọc Tài Quyết đập vỡ óc, não trắng tung tóe rơi khắp mặt đất. So với cảnh của Long Nhất thì kém quá xa, nhìn cứ như người vừa ăn cơm tối xong bị nôn ra vậy. Kiếm sư trước khi chết kêu thảm một tiếng khiến cho vị đại ma pháp sư hệ thủy bị phân tâm. Lộ Thiến Á bất ngờ dùng Tinh linh chi tên bất ngờ bắn một phát xuyên tâm. Cuộc chiến kết thúc, mọi người quay lại bên Long Nhất, nhìn hắn bằng con mắt sung bái. Đương nhiên, Vô Song giá ni tử là ngoại lệ. Nàng, trừ lúc xảy ra sự việc lộ ra nét sợ hãi sau đó lại nhanh chóng lấy lại vẻ mặt lạnh nhạt và bình tĩnh. Bây giờ Tố Tố, chính là nữ nhân Mặc Tây tộc kêu lên một tiếng, mới đứng dậy đến gần trước mặt Long Nhất, khóc nói: Đa tạ ân công! Cảm ơn mọi người đã cứu ta và phu quân, Tố Tố nguyện làm trâu làm ngựa kết cỏ ngậm vành để trả ân này. Long Nhất nhẹ nhàng an ủi nữ nhân Mạc Tây tộc, nghĩ xem đã từng gặp nàng ở đâu. Nàng ước chừng khoảng 25, 26, trên mặt có dính bụi và dấu vết của bùn đất, nhưng nếu rửa sạch bùn đất đi thì có thể nói nàng quả thậtlà một mỹ nhân khuynh thành. Long Nhất trong đầu bóng xuất hiện một hình bong, bỗng phát giác nữ tử này có nhiều điểm giống Ti Bích. Chàng tâm thần chấn động. Không biết nữ tử này và Tì Bích có quan hệ gì không? Sắc lang! Ngươi nhìn cái gì mà ghê thế, người ta đã có trượng phu rồi. Lãnh U U bất mãn bên Long Nhất khẽ nói, đồng thời ngọc thủ hạ xuống mở ra, ôm lấy eo hắn xiết chặt, nhu nhuyễn vô cùng. Long Nhất cắn răng lại bởi ngọc thủ Lãnh U U đã nhẹ nhàng vuốt lên trên, thân thể nàng run rẩy mềm mại vô cùng, phong tình vạn chúng lém lỉnh lườm Long Nhất một cái rồi bỏ tay ra. Vị tỷ tỷ này, mau đứng dậy chúng ta nhất định sẽ cố gắng giúp đỡ. Lộ Thiến Á đến trước giúp Mạc Tây tộc nữ nhân đứng dậy, hai mắt mở to nhìn sang chỗ Long Nhất. Long Nhất đi đến gần thấy nam nhân vẫn còn thở đều liền đến trước mặt ngồi xuống. Thấy băng nhập vào người đã không còn biến hóa, nhưng trước ngực đã hoàn toàn bị đóng thành một khối đá rắn chắc, không phải nghĩ cũng biết chắc nội tạng bên trong đã bị đóng thành băng cả. Gặp tình trạng này có dùng thần thánh Trì Dũ thuật cũng không có một chút hy vọng. Quang hệ ma pháp đối với ngoại thương rất tốt nhưng đối với nội thương không có tác dụng lớn lắm. Long Nhất thấy tim của nam nhân vẫn còn đập, không ngờ yếu thế mà vẫn còn sống được. Tình huống nguy cấp, Long Nhất chẳng thể do dự, hai tay một trức một sau chạm ngực nạn nhân trước ngực sau lưng. Ngạo Thiên quyết nội lực thong thả đi vào trong, từ từ đả thong các kinh mạch trước ngực, đẩy hàn khí ra khỏi cơ thể. Đồng thời thử kích thích các huyệt vị làm hoạt động lại các nội tạng và sinh mệnh. Dần dần, khuôn mặt trắng nhợt của nam nhân đã khôi phục được một điểm huyết sắc, nhưng Long Nhất hiện tại trên đầu đầy mồ hôi. Mồ hôi trên trán tạo thành các hạt nhỏ chảy xuống dưới, khắp thân hắn cũng thấm đẫm nước. Lộ Thiến Á đau lòng muốn lại gần lau mồ hôi cho Long Nhất nhưng bị Vô Song giữ lại. Nàng nhìn thẳng Lộ Thiến Á nói: Đừng đến gần hắn. Hắn lúc này đang dung một loại công pháp đặc biệt để giúp nam nhân trị thương, không ai được làm phiền hắn. Nếu là người khác thì Long Nhất nhất định sẽ không tiêu hao nhiều nội lực để cứu như vậy. Bởi vì tại Thương Lan đại lục này chỉ có một nguyên tắc là cá lớn nuốt cá bé mà thôi. Lúc nào cũng có thể sinh chuyện được. Nếu lúc đang cứu chữa, vạn nhất bị cừng giả tấn công thì thực là nguy hiểm vô cùng vì lúc này ranh giới giữa sống và chết chỉ nhỏ bằng sợi chỉ. Một nguy hiểm nữa là nếu cố gắng cứu chữa trong thời gian dài thì cũng hao tổn nhiều nội lực, chẳng khác truyền sinh mệnh cho kẻ khác. Nhưng nhìn phu thê Mạc Tây tộc rất nhiều khả năng cùng Tì Bích có quan hệ, vì thế Long Nhất có lý do để không thể không cứu chữa.