Phiêu Miễu Chi Lữ

Chương 179:




Xích Minh ma tôn thỉnh thoảng nhìn lén Lý Cường, hắn thừa dịp Ba Nhược Nghiệp bỏ đi thời gian ngắn ngủi đã lặng lẽ cắn nuốt hai người tu chân công lực rất cao, hắn phỏng chừng nếu có thể cắn nuốt tất cả những người tu chân bị ma hóa ở đây thì mình có thể đạt được tới tu vi như Duyên Khang ma tôn. Nghĩ như vậy nên hắn vui vẻ không thôi, nếu không phải e ngại Ma Cấm tiên huyền, hắn đã sớm không nhịn được bay chuyển vòng tròn trên bầu trời.

Khi Ba Nhược Nghiệp quay trở lại bên người hắn thì vừa lúc hắn đang chuẩn bị cắn nuốt một người tu chân khác, nhìn Ba Nhược Nghiệp đột nhiên quay lại, hắn không thể làm gì khác hơn là tạm thời dừng lại, nhìn Ba Nhược Nghiệp nhe răng nhếch miệng cười, nhưng trong lòng lại thầm mắng, rồi lại nhàm chán hỏi: " Tiểu tử, tên kia đang làm gì?"

Ba Nhược Nghiệp sửng sốt một chút mới có phản ứng, thì ra hắn đang hỏi tới Lý Cường, nhưng bản thân hắn lại không muốn đáp lời tên ma tôn này, chỉ không nói một lời đi theo sát, coi như không có nghe thấy. Xích Minh ma tôn tức giận đến reo lên: " Hỏi ngươi đó a, ngươi bị câm sao?"

Ba Nhược Nghiệp trừng mắt nhìn hắn, lạnh lùng nói: " Ngươi mau theo lời đại trưởng lão phân phó đi làm việc đi, những chuyện khác không cần ngươi quản."

Xích Minh ma tôn vung Huyết Ma Kích lướt qua, Ba Nhược Nghiệp vội vàng né sang bên cạnh, nói: " Nếu ngươi gây loạn, ta gọi đại trưởng lão tới."

Xích Minh ma tôn nhất thời xẹp xuống, hắn hung hăng nhổ ra một hơi, bất đắc dĩ lại tiếp tục xoay thành vòng tròn.

Lý Cường nói với Nhan Tạo: " Ngươi đưa mọi người sang một bên mà nhìn, chú ý những người bị ma hóa này, đừng cho bọn họ xông vào chỗ ta đang làm." Trong lòng hắn có chút thắc thỏm bất an, bởi vì hắn chỉ mới dùng tiên thuật lần đầu tiên. Hắn thu hồi Thái Hạo Toa, bay đến bầu trời trên mảnh đất trống, hít sâu một hơi, bắt đầu liên tục kháp động tiên huyền.

Mọi người nghe thấy một trận long long thanh trầm muộn mơ hồ truyền đến, mắt nhìn thấy thân ảnh Lý Cường như có sóng gió nổi lên, hắn tựa như đang đứng trong dòng nước trong suốt thấy đáy, theo nước gợn sóng nhộn nhạo vặn vẹo, ngay cả không khí chung quanh thân hắn cũng đang ba động, cảnh tượng phi thường kỳ dị. Theo tiên huyền của Lý Cường hoàn thành, long long thanh trầm muộn bắt đầu trở nên rõ ràng, chỉ nghe Lý Cường quát to: " Khởi!" Mặt đất sóng gió cấp tốc nổi lên.

Nhan Tạo quả thật không dám tin vào mắt của mình, hắn phát ra sự thán phục từ trong nội tâm, nói: " Trời ạ! Quá thần kỳ! Đây là tiên thuật hay sao? Thật không tưởng nổi a!"

Mỗi người đều trợn mắt há hốc mồm, mắt nhìn thấy mặt đất bên dưới rất nhanh khởi lên, phạm vi vô cùng to lớn.

Nhan Tạo tỉnh lại đầu tiên, hắn hét lớn: " Mọi người mau di chuyển những người chung quanh!"

Một ngọn núi chậm rãi mọc lên, phảng phất như một cây đại đao từ dưới đất xuyên ra, cô linh linh đứng ngay giữa mảnh đất trống. Lý Cường bay đến trên bầu trời của ngọn núi, lại kháp động tiên huyền, ngọn núi bắt đầu hướng ra bốn phía kéo dài.

Lý Cường dần dần cảm thấy có chút cố hết sức, Kim Tôn Thần Tâm nhảy lên không ngừng, đại lượng thần dịch lực dũng mãnh tuôn vào tiên huyền, theo tiên huyền thứ hai hoàn thành, cả đại địa đều cũng run rẩy, ngọn núi cao lớn một tòa rồi một tòa rất nhanh khởi lên, ngọn núi nhanh chóng trầm xuống chung quanh, hình thành một vòng núi vây quanh như sơn cốc lớn. truyện được lấy tại TruyenFull.vn

Lý Cường bắt đầu lần thứ ba kháp động tiên huyền, nhưng hắn đã lực bất tòng tâm, trong lòng hắn rõ ràng, nếu không cách nào thiết trí tiết điểm của trận pháp, một khi đình chỉ vận dụng tiên thuật, thì ngọn núi sơn cốc này sẽ hoàn toàn sụp đổ. Hắn cắn răng ngạnh chống, từng đạo kim mang theo lần tiên huyền thứ ba hoàn thành tản ra ngoài, mỗi một đạo kim quang lạc xuống, chính là một tiết điểm của trận pháp.

Loại thần thông từ trống rỗng mà có thể tạo thành núi non thế này làm cho mọi người sợ hãi than thở không ngừng, ngay cả Xích Minh ma tôn đang vây vòng tròn ở xa xa cũng giật nảy mình, hắn biết đây là tiên thuật. Đột nhiên hắn hiểu được ý định của Lý Cường, không nhịn được quay đầu nhìn đám người đang đi theo, rất muốn bất chấp tất cả mà cắn nuốt hết bọn họ, đang trong lúc do dự, Ba Nhược Nghiệp đột nhiên ho khan một tiếng, lọt vào tai làm hắn kinh tâm, cuối cùng hắn đành buông tha ý nghĩ này. Hắn sợ nhất không phải là thất tự tiên huyền, mà chủ yếu chính là lời thề tâm ma châu đang nằm trong tay Lý Cường, một khi cãi lại lời thề, lực cắn trả đáng sợ này hắn thừa nhận không nổi.

Ba Nhược Nghiệp không hổ là Phật tông đại tông sư, hắn đã sớm chú ý tới thần sắc cổ quái của Xích Minh ma tôn, mắt thấy người này mắt tỏa hồng quang, nhịn không được liền phát ra âm thanh cảnh cáo, nhắc nhở hắn nơi này còn có người đang nhìn. Xích Minh ma tôn hung hăng trừng mắt nhìn hắn, lại tiếp tục nhàm chán chuyển thành vòng tròn lớn xung quanh, đột nhiên, một trận ba động kỳ dị khiến cho hắn đột nhiên khựng lại, chuyện xuất ngoài ý muốn, làm cho đám người tu chân bị ma hóa phía sau liền ùn vào một chỗ, nhất thời trên trời dưới đất đều loạn thành một đoàn.

Huyết Ma Kích trong tay Xích Minh ma tôn vung lên, đám người lập tức tránh ra một thông đạo, chỉ thấy từ phía chân trời xa xa xuất hiện một luồng hắc tuyến, mơ hồ có tiếng quái thanh truyền đến. Ba Nhược Nghiệp ngạc nhiên nói: " Ngươi làm gì?"

Xích Minh ma tôn lộ ra thần sắc thận trọng, mắng: " Trách không được, nguyên lai cả người này cũng đã tới thế giới này."

Ba Nhược Nghiệp nghe vậy run lên, vội vàng hỏi: " Là ai?"

Xích Minh ma tôn không để ý tới câu hỏi của hắn, thì thào lẩm bẩm: " Hỗn đản, dám chiếm tiện nghi của ta, hừ hừ, xem ta làm sao thu thập ngươi."

Luồng hắc tuyến càng ngày càng rõ ràng, dần dần biến thành màu đen âm u phô thiên cái địa, cuồng phong xẹt qua đại địa, hàn khí âm lãnh trong nháy mắt liền làm cho đại địa kết thành băng sương, không tới mười giây, sắc trời hoàn toàn âm u xuống tới.

Một hư ảnh màu đen từ không trung cấp tốc đánh về đám người bị ma hóa phía dưới, Xích Minh ma tôn không nói một lời xuất Huyết Ma Kích trong tay ra, vô số kích ảnh màu đỏ sậm tản ra, chỉ nghe một tiếng thảm hào thê lương tê tâm liệt phế vang lên, hư ảnh màu đen kia từ trên mặt đất phóng lên cao, rất nhanh ngưng tụ trong không trung.

Xích Minh ma tôn giống như một con sư tử đang giận dữ, rít gào phóng qua, trong miệng mắng to: " Lung Hàn Âm! Đồ hỗn đản! Nhìn thấy ta còn dám làm càn như thế, dám cướp đồ của ta? Ta đánh nát ngươi!"

Lung Hàn Âm là thuộc hạ của đại thần ma Khai Hoàng ma tôn, cũng là ma đầu cấp thần ma, bởi vì Xích Minh ma tôn bị Ma Cấm, hắn không có phát hiện nơi đây có người lợi hại hơn mình, hưng phấn trùng trùng chạy tới định cắn nuốt đám người bị ma hóa, không ngờ bị Huyết Ma Kích của Xích Minh ma tôn đánh cho choáng váng mặt mày hiện ra nguyên hình.

Ba Nhược Nghiệp vừa nhìn thấy cả kinh đến lông tóc cũng dựng đứng lên, Lung Hàn Âm này thật sự là rất khó nhìn, Xích Minh ma tôn nhìn qua dù sao cũng có bộ dáng của một thiếu niên tuấn mỹ, còn Lung Hàn Âm thì không cách nào chịu nổi. Người này có bốn tay, vùng ngực trần còn có một gương mặt, thân thể giống như mới từ trong đầm nước đen thui đi ra, lộ ra sắc xanh đen âm u, chỉ có hai gương mặt thì lại trắng bệch, hơn nữa lại trắng đến đáng sợ, mái tóc dài xám trắng kết thành vô số bím nhỏ xõa trên vai, hai gương mặt trên dưới thì giống nhau như đúc, chỉ là cặp mắt của gương mặt trên ngực lại không có con ngươi, phát ra quang mang sâm sâm.

Lung Hàn Âm sợ hãi nhìn Xích Minh ma tôn, hắn nhìn thấy Huyết Ma Kích thì nhận ra người cầm nó, sợ đến quỳ sụp trên không trung liên thanh nói: " Âm nhi bái kiến Ma Tôn!" Hắn không nghĩ tới Xích Minh ma tôn cũng đang ở thế giới này. Lung Hàn Âm vừa tiến vào thế giới này thì lập tức ẩn tung tích chạy trốn, hắn đã từng nhìn thấy La Thiên Thượng Tiên Cô Tinh dùng tiên thuật cực đại phong bế thông đạo, hắn biết một khi tiên nhân phong bế xong thì bản thân mình cũng sẽ không chạy thoát, cho nên vẫn trốn bên dưới một Tấn Phí Lưu, đợi được khi Cô Tinh và Hiên Long rời đi mới tìm kiếm đường ra. Hắn rất may mắn gặp được một người tu chân, đem người nọ ma hóa xong, để cho người nọ dẫn đường đưa hắn đi tới Lâm Minh Tinh, dọc đường hắn góp nhặt được rất nhiều Ma Huyết Sát Vụ bị phi tán. Sau khi hắn tới Lâm Minh Tinh, hắn lộ nguyên hình, bắt đầu liên tục cắn nuốt người tu chân và con người, lực lượng ma đầu ngày càng mạnh lớn.

Xích Minh ma tôn thu hồi Huyết Ma Kích, lăng không đi từng bước tới hướng Lung Hàn Âm, nanh nọc cười nói: " Dám đến chỗ ta cướp người, ngươi có phải đã hôn mê đầu óc rồi không? Ta cho ngươi cướp! Ta cho ngươi cướp!" Hắn dùng Huyết Ma Kích đâm từng cái một vào người Lung Hàn Âm, làm cho cả người hắn đầy lỗ thủng. Mặc dù những vết thương trên người khép lỗ rất nhanh, nhưng Lung Hàn Âm vẫn phát ra tiếng thảm hào thống khổ, hắn không dám có chút phản kháng, ở hắc ma giới thực lực chính là hết thảy, trong lòng hắn rất hiểu được, nếu không phải mình là kẻ dưới tay của Khai Hoàng ma tôn, thì Xích Minh ma tôn sẽ không chút do dự cắn nuốt mình.

Ba Nhược Nghiệp nhìn thấy kinh tâm động phách, nhất thời không biết nên làm thế nào mới tốt, hắn không hiểu vì sao lại có nhiều đại ma đầu cấp thần ma như vậy xuất hiện. Đột nhiên những người tu chân bị ma hóa mất đi khống chế hướng hắn ra tay, Ba Nhược Nghiệp liên tục bổ ra vài đạo lôi hỏa, cấp tốc lui về phía sau, vừa lui vừa hét lớn: " Xích Minh ma tôn!"

Xích Minh ma tôn làm bộ không nghe thấy, tiếp tục ngược đãi Lung Hàn Âm. Ba Nhược Nghiệp nhìn người tu chân bị ma hóa mà xông tới ùn ùn, bất đắc dĩ hét lớn: " Nhan huynh mau tới!"

Nhan Tạo lập tức đái lĩnh mọi người xông tới ngăn cản những người tu chân bị ma hóa đang nổi giận, trong lúc nhất thời tia chớp sét đánh vang thành một mảnh.

Lý Cường đột nhiên phát hiện Mê Tung đại trận này dường như còn khuyết một thứ trọng yếu nhất nào đó, đó chính là linh khí, phải có linh mạch gì đó ở dưới đất mới có thể cung cấp năng lượng cho đại trận vận chuyển mới được. Hắn không khỏi cảm thấy uể oải, suy nghĩ một chút, hắn lại thiết lập tại trận nhãn một tiểu hình Hỏa Linh trận pháp, sau đó bức thiên hỏa trong bao tay ra một nửa, cung cấp năng lượng cho đại trận. Trong lòng hắn hiểu được đây cũng không phải là kế lâu dài.

Theo thiên hỏa tiến vào Hỏa Linh trận, Lý Cường rốt cuộc đã hoàn thành đại hình trận pháp đầu tiên do bản thân mình thiết kế. Hắn rất nhanh kháp động tiên huyền, đại trận bắt đầu chậm rãi vận chuyển, trong phút chốc, vụ khí bàng bạc từ trong núi non đại trận mọc lên, trong vụ khí lóe ra vô số hỏa tinh màu tím, rất nhanh cả tòa đại trận đều tràn ngập sương mù nồng đậm.

Lúc này Lý Cường mới ngẩng đầu nhìn lên trời, trong lòng cảm thấy kỳ quái: " Bầu trời sao tự nhiên lại tối đen thế này?" Trong giây lát, nghe thấy một trận tiếng nổ mạnh kịch liệt, hắn vội vàng từ trong Mê Tung đại trận thuấn di đi ra, chỉ thấy Ba Nhược Nghiệp và đám người Nhan Tạo làm thành một trận hình như quả cầu, đang liều mạng chống đỡ người tu chân ma hóa đang công kích. Lý Cường nhìn thấy thế không khỏi giận dữ, cao giọng quát: " Tiểu Minh!"

Xích Minh ma tôn đang khoái hoạt khi hành hạ Lung Hàn Âm, hắn vốn bị Lý Cường áp chế đến nỗi trong bụng chất chứa một cỗ tà hỏa, vẫn tìm không được nơi phát tiết, bây giờ hắn trút hết ra trên người Lung Hàn Âm. Nghe tiếng Lý Cường gầm lên, hắn không khỏi rùng mình, vội vàng đáp: " Ta đang ở chỗ này!"

Lung Hàn Âm cũng sợ đến run lên, có thể làm cho Xích Minh ma tôn sợ hãi đến như vậy lại là ai? Chẳng lẽ Duyên Khang ma tôn cũng đã tới?

Một đạo kim quang hiện lên, Lý Cường xuất hiện bên người Xích Minh ma tôn, Xích Minh ma tôn sợ đến nhấc tay che đầu, hét lớn: " Đừng đánh! Đừng đánh!"

Trong lòng Lý Cường nhịn không được buồn cười, hắn lớn tiếng quát: " Còn không gọi những người kia về đây? Di, hắn là ai vậy?"

Xích Minh ma tôn mặc dù rất sợ Lý Cường, nhưng hắn vẫn còn muốn đảo loạn. Hắn giả bộ một bộ dáng rất thành thật, rất nghe lời mà đáp: " Ta đi gọi mấy người đó về." Hồng quang chợt lóe, hắn đã bỏ chạy.

Lý Cường cẩn thận đánh giá Lung Hàn Âm, trong lòng thất kinh, hỏi: " Ngươi là thần ma?"

Lung Hàn Âm cũng đang quan sát Lý Cường, hắn thật sự nghĩ không ra vì sao Xích Minh ma tôn lại sợ Lý Cường, hắn cũng không phát giác Lý Cường có bao nhiêu lợi hại, dựa theo quy củ của hắc ma giới, ai lợi hại thì người đó mới có tư cách nói chuyện. Hắn mạnh mẽ đứng lên, gương mặt ngay ngực phát ra tiếng cười khó nghe, không cam lòng yếu thế hỏi: " Không sai, ta là thần ma thuộc hạ của Khai Hoàng ma tôn, ha ha, ta là Lung Hàn Âm, ngươi là ai?"

Thần sắc Lý Cường bất động, lạnh như băng nói: " Ta là ai không trọng yếu, nếu ngươi đã tới giới này, thì không cho ngươi tùy tiện đả thương người, nếu không, Xích Minh ma tôn là tấm gương của ngươi!" Thật ra trong lòng Lý Cường không có chút nắm chắc, thực lực của thần ma hẳn là ngang ngửa Tán tiên, thần ma thật rất khó tiêu diệt, mình lại không có được thủ đoạn của Cô Tinh, đối phó thần ma hẳn là không dễ dàng.

Lung Hàn Âm phát ra tiếng cười quái dị, gương mặt quái dị trên ngực lóe lên một tia hắc khí, hai con ngươi trắng dã đột nhiên bắn ra hai đạo bạch quang. Lý Cường cũng đã tương thần dịch lực đến hai mắt, cũng bắn ra hai đạo kim quang. Lung Hàn Âm lần này nếm phải đau khổ, hắn không nghĩ tới Lý Cường lại là người tu thần, hoàn toàn khác biệt rất lớn với người tu chân, hắn phát ra Ma Nhãn Phệ Hồn thuật lập tức bị thần nhãn của Lý Cường đánh tan, con mắt trên ngực giống như bị châm đâm trúng, đau đến hắn nhịn không được mà điên cuồng kêu lên.

Bây giờ kinh nghiệm chiến đấu sinh tử của Lý Cường cực kỳ phong phú, thừa dịp Lung Hàn Âm đang thảm hào kêu to, Thập Bát Diệt Ma Thủ sáu tầng điệp gia liền trong nháy mắt hoàn thành. Trong lòng hắn đột nhiên như có sở ngộ, không kịp ngẫm nghĩ, bàn tay đánh ra kim mang hình trăng khuyết sáu tầng điệp gia. Sau khi kim mang rời khỏi tay, Lý Cường đã chợt hiểu ra, bởi vì công lực tiến vào cảnh giới Bất Tử Chi Tâm của Tam Diệt Thiên, đối với sự khống chế của sáu tầng điệp gia cũng đã tiến vào cảnh giới mới, hắn phát hiện mình có thể khống chế được kim mang phát ra ngoài.

Lung Hàn Âm có bốn tay, trong đó có hai thì mọc ra ở ngực nơi gương mặt quái dị, so với những cánh tay bình thường thì nhỏ hơn rất nhiều, đang dùng sức xoa con mắt quái dị, mặt khác hai tay bên trên đang cầm một xâu chuỗi dài, thỉnh thoảng có thanh mang chớp động, liên tử này trong hắc ma giới cũng rất có danh, đó chính là hắc tác chuyên môn dùng để câu hồn. Lung Hàn Âm bạo nộ, hắn giơ lên hắc tác trong tay, nhưng lại phát hiện đối thủ không cho mình cơ hội nữa. Chung quanh đầy kim mang hình bán nguyệt đang bay đầy, chậm rãi xoay quanh thân thể mình, kim mang tựa hồ hàm chứa một loại kình lực cổ quái, hắn không khỏi hoảng sợ vô cùng.

Lý Cường bắt đầu thao khống kim mang bay quanh, hắn không vội không vàng dùng kim mang hình bán nguyệt phong bế không gian chung quanh, lại thử tách ra một đạo kim mang tới gần Lung Hàn Âm. Rốt cuộc hắn đã lĩnh ngộ được tinh túy của Thập Bát Diệt Ma Thủ, Bách Kiếp Thần Lôi quả thật là không giống bình thường, dĩ nhiên có thể hoàn mỹ kết hợp với thần dịch lực, nếu nói pháp thuật của người tu chân có thể tương thông với tiên thuật, vậy pháp thuật của Phật tông và thần thuật càng gần gũi với nhau.

Lung Hàn Âm mờ mịt nhìn chung quanh, hắn không nghĩ tới Lý Cường lại lợi hại như vậy, trong lòng không khỏi hối hận, nếu vừa rồi mặc kệ tất cả mà bỏ chạy, Lý Cường không chắc có thể đuổi theo, bây giờ tình huống đã không ổn, tất cả đường lui đều bị kim mang đáng chết này ngăn chận. Hắn quyết định thật nhanh, toàn thân dâng lên hắc vụ nồng đậm cố gắng ngăn trở công kích của kim mang.

Lý Cường rất rõ ràng uy lực trước kia của Bách Kiếp Thần Lôi, nhưng có thể hoàn toàn khống chế được sáu tầng điệp gia như thế này cũng chỉ là lần đầu tiên, hắn nhịn không được muốn dùng Lung Hàn Âm thí nghiệm một chút. Lý Cường cười nói: " Lung Hàn Âm, Xích Minh ma tôn nhìn thấy ta cũng không dám làm càn, ngươi còn chưa tu đến cảnh giới của đại thần ma, cũng dám tìm ta kêu la quỷ quái? Hay lắm, cho ngươi chịu chút đau khổ, lần sau gặp lại ta, ngươi nhất định sẽ rất có lễ phép, hắc hắc." Hắn biết mình còn chưa có thực lực tiêu diệt được thần ma.

Lung Hàn Âm tức giận vô cùng cố gắng ngăn cản, một đạo kim quang hình bán nguyệt bắt đầu cấp tốc xoay tròn vòng quanh hắn, hắc vụ quanh thân Lung Hàn Âm bị kim mang rất nhanh làm tan rã, khi hắn lộ xuất thân hình thì kim mang của Bách Kiếp Thần Lôi đột nhiên tiến bắn vào trong cơ thể hắn, đánh cho hắn phải bật lui về phía sau. Hai gương mặt trên cơ thể Lung Hàn Âm đều lộ ra nét không thể tin, ngay sau đó, kim mang bốn phía giống như những viên đạn, liên tục không ngừng bắn vào trong thân thể hắn.

Lý Cường bay ngược về phía sau, đồng thời quát to: " Bách Kiếp Thần Lôi! Bạo! Bạo! Bạo! Ha ha."

Lung Hàn Âm như thế nào cũng không có nghĩ đến Bách Kiếp Thần Lôi lại kinh khủng như thế, lôi hỏa sét đánh bình thường vốn rất khó thương tổn được hắn, trừ phi là pháp bảo chuyên môn dùng để khắc chế thần ma, hoặc là đối thủ lợi hại hơn chính mình như đại thần ma. Lung Hàn Âm không có pháp thuật thân ngoại hóa thân như đại thần ma, ngay cả tiếng kêu thảm thiết còn chưa kịp phát ra, cả thân thể đã bị Bách Kiếp Thần Lôi nổ tạc đến hàng ngàn cái lỗ hổng.

Rốt cuộc, hắn chịu thêm một đạo Bách Kiếp Thần Lôi cuối cùng, cả ma thể tựa như một đoàn thịt nát, ở không trung cao thấp phiêu động. Rồi đột nhiên, mây đen đầy trời hướng hắn tụ tập lại, rất nhanh hắn đã bị bao vây trong hắc vụ nồng đậm, một hồi lâu hắn lại ngưng thể một lần nữa, nhưng nguyên khí đã đại thương. Âm vân trên bầu trời dần dần tiêu tán, Lung Hàn Âm phát ra một tiếng hống to thê lương, hắn vừa oán hận vừa cực kỳ sợ hãi, một kích của Bách Kiếp Thần Lôi khiến cho lực lượng ma đầu của hắn tiêu tán đi một nửa, nếu chịu thêm một kích, hắn sẽ không thể chịu được nữa. Hắn cũng không dám dừng lại, thảm hào hướng xa xa bỏ chạy.

Lý Cường phát ra Bách Kiếp Thần Lôi, lực chú ý đã bị Xích Minh ma tôn hấp dẫn, chỉ thấy hắn mang theo những người tu chân bị ma hóa chuyển thành vòng tròn trong không trung, nhưng cũng đã có ít người tu chân không nghe theo sự chỉ huy nưa, thỉnh thoảng lại công kích lẫn nhau, làm cho hung tính của Xích Minh ma tôn đại phát, liên tục cắn nuốt mấy người tu chân không nghe lời. Ba Nhược Nghiệp và Nhan Tạo không biết cách nào đành đứng nhìn, bọn họ cũng không thể tưởng tượng được cảnh này.

Lý Cường thuấn chuyển qua bên người Xích Minh ma tôn, nói: " Mang theo bọn họ đi theo ta!"

Xích Minh ma tôn hỏi: " Lung Hàn Âm đâu rồi?"

Lý Cường nhàn nhạt nói: " Bị ta đánh chạy rồi, ngươi hãy thành thật mang theo họ đi theo ta."

Xích Minh ma tôn có chút không dám tin tưởng, hắn biết sự lợi hại của thần ma, theo hắn tính toán, với thực lực của Lung Hàn Âm có thể dây dưa với Lý Cường cả nửa ngày, như vậy mình cũng có thời gian cắn nuốt thêm mấy người tu chân, không nghĩ tới Lung Hàn Âm lại vô dụng như thế, vốn không cách chống lại được Lý Cường. Trong lòng Xích Minh ma tôn vừa giận vừa đáng tiếc, hắn tựa như một con khỉ ham ăn, không lúc nào mà không ngắm nghía tiên quả nằm trên cây mà không ăn được.

Do Lý Cường dẫn đầu, Xích Minh ma tôn mang theo người tu chân ma hóa bay vào trong Mê Tung đại trận, đám người trên mặt đất bị ma hóa cũng thông qua một thông đạo mà hùng dũng ùn ùn tuôn vào trong đại trận. Bây giờ tu vi bày trận của Lý Cường cực cao, ngay cả Xích Minh ma tôn đi vào cũng có chút mơ hồ, chỉ cảm thấy trên dưới trái phải hai bên tất cả đều là vụ khí bạch mang mang, bốn phía một mảnh yên tĩnh, hắn nhịn không được kêu lên quái dị: " Di, ngươi chạy đi đâu hết rồi?"

Lý Cường đột nhiên từ bên cạnh xông ra, hắn nắm Xích Minh ma tôn, kim quang chợt lóe, đã na di ra ngoài trận. Bên ngoài mặt đất trống trải đã khôi phục lại sự yên lặng, chỉ có một đám tu chân cao thủ của Ba Nhược Nghiệp đang lơ lửng ở giữa không trung, nhìn thấy Lý Cường đi ra, bọn họ lập tức tiến lên nghênh đón.

Lý Cường nói: " Chỉ cần phát hiện người tu chân hay người phàm bị ma hóa thì nghĩ biện pháp đưa bọn họ vào trong đại trận, chúng ta phải tìm được biện pháp giải cứu bọn họ."

Nhan Tạo nói: " Có lẽ có biện pháp cứu trị bọn họ...chỉ là..." Hắn do dự một chút, lại nói: " Chỉ là không biết La Thiên Thượng Tiên Kiền Thiện Dong tiền bối có chịu đến hay không, Nhược Nghiệp lão đệ, ba chưởng môn nhân của ba phái chúng ta phải đi Tuyết Long thành, nhìn xem có thể mời được lão nhân gia hay không."

Ba Nhược Nghiệp cười khổ nói: " Sợ rằng rất khó, trong năm đại thành tu chân thì Tân Dương thành là yếu nhất, cũng không có đồ vật tốt cung phụng, dựa vào cái gì mà thỉnh mời La Thiên Thượng Tiên đến?"

Xích Minh ma tôn dát dát một trận cười quái dị, không chút khách khí châm chọc: " Lời này nghe thật mới mẻ, tu chân giới có thể xuất ra được vật gì cung phụng cho La Thiên Thượng Tiên? Ta còn là lần đầu tiên nghe nói có thể thu mua La Thiên Thượng Tiên làm việc cho ngươi, thật sự là kỳ quái a!" Hắn còn ghi hận vừa rồi Ba Nhược Nghiệp đã giám thị hắn, khiến cho hắn không thể thống khoái cắn nuốt người tu chân.

Trong lòng Lý Cường cũng có đồng cảm, hắn nói: " Không biết Kiền Thiện Dong làm sao cứu trị những người bị ma hóa này? Chúng ta về trước rồi hãy nói. Nhan Tạo, ngươi phái người liên tục trấn thủ đại trận này, nếu có người trốn tới, lập tức ngăn cản trở về."

Nhan Tạo đối với Lý Cường đã tâm phục khẩu phục, cung kính đáp: " Nhan Tạo tuân mệnh."

Phòng ốc trong Tân Dương thành phần lớn đã sụp đổ, khói xanh từ những phế khu bay lên, có rất nhiều người tu chân thương tàn, càng nhiều người thường bị lôi hỏa phi kiếm làm bị thương, cơ hồ nhà nhà đều có thương vong, tiếng khóc theo gió phiêu lãng. Người tu chân trong thành cũng đã được tổ chức lại, chia làm rất nhiều tiểu đội đang cứu trợ thương viên.

Lý Cường trở lại nội đường của Phật tông, việc đầu tiên là lấy ra các loại linh đan đang cất giữ, hắn đưa linh đan cho Ba Nhược Nghiệp nói: " Dùng đan dược này đi cứu người bị thương, cấp lão Xích an bài một gian tĩnh thất, phái mấy đệ tử canh giữ hắn, không cho ra ngoài."

Xích Minh ma tôn tức giận kêu to: " Ta không muốn tĩnh thất! Ta muốn xem náo nhiệt...ngươi không thể nhốt ta lại đâu."

Ba Nhược Nghiệp nói: " Ta lập tức an bài, Khánh Tĩnh trưởng lão, ngươi đi chuẩn bị tĩnh thất."

Khánh Tĩnh trưởng lão nói: " Xin đi theo ta."

Lý Cường lạnh lùng nói: " Lão Xích, ngươi phải rõ ràng an phận, đừng có ra tay loạn xạ, nếu không ngươi sẽ hối hận đó." Hắn bất đắc dĩ phải để cho Xích Minh rời khỏi mình một lát, vì có những lời nói không thể cho hắn nghe thấy. Xích Minh ma tôn tức khí kêu lên: " Ta bận rộn cả buổi, không có công lao cũng phải có khổ lao...mẹ kiếp, ta đi! Ta đi!" Hắn nhìn thấy sắc mặt Lý Cường âm trầm xuống, vội vàng đổi lời, bây giờ hắn quả thật có điểm sợ Lý Cường.

Sau khi Xích Minh ma tôn rời đi, Ba Nhược Nghiệp nói: " Người tu chân ma hóa bị vây trong đại trận tạm thời không lo, còn những người thường bị ma hóa nếu thời gian quá dài cũng không sống được, chúng ta nên làm gì bây giờ?"

Lý Cường cảm thấy phi thường buồn rầu, hắn cũng không muốn gặp mặt Kiền Thiện Dong và Đại Nam Phong Ngự, mặc dù Cô Tinh nói có thể đưa cho bọn họ tu thần Thiên Tiến Chương, nhưng thực lực của hai vị này không tầm thường, vạn nhất họ tìm mình phiền toái, với thực lực của mình vẫn còn không đủ, lần này bọn họ sẽ không dễ dàng cho mình chạy thoát.

Lý Cường không chút phản ứng, chỉ nói: " Còn những tu chân đại thành khác có tin tức gì không?"

Ba Nhược Nghiệp nói: " Nhan huynh, ngươi phái một đệ tử đi thăm dò một chút tin tức từ các thành truyền đến, ai, ta nghĩ tình huống không khả quan, Tân Dương thành bình nguyên của chúng ta còn không được rõ ràng, còn những đại thành khác rất khó có tin tức lắm."

Nhan Tạo nói: " Ta còn tự mình đi thăm dò một chút, sự tình trong thành cũng còn một ít phải xử lý, tiền bối, ta cáo từ trước, một lát quay trở lại." Hắn dẫn đám người tu chân cao thủ kia rời đi. Trong lòng Nhan Tạo đã rất nóng nảy, nhiều chuyện trong Tân Dương thành cũng cần phải có hắn làm chủ, trong thành bây giờ loạn thành một đoàn, hắn vội vã chạy về xử lý.

Lý Cường nói: " Nhược Nghiệp, an bài một cái sân trống trải cho ta, ta muốn tu luyện một chút."

Trong lòng Ba Nhược Nghiệp kỳ quái, trong lúc khẩn trương thế này, Lý Cường còn có tâm tư đi tu luyện, đây đúng là một chuyện vô cùng kỳ quái. Hắn lại không dám chậm trễ, vội nói: " Đại trưởng lão, đi ra sân cấm chế ở phía sau đi, nơi đó có một mảnh đất trống có cấm chế cực mạnh, là nơi để tỷ thí pháp bảo." Hắn dẫn Lý Cường đi ra phía sau.

Sân cấm chế của Phật tông rất lớn, Ba Nhược Nghiệp mở ra cấm chế liền mời Lý Cường đi vào, sau đó cáo từ đi xử lý sự vụ của môn phái.

Lý Cường đánh giá sân cấm chế này một chút, sân này lớn cỡ một sân đá banh, trên mặt đất đều là nham thạch cứng rắn, thập phần bằng phẳng, chung quanh sân có chín cây trụ màu nhũ trắng, phát ra bạch quang nhu hòa, cả nơi sân đều bao phủ một tầng hào quang màu xanh nhạt, có vẻ thập phần nhẹ nhàng khoan khoái dễ chịu, Lý Cường cảm thấy rất hài lòng.

Sau khi khoanh chân ngồi xuống, Lý Cường lấy ra ngọc đồng giản do Mị nhi phiên dịch, rất nhanh dùng tâm niệm ghi nhớ, sau đó lại lấy ra Trấn Thái Ý Nguyên lấy được từ Huyễn Tật tiên trận, tiên khí này giống y nhưu một cây thước màu đỏ. Hắn có nghe Cô Tinh nói qua, đây là bảo vật của Lệ Cấm Thiên Quân, hắn chuẩn bị thử tu luyện nó, dù sao trên tay mình có một tiên khí tràn đầy uy lực, mới có thể ngăn cản được tiên nhân Kiền Thiện Dong.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.