Phi Thiên

Chương 3552: Ai là chướng ngại vật lớn nhất? (1)




Cười quá sức, thuận thế ngồi xuống ghế, vỗ ngực cho xuôi, Vân Tri Thu nói:
- Tô Vận bên kia không cần lo lắng, nàng đã đồng ý làm cho Vương gia.
Miêu Nghị gật đầu.
- Lấy Hạo gia đèn nhang tới uy hiếp vẫn có hiệu quả. Nụ cười trên mặt Vân Tri Thu phai nhạt đi. Trầm ngâm nói:
- Ý đồ của người quá rõ ràng, đã bị khám phá ra, nàng vậy mới không tin người vì muốn thực hiện lời hứa với Hạo Đức Phương mà không để cho nàng chết, nói trắng ra vẫn là nhìn trúng giá trị lợi dụng của nàng, vạn nhất nàng về sau không còn giá trị lợi dụng phải làm sao? Nàng nói nàng trước tiên có thể đồng ý để giải cấm chế trên người, nhưng nàng lại hỏi, người không sợ nàng thừa dịp cùng người bên này tiếp xúc bắt người của ta làm con tin trao đổi lấy Hạo Vân Thiên sao?
Miêu Nghị trầm mặc, hỏi một câu.
- Nàng làm sao thuyết phục được nàng ta?
Vân Trị Thu:
- Ta hỏi nàng ta, ngươi cho dù cứu được Hạo Vân Thiên thì phải làm thế nào đây, thiên hạ còn có nơi để hắn có thể sống yên ổn sao? Hắn chỉ có thể vĩnh viễn lần trốn không được thấy ánh sáng, Hạo gia đại thể đã mất, sẽ không có người nào đồng ý chứng kiến Hạo gia lần nữa quật khởi để phải chia sẻ ích lợi của bọn họ, chỉ dựa vào ngươi và hắn thì không ngóc đầu lên được, Hạo Vân Thiên không so được với phụ thân hắn Hạo Đức Phương, không có năng lực lần nữa hùng khởi, ngươi phụ tá hắn chính là hao tâm lực, ngươi từ nhỏ nhìn hắn lớn lên, năng lực của hắn như thế nào 5 ngươi biết rõ hơn hết. Ta cho nàng ta một cam kết, chỉ cần nàng có thể ra sức vì người, một khi ngươi bình định thiên hạ, sẽ trả tự do chân chính cho Hạo gia! Ta nói cho nàng ta biết, cũng chỉ trong tình thế có người triệt để bình định thiên hạ. Hạo gia mới có được tự do chân chính, bằng không chỉ dựa vào hắn là con trai của Hạo Đức Phương, chỉ cần lộ diện một cái, thế lực khắp nơi đều vui lòng chộp lấy hắn để khống chế lợi dụng! Cuối cùng nàng ta đồng ý với ta rồi!
- Bình định thiên hạ? Miêu Nghị cau mày nói:
- Ngươi thổ lộ mục đích của ta với màng ta?
- Thì có sao?
Vân Tri Thu chân mày cau lại, đứng lên, kiên quyết mạnh mẽ nói:
- Trong mắt người ngoài, trong mắt của thiên đình, mấy vị thiên Vương người nào không muốn tiến thêm một bước, có điều không có cơ hội mà thôi. Đến địa vị của người hôm nay, người cho rằng mình không cho muốn tạo phản hoặc nói sẽ không tạo phản. Thanh Chủ có thể tin tưởng mà không đề phòng ư? Chỉ cần người bí mật tuyên bố, nàng coi ngoài thì sẽ như thế nào, Thanh Chủ sẽ cảm thấy bất ngờ sao? Chỉ cần trên tay người có thực lực, còn không chắc chắn giải quyết người trước, Thanh Chủ cũng không dám xằng bậy! Ta chính là muốn đường đường chính chính nói cho nàng ta biết, nam nhân của ta mục tiêu rõ ràng, chính là muốn đoạt lấy thiên hạ này, so với Hạo Đức Phương còn mạnh hơn, ra sức cho người không bôi nhọ Hạo Đức Phương, để cho nàng ta tâm phục khẩu phục, đây chính là vương đạo!
Miêu Nghị im lặng, phát hiện nữ nhân này lại khí phách vênh váo rồi, mơ hồ có bóng dáng của năm đó Ma Thánh
- Được rồi, nàng xác nhận nàng ta đồng ý rồi là được.
Vân Tri Thu nói:
- Bằng lòng là đồng ý rồi, nhưng nàng ta có điều kiện,
Việc này ta còn phải hỏi một chút ý của người, nàng cũng
đang chờ ta trả lời, nếu như người bằng lòng, nàng mới có thể chính thức từ nghĩa trang bên kia dời đến đây.
Miêu Nghị:
- Điều kiện gì?
Vân Tri Thu hơi lộ ra vẻ bất đắc dĩ nói:
- Nam nữ hữu biệt, không muốn để cho người khác hiểu lầm giữa nàng ta và ngươi giống như nàng ta cùng Hạo Đức Phương, nàng ta cảm thấy ở bên cạnh ta dễ dàng hơn một chút, có việc lúc nào người cũng có thể nói với nàng ta.
Còn tưởng là việc lớn gì, Miêu Nghị gật đầu.
- Được.
Thấy hắn không có chút lo lắng quyền lợi trên tay mình càng lúc càng lớn, Vân Tri Thu đôi mắt sáng lên, lại ngồi xuống bắt chéo chân, đầu ngón chân cọ vào bắp chân hắn trêu chọc, quyến rũ hỏi:
- Ngưu nhị, thành thật khai báo, cô nương tuổi còn trẻ có phải thú vị hơn thiếu phụ luống tuổi có chồng như ta không? Anh mắt dán lên người hắn.
Miêu đại quan nhân ngầm hiểu, cầm cánh tay nàng lên, vòng qua cô, ôm vào trong phòng, trong lòng còn có chút hơi đắc ý, may mắn có mấy người xâu xí, cũng coi như là qua cửa ải này.
Vân Tri Thu ôm cổ hắn trong ánh mắt cũng hiện lên vẻ giảo hoạt, nạp những tiểu thiếp này là nàng đồng ý, người cũng gả vào rồi, nàng còn có thể trở mặt hay sao? Nhưng nàng cũng không thể để Miêu Nghị cảm thấy nàng dễ dài hơn, đã ra vẻ sắc mặt kinh sợ, đạt được mục đích của chính mình, lại tìm cơ hội xuống đài mà thôi.
Nói chung, nam nhân này quyền thế càng lúc càng lớn, không quản được thì còn thể nào chứ?
Ngày hôm sau, Từ Đường Nhiên và Tuyết Linh Lung dắt tay nhau tới bái kiến Vân Tri Thu. Từ mổ là người thức thời, biết Vương gia và Vương phi lâu ngày không gặp, ngày hôm đó cũng không có tới quấy rầy, lúc này mới tới công tư trọn vẹn đôi đường, việc tư là giữ gìn quan hệ, công sự là báo cáo, ở trong mắt Từ Đường Nhiên việc trước quan trọng hơn. Nhất là Miêu Nghị đã nói, là Vân Tri Thu giúp Từ Đường Nhiên nói vài câu, nên lúc này mới có vị trí Hầu gia của Từ Đường Nhiên, thái độ của hai phu thê đối với Vân Tri Thu đương nhiên là rất tốt.
Vân Tri Thu cũng trở nên bận rộn hơn.
Sau khi từ biệt Vợ chồng Từ Đường Nhiên, lại gọi Dương Triệu Thanh qua, thương nghị việc âm thầm mua tài nguyên đưa về luyện ngục. Sau đó Tô Vận biết tin tức cũng dọn vào trong vương phủ, vẫn ở biệt viện cũ của nàng. Vân Tri Thu tự mình tiếp khách hỏi han ân cần, hỏi có cần gì không.
Thu xếp ổn thỏa cho Tô Vận xong, liền lập tức cho đòi Diêm Tu tới, hỏi tình hình kiểm tra thiếp thất mới ra sao, muôn bắt tay sắp xếp lại.
- Đỗ Ngân Kiều cũng là thám tử?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.