Phế Vật Cuồng Thê: Cực Phẩm Thất Tiểu Thư

Chương 221: THÂN THẾ, CÁCH MỘ QUÂN TÀ XA MỘT CHÚT




CHƯƠNG 221: THÂN THẾ, CÁCH MỘ QUÂN TÀ XA MỘT CHÚT
Editor: Luna Huang
Không nên trách Cố Khuynh Thành không tốt với Dạ Thương Lan, chỉ có thể trách Dạ Thương Lan lưu lại ảnh hưởng quá kém trong đầu Cố Khuynh Thành, dù sao nam nhân đánh nữ nhân thật không có thưởng thức, nhất là biết rõ nàng không phải là đối thủ của mình còn hạ tử thủ như vậy vậy thì càng không thưởng thức.
Chống lại nam nhân không phẩm như vậy, cho dù hắn lớn lên còn đẹp hơn nữa, ưu tú hơn nữa, Cố Khuynh Thành cũng thưởng thức không đến.
Bên môi Cố Khuynh Thành cười, nhìn về phía Dạ Thương Lan đối diện tròng mắt của hắn, “Dạ Thương Lan, ngươi ngày hôm nay rất không thích hợp, sẽ không phải là xuất môn quên uống thuốc chứ?”
“Cố Khuynh Thành, ngươi phải tức chết bổn vương mới được sao?” Dạ Thương Lan sắp khí nổ, rồi lại phải cố nén.
Không có biện pháp!
Ấn tượng của Cố Khuynh Thành đối với hắn không tốt lắm, hắn chỉ có thể mau bù lại.
Ai… Dạ Thương Lan thở dài trong lòng, lúc đầu hắn không nên tính toán với con nhóc như Cố Khuynh Thành, bằng không, hiện tại cũng sẽ không bị Cố Khuynh Thành gắt gao ăn, không duyên cớ bị một bụng uất khí chết.
“Chiến vương gia, ngươi đường đường vương gia của Bạch Hổ quốc, quyền to chưởng quản binh mã, ta nào dám tức chết ngươi a.” Cố Khuynh Thành thu hồi ánh mắt, mới không đi quản Dạ Thương Lan đang suy nghĩ gì, hiện tại nàng chỉ nghĩ khi nào Đản Đản mới nở, còn cần bao lâu nữa.
Đi ra ngây người gần nửa ngày, Đản Đản còn chưa xuất thế, Mộ Quân Tà bên kia cũng không biết thế nào, nàng thật không có tâm tình gì, cùng Dạ Thương Lan đấu nữa, còn không có Dạ Thương Lan lại là chưa đạt được mục đích của hắn, hắn cũng sẽ không đi, khiến cho Cố Khuynh Thành rất nhức đầu.
“Cố Khuynh Thành, cách Mộ Quân Tà xa một chút đi, hắn không thích hợp với ngươi.” Dạ Thương Lan nhìn thẳng Cố Khuynh Thành, trong tròng mắt đen thật nhanh hiện lên không hài lòng.
Mộ Quân Tà là ai?
Đó là nhân vật tuyệt đối nguy hiểm cùng hắn một chỗ ngày của Cố Khuynh Thành tuyệt đối không tốt, mặc kệ xuất phát từ nguyên nhân gì, Dạ Thương Lan đều không muốn tương lai để cho Cố Khuynh Thành hối hận quyết định của ngày hôm nay. Tôn chủ phu nhân của Ám Dạ thần điện thoạt nhìn uy phong bát diện, nhưng cần trả giá cao lại hết sức đắt đỏ.

Dạ Thương Lan hiểu Ám Dạ thần điện không nhiều lắm, nhưng cũng đủ hắn thấy rõ ràng đó là một địa phương gì.
Có lẽ người bên ngoài trở thành tôn chủ phu nhân vẫn có thể hảo hảo sống, nhưng Cố Khuynh Thành không được.
Vọng Thư Uyển
Cố Khuynh Thành nhàn nhạt quét Dạ Thương Lan một mắt, không biết hắn vì sao đột nhiên nói ra lời như vậy, hơn nữa lời này rất quen thuộc, cách đây không lâu Mộ Quân Tà cũng khuyên nàng cách Đế Thương Minh xa một chút, kết quả nàng thực sự cách xa Đế Thương Minh.
Mặc kệ người nọ là Đế Thương Minh hay Đế Thương Minh giả nàng quả thực cách rất xa.
Nghĩ như vậy, Cố Khuynh Thành bỗng nhiên trước mắt sáng ngời, lúc đó Mộ Quân Tà cảnh cáo nàng rời xa Đế Thương Minh, nếu như khi đó Đế Thương Minh là giả vậy có phải đã chứng minh Mộ Quân Tà đã biết Đế Thương Minh kia là Tu La Tà đế hay không?
Thế nhưng… Sai!
Khí tức của Đế Thương Minh giả hoàn toàn bất đồng với Tu La Tà đế, hai người kém khá xa, Cố Khuynh Thành sẽ không nhận sai.
Cố Khuynh Thành trầm ngâm bất quyết, Dạ Thương Lan còn tưởng rằng nàng dao động, ánh mắt nhu hòa nói tiếp: “Khuynh Thành, Ám Dạ thần điện phức tạp hơn so với ngươi nghĩ, bổn vương vì muốn tốt cho ngươi, ngươi vẫn là cách Mộ Quân Tà càng xa càng tốt.”
Tuy nói, Dạ Thương Lan nhu hòa rất nhiều, nhưng nhìn qua còn là một bộ thần tình thối ta là vì tốt cho ngươi, ngươi phải đa tạ ân đức. Cho người nhìn, thực tại không thích.
Phốc…
Cố Khuynh Thành xuy cười một tiếng, “Chiến vương ngươi thực sự rất rỗi rãnh.” Tuyệt đối quá rỗi rãnh bằng không cũng sẽ không có nhiều thời gian nói chuyện phiếm với nàng như vậy.
Chỉ là, Cố Khuynh Thành không có quá nhiều thời gian cùng Dạ Thương Lan nói chuyện phiếm, trước Hoa Dương cùng Thủy Duyệt Nhi trì hoãn rất nhiều thời gian của nàng dẫn đến nàng bỏ quên tình huống của Đản Đản, hiện tại Đản Đản vẫn chưa hoàn thành việc nở, Cố Khuynh Thành rất lo lắng.
Phải biết rằng, nở đối với bộ tộc phượng hoàng mà nói cùng cấp với một lần niết bàn, lơ là chút đến cơ hội xuất sinh cũng không có.
Đản Đản không có sao chứ?
Ánh mắt trói chặt trong đoàn quang mang, đã thấy đoàn quang mang càng ngày càng mãnh liệt, Cố Khuynh Thành lại không chút chê chói mắt nào, con ngươi đen nhánh thoáng cái cũng bị quang mang huyết lệ che đi. Đều nói, nữ nhân tinh xảo gò má đẹp mắt nhất, điểm này trên người Cố Khuynh Thành chiếm được thể hiện nguyên vẹn.
Lúc này, Cố Khuynh Thành khẽ ngẩng đầu, gò má tinh xảo trình bốn mươi lăm độ giơ lên, dưới đôi mày vũ tiệp là mâu tử thật to, mũi đĩnh kiều, cằm khéo léo, góc cạnh phân minh, cũng sẽ không cho người cảm thấy vô cùng anh khí mất ôn nhu của nữ tính, nhất là môi côi sắc, dưới tia sáng làm nổi bật phảng phất như có thêm châu quang, trán phóng mỹ hảo no đủ nở rộ.
Cố Khuynh Thành như vậy không thể nghi ngờ là xinh đẹp
Trong con ngươi của Dạ Thương Lan lướt qua một tia kinh diễm, may là hắn cũng không khỏi nhìn đến mắt choáng váng. Càng là nữ nhân xinh đẹp lại càng như cây thuốc phiện, dễ cho người nghiện, lúc này Dạ Thương Lan đã cảm thấy Cố Khuynh Thành chính là cây thuốc phiện chập chờn sinh tư trong gió.
Mặc dù biết, vừa đụng sẽ nghiện vẫn còn để lòng người hướng tới.
Dạ Thương Lan rốt cuộc minh bạch vì sao Mộ Quân Tà sẽ coi trọng Cố Khuynh Thành, có lẽ cũng là bởi vì Cố Khuynh Thành có ma lực làm cho người nghiện. Mộ Quân Tà a Mộ Quân Tà, ngươi luôn luôn nhanh hơn ta, lần trước là như thế này, lần này vẫn là như vậy sao?
Không, tuyệt đối không được!
Dạ Thương Lan kiên định mà chậm rãi lắc đầu, vô luận như thế nào, Cố Khuynh Thành cũng không thể cùng một chỗ với Mộ Quân Tà, lần trước hắn đã bỏ qua tuyệt đối không thể bỏ qua lần thứ hai. Dù cho dốc hết tất cả của hắn không có vào luân hồi chi đạo, trọn đời không thể ra hắn cũng tuyệt đối không thể để cho Cố Khuynh Thành cùng Mộ Quân Tà một chỗ, dẫm vào vết xe đổ của lần kia.
Ánh mắt của Dạ Thương Lan sáng quắc nhìn về phía Cố Khuynh Thành, ánh mắt của hắn quá mức nóng rực Cố Khuynh Thành xoay đầu lại không hiểu nhìn về phía hắn, phun ra một câu để Dạ Thương Lan hộc máu.
“Chiến vương gia, ngươi động kinh?”
Cố Khuynh Thành theo bản năng chà xát da gà nổi trên cánh tay, ánh mắt của Dạ Thương Lan quá dọa người, thật giống như nàng là món ăn phi thường ngon miệng hắn coi trọng chuẩn bị nuốt vào bụngm cảm giác kia tương đối dễ sợ.
Nhưng nàng không phải là bởi vì điểm này mới khó chịu với Dạ Thương Lan. Mà là, phản ứng của Dạ Thương Lan quá kỳ quái, trong đôi tròng mắt kia tựa hồ có thật nhiều lời muốn nói lại không thể nói, giống như ánh mắt sáng quắc nhìn về phía nàng, nhưng lại giống như là xuyên thấu qua nàng nhìn một người khác.
Người quen Cố Khuynh Thành đều biết nàng cũng coi là tâm tư kín đáo, kẽ hở nho nhỏ này đưa tới cảnh giác của nàng.
Tuy rằng nàng không biết kỹ năng rình tâm tư gì, nhưng nàng có thể từ vẻ mặt của Dạ Thương Lan nhìn ra biến hóa của Dạ Thương Lan, nhất là biến hóa của Dạ Thương Lan rõ ràng như thế, từ tử vong chi vực trở về Dạ Thương Lan đối với nàng thật giống như thay đổi 180.
Trước đây, Dạ Thương Lan đối với nàng không có sắc mặt tốt gì, nhưng bây giờ cùng trước đây tuyệt nhiên tương phản.
Cố Khuynh Thành nghiêm trọng hoài nghi, Dạ Thương Lan có phải biến nàng thành thế thân hay không?
Hơn nữa, loại cảm giác này, nàng hình như ở nơi nào cảm thụ qua rồi. Nhất thời nửa khắc nàng cũng không nhớ ra được, chỉ có thể để qua một bên trước.
Cố Khuynh Thành đối với người che giấu lòng như Dạ Thương Lan cảm thấy rất hứng thú, bởi vì trực giác nói cho nàng biết người kia tuyệt đối không đơn giản, nhất là cảm giác của Dạ Thương Lan cho nàng, hình như nàng đã gặp qua ở nơi nào, đồng dạng ánh mắt như vậy, đồng dạng cho người… Rất khó chịu trong lòng.
Đại khái là, bị người xem như thế thân?
Cố Khuynh Thành rất không hiểu, trong lúc nhất thời thực sự là không nghĩ ra, nếu như Đản Đản ở thì tốt rồi, vẫn có thể giúp nàng xem thấu suy nghĩ trong lòng Dạ Thương Lan, nói vậy, nàng cũng có thể biết Dạ Thương Lan đến cùng nhìn nàng thành người nào.
Đản Đản a, ngươi mau xuất thế đi, nàng cũng chờ đến có chút nóng nảy rồi!
vongthuuyen.com
Cố Khuynh Thành rất gấp, thế nhưng nàng không biết, dù cho Đản Đản ở đây cũng nhìn không thấu tâm tư của Dạ Thương Lan.
Bởi vì có một loại người, vô luận bất luận ma thú gì nhìn cũng không có tác dụng với hắn. Phải biết rằng, Dạ Thương Lan tuyệt đối không chỉ đơn giản là vương gia của Bạch Hổ quốc, thân phận của hắn phức tạp không thua gì Mộ Quân Tà.
Có thể nói, hai người kia đều là khoác một lớp áo, che giấu thân phận chân thật mà thôi.

Chỉ là, với Cố Khuynh Thành mà nói, muốn giải khai áo khoác của hai người, khó như lên trời, trừ phi một ngày kia nàng có thể đạt tới chân thần cảnh, có lẽ hai người bọn họ chủ động nói cho nàng biết cũng chưa biết chừng, bất quá những thứ này đều là nói sau.
“Khuynh. . .”
“A Thất.”
Dạ Thương Lan vừa chu môi chính muốn nói cái gì, lại nghe được thanh âm của Mộ Quân Tà bỗng nhiên vang lên, thần sắc của Dạ Thương Lan biến đổi tâm tình không hiểu.
Dư quang liếc về biến hóa của Dạ Thương Lan, trong con ngươi Cố Khuynh Thành chợt lóe lên tâm tình không hiểu, chỉ là một giây kế tiếp không giải thích được này trong nháy mắt bị tiếu ý dịu dàng thay thế.
“Sao ngươi lại tới đây?” Cố Khuynh Thành cười khanh khách nhìn về phía Mộ Quân Tà, từ tiền thế, Cố Khuynh Thành chính là một người biết che giấu tâm tình mình, dù cho tâm tình phập phồng lớn hơn nữa, nàng đều có thể trong thời gian ngắn nhất khôi phục lại trạng thái tốt nhất.
Quá nhiều tâm tình, trong ba quỷ vân quyệt sẽ biến thành nhược điểm của nàng, thậm chí là vết thương trí mệnh.
Vì có thể sống thật tốt, bảo trì tư thế sừng sững không ngã, Cố Khuynh Thành sớm học được che giấu tâm tình không sợ hãi, chỉ cần nàng muốn, bất luận kẻ nào cũng vô pháp từ trên mặt của nàng nhìn ra nàng đang nghĩ bất kỳ thứ gì, bao quát Đản Đản cũng không có thể.
Ngược lại không phải là nàng cường đại bao nhiêu, chỉ là nàng từ lâu ngụy trang như vậy mà thôi.
Kiếp trước, thiết bị tinh vi hơn nữa đều không thể thăm dò ra nghĩ cách trong nội tâm của nàng, huống chi người nơi này?
“Không thấy nàng, liền đi tìm thử.” Thân thể của Cố Khuynh Thành hơi tốt Mộ Quân Tà vẫn là rất lo lắng, chỉ bất quá, lại không nghĩ rằng tới nơi này thấy được Dạ Thương Lan. Sắc mặt của Mộ Quân Tà nhàn nhạt bình tĩnh như nước: “Xem ra, giáo huấn lần trước còn chưa đủ.”
“Mộ Quân Tà, bổn vương thừa nhận, lấy thực lực bây giờ của bổn vương đánh không lại ngươi, nhưng ngươi chớ quên, ngươi cũng là có nhược điểm.” Dạ Thương Lan , gầm nhẹ nói, trong từ ngữ của hắn có thể nghe ra hắn tựa hồ rất hiểu Mộ Quân Tà.
Hai người này trước đây sẽ không phải là có ân oán gì chứ?
Cố Khuynh Thành trừng mắt nhìn, bỏ qua không giải thích được trong lòng, tiếp tục xem hai người long hổ đấu.
“Bổn tôn lần trước lưu ngươi một mạng, đã coi như là cho đủ mặt mũi, ngươi còn muốn được một tấc lại muốn tiến một thước sao?” Mộ Quân Tà thúc thủ mà đứng, có một loại cảm giác không sợ hãi gợn sóng, nhưng chỉ có loại không sợ hãi gợn sóng này sinh ra một ít khí khái tôn quý bễ nghễ thiên hạ.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.