Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi

Chương 326: Nhặt được một con thú nhỏ (tám)




Edit: kaylee
Nhưng mà, thú nhỏ cũng không có động, tùy ý Cố Nhược Vân bế nó dậy, ánh mắt lạnh lùng đánh giá thiếu nữ trước mắt.
"Quả nhiên là lãng phí."
Rốt cục Hồng Quân cũng nhìn về phía Cố Nhược Vân, khóe miệng gợi lên một nụ cười lạnh: "Dùng một viên đan dược cứu một con Linh Thú bỏ đi, cũng chỉ có người như ngươi mới làm được, trên đời này nhiều người như vậy ngươi không cứu, ngươi cứu một con Linh Thú làm gì? Giả từ bi? Đồ bỏ đi chính là đồ bỏ đi!"
"Ngươi câm miệng!" Vẻ mặt Mạc Vũ lạnh lung: "Đan dược là của chủ tử chúng ta, chủ tử chúng ta thích cứu ai thì cứu người đó, cần người như ngươi quyết định thay?"
"Mạc Vũ."
Cố Nhược Vân lạnh giọng đánh gãy lời nói của Mạc Vũ, nhàn nhạt nhếch khóe môi: "Trải qua chuyện vừa rồi, phỏng chừng rất nhiều người trong đội ngũ đều bị thương không nhẹ, vì lộ trình kế tiếp, ngươi phát đan dược cho những người bị thương kia, hi vọng mọi người có thể nhanh chóng khôi phục, về phần Hồng gia……...."
Nàng nở nụ cười: "Chắc hẳn bọn họ lợi hại như vậy, tất nhiên có thể tự mình giải quyết, sẽ không cần chúng ta quản."
"Vâng, chủ tử."
Mạc Vũ nhìn Hồng Quân, trên mặt mang theo cười lạnh.
Nhưng mà, mọi người nghe được lời nói của Cố Nhược Vân, đều là hai mắt sáng ngời, ánh mắt thèm nhỏ dãi nhìn khuôn mặt thanh tú của thiếu nữ.
"Cô nương, làm sao ngươi lại có đan dược của Bách Thảo Đường? Ngươi....... Có phải chủ tử Bách Thảo Đường Cố Nhược Vân hay không?"
Những lời này, là lời mọi người đều muốn hỏi.
Hiện này trên đời, người có thể không chút do dự lấy ra nhiều đan dược như vậy, trừ bỏ chủ tử thần bí của Bách Thảo Đường ra, còn có ai có thể làm được?
Đối mặt với nghi vấn của mọi người, Cố Nhược Vân khẽ gật đầu: "Không sai, ta quả thật là Cố Nhược Vân."
Ầm!
Giống như sét đánh xuyên tai, trừ bỏ mấy nhà sớm biết kia ra, gia tộc còn lại đều chấn động.
Bọn họ không nghĩ tới vậy mà lại ở chỗ này nhìn thấy vị chủ tử kia của Bách Thảo Đường!
Nếu có thể tạo mối quan hệ với nàng, về sau có thể mua đan dược ở Bách Thảo Đường một cách dễ dàng, phải biết rằng, một cái danh ngạch mua đan dược ở Bách Thảo Đường, đều đã rao thành giá trên trời ở bên ngoài, hơn nữa có một số lại càng không phải tiền có thể mua được.
Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người đều vây quanh Cố Nhược Vân, về phần Hồng Quân sắc mặt xanh mét, thì bị mọi người ném ở sau đầu!
"Nàng vậy mà lại chính là Cố Nhược Vân Bách Thảo Đường!"
Hồng Phỉ Phỉ cắn chặt hàm răng, oán hận nói: "Hồng Quân trưởng lão, ta không rõ, Bách Thảo Đường kia chỉ là một thương hộ mà thôi, võ giả cường đại nhất bên trong cũng chỉ là Võ Vương, hơn nữa chỉ có hai người, Võ Vương của Hồng gia chúng ta nhiều hơn của nàng mấy người, vì sao những người này lại nịnh bợ nàng?"
Ngay cả Hạ gia và La gia cũng là như thế, không để ý quy củ đứng ở bên nàng.
Hồng Quân hít vào một hơi thật sâu, sắc mặt vẫn là khó coi trước sau như một.
"Phỉ Phỉ, đáp ứng ta, đừng dễ dàng vọng động, ta luôn luôn cho rằng nha đầu kia không có lai lịch gì, không nghĩ tới lại là người Bách Thảo Đường, ngươi có biết địa vị Bách Thảo Đường ở đại lục sao? Quỷ Y, Đông Phương thế gia, còn có rất nhiều gia tộc đều có quan hệ rất sâu với Bách Thảo Đường, hiện tại đã biết thân phận của nàng, chúng ta ngàn vạn không thể dựa theo cách làm việc phía trước, cũng may nha đầu kia không có thực lực gì, chúng ta chỉ có thể bí mật giết nàng, không để cho bất luận kẻ nào biết được việc làm của chúng ta!"
Nếu không, thế lực và cường giả kia, cũng không phải là một Hồng gia bọn hắn có thể trêu chọc nổi.
"Ta hiểu được, Hồng Quân trưởng lão, chính là, chuyến đi Thiên Sơn lần này, ta nhất định phải làm cho nữ tử này chết!" Hồng Phỉ Phỉ oán hận nói: "Tranh nam nhân với ta, không có một người có kết cục tốt! Ta mới không phải kẻ ngốc La Lỵ kia, vậy mà lại tùy ý nữ nhân kia đứng ở bên người Hạ Lâm Ngọc, nếu là ta, ta sẽ không cho phép bất luận kẻ nào tới gần hắn một phân một tấc, nữ nhân tiếp cận hắn đều phải chết!!!"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.