Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi

Chương 317: Thiên Thành chấn động (bốn)




Edit: kaylee
Giờ phút này, ở trên sơn mạch (dãy núi) cách Thiên Thành không xa, một tia sang vàng chợt rơi xuống, lập tức khuếch tán ra ở trên sơn mạch, thế cho nên cả ngọn núi đều bị vây quanh ở bên trong ánh sáng vàng kia, làm cho các cư dân ở gần sơn mạch đều nhìn đến ngây người, cho tới bây giờ bọn họ cũng chưa từng nhìn thấy qua tình cảnh như thế.......
Thần Thú xuất thế, trời giáng dị tượng (hiện tượng lạ)!
Cho dù là Thiên Thành có chút khoảng cách với sơn mạch, đều thấy được ánh sáng vàng kia…….....
Vì thế, toàn bộ Thiên Thành đều chấn động!
Thủ lĩnh tất cả thế lực đều tụ tập ở tại Hạ gia, bao gồm Hồng gia chủ ngày ấy bị Hạ gia đuổi ra khỏi cửa, tất cả đều thương lượng Thiên Thành nên làm như thế nào.
Ở trên đại lục, Linh Thú có được huyết mạch Thần Thú có thể đếm được trên đầu ngón tay, chỉ đạt được một con, cũng trân quý hơn đạt được cả đại lục!
Mọi người có thể nào không kích động?
"Hạ gia chủ, Thần Thú xuất thế, sẽ khiến cho rất nhiều thế lực chú ý, Thiên Thành chúng ta phải dùng thời gian nhanh nhất thu con Thần Thú kia vào trong tay, nếu không, một khi bị thế lực khác phát hiện, cơ hội sẽ ít đi."
Nói lời này là Phách Chấn Thiên, người quen của Cố Nhược Vân, lúc trước, trong hội đấu giá ở Thanh Long Quốc, Phách Chấn Thiên từng bán đấu giá một viên Mỹ Dung Hoán Phu đan, cũng là vì hắn, nàng mới biết được sự tồn tại của Thiên Thành, mà Cố Nhược Vân vì lót đường ngày sau ngày qua thành, đã từng tặng cho hắn một viên Mỹ Dung Hoán Phu đan, cho nên Phách Chấn Thiên thiếu nàng một cái nhân tình.
"Ta cũng cho rằng Phách lão đại nói có đạo lý."
La Ngô mỉm cười, nói: "Chỉ là Thiên Thành không thể không người, ta đề nghị không bằng trưởng bối chúng ta ở lại Thiên Thành, phái người thừa kế và một số bọn tiểu bối các nhà đi thử luyện một chút, không biết Hạ gia chủ suy nghĩ như thế nào?"
"Tốt."
Hạ lão gia tử trầm mặc một lúc lâu, rồi vỗ án quyết định: "Cứ làm như vậy đi, chỉ là người phái đi còn cần lựa chọn, ta………..."
"Phụ thân!"
Lời nói của ông còn chưa hết, đã bị một giọng nói đánh gãy, lập tức làm Hạ lão gia tử nhíu mày, nhìn về phía ngoài phòng hội nghị.
Ngoài phòng, quần áo thanh sam cất bước đi đến, khuôn mặt của nam tử trung niên mang theo tươi cười ôn hòa, tay cầm quạt xếp, bên môi giơ lên một chút cười yếu ớt: "Con nguyện ý lĩnh mệnh tiến vào Thiên Sơn."
"Ngươi nói cái gì?"
Trong nháy mắt sắc mặt của Hạ lão gia tử trầm xuống, lạnh giọng nói: "Hạ Khởi, hình như ngươi rất vui vẻ, ngươi không có nghe lời nói của La gia chủ à? Các nhà đều phái người thừa kế tiến vào lịch lãm, ngươi tới thêm vào một chân làm gì?"
"Phụ thân, hiện giờ huynh trưởng bệnh nặng ở giường, ít ngày nữa sẽ bệnh chết, làm sao hắn có thể đi tham gia lần thử luyện này? Nhi tử thân là đệ tử đời thứ hai của Hạ gia, tự nhiên có trách nhiệm thay thế huynh trưởng," Trên mặt Hạ Khởi mang theo tươi cười, chỉ là ý cười kia không tới đáy mắt, trong mắt của y tràn đầy lạnh lẽo âm trầm.
"Làm càn!"
Đùng!
Một chưởng của Hạ lão gia tử rơi ở trên bàn, tức giận đứng lên: "Ngươi đây là muốn cướp đi quyền lợi huynh trưởng của ngươi? Đừng quên, ta đã mời Quỷ Y đến chữa trị cho huynh trưởng ngươi, hắn tuyệt đối không có việc gì."
"Hả?" Hạ Khởi nhếch môi cười: "Thế nào mà ta đây lại nghe nói, ngay cả Quỷ Y cũng thất bại rồi? Hiện tại ngươi càng là cái gì cũng có thể thử, tuyệt vọng để cho một tiểu nha đầu mười tám mười chín tuổi chữa trị cho huynh trưởng, phụ thân, ngươi thật sự muốn huynh trưởng sống tiếp, hay là muốn làm cho hắn chết nhanh hơn? Ngươi thật sự yêu thương huynh trưởng như vậy sao?"
Xôn xao!
Đám người chợt xao động.
Bọn họ đã sớm nghe nói Quỷ Y đi đến Thiên Thành chữa trị cho Hạ Tử Hi, không nghĩ tới Quỷ Y ngay cả người sắp chết y đều có thể cứu vậy mà lại thất bại? Càng buồn cười là, Hạ gia chủ vậy mà lại phó thác hi vọng cho một thiếu nữ mười tám mười chín tuổi?
--- ------
Tác giả nói: Lần này nữ chính đi vào trong đó tăng lên thực lực, sau khi trở về sẽ chiến với Thi Vân.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.