Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi

Chương 1589: Long tộc (chín)




Edit: kaylee
"Ngươi..." Long Nham tức đến sắc mặt xanh mét, nhưng cuối cùng hắn vẫn là phất phất tay, phân phó nói: "Chúng ta đuổi theo."
Nếu để cho Linh Nhi ở cùng những người này, không biết sẽ bị thương hại như thế nào, cho nên hắn phải đi theo bọn họ! Chờ tới lúc đó, Linh Nhi nên rõ ràng ai là người chân chính vì tốt cho nàng!
Nhân loại, vĩnh viễn không có một kẻ nào tốt!
...
Thôn Bắc Hải, cho dù tên của thôn này như vậy, nhưng thôn trang này lại hoàn toàn không nhỏ hơn thành trì trên đại lục, thậm chí còn lớn hơn nữa! Hơn nữa xếp hạng của chỗ này ở trong Đệ Nhất thành cũng là cầm cờ đi trước.
Đám người Cố Nhược Vân mới vừa đi ra phía sau cửa thành thôn Bắc Hải, nháy mắt, vô số bóng dáng từ bốn phương tám hướng xông ra, chặn mọi người.
"Là bọn hắn?"
Sau khi thấy những người trước mắt này, sắc mặt Long Nham thay đổi, ánh mắt xuất hiện một chút âm u: "Đường đi từ thôn Bắc Hải đến địa phương kia không chỉ có một con, còn có đường khác thông đến, vì sao những người này cố tình biết chúng ta đi con đường này?"
Cố Nhược Vân nhẹ nhàng nheo mắt lại, đánh giá những người trước mắt này, đáy mắt hiện lên vẻ kinh ngạc.
"Người Ôn gia?"
Không sai, này quả thật là người Ôn gia.
Hơn nữa số lượng đến còn không ít...
"Ta biết mà, biết ngay những nhân loại này không có lòng tốt!" Long Nham nghe được lời Cố Nhược Vân nói, lập tức kêu lớn lên: "Là bọn hắn đưa những người này tới, nếu không làm sao những người này có thể biết chúng ta đi con đường này? Hơn nữa, bọn họ hiển nhiên là quen biết những người này."
Ở trong mắt Long Nham, khẳng định là sau khi Cố Nhược Vân nhìn thấy Long tộc, đã âm thầm thông báo những người này đến vây truy chặn đường.
Đương nhiên, nếu đây là ở bắc hải, Long Nham khẳng định không sợ bọn họ.
Dù sao cường giả Long tộc cũng rất nhiều.
Nhưng lần này bọn họ vì không để người hoài nghi, cho nên không có mang bao nhiêu người đã rời đi bắc hải, không nghĩ tới sẽ bị những nhân loại này ngăn chặn.
"Nhất định là hiểu lầm, không có khả năng, Lam Ca bọn họ không có khả năng sẽ hại chúng ta."
Long Linh Nhi lắc lắc đầu, nàng rất là tín nhiệm đối với Lam Ca, thế nào cũng không tin tưởng Lam Ca muốn thương hại bọn họ.
"Hừ, sự thật bày ở trước mắt, khẳng định là bọn hắn thông báo!"
Long Nham hừ lạnh một tiếng, trào phúng nói: "Địa thế Thiên Long hiểm ác, cạm bẫy vô số, cho dù là những nhân loại này chặn đường ở chân núi, bằng vào hiểu biết của chúng ta đối với núi Thiên Long, cũng có thể tránh thoát đuổi giết, chính bởi vì bọn họ biết ở núi Thiên Long là không làm gì được chúng ta, cho nên chỉ có thể giết chúng ta ở núi Thiên Long bên ngoài! Đi núi Thiên Long có nhiều con đường như vậy, chúng ta còn vòng đường xa đi tới thôn Bắc Hải, vì sao bọn họ lại có thể chặn đường chúng ta ở nơi này?"
Ngu ngốc!
Tiểu gia hỏa nghe được lí do thoái thác này của Long Nham, không khỏi ngáp một cái, khinh bỉ nhìn vẻ mặt tức giận của Long Nham.
Người này là kẻ ngốc sao? Hành tung của mình bại lộ, rõ ràng là Long tộc xuất hiện gian tế, kết quả, hắn lại đẩy trách nhiệm cho Cố Nhược Vân.
Huống chi, một người có thể ám toán được tộc trưởng Long tộc? Nếu không phải là có gian tế hỗ trợ, nhân loại há có thể tiếp cận được tộc trưởng? Nhưng mà, dựa theo loại tính cách tự phụ của Long Nham này, hắn tuyệt không tin Long tộc sẽ xuất hiện phản đồ.
"Nếu ngươi không muốn chết, thì tốt nhất câm miệng lại!"
Một âm thanh thanh lãnh bỗng nhiên truyền đến, mang theo cảm giác áp bách dày đặc, làm thân mình Long Nham run lên.
Sau đó, hắn mới cảm giác được, nữ tử vậy mà lấy tay hung hăng túm vạt áo của hắn, trong đôi mắt thanh lãnh hàm chứa một chút tức giận không cách nào che giấu.
Lam Ca ngây ngẩn cả người.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.