Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi

Chương 1585: Long tộc (năm)




Edit: kaylee
"Ta không nhận sai, ngươi quả nhiên là Lam Ca, nhiều năm không gặp như vậy, không biết ngươi còn nhận ra ta sao?"
Lam Ca sửng sốt một chút, hắn nhìn miệng cười xinh đẹp của thiếu nữ, trầm mặc một lúc lâu, dùng giọng điệu không dám tin hỏi một câu: "Long Linh Nhi? Ngươi là Linh Nhi?"
"Lam Ca, ngươi quả nhiên vẫn nhận ra ta."
Thiếu nữ nét mặt tươi cười như hoa, nàng chuyển mắt nhìn Cố Nhược Vân và Thiên Bắc Dạ hỏi: "Hai vị này là bằng hữu của ngươi sao?"
Trong phút chốc nhìn đến Thiên Bắc Dạ, đáy mắt thiếu nữ hiện lên vẻ kinh diễm, nhưng cũng chỉ là như thế, rất nhanh nàng đã đặt tâm thần tới phía trên Lam Ca.
"Vị này là Cố cô nương, một vị khác là Thiên Bắc công tử," Có thể là gặp được cố nhân, trên mặt Lam Ca cũng lộ ra tươi cười, rồi sau đó giới thiệu với Cố Nhược Vân: "Cố cô nương, không phải ngươi muốn tìm người Long tộc sao? Vị này chính là tôn nữ của đại trưởng lão Long tộc Long Linh Nhi, ta đã từng gặp nàng một lần."
Người Long tộc?
Ánh mắt Cố Nhược Vân lóe ra vài cái, vuốt ve cằm trầm mặc xuống.
Nàng thật không ngờ vận khí của mình tốt đến loại trình độ này, vừa đến thôn Bắc Hải này đã gặp được người Long tộc.
Hơn nữa đối phương còn là tôn nữ của đại trưởng lão Long tộc.
"Linh Nhi, ngươi đang nói chuyện với ai?"
Đúng lúc này, một âm thanh không quá thân cận truyền đến từ một bên.
Long Linh Nhi hơi không kiên nhẫn nhíu đôi mi thanh tú, phía trên khuôn mặt xinh đẹp toàn là không kiên nhẫn, nhưng nàng vẫn là tính tình tốt nói với thanh niên đi tới phía nàng: "Hắn là Lam Ca, nhi tử của công chúa, hai vị này là bằng hữu của hắn."
"Cái gì?" Thanh niên ngây ngẩn cả người, thật lâu sau mới phản ứng lại, ánh mắt bắt nạt bắn về phía Lam Ca: "Ngươi nói hắn là nhi tử của công chúa? Chính là Long Khê công chúa không có trinh tiết, sinh con với nhân loại kia? Hừ, ta tưởng là ai chứ, thân phận người này căn bản không được Long tộc thừa nhận, Linh Nhi, ngươi ít lui tới với loại người này! Miễn gặp họa!"
Long Linh Nhi có chút tức giận: "Long Nham, làm sao ngươi có thể nói Lam Ca như vậy? Cho dù hắn có huyết thống nhân loại, nhưng cũng giấu không được huyết mạch Long tộc của hắn, hắn là nhi tử của công chúa, thật không biết vì sao các ngươi muốn đối xử với hắn như vậy!"
"Linh Nhi, ngươi thật sự là bị quỷ mê tâm hồn, vậy mà nói chuyện vì người như thế."
Thanh niên được xưng là Long Nham hừ lạnh một tiếng, cao ngạo nhìn về phía Lam Ca: "Tiểu tử thối, ngươi chỉ là một bán thú nhân mà thôi, người giống như ngươi rảo bước tiến vào địa bàn Long tộc chúng ta, chỉ biết làm bẩn Long tộc chúng ta! Nhất là, tiểu tử ngươi vậy mà dám dụ dỗ Linh Nhi, Linh Nhi huyết thống cao quý, không phải là loại bán thú nhân ngươi có thể so sánh được, lập tức cút cho ta, về sau đừng làm cho ta nhìn thấy ngươi, nếu không ta thấy ngươi một lần đánh ngươi một lần!"
Trên mặt của hắn là chán ghét không chút che giấu, thật giống như nói chuyện với Lam Ca đều là một loại vũ nhục đối với hắn.
"Long Nham, Lam Ca là bằng hữu của ta, ta không cho ngươi nói hắn như vậy!"
Long Linh Nhi tức đến hai tay chống nạnh, banh quai hàm, hung hăng trừng mắt nhìn Long Nham.
Nhìn nàng bảo vệ Lam Ca, trong lòng Long Nham đau xót, ánh mắt hung ác lại dừng ở trên người Lam Ca.
"Tiểu tử thối, ngươi còn ở nơi này làm gì? Còn không mau cút đi? Có tin hiện tại ta lập tức đánh cho ngươi kêu cha gọi nương hay không?"
Nói xong, Long Nham lập tức xoa tay muốn tiến lên giáo huấn Lam Ca.
Nhưng mà, nắm tay của hắn còn không có dừng ở trên người Lam Ca, đã bị một cánh tay mảnh khảnh bắt được, khi ngẩng đầu, trông thấy là khuôn mặt thanh lệ của nữ tử.
Chỉ là, lúc nhìn thấy Cố Nhược Vân, sắc mặt Long Nham càng khó coi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.