Phật Đạo (Phật Bản Thị Đạo)

Chương 184: Đại chiến nổi lên








Huyền Không lão đạo ngầm hiểu, thu khởi tâm tư, nguyên thần ngưng tụ, đạo bào to rộng phất phới, pháp quyết lại chỉ, phi kiếm quay quay, chỉ nghe xoàn xoạt vài tiếng, trên đầu Chu Thanh đã xuất hiện muôn vàn phi kiếm đan chằng chịt vào nhau, không phân được thanh nào là thật thanh nào là ảo, mỗi một thanh đều ẩn tàng những nội khí vô cùng sắc bén lợi hại. Truyện "Phật Đạo "

Chu Thanh khẽ gật đầu, thầm nói trong lòng: "không động quả thực không thể xem nhẹ, chỉ là họ thiếu thốn pháp bảo mà thôi, Nghiễm Thành Từ tại sao lại nhỏ mọn như vậy chứ, chẳng chịu để lại cho đám đệ tử mấy thứ đồ tốt gì cả, cũng hay, hôm nay mình phải thể hiện tí bản lĩnh ra, thần phục cái đám không động này, để tránh cho chúng để bụng chuyện gì, sau này lại tính sổ với ta thì gay."

Huyền Không lão đạo đứng yên bất động, vô số kiếm quang giống như cơn mưa rào bổ xuống, có điều không hề nghe thấy âm thanh phá rách bầu không, Chu Thanh nhìn rất rõ, một vài thanh trong đó lúc ẩn lúc hiện, xuyên vút trong không trung, ẩn tàng trong muôn vàn những kiếm quang, chỉ cần Chu Thanh chú ý một chút, mở thiên nhãn, thì có thể nhìn thấy được.

"Tốt lắm tốt lắm, nếu đổi là Thư Hùng kiếm, thì quả thực không biết thắng bại sẽ ra sao."

Chu Thanh không dám vận hết sức, chỉ dùng 8 thành công lực, kim quang phát ra từ đỉnh đầu, kết thành một bông hoa sen vàng óng rộng chừng hơn mẫu, ngăn chặn luồng kiếm quang, lập tức bay lên không trung, mỉm cười nói :"Hoa sen trên đầu có thể đỡ được kiếm, thủ đoạn không động quả nhiên bất phàm."

Chợt dưới chân lại mọc ra một đóa hoa sen, ngăn chặn những phi kiếm ở phía dưới đang đâm bổ tới không hề báo trước: "Hoa sen của túc hạ có thể ngăn được kiếm, đạo hữu đừng hòng ám toán nổi." Kim quang hút kiếm quang vào, hoàn toàn không nhúc nhích nổi một chút nào.


Huyền Không lão đạo nghe Chu Thanh nói vậy, sắc mặt đỏ gay, đang định thi triển thủ đoạn lợi hại, bỗng nhiên trong sa mạc vang lên một tiếng hét lớn, một nhân ảnh cưỡi độn quang bay tới, trông thấy cảnh Huyền Không và Chu Thanh đang đấu với nhau, thì vội vã hét lớn: "Sư phụ, sư bá, mọi người đến rồi, Huyền Không sư bá, tại sao người lại động gươm đao với Chu tiền bối vậy, xin mau ngừng tay!"

"Địa Linh Tử!? Tại sao con lại cưỡi được độn quang vậy, con đã đạt tới Hóa Thần hậu kỳ rồi? Chuyện này là thế nào?" Huyền Không lão đạo vội vã ngừng tay, Chu Thanh cũng để cho hắn thu phi kiếm về.

Địa Linh Tử và mấy lão đạo tay bắt mặt mừng, kể lể tình hình, do chịu ảnh hưởng Thất Khiếu Khóa Phách đại pháp của Chu Thanh, đã đem những lời ba hoa xích thố của Chu Thanh mồi chài ra kể, thế này thế kia, đám lão đạo nghe mà mát ruột mát gan, cộng thêm thủ đoạn khi nãy Chu Thanh thể hiện ra cũng khiến cho đám lão đạo phải nể sợ, mấy lão đạo lập tức thu hồi pháp bảo trên tay, hướng về phía Chu Thanh khom người tạ lễ, Chu Thanh cũng thuận nước đẩy thuyền, qua một hồi tiếp chuyện, hai bên khách khí với nhau không ngừng, giống như là những hảo hữu với nhau vậy.

"Bần đạo có chuyện này muốn nhờ các vị đạo hữu giúp sức."

Chu Thanh và năm vị lão đạo Huyền Thần, Huyền Không, Huyền Linh lão đạo, Huyền Chân, Huyền Hư nói chuyện suốt nửa ngày, không khí dần dần trở nên vui vẻ, mọi người ăn nói rất hợp ý nhau, Chu Thanh đột ngột bắt đầu thực hiện kế hoạch đã định của mình, đưa chủ đề của mình lên bàn nghị luận.

"Ồ, với công lực đạo hạnh của chân nhân mà vẫn có phiền toái sao, vậy chắc hẳn đó không phải chuyện nhỏ rồi.."

Huyền Thần lão đạo nghe vậy thì không muốn nhận lời, liền dùng mấy câu nói thăm dò trước, trên đời làm gì có chuyện gì là cho không biếu không, Huyền Thần thân là không động chưởng giáo, tuy rằng đã lâu không xuất thế, nhưng không có nghĩa là hắn không có óc suy nghĩ.

"Ây da, quả nhiên là gừng càng già càng cay, so với cái tên nhãi nhép Địa Linh Tử kia thì khó đối phó hơn nhiều, vấn đề này cần phải hết sức cẩn thận, nếu để chuyện của Địa Linh Tử lộ ra vết tích, vậy thì chỉ còn cách giết người diệt khẩu thôi." Ánh mắt Chu Thanh quét qua một tia hung quang nham hiểm, có điều sắc mặt vẫn vô cùng ôn hòa, mỉm cười chân thành, không hề để cho đám lão đạo nhìn ra một chút sơ hở nào cả.

"Không phải, chỉ là bần đạo với Đại Tự Tại Cung có chút quan hệ, Đại Tự Tại Cung lại có mối thù cũ với Nam Hải Vô Chân tán tu ni cô, trong lúc ở hải ngoại, bần đạo đã không ít lần xung đột với ả, có điều bần đạo cũng thật sự rất khó nghĩ, bần đạo đã niệm tình nhiều lần thả cho Vô Chân ni cô, nhưng đáng tiếc ni cô này vẫn không từ bỏ suy nghĩ, còn câu kết với Côn Lôn chưởng giáo Càn Cơ cùng hơn ba chục cao thủ Hóa Thần hậu kỳ, đến đây gây khó cho bần đạo, không hiểu làm sao lại đụng độ với một bang yêu tộc lợi hại khác ở hải ngoại, kết quả Côn Lôn chưởng giáo nhục thân bị tu sĩ yêu tộc kia hủy hoại, đến cả nguyên thần cũng bị đối phương thu mất, bây giờ còn chưa rõ sống chết." Truyện "Phật Đạo "

Chu Thanh ngừng lại một chút, nhìn sắc mặt của mấy lão đạo, cố ý làm ra một vẻ mặt nặng trĩu, đem chuyện của càn cơ lão đạo nói ra, phát hiện ra rằng vẻ mặt của những lão đạo kia rất hể hả, lại có chút vui mừng nữa khi hay tin về càn cơ lão đạo.

Không đợi nhưng lão đạo kia kịp nói gì, Chu Thanh liền nói: "Vô Chân lão ni cũng bị đám yêu tộc đó đuổi khỏi Nam Hải, bây giờ đã tới Côn Lôn, sắp sửa đến Đại Tự Tại cung để gây khó dễ, bần đạo không thể làm ngơ trước chuyện này, chỉ sợ đám người Côn Lôn người đông thế mạnh, trong khi bần đạo chỉ có mỗi hai đồ đệ, song quyền khó địch tứ thủ, nếu như đến lúc xảy ra xung đột, thì e là những nữ tu sĩ công lực còn non trong Đại Tự Tại Cung sẽ phải chịu thương vong, chết không toàn thây, bần đạo không nỡ đành lòng, nên bần cùng bất đắc dĩ dám xin các vị đạo huynh đưa tay trợ giúp. Giảng giải phải trái, vạn sự dĩ hòa vi quý, không động danh tiếng lẫy lừng trong Trung Thổ đạo môn, ắt hẳn Côn Lôn cũng sẽ nể nang vài phần, không như bần đạo ở hải ngoại đã lâu, ngoại trừ có một chút tu vi nho nhỏ, thì chẳng làm nên trò trống gì. Nếu mấy vị đạo hữu có thể biến can qua thành ngọc lụa, tránh khỏi một cuộc chiến đẫm máu, thì cũng là một việc công đức khuấy động trời đất."

Chu Thanh kể lể mà nghe như thể ngày tận thế sắp tới gần vậy, rồi sau đó lại tiếp tục giải thích về mối quan hệ giữa Đại Tự Tại Cung và Vô Chân lão ni.

"Ồ, chuyện của Côn Lôn chưởng phái đạo hữu đã tận mắt chứng kiến?" Huyền Không lão đạo muốn chứng thực lại lần nữa, không nhịn được hỏi. Truyện "Phật Đạo "

"Đương nhiên, chính mắt bần đạo trông thấy hết mọi chuyện, bây giờ đám yêu tộc hải ngoại đó đã liên hợp lại, đến cả bần đạo cũng không phải là đối thủ. Chỉ sợ mấy hôm nữa thôi là chúng sẽ đến Trung Thổ làm mưa làm gió, bọn chúng đều là những đại cao thủ đã từng độ qua tứ trùng tiểu thiên kiếp, nhất là một tên trong số đó, đã độ qua sáu đại thiên kiếp, chỉ kém một ly nữa thôi là nhục thân thành thánh, phi thân thiên giới, ngay cả bần đạo đối phó lại cũng phải chật vật hết sức."

Chu Thanh lại tung ra một quả bom tấn hỏa mù, đám lão đạo nghe xong thì đều thất kinh thất sắc, bọn họ đương nhiên hiểu rằng, một nhân vật độ qua tứ trùng tiểu thiên kiếp là người như thế nào, rồi lại còn có cả một tên yêu quái độ qua sáu đại thiên kiếp nữa chứ.


"Sáu đại thiên kiếp, độ qua sáu đại thiên kiếp, trong thiên hạ còn có loại yêu quái kinh khủng như vậy sao" Huyền Không thều thào than thở, bỗng nhiên nhớ lại lời Chu Thanh nói khi nãy, đối phó chật vật hết sức, vậy chẳng phải Chu Thanh còn lợi hại hơn nhiều sao, hắn... hắn là người sao?

Trông thấy cả đám lão đạo không nói năng gì, những không động lão đạo kia lâu không xuất thế, tuy rằng đầu óc không hồ đồ, nhưng cứ khi chịu phải một trận xung đột, thì đầu óc lại chẳng nghĩ ra được gì cả.

"Thiên Đạo tông ta, Đại Tự Tại Cung, không động, các vị tổ sư đều từng là đồng môn, bần đạo đã trú lại tại Thục Sơn mấy ngày, nghe nói Côn Lôn là nơi khởi nguồn của Đạo gia, thống soái thiên hạ đạo môn ròng rã suốt mấy ngàn năm, cho tới bây giờ, vô cùng tự đại, không thèm coi những đại môn phái khác ra gì, lúc đầu bần đạo còn có vài phần không tin, nào đâu có biết, Côn Lôn kia ngang nhiên dám nhúng chân xía vào chuyện ở hải ngoại, vây ráp tấn công bần đạo, thật sự là có đôi phần quá đáng, bây giờ yêu tộc đang sắp sửa hoành hành, những đơn môn phái như chúng ta thế lực còn mỏng, bây giờ chính là lúc để liên thủ lại, hợp sức chiến đấu."

"Sư phụ, sư bá, tiền bối nói rất phải, đáng tiếc không động chúng ta e là khó lòng thuyết phục nổi Côn Lôn, lần này đệ tử cùng Huyền Linh sư thúc xuống núi, trông thấy cảnh va chạm giữa đệ tử hai phe Thục Sơn và Côn Lôn, đệ tử vừa mới nói vài câu công bằng, vậy mà đám người Côn Lôn đó đã động thủ ngay được với đệ tử, nếu không phải là có sư môn pháp bảo Thư Hùng kiếm, thì đệ tử đã bị trọng thương bởi đống pháp bảo của đám Côn Lôn đó, bọn Côn Lôn đó vênh váo hung hăng, quả thực khó lòng nào nói chuyện phải trái với chúng được." Địa Linh Tử bị Chu Thanh điều khiển nguyên thần trong cơ thể, nên đã nói ra những câu này để châm ngòi một chút mâu thuẫn giữa hai phái.

"Địa Linh, tâm tính của con đã bớt xốc nổi hơn trước rất nhiều a!" Huyền Thần lão đạo trông thấy thần sắc của Địa Linh Tử không có chút nào của sự cao ngạo, nói năng cũng khá từ tốn lễ phép, rất êm tai, trong lòng vừa mừng vừa lo.

"Đây đều là do Chu tiền bối ban tặng cho, để đệ tử biết được chân lý thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân, đệ tử trở về không động nhất định sẽ khổ tâm tu hành, để không động của chúng ta ngày càng phát dương quang đại." Địa Linh Tử nói năng vô cùng tự tin, mấy lão đạo vô cùng vui mừng, mừng cho việc đã tìm ra được người kế thừa xứng đáng cho không động chưởng giáo.

"Nếu Côn Lôn đã tự tại như vậy, trước khi đám yêu tộc tới còn muốn khơi mào nội chiến, vậy thì không động chúng ta cũng không thể chỉ lo thân mình, yêu nghiệt rất mạnh, với thực lực một phái căn bản không thể nào đối phó được, mà cho dù có đánh thắng được thì nguyên khí cũng bị tổn thương trầm trọng, ta thấy các vị sư trưởng chi bằng lưu lại nơi này, Côn Lôn đến chúng ta sẽ cùng khuyên giải với họ. Nếu như quả thực Côn Lôn coi trời bằng vung, muốn làm suy giảm thế lực Trung Thổ đạo môn chúng ta, vậy thì hãy dạy cho bọn chúng một bài học nho nhỏ, ba phái chúng ta liên hợp, chẳng lẽ lại sợ một phái Côn Lôn kia, thứ nhất có thể làm uy danh của không động tăng lên, thứ hai 3 phái cùng giúp đỡ lẫn nhau, cho dù đám yêu nghiệt kia có cường đại thêm nữa cũng không dám tới xâm phạm." Địa Linh Tử vội nói, nói một cách hợp tình hợp lý.

"Ừ, chưởng môn sư huynh, Địa Linh sư điệt nói rất phải, dù sao không động chúng ta và Côn Lôn từ lâu đã kết thành thù hận, lần này nói không chừng có thể mượn được tay của Thiên Đạo tông và Đại Tự Tại Cung mà làm hao tổn thực lực của Côn Lôn, thậm chí chúng ta có thể kích bác, để Côn Lôn giết một vài đệ tử trong Đại Tự Tại Cung, điều này sẽ khiến cho Thiên Đạo tông chủ kia nổi giận, dựa vào thực lực của hắn có thể gây nên những khốn đốn long trời lở đất cho Côn Lôn, chúng ta có khi còn có cơ hội tiến vào Ngọc Hư cung, cướp lấy mọi thứ, nhất là, chưởng giáo sư huynh cũng đừng quên, Đả Thần Tiên cũng đang ở trong Ngọc Hư cung, Côn Lôn và hải ngoại tán tu Vô Chân lão ni liên thủ, thực lực đại tăng, nếu còn để Côn Lôn kia mở rộng thế lực, thì liệu không động chúng ta còn có ngày thò mặt ra ngoài được không?"

Huyền Linh lão đạo có đầu óc linh hoạt nhất, sau khi trấn tĩnh lại, âm thầm truyền âm cho Huyền Thần lão đạo.

Huyền Thần lão đạo nghe được truyền âm, sắc mặt thay đổi, sau đó lại khôi phục lại bình thường ngay, mấy lão đạo đưa mắt nhìn nhau, rồi lại nhìn vào Địa Linh Tử, Huyền Thần lão đạo liền đưa ra quyết định: "Huyền Linh, đệ trở về sơn môn, khởi động toàn bộ Cấm Chế, quản lý chặt việc ra vào của đệ tử, mấy người bọn ta ở lại, để xem đám Côn Lôn đó hống hách tới nhường nào."

Chu Thanh thầm thở dài một tiếng trong lòng, cuối cùng đã gạt được mấy tên lão đạo kia rồi, Đại Tự Tại cung chủ bói quẻ đoán rằng, chuyện này sẽ xảy ra nhanh thôi, Chu Thanh cũng không biết liệu có chính xác không nữa, nhưng hắn dù gì cũng thành công trong việc sử dụng kế một đá ném chết hai chim rồi, khiến cho mấy tên lão đạo kia phải chết trong tay bọn người Côn Lôn, vậy thì việc Địa Linh Tử lên chức không động chưởng môn sẽ càng dễ dàng hơn bao giờ hết, nhất là còn có thể mượn đà cơ hội đó đả kích, hoặc thậm chí tiêu diệt Côn Lôn, Chu Thanh vừa hay thu thập được nguyên thần hồn phách, ngưng tụ Đô Thiên Ma thần, chuẩn bị một chuyến xuống địa phủ, nếu như Tu Đạo giới không xảy ra đại chiến, thì sẽ không có nhiều nguyên thần hồn phách.

"Ừ, bốn lão đạo kia, Vô Chân lão ni, ba mươi mấy cao thủ Hóa Thần hậu kỳ của Côn Lôn, mấy cái nguyên thần đó, e rằng miễn cưỡng cũng có thể ngưng luyện được một đầu ma thần, không biết Côn Lôn còn có cao thủ nào mai danh ẩn tích không, có thì lại càng vui, Tu Đạo giới có quy tắc của Tu Đạo giới, chỉ cần động tới người phổ thông, thì những đám tiểu bang phái bằng hữu kia cũng không dám thò tay vào, mà cho dù có thò tay vào thì cũng chẳng có đáng là bao thực lực, lo thì chỉ lo cái tên Hiên Viên pháp vương kia núp trong chỗ tối đục nước béo cò, vậy thì không hay chút nào cả, chuyện này vẫn cần phải tính toán thêm, tránh xảy ra sơ xuất, vừa hay mượn cơ hội này quét một mẻ lưới đánh sạch kẻ địch của ta, để ta yên lòng đi xuống địa phủ." Chu Thanh ngầm tính toán.

Mấy người bàn bạc xong xuôi, Đại Tự Tại cung chủ cũng ra mặt gặp gỡ mấy lão đạo không động, hai bên đàm đạo một hồi, Huyền Linh lão đạo lúc này đã trở về không động phái, mấy lão đạo đi theo cung chủ vào trong Đại Tự Tại Cung động thiên, Địa Linh Tử nói: "Sư phụ, sư bá, trong động thiên này đều là nữ tu sĩ, đệ tử không vào trong đó đâu, tuy nói rằng khi tu đạo không nghĩ chuyện nam nữ, nhưng dù sao cũng có chút không thỏa, đệ tử vừa hay đang ở trong sa mạc ma luyện chân nguyên, củng cố nguyên thần của mình, tới lúc đó để xem đám đệ tử Côn Lôn trẻ ranh đó rốt cuộc có những cao thủ thế nào."

Nghe Địa Linh Tử nói vậy, thần sắc của mấy lão đạo lập tức trở nên không tự nhiên, Huyền Thần lão đạo vội bảo với cung chủ: "Bần đạo cũng không vào trong đâu." Cung chủ cười thầm, thầm khen ngợi thủ đoạn của Chu Thanh, Chu Thanh chỉ đợi câu nói này: "Nếu đã vậy, thì bần đạo sẽ dẫn các đạo hữu đến sa mạc, chờ đợi Côn Lôn đến đây, để cung chủ ở nhà chuẩn bị công việc." Bỗng nhiên hắn truyền âm tới cho cung chủ: "Quẻ bói của cung chủ liệu có chính xác hoàn toàn không, chứ đừng để cho chúng tôi phải hoài công chờ đợi, thực sự thì ngay cả bần đạo cũng không dám chắc lắm, Vô Chân lão ni liệu có còn ở Nam Hải hay không, cho dù Vô Chân lão ni và đám người Côn Lôn kia liên thủ lại với nhau thì chỉ e là chúng cũng không hành động nhanh lẹ đến vậy."


"Chân nhân cứ yên tâm, bản cung tu vi tuy không bằng chân nhân, nhưng về thuật bói toán thì là tuyệt kỹ được chính tổ sư truyền dạy, khả năng sai xót là rất ít, nhanh thì 3 ngày, chậm thì 5 ngày nữa, bọn người kia sẽ tìm tới đây làm loạn, ẩn tàng rất nhiều hung hiểm trong đó, nếu tính toán vào thời gian xa, thì quẻ bói sẽ không được chính xác cho lắm, điều này chắc là do công lực đạo hạnh của bản cung vẫn chưa đủ, vẫn còn kém cỏi so với chân nhân, nhưng mấy hôm trướ khi nói tới chuyện Côn Lôn và Vô Chân lão ni, bản cung đã lại bói thêm lần nữa nên mới dám chắc như vậy, nếu không thì sẽ rất mơ hồ, chân tướng luôn bị bao phủ trong làn khói cô hồn." Cung chủ thầm truyền âm lại cho Chu Thanh.

Thì ra mấy ngày nay, Đại Tự Tại cung chủ tận tâm bói toán, phát hiện ra rằng nguy hiểm đang kề cận, Chu Thanh thì vẫn còn có không ít hoài nghi, có điều dù sao thì lời cũng đã nói ra ngoài rồi, nếu như Côn Lôn và Vô Chân lão ni kia không tới thì Chu Thanh sẽ được một mẻ mất mặt.

"Nếu không phải là nể mặt của Vân Hà, bản chân nhân sẽ chẳng bao giờ thèm làm những chuyện không chắc chắn thế này cả!" Trong lòng Chu Thanh rất hậm hực, nhìn mấy lão đạo kia dùng chân hỏa luyện hóa đám cát bụi trên một cồn cát, mở ra những cái sơn động tại chỗ, ban bố Cấm Chế xung quanh, ai nấy chọn một chỗ để ngồi vào, ở bên trong luyện khí, kết tụ tinh hoa Thái Dương chân hỏa, tôi luyện nguyên thần, không hề bỏ lỡ một chút thời gian nào, Chu Thanh nhìn thấy vậy thì không khỏi bội phục thầm trong lòng.

"Các người ngồi thiền luyện khí như vậy là tốt nhất, ta cũng phải nhân lúc này vận động tay chân một chút, để tránh tí nữa lại bị ngớp, Côn Lôn thì không có vấn đề gì, chỉ lo là lo cái đám Hiên Viên pháp vương kia thôi, bây giờ bố trí ở trong phạm vi mấy trăm mét quanh đây Thiên Hỏa đại trận, bên vòng ngoài bố trí Đô Thiên Thần Sát, nếu chân địa có xảy ra chuyện gì, sẽ đem toàn bộ đám người này luyện hóa." Chu Thanh bỗng nhiên hơi rùng mình một chút, cảm thấy bản thân hắn quả thực đã hơi có chút tàn độc.

Chu Thanh đã nói là làm, chỉ là tám cột lửa Thông Thiên Thần của Thiên Hỏa đại trận vẫn đang ở trong ngọc trụ tiên phủ dưới đáy biển, Chu Thanh đành phải thu thập ngũ kim tinh trong cát, luyện chế tám cột thô, ngầm chôn xuống dưới lòng đất, bao quanh chu vi xung quanh mấy trăm mét, có điều nếu như Thiên Hỏa đại trận này phát động, uy lực còn xa mới bằng nguyên trận, cho dù tám cây cột trụ có thể trụ vững được lâu cũng khó chịu được uy lực Thiên Hỏa, chỉ trong một thời thần sẽ tự động tan chảy, có điều Chu Thanh cũng không bận tâm lắm, Thiên Hỏa đại trận không phải là chủ yếu, chỉ là thứ làm bảo hiểm mà thôi.

Khi Chu Thanh đặt mười hai can Đô Thiên Minh Vương kỳ xuống dưới lòng đất, vùng đất cát này mới đúng thực là nơi tuyệt sát chi địa.

"Một lần vất vả suốt đời nhàn nhã, chỉ trông chờ vào lần này thôi, Côn Lôn, Vô Chân lão ni, Hiên Viên pháp vương, các ngươi đừng để ta thất vọng đó nha!"

Chu Thanh ngầm bố trí trận pháp ở nơi này, đồng thời phân thần niệm ra để mắt tới Đại Tự Tại Cung, lúc này cũng đang trong tư thế sắp đương đầu với đại địch, "Xem ra Đại Tự Tại Cung này rất có lòng tin vào thuật bói toán của cung chủ, có điều cho dù Vô Chân lão ni có tới, thì cũng việc gì phải sợ chứ, sợ môn hạ đệ tử có chuyện sao, đành vậy, hay là mình ngầm đi tới Côn Lôn xem sao, mạo hiểm hết sức, ngộ nhỡ cung chủ bói sai, vậy thì ta chẳng phải đã thành kẻ chỉ biết nói phét sao, không tốt, không tốt, không tin được lời nói của nữ nhân."

Chu Thanh không để tâm tới bốn không động lão đạo kia nữa, khởi động độn quang bay về phía núi Côn Lôn.

Đại Tự Tại Cung và Côn Lôn đều ở trong Tây Vực, cách nhau cũng không xa lắm, với tốc độ Chu Thanh lúc này, thì chỉ nửa thời thần là sẽ tới, nhìn thấy trước mặt là tuyết trắng phủ kín ngọn núi, cùng với những làn mây khói mờ xa, Chu Thanh biết rằng đây chính là Cấm Chế sơn môn của Côn Lôn.

"Cấm Chế này lợi hại đây!" Chu Thanh mở rộng thiên nhãn tỉ mỉ nhìn tình hình bên trong những làn mây khói, bỗng nhiên đám mây trắng cùng sương mù lóe sáng huyết quang trong tức thì, ẩn trong đó thiên địa nguyên khí truyền tới.

"Chuyện gì thế này? Đang có kẻ đánh nhau?"



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.