Phật Đạo (Phật Bản Thị Đạo)

Chương 147: Bắc hải tiên phủ - cao thủ các phương tự hiển thần thông (3)






“Thiết nghĩ đại thiên kiếp lần thứ hai của Cực Âm chân nhân sắp đến, khổ tâm tu hành, không mong gây nhiều rắc rối, nếu đã vậy, chúng ta cũng không nhất thiết tiếp tục lặn sâu xuống, cứ truy tìm tông tích của Huyết Ma hải tảo ở đây, nơi đây sinh linh nhiều đến thế, Huyết Ma hải tảo lại thích hút tinh huyết của thực vật động vật, nhất định sẽ dừng lại nơi này, vẫn tốt hơn là đi khắp nơi tìm kiếm, cho dù Cực Âm lão đạo phát hiện ra chúng ta, chúng ta cứ nói là dùng để luyện Độ Ách kim đan, đến lúc đó tặng ông ta một viên, thiết nghĩ ông ta sẽ không cự tuyệt, mà còn kết được thiện duyên, dù gì đó cũng là một chuyện tốt.” Chu Thanh mở miệng nói, ai cũng cảm thấy có đạo lý, nên không lặn sâu thêm nữa, cứ tìm kiếm luôn ở những dãy núi dài liên miên này.

Dãy núi này thật là rộng lớn, những đầu núi lớn lớn nhỏ nhỏ kéo dài đến trăm dặm, giữa núi và núi có những khe sâu vạn trượng, chúng nhân cũng không dám xuống đến khe vực mà tìm kiếm, cũng không dám tự mình chia nhau ra, biển sâu như thế, áp lực rất lớn, nghe đồn Huyết Ma hải tảo qua lại nhanh như chớp, nếu chúng nhân mà chia nhau ra, gặp phải nó, muốn bắt cũng không phải là chuyện dễ, huống chi còn có vài đệ tử Hóa Thần hậu kỳ của Thương Lãng thủy cung, nếu rời xa tầm mắt của mọi người, đúng là muốn bước nửa bước cũng khó, chi bằng cùng nhau tìm kiếm, cứ thế, hiệu suất sẽ bị giảm thấp. Chúng nhân tìm kỹ ở mấy đầu núi, ngoại trừ gặp phải vô số sinh vật kỳ lạ, thu thập được một số dược tài kỳ trân, nhưng lại không hề đụng phải bóng dáng của Huyết Ma hải tảo.

Rất nhiều đầu núi, chúng nhân cũng biết cứ tiếp tục tìm kiếm như thế cũng không phải là cách hay, nên đã dừng lại ở trên một đỉnh núi lớn, đang định thương lượng đối sách, đột nhiên dưới một khe núi có động, vô số tôm cá nhảy loạn lên trên, hoảng loạn tìm đường chạy, từng đàn từng đàn xông về phía tử quang tráo đang bao trùm lấy mọi người, trông như mưa bão vậy, khiến tử quang tráo còn phải rung theo, ánh sáng cũng bị méo mó, may mà Huyền Võ lão đạo không muốn tạo sát nghiệp, đã thu hồi rất nhiều Cấm Chế phản kích trên tử quang tráo, nên đám cá tôm này mới không đến nỗi thịt nát xương tan. Truyện "Phật Đạo "


Trong lòng chúng tu sĩ nghi hoặc, cho rằng ở cái khe núi sâu này có hải thú hung mãnh nào đó, do đàn cá dày đặc, che khuất tầm nhìn, phải qua một lúc sau, đàn cá xông ra này mới giảm đi chút, chúng nhân mắt thần như điện, nhìn rất rõ ràng, ở bên khe núi đó, đột nhiên xông ra một dị vật !

Dị vật này trông rất kỳ quái, toàn thân màu đỏ, trông như một con rắn biển, nhưng lại không di chuyển giống rắn biển, mà giống một mảng, rộng khoảng 3 thước, cơ thể cực dài uốn éo, sợ rằng không chỉ dài có mấy mươi trượng.

Dị vật này không đầu không não, cứ như một thác nước màu đỏ tươi rộng lớn đang phiêu bồng trong nước, toàn thân trên dưới mọc đầy gai nhọn màu đỏ tươi, rất sắc bén, tốc độ hành động nhanh như chớp, cơ thể cuộn lại bành ra một cách mau chóng, mỗi một lần hành động, có hơn trăm con cá biển trốn không kịp đã bị gai nhọn bắt lại, trong tích tắc toàn thân bị khô cạn, hiển nhiên là tinh huyết trong cơ thể đã bị hút sạch. Truyện "Phật Đạo "

Cơ thể dị vật này khẽ lắc một cái, rũ bỏ xác của những con cá biển đã bị hút cạn tinh huyết, rồi lại tiếp tục truy giết những con cá biển khác đang chạy trốn, không đến một phút, dị vật này đã hút tinh huyết của hơn ngàn con cá biển, cơ thể càng lúc càng đỏ hơn.

Dị vật này đột nhiên biến đổi, bơi qua bơi lại trên cái rãnh sâu dưới biển, không đến thời gian uống một chung trà đã truy sát hết đám cá biển, còn chưa thỏa mãn, lại hình như phát hiện ra chúng nhân đang đứng một bên quan sát, cơ thể trông như thác nước đó thoắt cái, thì đã đứng bên ngoài tử quang tráo của chúng nhân, cơ thể mọc đầy gai nhọn cuốn về phía chúng nhân. Dị vật này tuy không có đầu não, không nhìn được biểu hiện của mắt mũi, nhưng chúng nhân đều cảm giác được một luồng sát khí bén ngót, nhất là cái gai sắc nhọn trên người nó, cái nào cũng dài cỡ 3 tấc hơn, ánh lên ánh sáng màu huyết hồng kỳ dị, chi chít, thật là khủng khiếp.


“Đến hay lắm, đúng là tìm khắp nơi cũng không thấy, đến lúc có được thì chẳng cần phí chút sức nào. Chư vị đạo hữu, đây chính là Huyết Ma hải tảo, đừng nên tổn hại đến tánh mạng của nó, bằng không sẽ mất đi linh khí, kim đan luyện thành cũng sẽ mất đi vài phần công hiệu.” Chu Thanh nhìn thấy dị vật này, liên tục nói, đó chính là Huyết Ma hải tảo mà mọi người đang cực khổ tìm kiếm.

Huyền Võ lão đạo cũng nhận ra vật này, cứ cười ha ha suốt, cũng gật đầu đồng ý, lúc này Huyết Ma hải tảo đã đánh vào tử quang đến mấy trăm lần, những tiếng bốp bốp vang lên, bên trên tử quang tráo bị rung động, mỗi một lần xuống đều là lực đạo ngàn cân.

“Hay lắm, cái thứ này đúng là hung hãn !” Thủy Viên lần đầu tiên nhìn thấy Huyết Ma hải tảo, thấy nó hút tinh huyết của loài cá, thì đã biết vật này không phải hạng rảnh rỗi, “Xem ra ngươi cũng là bá chủ trong nước, để lão Viên ta xem thử ngươi thế nào !” Cơ thể bắn mạnh về phía trước, quả nhiên đã ra khỏi tử quang tráo, rơi vào trong nước biển, lắc Thủy xoa một cái, mấy mươi đạo bạch quang ngưng tụ lưu thủy xung quanh thành mấy sợi Thủy thừng thô dài, từ bốn phương tám hướng ập về phía Huyết Ma hải tảo để trói nó lại. Công phu ngưng tụ nước biển thành sợi thừng này, thật khiến người khác cũng phải dừng lại để mà xem.

“Viên đệ, không được manh động !” Hồng Phát lão tổ thấy Thủy Viên đột nhiên xông ra khỏi quang tráo, liền vô cùng kinh hãi, ở dưới đáy biển sâu đến hai ngàn trượng, áp lực cực lớn, không có pháp bảo hộ thân, mà mạo muội xông ra ngoài, chỉ e là đến đạo hạnh như Huyền Võ lão đạo cũng không tiện hành động, huống chi còn phải đánh đấu với con Huyết Ma hải tảo vô cùng hung mãnh này ? Những chiếc gai nhọn hoắc trên thân con Huyết Ma hải tảo, với nhãn lực của Hồng Phát lão tổ có thể nhìn ra được, mức độ sắc bén của nó, chỉ sợ không thua kém gì so với phi kiếm của người tu đạo, tuy thân thể Thủy Viên mạnh mẽ, cũng sợ là không chống đỡ nổi với những chiếc gai nhọn này. T

“Đạo hữu không cần nóng lòng, thái cổ Thủy Viên là bá chủ trong thủy tộc của chúng ta, lệnh đệ làm vậy ắt có ẩn ý.” Huyền Võ lão đạo vội vàng ngăn cản Hồng Phát lão tổ cũng đang định xông ra.

Hồng Phát lão tổ định thần nhìn lại, cũng yên tâm phần nào, còn Thủy Viên và con Huyết Ma hải tảo thì đang đấu với nhau rất hăng say.


Vốn dĩ Huyết Ma hải tảo dùng thân thể cố hết sức mà đánh lại, muốn đánh vỡ tử quang tráo ra, rồi hút hết tinh huyết của những người bên trong, nó lờ mờ cảm giác được tinh huyết dồi dào của mười mấy người này, chỉ sợ rằng bản thân nó có hút hết tinh huyết của hàng trăm vạn con cá biển cũng không bằng, nên đâu chịu buông tay, nhưng lại chẳng làm gì được tử quang tráo, bây giờ thấy Thủy Viên bay ra, rất hợp tâm ý của nó, liền xông thẳng đến, cuộn cơ thể lại, thì đã cuộn lấy Thủy Viên bên trong mà hút lấy tinh huyết, tình cảnh này, đến cả Chu Thanh cũng thầm vã mồ hôi dùm cho Thủy Viên, cũng không hiểu vì sao ma vật này lại có thể hành động nhanh như thế dưới áp lực mạnh mẽ của đáy biển.

Huyết Ma hải tảo vừa xông đến cách Thủy Viên không xa, cơ thể đột nhiên bị thít chặt, chỉ thấy trong nước biển xuất hiện mấy sợi dây thừng thô dài, cột chặt lấy toàn thân trên dưới của nó, tuy nó vẫn còn có thể cử động được, nhưng lại rất chậm chạp, mắt thấy con mồi phía trước còn có thủ đoạn như thế này, liền nổi giận, cơ thể như thác nước rút thành một khối, trông như một quả cầu, phối hợp với gai nhọn trên người, có mấy phần giống với một con nhím đang co lại, chỉ là con nhím này có vẻ to hơn một chút, toàn thân màu huyết hồng, có thêm vài phần nguy hiểm.

Từng sợi lông trắng trên cơ thể Thủy Viên dựng đứng lên, chân đạp trên đất, Thủy xoa khua liên tục, vẽ ra một số đạo bùa trong nước, mỗi một đạo bùa vẽ thành, liền biến nước biển ngưng tụ thành từng sợi dây thừng mà mắt thịt có thể nhìn thấy được, buộc chặt vào con Huyết Ma hải tảo đang co tròn lại, cột chết vào nó, xem vẻ mặt Thủy Viên cũng không dễ chịu cho lắm, đôi mắt mở to giận dữ, Thủy xoa khua dộng vô cùng chậm, giống như gặp phải lực cản rất lớn, cơ thể thì khẽ run run, đến cả núi đá dưới chân cũng bị nứt ra, nứt ra thành từng cái khe nhỏ dài đến ba tấc.

Đột nhiên, cơ thể Huyết Ma hải tảo đã bị trói chặt lại liền bắn mạnh, rồi phình ra, mười mấy đạo thủy thừng thô dài toàn bộ đều bị nứt, hóa trở lại nguyên hình là nước biển rồi tan mất, mạch nước ngầm bị khuấy động nên trào lên, khiến tử quang tráo bắn ra khỏi vách núi, phiêu bồng ở bên trên không trung. Thấy Huyết Ma hải tảo đột nhiên ra uy, tuy chúng nhân đều đã chuẩn bị tâm lý từ trước nhưng vẫn bị bất ngờ, công phu biến nước thành Thủy thừng của Thủy Viên, chỉ là loại pháp thuật thô thiển, nhưng ở trong nước lại rất dễ sử dụng, nhất là đối phó với sinh linh có lực đạo to lớn, như hải sư, hải tượng, đại kình…, mặc cho khí lực to lớn cỡ nào, cũng không thoát nổi, không ngờ quả nhiên bị Huyết Ma hải tảo làm cho tan nát, nhất thời không biết làm sao, chúng nhân đều đứng không vững, thầm nghĩ không hay rồi



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.