Phật Đạo (Phật Bản Thị Đạo)

Chương 128: Biến cố liền liền (5)






Chu Thanh chỉ hành động theo bản năng, cảm nhận được áp lực khủng khiếp từ tên khổng lồ đầu trâu sắp chui ra khỏi lỗ đen luân hồi, biết ngay công lực tên này chắc chắn cao hơn mình đến mấy bậc, tuy không biết đối phương đạt tới trình độ nào, nhưng Chu Thanh biết mình nhất định không phải đối thủ của nó.

Chu Thanh vốn tính cẩn thận, đối phương có thực lực yếu hơn thì không nói gì, chỉ cần thực lực tương đương hắn cũng sẽ không chính diện khai chiến, nói gì đến con quái vật lợi hại hơn mình rất nhiều này? Chu Thanh sử dụng pháp bảo lợi hại nhất của mình theo phản xạ tự nhiên, Hóa Huyết thần đao tuyệt đối không dám dùng nữa, may mà tịch thu được Roi Đả Thần từ chỗ Càn Cơ lão đạo, Chu Thanh lặng lẽ vung roi lên cao, chuẩn bị tập kích tên quái vật đầu trâu khổng lồ khi nó vừa chui ra lỗ đen, đột nhiên nhớ tới con quái vật đầu trâu này là thứ gì, Chu Thanh giật thót tim, Roi Đả Thần không dám đánh xuống nữa, chỉ lẳng lặng thu lại ngay góc trên lỗ đen luân hồi.

Đầu Trâu Mặt Ngựa, thần thánh âm ti, canh giữ cửa vào Lục đạo luân hồi, pháp lực vô biên, tiên phàm đều không thể đối địch!

“Ta chẳng qua chỉ sử dụng chút pháp thuật, mở ra Lục đạo luân hồi lấy ra một món đồ, ngài tốt xấu gì cũng là thần tiên, chắc không cần thiết chấp nhặt với ta chứ?” Chu Thanh tự trấn an trong lòng, tên quái vật đầu trâu kia chính là Ngưu Đầu Mã Diện, thần âm ti phụ trách canh giữ Lục đạo luân hồi, Chu Thanh sao còn dám quất roi vào nó chứ? Đắc tội với Côn Lôn còn bỏ trốn được, nếu đắc tội với âm tào địa phủ, thì đúng là chả biết trốn vào đâu cho thoát.

Chu Thanh lần này quả thật là hành động quá sơ suất, thái cổ Ma đạo vốn thao túng hồn ma, nghịch chuyển luân hồi, mục đích cuối cùng cũng giống Tiên đạo là thoát ly luân hồi, vĩnh sinh bất diệt, nhưng thái cổ Ma đạo lại quá bá đạo phô trương, không giống như Tiên đạo thuận theo ý trời, Ma đạo chỉ chú trọng lấy bản thân làm chủ, dùng sức mạnh thay đổi tất cả.


Thập Nhị Đô Thiên Thần Sát đại trận là Ma đạo đệ nhất trận pháp, có khả năng cải tạo trời đất, chính là pháp thuật khống chế Lục đạo luân hồi do Ma đạo cao nhân sáng tạo, truyền thuyết kể rằng khi phát huy đến cảnh giới cao nhất có thể tự mình tạo mới một Lục đạo luân hồi khác, kiểm soát luân hồi chuyển thế của tất cả sinh linh trong trời đất vũ trụ, phép thần thông đó, dã tâm đó lớn biết chừng nào, ngay cả chủ nhân của Hóa Huyết thần đao năm xưa Dư Hóa cũng còn kém rất xa mới đạt đến trình độ ấy.

Lục đạo luân hồi đã tồn tại từ hồi khai thiên lập địa, kiểm soát toàn bộ sinh tử chuyển thế của tất cả sinh linh trong vũ trụ, từ xưa đến nay những sinh linh đủ mạnh đều cảm nhận được. Vì muốn thoát khỏi luân hồi, vào thời viễn cổ các sinh linh đủ mạnh đều nghĩ ra rất nhiều cách đối phó, tu luyện để đắc đạo thành tiên chính là một cách được lưu truyền đến ngày nay.

Dù là Tiên đạo hay Ma đạo, Yêu đạo, Phật đạo, Thượng cổ Vu thuật, điểm xuất phát đều vì muốn nhảy ra ngoài Lục đạo luân hồi.

Số sinh linh này có rất nhiều kẻ thành công, đều trở thành Tiên hoặc Ma, sau khi nhảy ra khỏi Lục đạo luân hồi, họ tất nhiên nhận thức rõ thủ đoạn thao túng vận mệnh sinh linh chính là bản lĩnh chỉ tạo vật mới có, cho dù Tiên hay Ma đều không chịu nổi sự cám dỗ ấy, để nắm quyền kiểm soát Lục đạo luân hồi, không biết đã xảy ra bao nhiêu trận đại chiến giữa Tiên và Ma rồi, nguyên nhân xảy ra trận chiến Phong Thần trong truyền thuyết cũng không nằm ngoài quan hệ với Lục đạo luân hồi này. Tất cả thông tin này có ghi chép chút ít trong Luyện Khí tổng cương, sau trận chiến Phong Thần, Lưỡng Giáo Tam Thương cùng kí Phong Thần bảng, truyền thuyết kể Ngưu Đầu Mã Diện chính là âm thần canh giữ Lục đạo luân hồi.

Lục đạo luân hồi cai quản nghiệt duyên của sinh linh, người tu đạo nếu muốn thành tiên, ngoại trừ tích tụ đủ năng lượng khổng lồ đủ sức khai phá hư không, còn phải thoát ly nghiệt duyên bản thân, thiên kiếp cũng vì lẽ đó mà ập xuống.

Ngưu Đầu Mã Diện có pháp lực to lớn, gần như không tìm thấy đối thủ trong tu đạo giới trần gian, hơn nữa dưới âm tào địa phủ số âm thần dạng này nhiều như kiến cỏ, bằng không chốc chốc lại có người tu đạo muốn giảm uy lực thiên kiếp của mình mà lén vào Lục đạo luân hồi giảm trừ nghiệt duyên, vậy chẳng phải thần tiên trên trời thành ra một đống rồi sao? Nên nhớ dù là Tiên đạo hay Ma đạo đều có pháp thuật cao thâm đủ sức mở ra Lục đạo luân hồi, nhưng lại không ai dám tự tiện mở ra vào giảm trừ nghiệt duyên, đương nhiên là vì có âm thần dữ tợn kiểu Ngưu Đầu Ma Diện canh giữ rồi. Truyện "Phật Đạo "

Vào thời thượng cổ tu hành thành tiên rất dễ dàng, Lục đạo luân hồi thời đó chưa ai cai quản, chỉ cần có cách nào đó giải trừ nghiệt duyên trong đó, bèn có thể thuận lợi vượt qua thiên kiếp. Sau trận chiến Phong Thần, tu hành khó khăn trùng trùng, vì để ngăn cản tình trạng tiên nhân quá nhiều, số tiên nhân đắc đạo đã phái người canh giữ Lục đạo luân hồi, phòng hờ có người tu đạo dựa vào pháp lực mạnh mẽ xông vào, âm tào địa phủ ra đời cũng vì lí do đó.

Có thể tổng kết một câu, ai nắm giữ Lục đạo luân hồi, kẻ đó chính là Trời!

Nào ngờ Chu Thanh sinh ra đã sẵn tính ngông cuồng, vì muốn giúp Vân Hà tiên tử giải trừ Tam thế nghiệt duyên, lấy lại kí ức, bất chấp hậu quả dùng pháp lực thần thông mở ra Lục đạo luân hồi, rồi dựa vào khí tức của Vân Hà tiên tử tìm ra nghiệt duyên của nàng, vật thể được cánh tay to bè của kim thân pháp tướng lôi ra khỏi lỗ đen chính là kí ức mất đi do nghiệt duyên phát tác của Vân Hà tiên tử. Hành động này của Chu Thanh đã gây ra họa lớn, bị Ngưu Đầu âm thần theo đến tận đây, nếu như Chu Thanh có năng lực giết người diệt khẩu thì còn được, nhưng Ngưu Đầu âm thần pháp lực dữ dội, cho dù là đánh lén, Chu Thanh cũng không hề có niềm tin sẽ đánh chết được nó.


Chu Thanh chỉ còn cách tùy cơ ứng biến, nhanh chóng thu lại kim thân pháp tướng, chỉ hoạt động bằng thân xác xương thịt, Roi Đả Thần bay lên cao che giấu tung tích, phòng hờ khi nguy hiểm sẽ bất ngờ quất xuống.

Ngưu Đầu âm thần càng lúc càng hiện rõ, gào to một tiếng, cuối cùng đã chui ra khỏi lỗ đen xuất hiện trước mặt Chu Thanh, sức ép dữ dội ập tới làm Chu Thanh thở không ra hơi, may mà Chu Thanh đã chuẩn bị trước, vận công lực toàn thân chống cự mới không ngã gục.

Chỉ một con Ngưu Đầu âm thần thôi mà đã mạnh đến vậy, Chu Thanh cuối cùng đã hiểu tại sao mấy ngàn năm qua các tu sĩ thà phí bao công sức tế luyện pháp bảo chống chọi thiên kiếp cũng không ngu gì mở ra Lục đạo luân hồi giảm trừ nghiệt duyên, các cuốn tiểu thuyết kể nhân vật chính vì muốn cứu người yêu đã xông vào âm tào địa phủ giải thoát cho linh hồn, tất cả đều là bịa đặt, thật không ngờ mình thông minh cả đời lại làm ra một trò ngu ngốc thế này. Chu Thanh nguyền rủa đám tác giả tiểu thuyết tiên hiệp kia, gần như cuốn nào cũng viết âm tào địa phủ yếu như sên, chỉ cần có chút pháp lực là có thể ra ra vào vào như nhà mình vậy, ngay cả những đạo sĩ thấp kém cũng đủ sức hoàn hồn cho người chết. Truyện "Phật Đạo "

“Bọn tác giả hại ta rồi!” Chu Thanh đối mặt với nguy hiểm, chửi thầm bọn tác giả tiểu thuyết khốn kiếp trong bụng, ai nói âm tào địa phủ yếu hả? Xem khí thế này, chắc là thần tiên thật sự cũng không dám ngang tàng. Chu Thanh không còn cách nào khác, chỉ biết nở một nụ cười thành khẩn với Ngưu Đầu âm thần đang sừng sững trước mặt.

“Đại thần pháp lực vô biên, không biết hà cớ gì lại giá lâm không gian nhỏ bé của tiểu đạo thế ạ?” Chu Thanh lên tiếng trước, giả đò ngây thơ thăm dò thái độ tên đầu trâu kia trước đã.

“To gan! Ta chính là âm thần dưới trướng Sở Giang Vương điện hạ, ngươi là người tu đạo, nghịch thiên hành sự, mở ra Lục đạo luân hồi, đã phạm vào luật trời, giờ bị bổn thần bắt tại trận, ta phải đưa ngươi về!” Ngưu Đầu âm thần như muốn thị uy, cây 3 chĩa dộng mạnh một cái, không gian ảo của Chu Thanh lại bị chao đảo một chập, sém chút đổ sập xuống.

“Mẹ kiếp! Cái gì mà bổn thần, mày chỉ là một con quái vật đầu trâu thôi mà!” Chu Thanh rủa thầm Ngưu Đầu âm thần, trên mặt vẫn nở nụ cười thành khẩn, ngay cả hắn cũng tự cảm thấy cực kì giả tạo.

“Tiểu đạo đang ở đây tu luyện, đâu có mở ra Lục đạo luân hồi gì đó, đại thần có phải đã nhìn lầm rồi không ạ?” Chu Thanh vẫn chưa nghĩ ra đối sách, chỉ biết chối cãi, xem ra tên Ngưu Đầu âm thần này chả có ý tốt gì đâu.

Chu Thanh bị rơi vào thế tiến thoái lưỡng nan, đánh nhau thì biết chắc không phải đối thủ của con trâu này, cho dù may mắn đánh chết được nó, khó đảm bảo dưới địa phủ sẽ không điều tra ra mình, đó chính là nguyên nhân Chu Thanh không ra tay đánh lén ngay từ đầu.


“Nói bậy! Ngươi thừa lúc bổn thần nhất thời không để ý đã lấy đi kí ức 3 đời của cô gái kia, bây giờ bị ta bắt quả tang tại trận, người còn dám xảo biện nữa hả?” Ngưu Đầu quơ cây ba chĩa một cái, sau lưng Chu Thanh đột nhiên xuất hiện một vầng khói sương mờ ảo, chính là món đồ Chu Thanh lôi ra từ Lục đạo luân hồi.

Ngưu Đầu âm thần chỉ tay vào Vân Hà tiên tử đang hôn mê dưới đất, nói tiếp: “Số phận đã định sẵn cô gái này có Tam thế nghiệt duyên, cần phải luân hồi chuyển thế 3 lần mới có thể giải trừ nghiệt duyên, cô ta mới chuyển thế một lần, bây giờ đã dẫn động nghiệt duyên rồi, phải chuyển thế lần nữa thôi, còn ngươi, mau giao ra kí ức 3 đời của cô gái rồi theo bổn thần xuống âm tào địa phủ chờ phán xét!”

Chu Thanh không dám nuôi hy vọng dùng lời nói che giấu được con quái vật đầu trâu này, nhưng mệnh lệnh của Ngưu Đầu hắn lại không muốn tuân theo, theo nó xuống địa phủ chờ phán xét? Không cần nói cũng biết hậu quả rồi, chắc là bắt uống canh Mạnh Bà, đánh vào trong vòng luân hồi chuyển thế, thêm vào mới rồi con Ngưu Đầu nói mình vi phạm luật trời, tội danh lớn như thế chụp lên đầu, Chu Thanh biết ngay nghe theo nó có thể ngay cả chuyển thế cũng không được làm người, chắc bị giáng làm súc vật côn trùng gì đó.

“Đại thần có thể thông cảm bỏ qua lần này không ạ? Tiểu đạo nhất định sẽ đốt nhiều vàng bạc châu báu đáp tạ!” Chu Thanh bắt đầu sử dụng thuật hối lộ công dụng nhất từ xưa đến nay.

“Hứ! Không được ăn nói hàm hồ, may mà hôm nay đến phiên bổn thần canh giữ Lục đạo luân hồi, nếu đổi lại là tên Mã Diện, hắn đã sớm bắt ngươi đi rồi, đâu có đứng đây nghe ngươi nói lung tung nãy giờ, ngươi cũng là người tu đạo, lấy vàng bạc châu báu để làm gì chứ?” Cây ba chĩa trên tay Ngưu Đầu âm thần trong lúc quơ qua quơ lại đã khống chế toàn bộ không gian, lúc này Chu Thanh không thể bỏ chạy hay ra tay đánh lén được nữa, Chu Thanh đã thu lại kim thân pháp tướng, công lực thể hiện ra ngoài chỉ như vừa mới bước vào cảnh giới Phản Hư sơ kì, Ngưu Đầu âm thần tất nhiên tỏ thái độ khinh địch rồi.

Dừng lại một lúc, Ngưu Đầu âm thần đột nhiên nói một câu, hình như có ý nhắc khéo: “Nếu như có thiên tài địa bảo hay pháp bảo quý giá gì đó giao nộp, bổn thần có thể giúp ngươi giảm nhẹ tội nghiệt!”

Con Ngưu Đầu âm thần này tốt xấu gì cũng mang danh là thần thánh, tuy kém xa thần tiên trên trời, nhưng so với trình độ các tu sĩ dưới trần gian đã tương đương với tu sĩ vượt qua được Cửu trùng đại kiếp rồi, tất nhiên chả coi Chu Thanh ra gì.

“Thì ra là vậy! Trò hối lộ này đúng là ở đâu cũng hiệu nghiệm!” Ngưu Đầu âm thần nói vậy đã chỉ ra lối thoát, Chu Thanh tất nhiên hiểu ý, cười thầm trong bụng



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.