Nương Tử À, Vi Phu Biết Sai Rồi

Chương 19: Thái Tử Minh Quốc





Tiểu Ngân, bên Thanh vương có động tĩnh gì không?
- Muội đã cho người giám sát bọn họ rồi, tạm thời không có động tĩnh gì
- Được rồi, muội đi làm việc đi, phải rồi, nhớ dặn người chú ý kĩ mọi hành động của Đỗ Yên
- Muội biết rồi, thôi muội đi làm việc trước
Đợi Tiểu Ngân đi rồi, nàng ra hiệu đám người đang nấp trong bóng tối, họ nhanh chóng xuất hiện, quỳ một gối đợi lệnh
- Các ngươi đứng lên đi
- Tạ chủ nhân
- Đào Hoa, ngươi đi điều tra nội gián trong Thánh Cảnh cho ta - Hai người trước mặt nàng chính là Đào Hoa và Hạnh Hoa mà lúc trước phụ hoàng cho nàng, sau khi nàng nhảy xuống vực, họ đã đi khắp nơi tìm nàng, bây giờ có thể nói, hai người họ là thuộc hạ bí mật của nàng
- Dạ, chủ nhân
- Phải rồi, chuyện ta bảo ngươi tìm tung tích của Ám vệ lúc trước sao rồi?
- Bẩm chủ nhân, Ám vệ mới chỉ tìm lại được mười mấy người thôi - Ám vệ lúc trước phụ hoàng cho nàng số lượng gần một trăm người nhưng nay chỉ còn lại mười mấy người

- Tiếp tục bí mật cho người tìm đi
- Dạ, thuộc hạ đi làm ngay - Đào Hoa phi thân đi, với hiệu quả làm việc của nàng ấy chắc sẽ rất nhanh thôi, nàng sẽ khiến tên nội gián phải lộ mặt
- Hạnh Hoa, người của ngươi trà trộn vào hoàng cung của ba nước có lấy được tin tức gì mới không ?
- Bẩm chủ nhân, bên Hy Nguyệt, người của thuộc hạ dò thám được, thật ra quốc khố hiện tại đang trống rỗng, ông ta đang tìm cách bổ sung
- Vậy còn Thanh Viên và Minh Quốc
- Thanh Viên hiện tại không có tin tức đáng nói, nhưng còn Minh Quốc, thuộc hạ điều tra được người của phe nhị hoàng tử đang ra sức lật đổ thái tử, hoàng đế Minh Quốc cùng thái tử trở mặt, chỉ e vị trí thái tử sẽ sớm thuộc về nhị hoàng tử
- Không đâu, theo ta biết về thái tử Minh Quốc, y sẽ không ngu ngốc đến nỗi ngồi yên chờ chết, ta đoán trong nay mai, Thánh Cảnh của chúng ta sẽ lại tiếp đón thêm một vị khách nữa cho mà xem
- Người định giúp đỡ y sao?
- Để xem thái độ của y đã, ngươi tiếp tục lấy tin tức, có chuyện gì thì phải lập tức báo với ta, được rồi, ngươi cũng đi đi
Đông cung Minh Quốc
- Thái tử điện hạ, người định làm sao? Hoàng thượng bây giờ đang có nghi kị với người, e là sẽ tin lời của nhị hoàng tử mà phế bỏ ngôi vị thái tử của người - Đoạn Vũ lo lắng nói với chủ tử nhà mình, dạo gần đây phía nhị hoàng tử luôn đưa ra bằng chứng tham ô của các quan lại dưới trướng của chủ tử
- Ngươi nghĩ ta sẽ ngồi yên chờ bị phế sao? - Minh Hoài Đông ngồi đó, trên khuôn mặt không có chút lo lắng nào
- Người nói vậy là!
- Nếu ta có được sự giúp đỡ của Thánh Cảnh U Linh, ta chắc chắn sẽ thuận lợi ngồi trên vị trí thái tử này
- Nhưng nhị hoàng tử hẳn là cũng sẽ đi tìm Thánh chủ của Thánh Cảnh U Linh để hợp tác, đến lúc đó chúng ta làm sao biết được nàng ta sẽ giúp người hay không
- Bởi vậy chúng ta cần phải tranh thủ đến đó trước, với tình hình hiện tại Thanh vương e là đã đến trước chúng ta
Đỗ Nguyệt Nhã bước đến mái đình trong Vong Tình cư, nàng một thân huyết y đi giữa rừng hoa bỉ ngạn, dung mạo kiều diễm như tiên nữ lạc xuống cõi trần, mắt phượng hẹp dài hơi xếch lên, trong ánh mắt chung thủy không có một tia độ ấm nào, bàn tay trắng nõn khẽ nâng một bông hoa bỉ ngạn, môi chợt cong một cách quỷ dị.
Nàng ngắt bông hoa trong tay, vận linh lực phóng nó về một chỗ cách nàng không xa
- Ngươi dám ám sát bổn công chúa - Đỗ Yên nghiến răng nghiến lợi nói với nàng
- Ngươi cũng đừng quên đây là đâu, hôm đó ta tha cho ngươi không có nghĩa là ta sợ ngươi, ngươi nên cẩn thận một chút đừng có chọc phải ta, nếu không, ai cũng không cứu nổi ngươi đâu
- Ngươi!
- Ngươi cái gì mà ngươi, tỷ tỷ ta nói đúng chứ không hề sai, đồ mặt dày không biết xấu hổ - Y Y vừa đến tìm nàng thấy nàng ta chướng mắt nên mắng cho vài câu
- Tiện nhân nhà ngươi, lại dám mắng ta, có tin ta giết ngươi - Đỗ Yên trợn mắt uy hiếp Y Y nhưng nó chẳng hề hấn gì với nàng ấy
- Ngươi thử giết ta đi, ta còn lâu mới sợ ngươi đấy
- Ngươi, tiện nhân, ta giết ngươi
Đỗ Yên vận linh lực xông đến Y Y, với năng lực của Y Y thì còn chưa phải là đối thủ của nàng ta nên nàng không đứng nhìn mà ra tiếp chiêu
- Đỗ Yên, ngươi dám trong địa bàn của ta mà đánh người trước mặt ta
- Tại sao lại không dám, lần trước tại ta không có chuẩn bị trước nên mới thất thủ, hôm nay ta sẽ cho hai ngươi phải quỳ xuống cầu xin ta
- Đỗ Yên, ngươi lại càng ngày càng ngu xuẩn như vậy sao? - Nàng giễu cợt nàng ta, lúc trước nàng ta nói nàng, xem ra nàng ta cũng chỉ có như vậy thôi
- Ngươi nhớ lại tất cả rồi? - Mấy hôm trước nàng ta vô tình biết được nàng mất trí nhớ nên còn cười nhạo nàng, nhưng không ngờ nàng chỉ giả vờ thôi
- Không sai, nợ máu các ngươi còn nợ ta, ta làm sao mà quên đây hả? Tiểu Yên! - Môi nàng tuy nhìn giống như đang cười nhưng lại làm người ta rét lạnh, Đỗ Yên không là đối thủ của nàng bị nàng đánh cho nằm bẹp dưới đất
- Nhã Nhã, nàng, tại sao nàng lại giả vờ không nhớ ra ta - Nàng đã biết hắn tới nên cũng không ngạc nhiên khi hắn hỏi nàng, nàng chỉ cho hắn một ánh mắt thờ ơ cùng một câu lạnh lùng
- Bởi vì ngươi không đáng để ta nhớ
- Nàng nghe ta giải thích đi, chuyện năm đó không phải như nàng nghĩ đâu
- Bẩm Thánh chủ, thái tử Minh Quốc đến - Hắn không kịp giải thích với nàng thì tên thuộc hạ đến bẩm báo

- Dẫn y đến U Linh điện, ta sẽ đến sau
- Dạ
Nàng không quay lại nhìn hắn mà dứt khoát đi đến U Linh điện, trước khi đi còn không quên bỏ lại một câu
- Hôm nay như vậy là đủ rồi, hôm khác ta lại chơi đùa tiếp với các ngươi, nhớ cho kĩ bản thân đang ở đâu, các ngươi đừng tưởng ta là Đỗ Nguyệt Nhã của lúc trước, cẩn thận coi chừng không còn mạng mà về nữa đâu
Hắn nhìn nàng lạnh lùng với mình như vậy không khỏi đau lòng, hắn nhất định sẽ tìm cách giải thích với nàng
U Linh điện
- Tại hạ Minh Hoài Đông, thái tử Minh Quốc, hôm nay được gặp Thánh chủ thật là vinh hạnh cho tại hạ - Minh Hoài Đông nhìn nàng, y không khỏi ngẩn ngơ một lúc, nàng so với lúc trước y gặp ở Hy Nguyệt lại càng xinh đẹp động lòng người hơn, thật ra lúc trước y nói cưới nàng chỉ là nhất thời hứng thú nhưng bây giờ y lại hối hận vì đã không cưới nàng
- Thái tử quá lời rồi, không biết hôm nay ngài tới đây là có việc gì?
- Ta muốn nhờ Thánh chủ đây giết hai người?
- Nói thử ta nghe xem, ai có thể khiến thái tử một nước phải đích thân đến tìm ta - Nàng thong thả bưng tách trà lên nhấp một ngụm nghe y nói
- Người ta muốn giết chính là nhị đệ của ta và Thanh vương của Thanh Viên Quốc.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.