Dịch giả: Tiểu Băng
- Linh Bảo Thiên Tôn?
Mạnh Kỳ sửng sốt, bỗng thấy hơi thấp thỏm.
Hắn thấp thỏm không phải muốn nhìn thấy thủ lĩnh Tiên Tích – một cao nhân có cỡ, mà hắn đang đeo mặt nạ Nguyên Thủy Thiên Tôn, trong Đạo môn là có địa vị tôn quý hơn đối phương, cộng với khả năng có thể tồn tại chuyện Phong Thần, có thể nào sẽ bị đánh không?
Nếu nhìn thấy một tên nhóc còn chưa tới cả Ngoại cảnh mà dám đeo mặt nạ làm Nguyên Thủy Thiên Tôn, lão kia có khó chịu hay không?
Bích Hà Nguyên Quân nhanh chóng dẫn hắn tới Bích Du Cung, đi tới chính điện.
Đẩy cánh cửa điện khép hờ, Mạnh Kỳ nhìn thấy một đạo nhân!
Đeo mặt nạ Linh Bảo Thiên Tôn trang nghiêm, trẻ tuổi tóc đen, búi theo kiểu đạo môn, cắm một cây trâm trúc, dáng người gầy gầy, mặc đạo bào màu xanh lam, theo gió bay bay.
Mạnh Kỳ hoàn toàn không nhìn ra người này nông sâu ra sao, vừa giống một cái hồ nhỏ trong veo, lại giống biển sâu rộng lớn.
- Xin chào Thiên Tôn.
Mạnh Kỳ hành lễ.
Bên hông Linh Bảo Thiên Tôn giắt một thanh kiếm, nhìn rất bình thường, nhưng Mạnh Kỳ nhìn thấy được trên kiếm có khắc hai chữ triện cổ xưa:
“Thanh Bình”.
Bên trong hai chữ ấy ẩn hàm địa hỏa, chất chứa phong thủy, chỉ nhìn chúng, lại như nhìn thấy sự kinh tâm động phách khi thiên địa thành hình xa xưa.
“Không phải là thanh Thanh Bình kia chứ...” Mạnh Kỳ biến sắc, may có mặt nạ che khuất.
Linh Bảo Thiên Tôn như nhìn thấy ánh mắt hắn, khẽ cười:
- Kiếm này là Vân Trung Tử phỏng chế, lão đạo đeo bên người để nhìn mà nhớ mà thôi, vật thật vẫn ở tại chỗ cũ, lão đạo vẫn chưa lấy nó ra được.
Không hổ là cuồng nhân luyện khí Vân Trung Tử... Mạnh Kỳ vừa sửng sốt, vừa thấy buồn cười.
Giọng nói của Linh Bảo Thiên Tôn có vẻ đứng tuổi nhưng thanh nhã:
- Lão đạo nói là Vân Trung Tử thật kia, Vân Trung Tử đã tọa hóa ấy.
Người thật? Mạnh Kỳ không che giấu được sự khiếp sợ trong mắt.
Linh Bảo Thiên Tôn chuyển đề tài:
- Tiên Tích không đủ người, ai cũng có chuyện riêng, không thể bảo vệ ngươi lâu dài, ngươi có thể bình an trở về, lại ngộ ra công pháp, lão đạo rất là vui vẻ.
Thành viên chính thức của Tiên Tích chỉ có hai, ba mươi người, đa phần đều có danh phận bên ngoài hiển hách, còn phải lo vấn đề luân hồi, thi thoảng bảo vệ Mạnh Kỳ thì không khó, nhưng nếu bảo làm lâu dài thì quả thực là bất lực, đây cũng là một trong những điểm yếu của tổ chức tinh anh kiểu này.
Còn thành viên dự bị á, nghĩ kĩ đi, thực ra là ai bảo vệ ai!?
- Con đường của mình tự mình đi, nếu cứ ỷ lại vào Tiên Tích bảo vệ, làm sao trưởng thành?
Mạnh Kỳ với chuyện này rất thoáng.
- Cao Lãm làm việc bừa bãi, nhưng giỏi đột phát tập kích bất ngờ. Lão đạo nhất thời không để ý, nên không thể đuổi kịp hắn.
Linh Bảo Thiên Tôn mỉm cười:
- Không biết ngươi từ ‘Duy Ngã Độc Tôn’ cảm ngộ ra được mấy môn công pháp?
- Bốn môn, tiêu chuẩn cỡ ngoại cảnh trung hạ. Nhưng hiện giờ đang thiếu thiện công, lại không kịp tới Tiên Tích Phường, nên đã đổi một môn cho Lục Đạo.
Mạnh Kỳ thản nhiên trả lời.
Linh Bảo Thiên Tôn gật đầu:
- Không sao, ba môn còn lại đổi cho lão đạo có được không? Chỉ có một điều kiện là sau này không được đổi cho Lục Đạo nữa, tuy nhiên ngươi cứ việc thoải mái truyền thụ người khác. Người được truyền thụ cũng không được đổi cho Lục Đạo, người được truyền thụ càng ít càng tốt.
- Được.
Mạnh Kỳ gật đầu:
- Vãn bối muốn đổi Bát Cửu Huyền Công Ngoại cảnh thiên.
Linh Bảo Thiên Tôn nói:
- Đây là chuyện đương nhiên, chắc chắn giá cả dễ chịu hơn Lục Đạo, nhưng vì nó là công pháp của Thanh Nguyên Diệu Đạo chân quân, nên sau khi tu luyện, ngươi không được truyền ra ngoài.
- Vãn bối sẽ lập khế ước.
Mạnh Kỳ không chút do dự.
Linh Bảo Thiên Tôn duỗi tay ra, khung cảnh xung quanh thay đổi, ba người đã tới quảng trường của Tiên Tích.
- Lục đạo không lừa con nít cũng chẳng lừa người già.
Linh Bảo Thiên Tôn khẽ cười.
Mạnh Kỳ biết đây là ý bảo mình đưa công pháp vào cho Lục Đạo giám định, nên áp tay vào cột sáng, trong đầu hiện lên công pháp:
- Vô Tướng Thiện Đao, tuyệt học Ngoại cảnh, vô hình chi đao, bắt đầu từ hư không... Giá trị 1.300 thiện công.
- Bát Bộ Thiên Long Kiếm Pháp, tuyệt học Ngoại cảnh, đủ bộ kiếm chiêu, gồm năm thức Khai khiếu: Tìm Hương Tham U, Kim Bằng Trác Xà, Tu La Nhất Trảm, Kiếm Âm Nhiễu Lương, Xà Khẩu Nuốt Tượng, ba sát chiêu Ngoại cảnh: Thiên Nhân Trịch Điện, Cửu Long Tham Thủ, Dạ Xoa Liệu Thiên... Giá trị 1.900 thiện công.
- Bất Động Minh Vương Quyết, công pháp Ngoại cảnh, tu thành Bất Động Minh Vương Pháp Tướng, hiện vô hình phẫn hỏa... Giá trị 2.700 thiện công.
Cách con số tám ngàn còn hơi xa nha... Mạnh Kỳ khẽ nhíu mày, lôi ra một món đồ.
- Mật của tuyết mãng trăm năm, có thể khiến đầu tinh mắt sáng, dùng để điều chế đan dược, giá trị 300 thiện công.
- Mặc Ngọc Sát Kiếm, kì vật cấp bảo binh, do cánh tay trái con người luyện thành, kết hợp thần công của bản thân với nhiều loại thiên tài địa bảo luyện thành cốt kiếm, có thể vượt qua cảnh giới bản thân, nhưng không dùng nhiều được, người luyện chế nếu tinh thần không đủ cường đại, sẽ bị sát kiếm khống chế, trở thành kẻ giết người mất đi linh trí... Dùng kiếm này, làm đoạn tuyệt sinh cơ đối thủ, khiến đối thủ càng đánh càng yếu, nếu bị chém trúng, sát ý nhập thể, ăn mòn nguyên thần, suy yếu chân khí, nếu không kịp thời trị liệu, thần và thân đều không còn... Giá trị 2.400 thiện công, có thể đổi lấy 1.500 thiện công.
Nhìn thanh cốt kiếm, Linh Bảo Thiên Tôn trầm ngâm:
- Kiếm này cũng đổi cho lão đạo được không? Có vẻ thú vị...
Mạnh Kỳ còn ước gì như thế, đổi cho lão này được nhiều thiện công hơn.
Hắn vốn không hề muốn dùng cốt kiếm, công pháp của Lang Vương khác với hắn, đạo khác nhau, mục đích cũng khác nhau!
Linh Bảo Thiên Tôn đi tới cột ngọc, đổi chút đồ, gom thiện công mua ba môn công pháp Mặc Ngọc Sát Kiếm của mạnh Kỳ, tổng cộng 8.300 thiện công, sau đó Mạnh Kỳ mang mật tuyết mãng đổi cho Lục Đạo, thế là hắn có 8.610 thiện công.
Đổi Bát Cửu Huyền Công Ngoại cảnh thiên hẳn là đủ... Mạnh Kỳ thở phào, tuy luân hồi nhiệm vụ sắp tới rồi, phải mua chút bí bảo để dùng, nhưng nếu bỏ qua lần này, với cảnh giới của mình hiện tại, muốn tích cóp bi nhiêu ấy thiện công chẳng biết phải tới năm nào tháng nào, Bồ Đề Tử năm trăm năm đã dùng một viên, bây giờ muốn dùng có hiệu quả, thì phải tăng cấp mua hạt ngàn năm.
Ừ, có Ngoại cảnh thiên tham khảo, thiên nhân hợp nhất viên mãn, con đường mình đang mày mò rất có khả năng đột phá nhanh chóng, so với dùng bí bảo, có lợi hơn nhiều!
- Thiên tôn, không biết Bát Cửu Ngoại cảnh thiên cần bao nhiêu thiện công?
Mạnh Kỳ nhìn Linh Bảo Thiên Tôn.
Linh Bảo Thiên Tôn tươi tắn:
- Bình thường tám, chín ngàn, lão đạo hỗ trợ cho ngươi, tính tám ngàn thôi.
- Hay lắm, đa tạ Thiên tôn!
Mạnh Kỳ không chút xấu hổ nhận ngay.
Bích Hà Nguyên Quân nhìn Mạnh Kỳ, ánh mắt rõ ràng đang nói “chưa bao giờ thấy ai vô sỉ như ngươi”, bất quá cô ngẫm lại mình, buồn lòng phát hiện, nếu là mình, mình cũng sẽ đồng ý ngay tức khắc y như hắn...
Linh Bảo Thiên Tôn dẫn hai người đến Tàng Thư Các của Bích Du Cung, thu 8.000 thiện công, đưa cho Mạnh Kỳ một cái ngọc giản, mặt ngoài viết: “Bát Cửu Huyền Công Ngoại cảnh thiên”.
Mạnh Kỳ mặc kệ đang có người ngoài, mở ngọc giản ra xem, một đoạn chữ dài, những bức tranh huyền diệu khó tả dần hiện ra trong đầu hắn.
“Có thể kết hợp với con đường tu luyện của ta, nhưng ta cần phải hơi điều chỉnh một chút...” Mạnh Kỳ thở phào nhẹ nhõm.
Chợt hắn nhíu mày: “Nguyên thủy chi ý và Bát Cửu Huyền Công thật sự rất hòa hợp, không hề có mâu thuẫn gì với tổng cương...”
Hắn vốn còn lo con đường mình mới xây dựng hơi tùy hứng quá, sợ sau này khi phải kết hợp với nhiều loại công pháp sẽ trở nên khó khăn.
Đương nhiên, có Bát Cửu Huyền Công là không đủ, đến Ngoại cảnh, chắc chắn phải lấy Nguyên Thủy Kim Chương Ngoại cảnh thiên để tham khảo, vì con đường hắn đang đi khác hẳn với tổ tiên, càng đi càng khác biệt, càng đi lên cao, càng phải đọc nhiều sách vở để bổ khuyết!
Hắn tiếp tục xem xuống, vui mừng phát hiện Bát Cửu Huyền Công rốt cuộc đã xuất hiện chiêu thức Ngoại cảnh!
"Có thể bước đầu pháp thiên tượng địa, hiện pháp tướng hai đầu bốn tay, tuy không thể kéo dài, nhưng tương đương với trong khoảng thời gian ngắn, mình sẽ trở thành có hai chân thân công kích, nếu thành Pháp thân, sẽ có tới ba đầu sáu tay, tức tương đương thành ba người...”
“Ý, chiêu thức Ngoại cảnh hơi là lạ...”
Bởi vì đã từng có Thanh Nguyên Diệu Đạo chân quân tu luyện môn này, Linh Bảo Thiên Tôn đại khái đoán ra được sự khó hiểu của Mạnh Kỳ, khẽ cười:
- Bát Cửu Huyền Công chỉ có chiêu thức Pháp thân, tất cả tuyệt chiêu Ngoại cảnh đều là do những tu luyện giả trước đây tự lĩnh ngộ ra từ chiêu thức Pháp thân.
“Hèn gì...” Mạnh Kỳ thở hắt ra. Các chiêu thức Ngoại cảnh bao gồm: Tề Thiên Đạo Hải côn pháp, Ngọc Hư Thanh Nguyên đao pháp, Đại Nhật Như Lai kiếm pháp và với Đạp Hư Cân Đẩu bộ.
Nếu luyện Đạp Hư Cân Đấu bộ tới Pháp thân thì có thể kết thành một đóa Cân Đẩu Vân.
“Một vạn thiện công thật sự là đáng giá...” Mạnh Kỳ cười tươi roi rói, may mà mình chỉ tốn có tám ngàn thiện công đã mua được rồi.
Đương nhiên, cái mặt nạ đã che cho hắn, duy trì vẻ ngoài vẫn một vẻ trang nghiêm.
Linh Bảo Thiên Tôn đương nhiên không phải người rảnh rỗi, nên nhanh chóng tời đi, Bích Hà Nguyên Quân kinh ngạc nhìn Mạnh Kỳ, hơn nửa ngày mới nói:
- Một hơi tiêu tốn tám ngàn thiện công, có phải cảm thấy thoải mái lắm hay không?
Mạnh Kỳ nghĩ nghĩ:
- Thoải mái đương nhiên là thoải mái, nhưng mà vẫn rất đau lòng...
Bích Hà Nguyên Quân đương nhiên hiểu, gật gù.
Hai người nhìn nhau, tự nhiên cảm thấy sao mà tri kỉ.
- Ngươi còn thiếu một nhiệm vụ nữa là sẽ đủ điều kiện xin kiểm tra thành thành viên chính thức, sao không nghĩ tới Nguyên Thủy Kim Chương Ngoại cảnh thiên?
Bích Hà nguyên quân nhắc.
Mạnh Kỳ làm sao không nghĩ tới, nên vội vàng chạy tới Tiên Tích Phường, xem xét các nhiệm vụ dán trên cột, tiếc là đều vượt qua khả năng của hắn, hoặc ở những thế giới khác, không có Luân Hồi Phù không thể nào làm được.
Tìm mãi, cuối cùng cũng tìm được một nhiệm vụ thích hợp, nhưng ở Thần Đô, Mạnh Kỳ theo bản năng gạch ngay, mình chưa đủ phiền toái chắc!
- Xem ra phải đợi lần sau.
Mạnh Kỳ tới nhà đá xem thông tin, không thấy có nội dung gì quan trọng.
Bích Hà Nguyên Quân đương nhiên không cho hắn Luân Hồi Phù, im lặng nhìn theo hắn rời đi.
***
Hơn một tháng sau, quang ảnh lấp lóa, Mạnh Kỳ xuất hiện ở quảng trường luân hồi.
Hắn thở dài, vẫn còn thiếu chút thời gian, mình chỉ còn thiếu chút xíu nữa là đột phá.
“Ý, bọn họ đâu?” Mạnh Kỳ nhíu mày.
Hắn không nhìn thấy Triệu Hằng, Tề Chính Ngôn và Nguyễn Ngọc Thư.
Giọng Lục Đạo Luân Hồi chi chủ vang lên:
- Thời đại thay đổi, thương hải tang điền, thượng cổ đại năng không hiện, võ đạo suy tàn.
- Hiện nay, Nam Tấn Thần Đô mạch nước ngầm mãnh liệt, phong vân chuẩn bị nổi lên.
- Nhiệm vụ chính thứ nhất: trong hai tháng tới Thần Đô, tập họp với mấy người Triệu Hằng, thành công mở ra nhiệm vụ thứ hai, thất bại, gạt bỏ.”
“Thần Đô...” Mạnh Kỳ thở dài, có một cảm giác sao giống nhân quả, muốn tránh cũng không tránh được.