- Phục Hy, ta từng nhìn thấy qua tương lai, biết rõ vận mệnh của ngươi! Cứu ta…
Thần sắc trên mặt nàng đột nhiên khôi phục lại như lúc ban đầu, không chút bận tâm mọi chuyện xung quanh, không có bất cứ tình cảm nào, bộ dáng hờ hững đứng trong Đạo Giới Chi Môn, nhìn thoáng về phía Linh căn Tử Trúc đang phi tốc rơi xuống Hạ giới, trong mắt không mang theo bất kỳ cảm tình gì.
Cùng lúc đó, Lôi Trạch Đạo Thần cũng thanh tỉnh trong nháy mắt, lập tức nhanh chóng lao thẳng về phía Đạo Giới Chi Môn, ý đồ muốn rời khỏi Đạo Giới. Nhưng khoảng thời gian một cái nháy mắt này rất khó nắm chắc. Sau một khắc, hắn vẫn là biến thành một tôn Thần Nhân đầu rồng rơi xuống, đứng song song với Hậu Thổ nương nương, sắc mặt hờ hững.
Bẫy rập Đạo Thần cũng không dễ dàng phá vỡ như vậy, hai vị tồn tại mở đường trong Đạo Thần này vẫn không thể nào nhảy ra khỏi Bẫy rập Đạo Thần.
Hoa Tư nương nương không khỏi rùng mình một cái, trong lòng âm thầm may mắn cơ duyên Đạo Thần của chính mình lúc trước đã bị Khởi Nguyên Đạo Thần cướp đi mất.
- Hai vị!
Gã Thần Nhân Hỗn Độn Thất Khiếu kia chậm rãi đi tới, dừng lại bên cạnh Lôi Trạch Đạo Thần và Hậu Thổ nương nương, nói:
- Đạo Thần vẫn là Đạo Thần, cũng sẽ không bởi vì Đạo Giới bị nhét vào Luân Hồi mà thay đổi! Bất đồng duy nhất đại khái chính là, Đạo Thần có thể sẽ chết, sẽ rơi vào trong Luân Hồi. Đạo Giới không còn siêu nhiên, thậm chí có thể sẽ bị đánh nát, lại một lần nữa mở ra!
Hắn nhìn về phía Tứ Diện Thần từ xa đi tới, mỉm cười nói:
- Mà hết thảy những chuyện này, đều đang dựa theo quỹ tích thời gian không ngừng tiến lên, chưa từng bao giờ thay đổi qua!
Tứ Diện Thần nhìn chằm chằm hắn, ánh mắt lộ ra cảnh giác:
- Sao Hỗn Độn lại lên bờ?
Gã Thần Nhân Hỗn Độn Thất Khiếu kia thản nhiên nói:
- Nếu ta nói ta lên bờ là để kéo ngươi trở về, ngươi có tin không? Dù sao, ta cũng là thủ lĩnh của các ngươi!
Sắc mặt Tứ Diện Thần đại biến, cười khanh khách, nói:
- Trở về? Trong Hỗn Độn có gì tốt chứ? Trong Hỗn Độn không có gì cả, chỉ có thể ngao du trong thời gian, một điểm biến hóa cũng đều không có, một điểm lạc thú cũng đều không có! Nếu ta đã lên bờ rồi, vậy thì sẽ không trở về nữa!
o0o
Gốc Linh căn Tử Trúc kia biến thành một đạo linh quang từ trên Đạo Giới hạo hạo đãng đãng bay xuống, rơi vào trong Thiên Đình. Ánh mắt Thần Hậu nương nương phức tạp, giơ bàn tay lên, đạo linh quang này lập tức hội tụ vào trong lòng bàn tay nàng. Một lúc sau, một cây gậy trúc tử sắc lẳng lặng xuất hiện trong lòng bàn tay nàng.
Thần Hậu nương nương thở dài một tiếng, Linh căn Tử Trúc bay lên, rơi vào trong tầng tầng quang luân sau đầu nàng, cành lá nhẹ nhàng phiêu động, dẫn động từng vòng từng vòng linh quang.
Linh căn Tử Trúc là bảo vật thành Đạo của chân thân nàng, vẫn luôn đi theo bản thể. Năm xưa, thời điểm chân thân nàng xác lập Luân Hồi, đạt được đại cơ duyên, nhất cử trở thành Đạo Thần, Tử Trúc cũng theo bản thể nàng phi thăng tiến vào Đạo Giới.
Mà Thần Hậu nương nương thì trở thành Cấu thân, bị ẩn giấu trong biển Đạo huyết ở Cổ địa vực Thần Tàng.
Lúc đó, Hậu Thổ nương nương đã nhìn thấy một góc tương lai, biết rõ tương lai Phục Hy thị sẽ có đại kiếp nạn, sẽ có một gã Phục Hy trẻ tuổi trải qua ngàn khó vạn hiểm đi tới nơi này, thức tỉnh Cấu thân của chính mình.
Mà khi đó Thần Hậu nương nương và Hậu Thổ nương nương cũng đều không biết vận mệnh của chính mình. Hậu Thổ nương nương phi thăng, Thần Hậu nương nương trở thành Cấu thân dơ bẩn. Kết quả là Hậu Thổ nương nương rơi vào Bẫy rập Đạo Thần, mà Thần Hậu nương nương lại thừa kế ý thức của chính mình, trở thành Hậu Thổ nương nương chân chính.
o0o
- Đại Tư Mệnh đã chết rồi sao?
Chung Nhạc khẽ nhíu mày, lâm vào trầm tư. Bảy vị Thiên Đế sau lưng hắn chậm rãi tản đi, biến mất vào trong bảy đạo quang luân sau đầu hắn.
Trong lòng hắn mơ hồ cảm thấy bất an. Nếu Đại Tư Mệnh đã chết rồi, đối với hắn tuyệt đối không phải là một tin tức tốt. Dựa vào Hoàng Triều của hắn, căn bản không thể đối kháng được đám tồn tại bọn Khởi Nguyên Đạo Thần, Tứ Diện Thần.
Hắn nhìn thấy Đại Tư Mệnh bị đạo quang mang kia chém trúng, đóng đinh tại mi tâm. Đại Tư Mệnh từ trong Đạo Giới Chi Môn văng ra, thân thể to lớn kể cả Sinh Mệnh Cổ Thụ đồng thời thiêu đốt, rơi xuống Hạ giới.
- Truyền mệnh lệnh của Trẫm, lệnh cho Chư Đế xuất động, sưu tầm địa phương Đại Tư Mệnh rơi xuống! Nhất định phải tìm được Đại Tư Mệnh! Sống phải thấy người, chết phải thấy xác!
Chung Nhạc truyền lệnh xuống, mệnh lệnh rất nhanh thông qua Ám Võng và Đồ Đằng Thần Trụ truyền đạt tới Chư Đế. Chư Đế lập tức suất lĩnh vô số Thần Ma xuất động, sưu tầm khắp nơi trong từng cái từng cái thế giới.
Cùng lúc đó, bên trong Đạo Giới Chi Môn, Nguyên Nha lưng chở theo đám Thần Vương bọn Bát Hoang, Phượng Thiên bay ra, bay nhanh về phía Hạ giới. Phong Hiếu Trung cũng thôi động Thiên Dực Cổ Thuyền bay nhanh ra.
Đại Tư Mệnh chiến bại, bị Tứ Diện Thần đánh trọng thương, sinh tử chưa biết. Hiện tại nếu tiếp tục dây dưa với đám Thần Vương bọn Hắc Đế Bạch Đế, chỉ sợ ngay cả bọn họ cũng sẽ chết trong Đạo Giới Chi Môn. Chỉ có thể thừa dịp thời cơ hỗn loạn lúc Đạo Giới vừa mới bị kéo vào Luân Hồi tạo thành mà rời khỏi.
Chung Nhạc nhìn thấy Phong Hiếu Trung và Thiên Dực Cổ Thuyền bay ra, thở phào nhẹ nhõm một cái, ngẩng đầu nhìn lên. Lúc này Đạo Giới Chi Môn đã mở rộng ra, thân ảnh từng tôn từng tôn Đạo Thần vĩ ngạn đứng sừng sững phía sau cánh cửa, ánh mắt giống như minh châu diệu thế nhìn về phía hắn, khiến cho trong lòng hắn nhất thời căng thẳng.
- Rơi vào bẫy rập Đạo Thần, ý chí của bọn họ chính là ý chí của Đạo, là ý chí của Đạo Giới. Lần này ta kéo Đạo Giới vào trong Luân Hồi, xem ra là đã khiến cho Đạo Giới và Đạo của Đạo Giới cho rằng ta là một cái uy hiếp rồi a!
Khóe mắt Chung Nhạc nhảy lên, trong lòng khẽ lẩm bẩm, nói:
- Đừng nói là Đạo Giới sẽ tế khởi tên khốn Bạch Đế kia tới chém ta a? Tất cả át chủ bài và đòn sát thủ của ta cũng đều đã bại lộ cả rồi…
o0o
Trong Đạo Giới Chi Môn, Tứ Diện Thần nói với Khởi Nguyên Đạo Thần:
- Phục Hy đã triệt để bại lộ đòn sát thủ! Kẻ này thật sự bất phàm! Trong trận chiến lần trước lại vẫn còn có thể giấu lại một tay. Bất quá, hiện tại hắn hẳn là đã không còn hàng tích trữ nữa. Kẻ này đã có thể bị chúng ta ung dung giết chết a!