Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 1101: Ta quá khứ, ta chân chính (2)




- Ta muốn toàn bộ bảo vật trong bảo khố của Ba La Giới Đế, thuận tiện để ta kết giao hào kiệt, xây dựng thế lực!
Chung Nhạc gật đầu, lấy ra toàn bộ bảo vật đạt được do cướp đoạt bảo khố của Ba La Giới Đế, hết thảy đều cấp cho hắn, lại lấy bảo liễn Ích Tà Thần Tê ra, cũng đồng dạng giao cho hắn, nói:
- Tinh vực Tử Vi không có Lục Đạo Giới, ta giữ lại cũng vô dụng. Nếu ngươi gặp nạn, cũng có thể dùng bảo liễn này để đào tẩu!
Cổ Nhạc không chút khách khí nhận lấy, leo lên bảo liễn, quát lớn một tiếng. Bốn con Ích Tà Thần Tê kéo bảo liễn xông vào Địa Ngục Luân Hồi, biến mất không thấy đâu nữa.
Chung Nhạc quay sang Lão Tộc trưởng và đám Trưởng lão của Lôi Trạch thị, mỉm cười nói:
- Ta tự mình nói với chính mình, khiến cho các vị chê cười rồi!
Lão Tộc trưởng đám cường giả Lôi Trạch thị hai mặt nhìn nhau. Sau một lúc lâu, một vị Trưởng lão Lôi Trạch thị mới hỏi:
- Biểu đệ, ngươi và Cổ Nhạc ai chủ ai thứ?
- Cả hai đều là ta, theo lý là không phân chia chủ thứ. Chỉ là hắn là ta quá khứ, ta là ta chân chính, cho nên do ta làm chủ!
Chung Nhạc mỉm cười, nói.
Lão Tộc trưởng và đám Trưởng lão Lôi Trạch thị vẫn chưa hoàn toàn hiểu rõ. Chung Nhạc mỉm cười, nói:
- Ta sẽ lưu lại pháp môn tu luyện nhục thân Tiên Thiên và Nguyên thần Tiên Thiên của ta, kính xin các vị biểu huynh chỉ điểm!
Lão Tộc trưởng và các vị Trưởng lão nhất thời đại hỉ, lập tức nhiếp tới một tòa Lôi Đình Nhai. Chung Nhạc đứng dưới chân nhai chần chờ trong chốc lát, sau đó mới lạc ấn những kiến giải của chính mình lên trên đó.
Lão Tộc trưởng và các vị Trưởng lão Lôi Trạch thị tiến lên quan sát, thanh âm kinh ngạc tán thán vang lên không dứt.
Chung Nhạc lạc ấn pháp môn tu luyện hồn phách Tiên Thiên của chính mình lên trên Lôi Đình Nhai, trong đó còn có một chút cảm ngộ của quá trình Hậu Thổ nương nương trút bỏ thân quá khứ Thần Hậu nương nương, tu thành Đạo Thần.
Pháp môn tu luyện lột đi thân quá khứ của hắn cũng là tham chiếu tham khảo kinh lịch của Thần Hậu nương nương, có ý mô phỏng trong đó. Càng quan trọng hơn chính là cảm ngộ về phương diện này tích chứa trong đoàn Tổ huyết mà Thần Hậu nương đã nương ban cho hắn kia. Chỉ là những cảm ngộ này quá mức tối tăm khó hiểu, Chung Nhạc tại thời điểm luyện hóa Tổ huyết Hoa Tư thị, mới đạt được càng nhiều lĩnh ngộ, cuối cùng mới có thể tại thời điểm thành Thần lột xuống thân quá khứ, khiến cho tu vi thực lực của chính mình trở nên càng thuần túy hơn.
Hắn cũng không phải là đem tu vi của chính mình một phân thành hai, mà là từ trong ta quá khứ sáng tạo ra một ta chân chính, khiến cho chính mình càng thuần túy hơn, càng cường đại hơn, mà ta quá khứ vẫn như cũ còn tồn tại.
Mọi người không ngừng quan sát lạc ấn trên Lôi Đình Nhai, vẫn là tối tăm khó có thể hoàn toàn lĩnh hội. Bất quá, cho dù có thể lĩnh hội cũng khó có thể tu thành. Chung Nhạc một đường đi tới, những kinh lịch, những kỳ ngộ, những kiến giải… của hắn đều là không thể phục chế. Cho dù có tìm hiểu ra chỗ tinh diệu của lạc ấn trên Lôi Đình Nhai, nghĩ muốn tu luyện thành công cũng là vô cùng gian nan, xác suất thành công nhỏ tới đáng thương.
Đột nhiên, Truyền Tống Trận trong Đại lục Lôi Trạch chợt chớp động quang mang. Chỉ nghe một tràng cười ha hả vang lên:
- Lão Tộc trưởng, Y Kỳ lại tới làm phiền!
Lão Tộc trưởng Lôi Trạch thị vội vàng đứng lên, đi ra đón chào, hỏi:
- Y Kỳ sao lại tới đây?
Khương Y Kỳ từ trong Truyền Tống Trận bước ra, nói:
- Ta bẩm báo lại Nông Hoàng chuyện tình của Phục Hy, Nông Hoàng lệnh cho ta tới đây. Hắn muốn gặp mặt Phục Hy một lần, có chuyện quan trọng cần giao phó. Nông Hoàng còn khiển trách ta một phen, nói ta không nên mời Phục Hy làm người hộ đạo cho Hiên Viên. Hôm nay ta tới đây làm phiền Tộc trưởng, chính là muốn hỏi thăm một chút hạ lạc của Phục Hy!
Lão Tộc trưởng mỉm cười, nói:
- Ngươi tới vừa vặn, hắn một lần nữa tới đây độ Cổ Lôi Trạch Giới, hiện giờ vẫn chưa rời đi!
Khương Y Kỳ cùng hắn tiến về phía trước, kinh ngạc nói:
- Lễ thành niên lần thứ hai? Lần trước hắn đánh lên tới tầng thứ bốn mươi tám, Tộc trưởng nói hắn có thiên tư Đế Quân, lần này hắn lại đánh lên tới tầng thứ mấy vậy?
- Tám mươi mốt trọng thiên! Cũng đã hái được Tiên Thiên Đạo Quả!
Khương Y Kỳ nhất thời bị dọa cho sợ hết hồn, thử dò xét hỏi:
- Đánh lên tới tám mươi mốt trọng thiên Cổ Lôi Trạch Giới, sẽ là tư chất gì?
Lão Tộc trưởng ngẩng đầu nhìn trời, mỉm cười nói:
- Trời cao bao nhiêu?
Khương Y Kỳ trầm mặc trong chốc lát, mở miệng than thở:
- Ta quả thật không bằng Nông Hoàng! Nông Hoàng nói ta không nên nhờ hắn trở thành người hộ đạo cho Hiên Viên. Mời hắn làm người hộ đạo cho Hiên Viên chính là làm nhục hắn, ta vốn có chút không phục. Bây giờ ta mới biết, Nông Hoàng trí tuệ quảng đại, ta xa xa không bằng!
Lão Tộc trưởng hiếu kỳ hỏi:
- Nông Hoàng nói Chung Nhạc thế nào?
Khương Y Kỳ nói:
- Nông Hoàng nói ngay cả hắn cũng không dám để cho Hiên Viên trở thành Phục Hy, chỉ dám để cho hắn làm người. Mà Chung Nhạc lại có can đảm trở thành Phục Hy, phẩm cách cao tuyệt, ngay cả bản thân hắn cũng không bằng!
Lão Tộc trưởng giật mình, có chút cảm khái nói:
- Nông Hoàng bị giam lỏng trong Tinh vực Tử Vi, một thân tài hoa không thể nào thi triển, nguyện vọng cả đời chỉ đành ủy khuất giấu ở trong lòng, sống uổng cả một đời. Nếu thả hắn ra ngoài, không biết hắn sẽ có thể làm ra những sự nghiệp to lớn kinh thiên đến mức nào. Chỉ là, hắn muốn gặp Phục Hy, sợ rằng có chút không được, có hung hiểm rất lớn!
Hắn nói lại chuyện tình Chung Nhạc bị Tử Quang Quân Vương bắt giữ, trấn áp ở trong Thiên Nguyên Luân Hồi Kính một phen. Khương Y Kỳ nghe xong, cặp mày nhíu chặt, không khỏi than thở:
- Nông Hoàng trước khi lâm chung muốn gặp mặt hắn một lần, giao phó lại nguyện vọng cả đời. Bất luận thế nào, ta cũng muốn khuyên Phục Hy đi Tinh vực Tử Vi một chuyến!
Hai người tìm tới chỗ của Chung Nhạc, Khương Y Kỳ nói rõ ý đồ tới, cuối cùng nói:
- Nông Hoàng mệnh không bao lâu, muốn trước khi lâm chung muốn được gặp mặt Phục Hy một lần!
Lão Tộc trưởng há miệng, nghĩ muốn khuyên can, nhưng cuối cùng cũng không có lên tiếng.
- Ta đi!
Tâm thần Chung Nhạc có chút kích động, nói:
- Không có Nông Hoàng liền không có Nhân Tộc Tổ Tinh! Ta sẽ theo ngươi đi gặp Nông Hoàng!
Khương Y Kỳ sớm đã chuẩn bị rất nhiều lý do để khuyên giải, còn định tiếp tục khuyên bảo, nghe hắn nói vậy không khỏi ngẩn người, vội vàng nói:
- Thân phận của ngươi đã bị bại lộ, nếu đi tới Tử Vi, sợ rằng sẽ hung hiểm tầng tầng! Phục Hy, xin hãy nghĩ lại!
Cặp mắt Lão Tộc trưởng nhất thời trợn tròn, trong lòng thầm nghĩ:
- Gia hỏa Khương Y Kỳ này đúng là người hiền lành! Rõ ràng là muốn khuyên hắn đi, đợi tới lúc hắn đã đáp ứng, trái lại khuyên hắn không nên đi…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.