Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 1100: Ta quá khứ, ta chân chính (1)




Đám người Lão Tộc trưởng vẫn còn có chút nghi hoặc. Rốt cuộc là kẻ nào dự định cướp đi một đạo Thiên Đố Lôi Kiếp cuối cùng? Lại vì sao cuối cùng trả lại?
Còn nữa, Chung Nhạc chỉ là tu thành nhục thân Tiên Thiên, sao lại dẫn phát Thiên Đố Lôi Kiếp?
Một đạo Lôi kiếp cuối cùng kết thúc, biến mất không thấy đâu nữa. Lúc này, trên người Chung Nhạc có thêm một loại khí tức khó có thể diễn tả, đó là khí tức Thần Minh. Từ phàm tới Thần, chính là một lần lột xác thật lớn, là hóa kén thành bướm, là kim thiền thoát xác. Bước ra một bước này, đã không còn là phàm phu tục tử nữa, mà là Thần Minh.
Cỗ khí tức này càng lúc càng nồng đậm, nhục thân Chung Nhạc to lớn quảng đại, lúc này vẫn còn cao tới hơn vạn trượng, vô cùng nguy nga. Mặc dù hắn đang ngồi, nhưng ở trong Đại lục Lôi Trạch vẫn sừng sững giống như một tòa hùng sơn cao không thể với.
Kinh người nhất chính là quanh người hắn có ức vạn đạo hào quang, chiếu rọi toàn thân.
Qua một lúc lâu sau, Chung Nhạc vẫn không chút cử động. Đột nhiên, mi tâm Chung Nhạc chợt nứt ra, lộ ra Thần Nhãn thứ ba. Sau đó, một gã Chung Nhạc khác từ trong khỏa Thần Nhãn kia chợt bay ra.
Đám người Lão Tộc trưởng nhất thời ngẩn ngơ, nhìn chằm chằm gã Chung Nhạc vừa mới từ trong Thần Nhãn đi ra này, có chút không hiểu.
Hai Chung Nhạc!
Ngoại trừ gã Chung Nhạc ngồi ở đó không chút cử động ra, còn có một gã Chung Nhạc từ trong Thần Nhãn đi ra. Một kẻ cao lớn vạn trượng, nhục thân vĩ ngạn, một kẻ lại có kích thước bình thường cỡ thân người.
Gã Chung Nhạc có thân thể vĩ ngạn toàn thân lan tỏa khí tức Thần Ma vô cùng mạnh mẽ, toàn thân tràn ngập Thần quang, giống như Thần Ma từ trong Man Hoang đi ra.
Mà gã Chung Nhạc còn lại thì toàn thân chỉ có một loại khí Tiên Thiên, phảng phất như một tôn Tiên Thiên Thần Ma thiếu niên vậy, nhưng khí tức cũng không nồng đậm như gã Chung Nhạc nhục thân quảng đại kia.
Gã Chung Nhạc hình thái bình thường cất bước đi về phía đám người Lão Tộc trưởng, khẽ khom người thi lễ một cái. Lão Tộc trưởng vội vàng hoàn lễ, thần sắc nghi hoặc, hỏi:
- Biểu đệ Phục Hy thị, sao lại có tới hai ngươi vậy? Một ngươi khác là…
Chung Nhạc quay đầu nhìn lại, mỉm cười nói:
- Đó là phàm thai mà ta đã lột đi, thể xác đã lột bỏ!
Lão Tộc trưởng nghi hoặc không hiểu, nói:
- Ta vẫn cảm giác được có Nguyên thần ở trong đó. Nếu là thể xác đã lột bỏ, sao trong đó vẫn còn có Nguyên thần? Lẽ nào ngươi…
Hắn lộ ra thần sắc kinh ngạc, thất thanh nói:
- Ngươi, ngươi…
Chung Nhạc mỉm cười, nói:
- Ta cũng lột bỏ luôn cả Nguyên thần phàm thai a!
Trong đầu Lão Tộc trưởng nhất thời ầm vang. Ngay cả Nguyên thần trước đây của chính mình cũng đều lột bỏ luôn?
Hắn trước giờ chưa từng thấy qua loại phương pháp tu luyện lột bỏ nhục thân Tiên Thiên và Nguyên thần Tiên Thiên này, càng chưa nghe nói qua.
Nhục thân Tiên Thiên và Nguyên thần Tiên Thiên thì hắn biết rõ. Thật ra, căn nguyên của hai loại pháp môn từ Hậu Thiên chuyển thành Tiên Thiên này đều là tới từ Lôi Trạch thị và Phục Hy thị, về sau mới lưu truyền ra ngoài.
Trong Tinh vực Tử Vi, Luyện Khí Sĩ và Thần Ma tu thành hai loại Tiên Thiên này cũng không phải không có, đều là những kẻ đã đánh cắp huyết mạch và pháp môn tu luyện từ chỗ của Phục Hy thị và Lôi Trạch thị.
Bất quá, nhục thân Tiên Thiên và Nguyên thần Tiên Thiên mà bọn họ tu luyện có sự khác biệt rất lớn so với nhục thân Tiên Thiên và Nguyên thần Tiên Thiên của Chung Nhạc, thậm chí có thể nói là có sự bất đồng về mặt căn bản. Bởi vì bọn họ không thể lột bỏ chính mình của quá khứ, không thể lột bỏ nhục thân và Nguyên thần quá khứ.
Mà Chung Nhạc hết lần này tới lần khác lại đã làm được! Hắn làm sao làm được? Lột đi nhục thân quá khứ còn có thể lý giải, như thế nào lột đi Nguyên thần quá khứ?
Lão Tộc trưởng cực kỳ nghi hoặc, cảm thấy hành động của Chung Nhạc đã hoàn toàn lật đổ nhận thức của chính mình. Phải biết rõ Nguyên thần chính là linh hồn, kể cả Linh và Hồn. Trong đó, hồn phách chính là khó tu luyện nhất. Cho tới bây giờ còn chưa có kẻ nào tu luyện được hồn phách Tiên Thiên.
Trong Tinh vực Tử Vi, cái gọi là Nguyên thần Tiên Thiên chính là chỉ Tiên Thiên Linh thức tỉnh, lại dùng khí Tiên Thiên củng cố hồn phách, khiến cho hồn phách kinh lịch lôi đình tẩy lễ, biến thành Thuần dương. Sau đó đánh khí Tiên Thiên vào trong hồn phách, lớn mạnh hồn phách, từ đó đạt tới hồn phách cảnh giới Ngụy Tiên Thiên.
Mà nhục thân Tiên Thiên, từ trước tới giờ cũng chưa có kẻ nào có thể lột đi được nhục thân phàm thể quá khứ, Nguyên thần Tiên Thiên càng là khó có thể lột xác được.
Vậy mà Chung Nhạc lại có thể làm được. Lẽ nào đây chính là nguyên nhân khiến cho hắn gặp phải Thiên ghen tỵ?
Đám người Lão Tộc trưởng kinh hãi nhìn thấy xác phàm Chung Nhạc lột bỏ vậy mà đứng dậy, nhục thân cũng từ từ thu nhỏ lại, biến thành bộ dáng như bình thường, cất bước đi tới, khom người thi lễ với Chung Nhạc, nói:
- Sư huynh!
Chung Nhạc lắc đầu, nói:
- Ngươi là ta quá khứ, ngươi là sư huynh!
Gã Chung Nhạc kia mỉm cười, nói:
- Kẻ thành đạt làm đầu, ngươi là kẻ thành đạt, là ta chân chính, cho nên ngươi là sư huynh!
- Cũng được! Ngươi là ta quá khứ, sau này cứ gọi là Cổ Nhạc, thay ta hành tẩu trong ba ngàn Lục Đạo Giới!
Chung Nhạc mỉm cười, nói:
- Ngươi cũng có thể giúp ta chia sẻ một chút áp lực!
Cổ Nhạc gật đầu.
Lão Tộc trưởng và các vị Trưởng lão Lôi Trạch thị hai mặt nhìn nhau. Hai gã Chung Nhạc này quá kỳ quái rồi. Cả hai đều là hắn, bất quá, một người là hắn quá khứ, một người là hắn hiện tại.
Gã Cổ Nhạc này cũng là một tôn Thần Minh, đồng dạng với những Thần Minh khác, có nhục thân có Nguyên thần, trong thân thể vẫn còn có hồn phách, quả thật chính là một sinh mệnh thể hoàn chỉnh. So với Thần Minh bình thường, hắn lại càng cường đại hơn, tuyệt đối có thể nói là hiếm có địch thủ trong cùng thế hệ.
Mà Chung Nhạc cũng là có nhục thân có Nguyên thần, hồn phách hoàn chỉnh, chỉ là khí tức càng tiếp cận Tiên Thiên Thần Ma hơn, hiển nhiên là một gã thiếu niên Tiên Thiên Thần Ma.
Mà hai người này cũng đều là Chung Nhạc, thật sự khiến cho bọn họ hồ đồ.
Đám cường giả Lôi Trạch thị biết rõ trên thế gian có vô tận thần thông và công pháp, cũng biết rất nhiều truyền thừa cực kỳ tinh diệu, có thể khiến cho Luyện Khí Sĩ tu luyện ra hóa thân hoặc là phân thân.
Hóa thân là thân ngoại chi thân, tương đương với tái tạo nhục thân. Mà phân thân chính là dùng một bộ vị nào đó của nhục thân, ví dụ như ngón tay, sợi tóc… Sau khi gỡ xuống luyện thành phân thân của chính mình, là phân ra từ trên bản thể, cho nên mới gọi là phân thân. Hóa thân cũng có thể phân hồn, tàn hồn nhập vào trong hóa thân, khiến cho hóa thân càng thêm linh hoạt, mà phân thân thì sẽ bị bản thể điều khiển.
Mà Chung Nhạc và Cổ Nhạc hiển nhiên không phải là quan hệ phân thân hoặc là hóa thân. Cả hai bọn họ đều là Chung Nhạc, đều có hồn phách và Nguyên thần của Chung Nhạc, đều là nhục thân chân chính của Chung Nhạc. Cái này quá kỳ quái rồi!
Chung Nhạc nói với Cổ Nhạc:
- Ngươi thay ta hành tẩu trong ba ngàn Lục Đạo Giới, ta nên cho ngươi các loại bảo vật gì?
- Càng nhiều càng tốt!
Cổ Nhạc nói:

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.