Nha! Có Bầu Rồi!

Chương 7: Lướt qua nhau




Cố Dương suy nghĩ lung tung một trận, rất nhanh liền bình thường trở lại.
Việc cấp bách chính là đem hai chuyện  ‘đi bệnh viện’ và ‘ từ chức’ đề xuất lên, những thứ khác, toàn bộ tính sau!
Bụng còn có chút khó chịu, đại khái ngày hôm nay vừa uống vừa ói giống như lời Lâm Mục nói ăn uống rượu chè quá độ, khiến cho hắn bị bệnh đau bao tử.
Đương nhiên, cũng có thể là, …đứa nhỏ này… bị cái gì ảnh hưởng đi?
Nằm trên giường nghỉ một hồi, Cố Dương nghĩ có chút khá hơn, mới liền chống khuỷu tay ngồi dậy, đi tới bên bàn đọc sách mở máy tính, trong lúc chờ đợi khởi động máy hắn đi bộ đến phòng khách, tìm một lọ sữa chua từ trong tủ lạnh lấy ra, chuẩn bị dùng khuẩn axiclactic tiêu cơm một chút.
Sau đó nhìn tủ lạnh rỗng tếch, Cố Dương liền thở dài, đem cửa tủ lạnh đóng sầm.
Sớm biết như thế trước hết không lên lầu, như thế này còn phải xuống lầu một chuyến, đi siêu thị mua chút đồ ăn sữa bò các loại trái cây này nọ, cũng phải mua một chút đồ ăn vặt rau dưa thịt và vân vân, chú ý thân thể, nói chính xác là chú ý an thai, liền bây giờ đi mua hết đi.
Cố Dương một bên uống sữa chua một bên về đến phòng, máy vi tính đã mở, hắn kéo ra cái ghế ngồi xong, cầm sữa chua trên tay, mình thì bắt đầu mở web tìm tòi tin tức bệnh viện sơ qua.
Cách nhà gần, uy tín một chút, còn có… phụ khoa hoặc sinh mổ tương đối tốt … những chuyện này đều phải lo lắng đến mới được.
thành phố D xem như là một thành phố lớn, bệnh viện cũng không ít, bệnh viện lớn cũng rất nhiều, Cố Dương tìm kiếm nữa ngày đều nhanh hoa mắt cũng không xác định được mình nên đi đâu, cuối cùng hắn vẫn là liệt ra mấy cái phù hợp yêu cầu, rồi mới khoanh tròn bệnh viện Khang Bình.
Bệnh viện này cũng không tính là bệnh viện lớn nhất thành phố D, lượng người đến sẽ tương đối hơi ít, hơn nữa cách nhà không xa, danh tiếng cũng không tệ lắm.
Hẹn trước buổi chiều thứ bảy đến kiểm tra, trong lòng Cố Dương có chút bồn chồn, không biết xuất hiện như thế trước mắt bác sĩ và y tá có thể có vấn đề gì không…
Kỳ thực để hắn đăng ký cũng đã rất bất ngờ rồi, lúc đầu còn định ghi tên khác, rồi chọn giới tính nữ, tiếc là hẹn trước phải có thẻ căn cước của bản thân (aka cmnd á mà), không làm giả được. Hắn cũng chỉ có thể cắn răng đăng ký, dù sao cũng đã như vậy rồi, bên bệnh viện kia thích nghĩ như thế nào thì cứ nghĩ như thế đó đi! Cùng lắm thì không đi, đã nói là giúp vợ hẹn trước, không hiểu cách hẹn trước,….
Suy nghĩ một lát rồi tắt hệ thống hẹn trước của bệnh viện đi, Cố Dương lại tìm hiểu ảnh hưởng của việc uống rượu với thai nhi, có một đống kết quả thảo luận hiện ra, hắn sợ đến đổ mồ hôi lạnh cả người – dị dạng? Thực sự nghiêm trọng như vậy?
Cố Dương tắt trang web, trong lòng có chút hốt hoảng, sở dĩ mạo hiểm uống rượu như vậy là bởi vì đứa nhỏ này chưa từng có lăn qua lăn lại hắn, hắn cũng không cảm thấy đau bụng, hơn nữa mỗi lần trước khi uống rượu hắn đều làm tốt các biện pháp bảo vệ, cho nên ngoại trừ dạ dày thỉnh thoảng khó chịu, những thứ khác thật ra không có cảm thấy khó chịu.
Kết quả hiện tại lên mạng xem lại kinh nghiệm của người đi trước, vậy mà thật nghiêm trọng?!
Xem ra quả thực phải đem chuyện từ chức này nói trước.
Cố Dương ngồi ở bên cạnh bàn suy nghĩ một lúc lâu, mới quyết định, trước khi từ chức, hắn trước tiên xin nghỉ bệnh, lý do viêm dạ dày, dù sao nghề nghiệp của hắn cũng ảnh hưởng dạ dày, trước kia cũng thật sự đã dùng cái lý do giả này vài lần, sau đó đợi nhận được tiền lương cùng tiền thưởng liền từ chức.
Bất quá ngày mai còn phải đến công ty một chuyến, phải báo cáo một chút hợp đồng ngày hôm nay ký được, không để bị hạ tiền hoa hồng được, làm không tốt còn phải làm thêm tới tháng sau để gom tiền.
Cố Dương nhìn đồng hồ đeo tay một cái, đã hơn bảy giờ tối, thì ra tìm bệnh viện không để ý lại tiêu tốn nhiều thời gian dài như vậy.
Giờ này người trong siêu thị cũng không tính là đông lắm, Cố Dương chuẩn bị đi mua một vài thứ đem nhét đầy tủ lạnh, bằng không chờ nửa đêm hắn đói bụng lại không có gì ăn.
Cúi đầu nhìn áo ngủ trên người một chút, Cố Dương đặc biệt không muốn thay quần áo, nhưng cứ ăn mặc áo ngủ như vậy mà ra cửa hắn cũng thực sự không chịu được, vì vậy đứng dậy đi tới tủ quần áo bên cạnh, mở tủ quần áo tìm tìm, lựa một bộ toàn thân quần áo rộng thùng thình màu xanh nhạt thoải mái thay, cầm ví tiền điện thoại di động cùng chìa khóa ra cửa.
Từ lúc bụng lớn đến nay, Cố Dương liền đặc biệt thích ra ngoài vào buổi tối, buổi tối quang cảnh tối tăm, hơn nữa hắn không cần ăn mặc chính thức như ban ngày, cũng không cần siết bụng, cho nên coi như có ưỡn bụng, mặc quần áo rộng thùng thình cũng rất ít ai có thể chú ý đến hình thể hắn có chỗ quái dị.
Đi siêu thị không cần lái xe, tiểu khu này là tiểu khu xa hoa, vừa ra tiểu khu phía đối diện có một siêu thị lớn, kinh doanh đến mười giờ tối, rất thuận tiện.
Cố Dương ở chỗ này có ba năm rồi, hắn thuê căn hộ là một phòng ngủ, một phòng khách, một phòng vệ sinh, thiết bị lắp đặt và môi trường quanh đây cũng thuộc đẳng cấp cao, cho nên tiền thuê cũng đắt, nhưng hắn cảm giác mình cho dù tạm thời mua không nổi phòng, thuê liền thuê căn tốt chút, đỡ phải đi làm cực khổ, về nhà ở cũng khó chịu, như vậy kiếm tiền về làm gì a! Dù sao tiền cũng không phải tiết kiệm là có, mà là kiếm ra được, xài hết kiếm lại thôi!
Chính là bởi vì có quan điểm sống như thế, Cố Dương có đôi khi cũng thật có thể liều mạng, tục ngữ nói mà, có thể kiếm là có thể xài, có thể xài cũng có thể kiếm.
Tiểu khu này coi như là tiểu khu xa hoa, cách trung tâm thành phố không xa, công tác giao thông đều rất thuận lợi, cửa hàng tổng hợp lớn, siêu thị lớn cùng với các loại hạng mục tiêu khiển tập thể hình ăn uống chung quanh cũng rất nhiều, phồn hoa, chênh lệch cùng trung tâm thành phố không bao nhiêu, coi là trung tâm thành phố thứ hai đi.
Chờ sau khi thành phố D mở rộng thêm ra phía ngoài, ở đây cũng liền quy hoạch thành phạm vi trung tâm thành phố.
Ngoại trừ những người như Cố Dương thuê ở hộ gia đình, cũng có một số là định cư ở chỗ này, có thể ở chỗ này mua được phòng, trên cơ bản không chỉ là có vẻ ngoài, phải đặc biệt có tiền, hoặc là đặc biệt có quyền, hoặc là… liền vừa có tiền lại có quyền.
Cố Dương có đôi khi nghĩ, chính mình vừa không có tiền lại không có quyền, cũng có thể giả bộ một chút ở tại chỗ này, không biết là đầu óc bị rút hay là… đầu óc bị rút…
Bất quá sau lại cũng lười thay đổi, Lâm Mục không chỉ một lần nói hắn, nhưng hắn ở chỗ này đã thành thói quen, các phương diện đều rất thuận tiện, hơn nữa hắn thật vất vả ở chỗ này tạo ra cảm giác nhà, lại dọn nhà đổi phòng ở, cái loại cảm giác phiêu bạc này liền lại tới nữa rồi.
Hắn không thích cái loại cảm giác phiêu bạc này, cho nên, cũng liền thuận theo tự nhiên, tiếp tục ở chỗ này.
Thời điểm ra cửa tiểu khu, Cố Dương cùng một chiếc xe lướt qua nhau, đợi hắn đi tới đường cái đối diện, lúc gần tiến vào siêu thị mới phát giác được chiếc xe kia có điểm quen thuộc.
Cố Dương bỗng dưng quay đầu lại, kết quả chính là bỏ lỡ, chiếc xe kia đã lái vào tiểu khu không nhìn thấy được nữa, nhưng trong lòng hắn vẫn là nhịn không được lẩm bẩm một tiếng — ta kháo, không phải đâu?!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.