Nghịch Thiên Tam Giới

Chương 165: Đan Tháp





Xem như ông lợi hại ta không thèm chấp lão nữa chúng ta đi .
- Nếu như Bạch công tử đã rời đi rồi thì thứ này chính sách thuộc về Lý gia ! chúc mừng Lý lão có được bảo vật này !
- Đa tạ Hồng Ngọc tiểu thư đã đáp ứng được mong muốn của lão phu !
- Cảm ơn thì ta không dám nhận dù sao đồ cũng là của vị tiên sinh đó ông nên Cảm ơn vị tiên sinh đó thì hơn .
Hồng Ngọc mỉm cười rồi nói .
Thiên Vũ không quan tâm gì thêm nữa liền quay về đại sảnh nghỉ ngơi .
- Đồ cũng đã đấu giá gần hết thì những thứ cần thiết cho cô ta cũng gần đủ một nửa số thứ cần để lấy rồi .
- Soạt !
- Chỉ là mấy thứ còn lại kia không thể nào tìm được ở một nơi như Thiên Hoa thành được chắc là phải đi đến một nơi xa hơn nữa để tìm rồi !
- Cộc cộc cộc !
- Ai ???
- Tiên sinh , là người của Lý gia đến gặp tiên sinh nói là muốn cảm ơn tiên sinh !
- Vào đi .
- Cạch !
- Tiên sinh , Lý gia ta có đem theo số tiền mà bản thân đã mua mong tiên sinh nhận lấy cho !
- Ngươi cứ để ở đó đi còn nữa làm phiền Hồng Ngọc tiểu thư đổi số tiền đó thành Linh Thảo hết cho ta đi .
- Có vẻ tiên sinh rất gấp gáp cho chuyện Đan Tháp tháng tới phải không ?
- Phải.
Ta có được thư mời tiến cử của Đan Linh Các nên bọn họ mới hối ta nhanh chóng đến đó giúp nên ta mới xuống núi 1 chuyến nếu không phải vì đệ tử của ta cũng ở trong Bắc thành thì ta còn lâu mới ra mặt .
- Không biết vị đệ tử đó của tiên sinh là ai vậy có thể cho lão phu biết được không ?

- Tâm tính tiểu tử này rất tốt hiểu biết tu đan rất tốt ta cũng rất may mắn có được một tên đệ tử tài giỏi như vậy lòng ta cũng rất vui !
Nói chuyện với nhau một hồi thì tên đại trưởng lão của Lý gia cảm thấy có gì đó bất thường liền nói .
- Tiên sinh , thứ lỗi cho ta về chuyện này được không ?
- Chuyện gì ?
Lý Quang Chiều hỏi .
- Tại hạ rất muốn biết dung mạo của tiên sinh liệu có quá đáng không ?
- Quang Chiều , ngươi đang nói cái gì thế hả ???
- Hóa ra nãy giờ ngươi nhìn chằm chằm vào ta chỉ vì thắc mắc dung mạo của ta thôi sao ??? Thôi được ta sẽ cho các ngươi xem cũng chẳng sao cả .
Thiên Vũ hạ chiếc mũ trùm đầu xuống để lộ ra một gương mẫu trung niên khiến cho hai tên Lý gia kia phải ngỡ ngàng .
- Nhìn thấy rồi chứ ???
- Tiên sinh tuấn tú như vậy sao lại phải che giấu nhan sắc của mình làm gì vậy ???
- Ta thích thì ta che thôi ngươi có ý kiến gì nữa sao ???
- Không , không có mong tiên sinh bớt giận !
Tên kia nhanh chóng cúi đầu xin lỗi còn Lý lão gia chủ cũng lên tiếng giải thích .
- Tiên sinh , đây là số tiền mà Lý lão ta đã bỏ ra để mua xin gửi tiên sinh nếu có dịp hãy đến Lý gia của lão phu chơi 1 chuyến .
Đúng lúc đó Hồng Ngọc đi đến chỗ Thiên Vũ rồi đưa cho cậu 1 đá vô tận rồi nói .
- Đồ mà tiên sinh cần đều ở trong này cả rồi mong tiên sinh nhận lấy ạ .
Nói đến đây Thiên Vũ đứng dậy rồi nói .
- Đa tạ ý tốt của Lý gia chủ ta cũng có chút việc cần phải đi rồi cáo từ !
- Tiên sinh đi thong thả !
Khi Thiên Vũ đã rời đi Lý lão liền hỏi Hồng Ngọc .
- Hồng Ngọc tiểu thư có vẻ rất coi trọng vị tiên sinh này thì phải ?
- Đó là điều đương nhiên rồi ! Trước đây vị tiên sinh này từng đến đây đấu giá vài thứ đồ rất có giá trị trước đây chỉ là Lý gia chủ không có duyên gặp nhau thôi !
- Haiz ,đáng tiếc ta không có may mắn đến như vậy .
Phía bên ngoài khu đấu giá ,
- Kì lạ.
Ngồi đây đợi mãi sao vẫn chưa thấy đệ ấy ra ngoài vậy ??? Hay là có vài thứ đồ nào đó hút mất đệ ấy rồi cũng nên !
- Chắc lát nữa sẽ ra thôi .
- Ừm , ta cũng nghĩ vậy đấy !
Chu Phúc bất giác quay đầu lại giật mình nói .
- Thiên Vũ ???? Sao đệ........!
- Huynh tưởng đệ không biết huynh bám theo đệ từ lúc đó đến giờ à ?
- Thì ra đệ biết ngay từ đầu rồi cơ đấy !
- Nói đi huynh có chuyện gì cần đệ giúp phải không ?
- Không hẳn đâu chỉ là đám lão già kia hối thúc đi tìm đệ trở về để chuẩn bị cho Đan Tháp sẽ diễn ra vào tháng tới .
- Mấy lão già này khẩn trương quá rồi thời gian còn dài lo lắng quá cũng không hay đâu.

Đúng rồi đệ vừa mua được vài thứ này định về tặng cho mọi người thì huynh đã tìm đến đệ thì tặng huynh trước vậy .
- Thứ gì vậy ???
Chu Phúc háo hức chờ đợi còn Thiên Vũ thì lấy ra viên đá vô tận rồi truyền vào nó một chút sức mạnh Long Khí liền xuất hiện một loạt Linh Thảo ngay trên tay Chu Phúc .
- Số Linh Đan này đệ tặng cho huynh hết đấy !
- Nhiều........nhiều quá ! Ta làm sao mà cầm hết được đây ???
Dáng vẻ vụng về đó của Chu Phúc vô tình thu hút được sự chú ý của một mĩ nhân gần đó .
- Để ta giúp huynh một tay .
- Vù.......!!!!
- Đa tạ cô nương đã giúp lần sau gặp lại ta sẽ tới tìm cô nương sau !
Chưa kịp hỏi tên thì Chu Phúc đã ba chân bốn cẳng chạy theo sau Thiên Vũ .
- Chờ ta với !!!
- Mau lên đi , huynh còn ở đó làm cái gì vậy ???
- Đệ còn nói được à ??? Đưa ta một đống Linh Thảo như vậy ta thì chỉ 2 tay làm sao mà cầm hết được số Linh Đan đó chứ !
- Bộp !
- Vù........!!
Thiên Vũ ném cho Chu Phúc một viên đá vô tận rồi trong chớp mắt viên đá đó đã cất hết số Linh Đan đó vào bên trong viên đá đó trước sự ngỡ ngàng của Chu Phúc .
- Đá vô tận ??? Đệ có mấy viên vậy ???
- Không nhiều lắm đâu chỉ hơn 300 viên thôi !
- Cũng ít đấy ! 300 trăm viên á ???
Chu Phúc giật mình hét lớn tiếng .
- Như thế là quá nhiều rồi đấy đệ tính đi cướp của à ??? Nhưng mà đệ có định chia cho mọi người không vậy Thiên Vũ ?
- Đệ cho huynh viên đá đó đấy huynh cứ thoải mái mà sử dụng đi .
- Ta biết đệ sẽ không làm cho đại ca thất vọng mà !!!
- Huynh thả đệ ta mau đi chúng ta đang ở giữa cả cái kinh thành này đấy .
- À ừ , ta quên !!!
Thế là cả hai cùng nhau trở về nơi mọi người đang nghỉ ngơi .
- Haiz , sao mãi vẫn chưa về vậy ??? Đi cũng đã được vài canh giờ rồi theo lý mà nói phải về từ lâu rồi chứ sao mãi chẳng thấy tăm hơi hay tên tiểu tử này ở đâu cả ???

- Sư phụ à , Thiên Vũ sư đệ thiên phú rất cao cho nên thường xuyên ra ngoài mua đồ lâu cũng là điều hiển nhiên mà ngươi cứ ngồi xuống trước đi đã có lẽ sắp về rồi !
- Hừ , không phải con đã viết thế nào trong thư gửi cho ta hay sao mà còn nói ta chờ !??? Thời gian của ta rất quý giá không thể nào mà đợi thêm được nữa nếu như trong vòng 1 canh giờ mà tên tiểu tử đó còn vẫn chưa tới ta sẽ khiến cho nó phải hối hận .
- Ông định làm ai hối hận cơ lão già kia ???
Thiên Vũ kiêu ngạo đi vào bên trong phòng rồi nói lớn tiếng .
- Ngươi cũng chịu chạy về rồi hả ??? Nếu không phải vì nha đầu này nói ngươi ưu tú cực phẩm thì ta sớm đã không mất công tới đây gặp ngươi rồi tên kiêu ngạo kia .
- Ta kiêu ngạo thì sao ông làm gì được ta .
- Ngươi........
- Sư phụ à , con cũng ghi rõ ràng về tính cách đệ ấy rồi mà người hà tất phải cố đấu khẩu với đệ ấy làm gì chứ !
- Còn con thì sao hả ??? Theo phe nó hay là ta đây hả ???
- Con trung lập không theo phe ai cả con chỉ nghe điều nên nghe và thấy hợp lý thôi !
- Cả gan bán đứng vi sư của con sao ???
- Đủ rồi đấy ! Nói thẳng vào chuyện chính lần này đi .
Thiên Vũ nói .
- Hay cho tên tiểu tử ngươi , ta đến đây là muốn thu nhận ngươi làm đệ tử cũng như đích thân ta sẽ truyền dạy cho ngươi vào món đồ tốt cho tên tiểu tử ngươi tu luyện .
- Ông nói ra mấy câu đó với mấy tên tầm thường được rồi đấy lão già ngớ ngẩn.
Ta không thích làm đệ tử của ông mà ngược lại ta sẽ khiến cho ông phải khấu đầu xin ta truyền lại tu đan mà ta sẽ sử dụng trong đợt đấu đan sắp tới .
- Dựa vào ngươi ??? Ta khinh.
Mới có tý tu vi đã lên mặt với lão phu sao ???



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.