Sau khi cả nhóm thắng trận đều đã khá là một mỏi cần nghỉ ngơi thì bất giác Minh thiếu không thấy Tống Mai đâu cả liền hỏi Chu Phúc .
- Chu Phúc huynh , Tống Mai , muội ấy sao lại không đến vậy ?
- À , nha đầu này đang bế quan tu luyện vẫn chưa ra được nên đệ không cần lo lắng đâu !
- Bế quan ngay thời điểm quan trọng như vây sao ?
- Ta cũng hết cách đành để nha đầu này làm như thế ban đầu cứ ngỡ là mấy chỉ có vài canh giờ thôi nào ngờ cũng một ngày trôi qua rồi vẫn chưa ra có lẽ vẫn còn khá sớm đấy !
- Vậy để khi khác nhé đệ có chút chuyện cần giải quyết nên đi trước đây .
- Ừm !
Minh thiếu nói xong liền rời đi để lại chút tiếc nuối không thể nói thành lời .
- Xin lỗi đệ Minh thiếu , Tống Mai đã rời đi rồi có lẽ đệ nên quan tâm đến nữ nhân khác thì sẽ tốt hơn cho cả hai không còn vướng bận gì nhau nữa.
Người mà muội ấy hằng đêm mong nhớ lại chính là huynh đệ kết nghĩa của mình năm xưa nhưng ở phía bên kia lại có người cũng nhớ đến muội rốt cuộc đến khi nào muội mới chịu nói rõ ràng cái chuyện này đây Tống Mai ?
Một lát sau ,
- Vù.........!!
- Tinh Phong Bộ Biến quả nhiên đã có sự thay đổi lớn từ sau khi mình đến Thiên Hoa thành kể ra cũng không có được nhiều cơ duyên cho lắm có lẽ nên chuẩn bị một số thứ đồ gì đó để chuẩn bị cho sự kiện Đan Tháp thôi .
- Soạt !
- Cũng không thiếu nhiều lắm đến chỗ đấu giá gần đây xem có gì hay ho không !
- Hử ??? Lại chạy đi đâu vậy ? Không được phải đi theo mới được !
Và rồi rất nhanh Thiên Vũ đã đến nơi đấu giá ở gần đây rồi đi vào bên trong .
- Đấu giá ??? Đệ ấy làm cái trò gì nữa đây ???
Trong phòng đấu giá ,
- Tên tiểu tử nào đây ??? Có biết nơi này là nơi nào không mà dám mò đến đây vậy ???
- Tiểu tử ngươi có biết đây là đâu không mà dám đi vào hả ???
Thiên Vũ nhíu mày cười mỉa mai nói .
- Người bị mù à ??? Chữ ở ngay trên bảng kia đến trẻ con còn đọc được nữa là chẳng lẽ ngươi mù chữ ??? Có cần ta dạy ngươi cách đánh vần từng chữ một không ???
- Ầm !
- Tiểu tử ngươi cũng có chút tài đấy nhưng ta cho ngươi cơ hội khấu đầu quỳ lạy gọi ta 3 tiếng Lão tổ ta có thể tha cho ngươi !
- Hê , có bản lĩnh thì tới đây tưởng ta sợ ngươi à tên mù chữ .
- Hay cho câu nói này của ngươi tiểu tử đi chết đi !
- Vút !
Thiên Vũ vẫn kiêu ngạo ngông cuồng đứng yên ở đó để tên kia ra tay thì một giọng nói quen thuộc vang lên .
- Bất Bình , ông dám ra tay với khách quý của ta thì ta không đảm bảo ông sẽ được sống yên ổn đâu !
- Lâu rồi không gặp Hồng Ngọc tỷ tỷ !
- Tiểu Vũ đệ đệ , đã lâu không gặp cũng đã được 1 năm rồi đệ đã trưởng thành lên không ít đâu nhỉ ? Nói đi đệ muốn mua thứ gì tỷ giúp đệ lấy thứ đó cho .
- Không ! Lần này đệ muốn tỷ giúp đệ đấu giá vài thứ đồ ấy mà !
- Ồ , thứ gì vậy ???
Hồng Ngọc hỏi .
- Vụt !
- Toàn bộ ở trong này hết tỷ xem xem đáng giá bao nhiêu ?
- Cạch !
- Rầm !
- Gì vậy ???
Bất ngờ thay lại thêm vài kẻ ngu ngốc nào đó lại đến quậy phá nơi này .
- Hồng Ngọc muội muội ta đến thăm muội đây !
- Hiếu Văn , ngươi điên đủ chưa hả ??? Phòng đấu giá là nơi nào mà ngươi cứ hết lần này đến lần khác phá hoại nơi này vậy hả ??? Ngươi điên loạn quá rồi đó !
- Ta không điên loạn mà ta điên vì nàng đó Hồng Ngọc à !
- Tên cầm thú nhà ngươi.........
Quá bất mãn trước tên điên này Thiên Vũ liền ôm lấy Hồng Ngọc rồi kiêu ngạo nói .
- Đã là kẻ ngu xuẩn thì đừng có mà mở mồm ra nói yêu ngữ như ngươi đến cả cẩu khuyển còn chả đoái hoài tới còn dám đòi với tới nữ nhân của ta ngươi cũng ngu đến mức mất kiểm soát đấy .
- Vụt !
- Chát !!!
- Vân Khải ???
- Ta cảnh cáo ngươi còn làm loạn ở đây thêm lần nữa thì ta cũng không ngần ngại ném ngươi ra khỏi kinh thành đâu .
- Hê , chỉ bằng thực lực của một lão già như ngươi thôi sao ???
Tên kia đắc ý cười mỉm mai nói .
- Vù........!!!!
- Bốp !!!!
- Hự !!!
- Rầm !
- Lải nhải hơi nhiều đấy tên đần độn .
- Vút !
- Hay cho tên tiểu tử ngươi thành công chọc tức ta rồi đấy giờ thì chết đi !
- Vụt !!!
Thiên Vũ né nhẹ nhàng qua một bên rồi tung một cước thẳng vào mặt hắn văng thẳng xuyên qua mấy căn nhà kia .
- Rầm Rầm Rầm.........!!!!
- Phế vật đòi một bước lên tiên ??? Ngu xuẩn !
Giây phút Thiên Vũ quay người đi thì tên kia bất ngờ lao đến tấn công bất ngờ .
- Đi chết đi !
- Xoẹt !
Nhát kiếm đó của hắn đã đâm xuyên qua người của Thiên Vũ khiến cho mọi người xung quanh tá hỏa giật mình sợ hãi .
- Hahahahahaha !!! Đây là cái giá phải trả dành cho một tên ngông cuồng như ngươi dám lên mất với lão tử ta đây chết dưới kiếm của ta chính là vinh hạnh của ngươi đấy hahahahaha !!!
- Bộp !
- Hả ???
- Bụp !!!
- Rầm !!!
- Hự.....!!!!
- Thiên Vũ ??? Tiểu tử ngươi.......!quả nhiên mệnh lớn mà !
- Chút trò trẻ con ấy mà ta có thể nhìn ra được cái chuyện này ngay từ lúc đánh hắn văng ra bên ngoài rồi .
- Ya.......!!
- Tên khốn kiếp nhà ngươi ! Đi chết.........!!
- Bụp !
- Trói hắn lại rồi ném xuống sông cho ta .
- Vâng , Tiểu thư !
Sau khi ổn định lại phòng đấu giá Hồng Ngọc liền đưa Thiên Vũ vào phòng đấu giá bên trong kia rồi nói .
- Đệ mạnh lên không ít ha ! Làm tỷ không nhận ra đấy !
- May mắn có được chút cơ duyên nên mới có thể được như bây giờ đấy !
- Nhưng mà cử chỉ lúc nãy của đệ lại khiến cho tỷ tỷ có một ý định mới đấy !
- Ý gì ???
Hồng Ngọc đột nhiên trở nên vô cùng ma mị tiến sát lại gần Thiên Vũ rồi nói nhỏ nhẹ bên tai .
- Phu quân !
- Aaaaaaaa !!!
Thiên Vũ sợ hãi trước chuyện này khi nghe xong câu nói đó của Hồng Ngọc .
- Ta trêu đệ thôi ! Đừng có căng thẳng quá đấy !
- Tỷ có biết tỷ suýt chút nữa dọa chết đệ không vậy Hồng Ngọc tỷ tỷ !???
- Ta biết chứ !
Sau đó Thiên Vũ điềm tĩnh lại thay đồ rồi bước vào bên trong phòng đấu giá nơi này vẫn rất náo nhiệt như xưa .
- Các vị , hôm nay chúng tôi có vài món bảo vật cực kỳ hiếm có ở đây và ta cũng rất vinh dự được nhìn thấy nó vì vốn dĩ những thứ này đều đã bị thất lạc từ rất lâu về trước nhưng hôm nay chúng ta có được sự may mắn được nhìn thấy nó thêm một lần nữa một món bảo vật được coi là trấn bảo của Hàn Huy Thành trước đây Ngự Thạch Trấn Thủy ! Và chủ nhân của nó chính là vị tiên sinh bí ẩn kia .
Hồng Ngọc chỉ tay về phía tầng hai của phòng đấu giá ai nấy đều hết sức kinh ngạc và bất ngờ không dám tin vào mắt mình .
- Chí bảo Hàn Huy Thành !!! Lão phu ra giá 100 vạn hào ! Các vị thứ này rất quan trọng với Lý gia ta mong các vị hãy nhường nó lại cho Lý gia ta được không ???
- 200 vạn !!!
- Thế Nam ???
- Xin lỗi nhé nhưng cha ta lại rất có hứng thú với mấy thứ đồ này đấy không biết ông.......
- 300 vạn !
- Rắc !!!
- Ông muốn đấu với gia tộc ta sao ???
- Ngươi nghĩ ngươi là ai mà dám nói chuyện như thể ngang hàng vai vế với ta vậy hả ???
- Là ông nói đấy đồ ngu ngốc ! 500 vạn !
- Ngươi !
- Có giỏi lão nâng giá thêm đi ta biết trong gia tộc lão có một tiểu nữ xinh đẹp như hoa như ngọc đó chi bằng.........!!
- Cẩu ngữ Khuyển Cẩu .
- Lão già chết tiệt kia !!!
- Không ngờ chỉ một câu nói đã khiến tên kia nổi điên lên không thể đấu khẩu lại được xem ra bảo vật này thuộc về ông rồi .
Thiên Vũ nhìn xuống rồi gật đầu ra hiệu .
- 500 vạn lần thứ nhất , 500 vạn lần thứ hai.......
- 800 vạn !
- trời !!! Lý gia tất tay muốn có bằng được bảo vật này đến vậy ư ???
- 1000 vạn ! Không nói nhiều nữa mau chốt giá cho ta !
- Bộp Bộp Bộp Bộp !
- Chúc mừng công tử xủa Bạch gia chỉ là một bảo vật nhỏ mà khiến cho ngươi đốt sạch chỉ trong một nén nhang làm lão phu rất bội phục ngươi đấy hahahahaha !!!
- Lão cáo già đáng ghét dám chơi xỏ ta !
- Muốn đấu với ta ??? Cha con ngươi không có cửa đâu tốt nhất nên cút đi hahahahaha !!!
- Rắc Rắc Rắc......!Choang !!!
- Thiếu gia.......
- Bạch công tử , không biết công tử có cầm đủ số tiền đã nói trước đó hay không vậy ???