Nghịch Thế Vũ Thần

Chương 217: Bị thương




- Đang!
Lôi điện cự nhân lại giáng xuống một phủ nặng nề như thái sơn đè xuống, ngay cả Vương Hạo Thần cũng bị chấn cho phải lui về phía sau hai bước, cánh tay bị lôi điện chi lực truyền vào, hơi chút tê dại.
- Ngươi đánh đủ rồi đó!
Liên tục bị một tên thực lực không bằng mình ép cho không thể trả đòn như vậy, Vương Hạo Thần sớm đã động nộ, chỉ thủ không công xưa nay vốn không phải là tác phong của hắn.
- Cút cho ta!
Vương Hạo Thần điều động mười thành Luyện Bì đại viên mãn nhục thân lực lượng, Diệu Nhật Kiếm trong tay bổ ra một kiếm mạnh mẽ tuyệt luân, đem lôi điện cự nhân bức lui, tranh thủ cho hắn chút thời gian thở dốc.
Nói thật, ôm một người trong tay chiến đấu, Vương Hạo Thần là lần đầu tiên thực hiện, đúng là có chút không quen.
Không quen không chỉ có Vương Hạo Thần, ngay cả Lâm Vũ Hinh cũng không khác gì hắn, dù sao hai người trước đó không có giao tình ngược lại còn có chút ân oán, lúc này tiếp xúc thân mật như vậy nàng quả thật có chút không tiếp thu.
- Rống!
Một tiếng long ngâm kinh thiên bay lên, chỉ thấy đầy trời kiếm khí hóa thành hoàng kim cự long hư ảnh, hung hăng đem lôi điện cự nhân đụng bay ra ngoài, trên thân lôi điện màu tím lập tức tán loạn, thân thể kém chút sụp đổ.
Vương Hạo Thần thi triển ra Thiên Long Kiếm Quyết phối hợp với tam trọng kiếm khí gia trì, uy lực có thể nói là kinh thiên động địa, dư sức đẩy lui toàn bộ thế công của Vu Kỳ.
- Vậy cũng không ép được hắn?
Vu Kỳ sắc mặt hoàn toàn trầm xuống.
Lôi Điện Tôn Giả đã là một chiêu mạnh nhất của hắn, thế nhưng vẫn không chiếm được thượng phong, ngược lại còn bị đánh bật trở lại, cái này sao có thể không khiến hắn kinh hãi?
Người trước mắt, chỉ sợ không phải Vu Kỳ hắn có thể đối phó.
- Ta cũng không tin!
Vu Kỳ đè xuống tạp niệm trong lòng, cắn răng điều động đến càng nhiều thiên địa linh khí, tăng cường sức mạnh cho lôi điện cự nhân.
Tinh thần lực võ giả cũng có lợi thế của riêng mình, bọn họ có thể điều động thiên địa linh khí để cho mình sử dụng, nếu như chỉ đánh tầm xa mà nói, bọn hắn bền bỉ hơn xa võ đạo võ giả.
Mà lại, Vu Kỳ cũng không tính chỉ dựa vào một chiêu Lôi Điện Tôn Giả để đánh bại Vương Hạo Thần.
- Lôi Điện Chi Mâu!
Vu Kỳ tinh thần lực trải rộng khắp bán kính gần năm mươi mét xung quanh, âm thầm ngưng tụ ra năm đạo lôi điện trường mâu, làm xong chuyện này, khuôn mặt của hắn lập tức trở nên tái nhợt, rõ ràng là tiêu hao không nhỏ, đây cũng là cực hạn hắn có thể làm được.
- Sát!
Vu Kỳ gầm thét một tiếng, lập tức điều khiển năm đạo lôi điện trường mâu chia làm năm hướng đánh về phía Vương Hạo Thần.
Năm đạo lôi điện trường mâu tại dưới sự điều khiển của hắn nhanh đến mức mắt thường khó có thể nhìn rõ.
- Cẩn thận!
Lâm Vũ Hinh nằm trong ngực Vương Hạo Thần, phát hiện Vu Kỳ ám chiêu liền vội vàng kêu lên, nàng hiểu rất rõ tính cách của người sau, nàng từ đầu đã không tin đối phương sẽ liều mạng với Vương Hạo Thần, lúc này quả nhiên đúng như nàng dự đoán, Vu Kỳ đánh ra một chiêu Lôi Điện Tôn Giả, chỉ là để thu hút sự chú ý của Vương Hạo Thần, năm đạo Lôi Điện Chi Mâu kia mới là sát chiêu thật sự.
Vương Hạo Thần đang cùng lôi điện cự nhân chiến đấu, còn đem đối phương ép xuống hạ phong, lại ngàn vạn lần không nghĩ tới, Vu Kỳ còn có một chiêu như vậy, trong lúc nhất thời không kịp phản ứng.
Bất ngờ là bất ngờ, thế nhưng Vương Hạo Thần năng lực phản ứng vẫn còn đó, chỉ thấy hắn cắn răng một cái, vung kiếm bức lui lôi điện cự nhân, sau đó nhanh như chớp xoay kiếm về chặn lại hai đạo lôi điện trường mâu công kích.
Bất quá Vương Hạo Thần là lúc cấp bách vội vàng ứng phó, kình lực căn bản không kịp phát huy được bao nhiêu, có thể chặn lại hai đạo công kích đã là cực hạn, thậm chí ngay cả cánh tay đều bị chấn động đến mức suýt nữa đánh rơi chiến kiếm.
- Hoa!
Vương Hạo Thần chân đạp Ngự Phong Lưu Ảnh Bộ, thân pháp biến hóa cực nhanh, thi triển ra một chiêu trong Kinh Thần Thối Pháp, đạp nát một đạo lôi điện trường mâu khác.
Nhưng bất kể hắn năng lực ứng biến nhanh thế nào, cũng không có khả năng ở trong tư thế không có phòng bị lại có đủ sức ngăn lại toàn bộ công kích của Vu Kỳ.
Năm đạo lôi điện trường mâu, hắn chỉ kịp phá được ba đạo, còn lại hai đạo, thì hữu tâm vô lực.
Vương Hạo Thần có thể làm, chính là liều mạng vận lên Vạn Đạo Thông Thiên Quyết hộ thân nguyên khí, đồng thời theo bản năng quay lưng về phía hai đạo lôi điện trường mâu, tránh để chúng đụng đến Lâm Vũ Hinh.
Lâm Vũ Hinh lúc này đã không có năng lực tự vệ, nếu như bị một đạo lôi điện trường mâu đánh trúng, cho dù không chết cũng tàn phế.
- Phốc! Phốc!
Hai đạo lôi điện trường mâu uy lực sao mà kinh người, dễ dàng phá vỡ Vương Hạo Thần hộ thân nguyên khí, trực tiếp đâm vào trên lưng hắn, máu tươi lập tức bắn ra như mưa.
Ngay cả Vương Hạo Thần thân thể, đều bị xung lực đẩy bắn đi.
- A!
Da thịt bị xé rách, đau đớn bao nhiêu không cần nói cũng biết, ngay cả Vương Hạo Thần đều không nhịn được khẽ rên lên một tiếng, hai đầu lông mày gắt gao nhíu lại cùng một chỗ.
- Thành công?
Vu Kỳ kinh ngạc nhìn xem một màn này, tuy là hắn đối với mấy đạo ám chiêu của mình rất có tự tin, thế nhưng vốn dĩ ban đầu cũng không dự tính có thể trọng thương Vương Hạo Thần đến mức này, thậm chí chỉ cần có thể quấy nhiễu đối phương một thoáng, để cho lôi điện cự nhân chớp thời cơ ra tay, đã có thể xem là thành công.
Nào ngờ đối phương tính cảnh giác lại kém như vậy, trực tiếp bị hai đạo lôi điện trường mâu đánh trúng.
Đương nhiên, như vậy có thể tiết kiệm rất nhiều sức lực, Vu Kỳ không chịu bỏ qua cơ hội này, lập tức điều khiển lôi điện cự nhân hướng Vương Hạo Thần giết tới.
- Ngươi...
Lâm Vũ Hinh ngây ngốc nhìn Vương Hạo Thần, trên y phục có máu tươi nhiễm lên, bất quá không phải máu của nàng, mà là của hắn.
Mặc dù Vu Kỳ mục tiêu là Vương Hạo Thần, thế nhưng trong chiến đấu sao có thể nói trước được cái gì, nguyên bản Lâm Vũ Hinh cũng bị một đầu lôi điện trường mâu nhắm đến, hơn nữa còn là ở vào phương vị khó phá giải nhất.
Lâm Vũ Hinh vốn đã cảm nhận được tử vong uy hiếp, thế nhưng nàng lại không thể làm gì, chỉ có thể nhắm mắt từ bỏ.
Chỉ là nàng nằm mơ cũng sẽ không ngờ, Vương Hạo Thần trong lúc cấp bách lại mạo hiểm lấy thân đỡ một đòn chí mạng cho nàng.
- Hắn vì cái gì phải làm như vậy?
Lâm Vũ Hinh nghĩ nát óc cũng không nghĩ ra đối phương vì sao phải mạo hiểm bảo vệ nàng, trên thực tế, chính nàng lúc nàng lúc này cũng không muốn nghĩ hắn vì sao phải làm như vậy, bởi vì nếu như lúc trước, khi Vương Hạo Thần cứu nàng khỏi tay Vu Kỳ, nàng tâm tình đối với hắn vẫn còn rất phức tạp, tuy nói có cảm kích, nhưng vẫn không tránh khỏi có chút vướng mắc, dù sao trước kia cũng là hắn đả thương nàng, nàng mới rơi vào tay Vu Kỳ.
Thế nhưng sau lần này, nàng tựa hồ đã không nhớ đến chuyện hai người từng là đối thủ, trong tâm ngoài cảm kích ngược lại còn sinh ra một tia rung động không hiểu đối với nam nhân này.
Vương Hạo Thần chỗ nào có thời gian chú ý đến Lâm Vũ Hinh biến hóa, hắn lúc này còn đang phải tập trung kiềm chế lấy miệng vết thương.
Vừa rồi cứu nàng, chỉ đơn thuần là theo bản năng, giống như câu nói “ đã giúp thì giúp cho trót “.
Lại nói, Vương Hạo Thần dám làm như vậy, cũng là vì hắn biết tuy hai đạo công kích kia có thể gây thương tích cho mình, thế nhưng cũng không có nguy hiểm tính mạng.
Nếu như là độ phong hiểm quá lớn, Vương Hạo Thần sao có thể vì một cái không thân không quen người mạo hiểm như vậy? Hắn còn không có bị điên.
May mắn hắn có tu luyện Bất Hủ Thiên Kinh, nhục thân vốn dĩ vô cùng cường đại, thậm chí phần lớn uy lực của lôi điện trường mâu còn bị nhục thân của hắn chặn lại, vì thế chỉ là bị thương ngoài da thịt, thương thế cũng không tính quá nặng, ngoại trừ một điểm đau đớn thì không có ảnh hưởng nhiều đến chiến lực.
Vương Hạo Thần đơn giản chỉ cần vận chuyển Vạn Đạo Thông Thiên Quyết bức một chút lôi điện chi lực lẩn trong thể nội ra ngoài, sau đó Bất Hủ Thiên Kinh sẽ lập tức phát huy công dụng tự chữa trị vết thương của mình, nhục thân cảnh giới đạt tới Luyện Bì đại viên mãn về sau, tốc độ hồi phục liền nhanh hơn trước rất nhiều, vết thương nhanh chóng ngừng chảy máu, đau nhức giảm nhiều.
- Lần này là ta sơ xuất, sau này tuyệt đối không thể lại để cho tái diễn!
Tuy rằng bị thương không tính rất nặng, thế nhưng Vương Hạo Thần cũng không coi thường, ngược lại xem đây là một bài học cho mình, tuyệt đối không thể mất cảnh giác trong chiến đấu dù là ở bất kỳ trường hợp nào.
Khá tốt Vu Kỳ năng lực công kích có hạn, nếu như đối phương là một vị Ngũ Tinh hay Lục Tinh Vũ Sư, vậy kết quả nhất định sẽ càng thêm tồi tệ.
Vương Hạo Thần trên thực tế cũng không phải là không có đề phòng, chỉ có thể nói, hắn không hiểu rõ tinh thần lực võ giả.
Võ đạo võ giả, tại Vũ Sư cảnh giới không có khả năng điều động thiên địa linh khí tại khoảng cách cực xa thi triển võ kỹ, chỉ có tinh thần lực võ giả mới có thể làm được, người người đều biết chuyện này.
Nhưng Vương Hạo Thần lại chưa bao giờ cùng tinh thần lực võ giả giao thủ, vì thế mới ngoài ý muốn trúng chiêu.
Có kinh nghiệm lần này, ngày sau không có khả năng lại tái diễn.
- Bất cẩn để ngươi chiếm tiện nghi, tiếp đó phải để ngươi trả lại cả vốn lẫn lãi!
Vương Hạo Thần ngẩng đầu nhìn lôi điện cự nhân đang nhanh chóng tiếp cận, lại đảo mắt liếc Vu Kỳ một cái, trong mắt bắn ra từng tia hàn ý lạnh lẽo.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.