Ngạo Thiên Cuồng Tôn

Chương 526: Tự Sinh Tự Diệt




Dịch giả: Ngạo Thiên Môn Group
Nhưng sinh mệnh khí tức của Trần Hạo không hề yếu đi trong thăm dò của Ngân Dực Vô Cực Hào, càng không có bất cứ dấu hiệu cầu cứu gì. Ðiều này khiến hắn cố nén kích động không ra tay, đến bây giờ, Trần Hạo đột nhiên lại bắt đầu gia tăng tốc độ đi sâu vào trong tinh hạch, điều này không thể không khiến hắn khiếp sợ.
Nguyên Như thiên tôn dù không có đích thân thể nghiệm, nhưng biết tinh hạch tàn phiến màu đen này cứng rắn đến mức độ nào, vốn dĩ tốc độ phá vỡ tinh hạch của Trần Hạo thời điểm ban đầu hoặc nhiều hoặc ít còn ở trong phạm vi tiếp nhận của hắn, còn bây giờ tốc độ đã quá nhanh.
“Điêu kĩ dung nhập thiên địa vạn vật sao? Đây có lẽ là tuyệt học của Trần Hải năm xưa thân phận thần bí đến sư phụ cũng phải nhún nhường ba phần, mà hắn lưu lại Vô Cực Tiên Cung... Chỉ là vẫn chưa có ai có thể tu luyện đến cảnh giới của Trần Hạo... Muốn thi triển điêu kĩ tâm pháp, bắt buộc phải thu liễm năng lượng toàn thân, điều này có nghĩa là...”
Nguyên Như thiên tôn lập tức nghĩ đến chỗ mấu chốt nhất, trong lòng càng nghĩ càng sợ, càng trở nên lâm râm kích động.
Hắn không biết Trần Hạo là thế nào làm được, nhưng vẫn biết có thể dựa vào nhục thân chống lại sự hỗn loạn của không gian năng lượng loạn lưu tuyệt đối là vượt qua bình thường.
Đây dù là truyền thừa mạnh nhất của Vô Cực lão tổ, bất tử bất diệt cũng không thể làm được.
Vậy mà Trần Hạo làm được.
...
Xuy Xuy Xuy! Xuy Xuy Xuy!
Từng tầng tinh hạch đen xì vuông vức xuất hiện dưới kiếm Trần Hạo, xoay tròn rồi biến mất trước mặt hắn.
Ðộng huyệt càng lúc càng sâu, càng lúc càng rộng.
Trong không gian não hải của Trần Hạo, lão Thần đang điên cuồng tôi luyện chắt lọc khoáng vật tinh hoa của tinh hạch.
“Phế liệu, phế liệu... Vẫn là phế liệu... Tiếp tục, tiếp tục nữa!”
Lão thần bất mãn lẩm bẩm, đây dù sớm trong dự liệu của hắn, nhưng thực sự phát hiện không có khoáng mạch có thể dùng vẫn khiến hắn rất phiền muộn.
“Chủ nhân, xem ra vận khí của chúng ta không được tốt lắm...Khoáng mạch trên tinh hạch tàn hài này dù không tệ nhưng muốn dùng để cải tạo Ngân Dực Vô Cực Hào thì không đủ tư cách... Ách, nơi này được gọi là khu vực an toàn, trên cơ bản đều là những thứ còn sót lại... Chúng ta chỉ có thể thăm dò chỗ sâu hơn!”
“Ðã như vậy. Vậy ta tạm thời thâm nhập, không khai thác nữa.”
“Ừm.”
...
Tinh hạch tàn phiến màu đen, vẫn xoay tròn thần tốc trong không gian hỗn loạn giống như Địa Cầu tự xoay. Ngân Dực Vô Cực Hào và Trần Hạo đều sớm đã không còn cảm nhận được mọi thứ.
Còn Trần hạo và lão Thần sau khi phát hiện ngàn trượng sâu trong tinh hạch cũng không chắt lọc ra nguyên liệu cao cấp có thể dùng cải tạo Ngân Dực Vô Cực Hào, lúc này không trì hoãn thời gian, Trần Hạo liền dùng tốc độ nhanh nhất không ngừng thâm nhập.
Hai ngàn trượng, ba ngàn trượng...
Một canh giờ, hai canh giờ... Một ngày, hai ngày...
Theo thời gian trôi qua. Trần Hạo thâm nhập càng lúc càng sâu, nhưng tốc độ tiến lên càng lúc càng chậm.
Nhưng tình huống này lại khiến Trần Hạo và lão Thần đều hưng phấn, bởi vì độ cứng tinh hạch gia tăng, chứng minh nguyên liệu mà nó ẩn chứa càng tốt, Trần Hạo muốn nắm bắt sinh mệnh quỹ tích và hoa văn tinh thạch cũng càng khó khăn hơn.
“Chủ nhân. Thu một ít chỗ này vào xem sao!”
“Được.”
...
“Ha ha... Độ sâu mười vạn trượng, tinh hoa chắt lọc có lẽ đã đủ so sánh với nguyên liệu của Ngân Dực Vô Cực Hào. Chủ nhân, có thể chính thức bắt đầu khai thác!”
“Phù... Vậy thì tốt!”
...
Trong lúc Trần Hạo toàn tâm chìm đắm trong việc khai thác, sâu trong không gian hỗn loạn xa xôi. Một phi hành khí lớn gấp mười lần Ngân Dực Vô Cực Hào đang phi hành trong không gian loạn lưu với tốc độ khủng khiếp, giống như một lưu tinh sáng chói, đi đến đâu, một số tinh thần tàn phiến tương đối nhỏ liền bị năng lượng khủng khiếp phát tán hóa thành bột mịn, không thể ngăn cản bước tiến của nó.
Trong phi hành khí.
Bên trong phòng điều khiển cực lớn, ba lão giả khí tức cường đại và một thiếu niên đều nhìn lên màn hình điều khiển.
“Tam thúc, chúng ta có thể xác định vị trí mục tiêu không?”
Thiếu niên này chính là kẻ khiến Trần Hạo đau đầu, Tây Môn Phong. Hắn trước giờ quần là áo lượt, giờ phút này trên mặt lại mang theo một chút nghiêm túc nhìn một người khí tức mạnh nhất trong ba lão giả, hỏi.
“Xác định chính xác mục tiêu đương nhiên không thể. Hơn nữa thời gian còn sớm. Chí ít cần một tháng nữa...”
“Ồ. Tam thúc, không gian hỗn loạn mênh mông như vậy, chúng ta thực có thể tìm được chúng? Dựa theo tin tức, bọn chúng có lẽ đã biết hành động của chúng ta, đương nhiên sẽ nấp vào một chỗ...”
“Ha ha! Tiểu tử ngươi, sao ta cứ cảm thấy ngươi gần đây giống như biến thành người khác vậy? Trước đây, những việc thế này ngươi đều không quan tâm, có thể động thủ, ngươi tuyệt đối sẽ không động não...”
“Khục khục... Tam thúc, nói thế nào ta cũng là một trong những người thừa kế gia tôc, cũng nên học chút gì đó chứ.”
“Nói đúng lắm! Ngươi cuối cùng cũng thông suốt rồi, không uổng một phen tâm huyết của tam thúc ta. Biểu hiện gần đây của ngươi, tam thúc ta rất hài lòng, gia chủ cũng nhìn ở trong mắt, với thiên phú của ngươi, chỉ cần ngươi chịu nỗ lực, ngôi vị gia chủ không ai có thể tranh được với ngươi! Lần này có thể đem bọn người Vô Cực Tinh nhất là Trần Hạo đó giết chết, tam thúc có thể đem công lao này đều tính trên đầu ngươi, ha ha... Yên tâm đi, không gian hỗn loạn mặc dù mênh mông vô cùng, nhưng khu vực an toàn có thể vận chuyển chỉ có mấy tuyến đường chật hẹp mà thôi, ngươi xem mấy con đường này!”
Tam thúc của Tây Môn Phong, Tây Môn Lưu Vân chỉ vào màn hình lớn trước mặt, ý niệm khẽ động liền đổi thành bốn đường quang mục đan cắt liên miên.
“Bốn con đường này là đường chúng phải đi qua nếu muốn đến Á Dĩnh Tinh. Con đường rộng nhất chỉ có sáu trăm vạn dặm, còn Kim Long Vô Cực Hào của chúng ta sở hữu trận pháp thăm dò tiên tiến nhất, hơn nữa chi phí hao tổn đắt đỏ, tương liên với hệ thống tín hiệu cao cấp của thế giới thứ hai, cự ly thăm dò đạt đến ba trăm vạn dặm, cũng chính là nói chỉ cần phi hành khí của chúng ở trên cùng một con đường với chúng ta thì sẽ không thể ẩn nấp, hơn nữa hệ thống tín hiệu cấp cao của chúng ta có thể xác định ngay hệ thống tín hiệu cấp thấp mà phi hành khí của chúng sở hữu, như vậy chúng còn có thể chạy thoát được sao?”
“Ồ...”
“Vậy chúng cũng không chắc ở trên cùng một con đường với chúng ta...”
“Cái đó không sao. Bốn thế lực còn lại cũng đã xuất động, gia chủ đã liên hệ, có thể nói bây giờ chính là Tây Môn gia điều khiển, bốn nhà bọn họ dựa theo thực lực ngăn cản ở ba thông đạo còn lại trên cơ bản chúng có lắp thêm cánh cũng khó chạy thoát!”
Sau đó, Tây Môn Phong lại hỏi không ít câu hỏi, đem tất cả tình huống gồm tình hình bốn nhà còn lại đều làm rõ ràng, sau đó mới nói: “Vậy thì tốt... Ta không cần lo lắng gì nữa. Tam thúc, ta đi thế giới thứ hai tu luyện, có tình huống lại gọi ta...”
“Ha ha! Được! Trong vòng nửa năm, nếu ngươi có thể tấn thăng lên tới Nhân Tiên cảnh trung kì, tam thúc sẽ thưởng cho ngươi trăm vạn viên tiên nguyên tinh, cộng thêm một món hạ phẩm thánh khí! Đi đi...” Tây Môn Lưu Vân ánh mắt yêu chiều nhìn Tây Môn Phong nói. Bộ dạng đó còn thân hơn con ruột, càng đừng nói là cháu trai. Nhất là phần thưởng hắn hứa, đến cha của Tây Môn Phong cũng không thể hào phóng như vậy.
“Làm sao bây giờ, làm sao bây giờ?”
Rời khỏi phòng điều khiển, Tây Môn Phong liền quay về phòng riêng của mình. Kim Long dực phi hành khí này xa hoa hơn Ngân Dực Vô Cực Hào của Trần Hạo rất nhiều lần, tất cả thiết bị giống như một tòa cung điện lớn.
“Từ sau khi thông báo, hắn rời khỏi sân thi đấu đã không còn nhìn thấy hắn nữa, mình thuê từng ấy người tìm kiếm tin tức của hắn đều không có, hiển nhiên hắn không bước vào thế giới thứ hai... Mình nên làm thế nào? Mình có thể làm gì? Nếu là chết như vậy, mình sống... có ý nghĩa gì nữa?” Khuôn mặt trước nay ngang tàng của Tây Môn Phong giờ phút này lại trầm trọng dị thường giống như trời sắp sập xuống.
“Cho dù mình có thể tìm được hắn, nói với hắn... E rằng cũng không thể ngăn cản tam thúc... Không quản nữa! Nếu thực đến giờ khắc đó, mình chỉ có bất chấp tất cả!” Tây Môn Phong nghiến răng đưa ra một quyết định, đó chính là bất chấp mọi giá bảo vệ Trần Hạo.
Cho dù là hắn cũng không dám tin sự điên cuồng của mình có thể gọi là phong ma. Từ thái độ của Trần Hạo đối với hắn sớm đã khiến hắn rõ hắn và Trần Hạo không có bất cứ hi vọng gì, nhưng hắn vẫn không oán không hận, không vì cái gì khác, hắn chỉ cần có thể nhận được tin tức của Trần Hạo, thỉnh thoảng có thể nhìn thấy Trần Hạo, vậy là đủ.
Ðây là loại tinh thần cảm động thiên địa.
“Tim hắn đã không có khả năng, vậy mình sẽ... trực tiếp thử tìm Nguyên Như thiên tôn! Chỉ cần có thể tìm được số hiệu thông tin của họ là được! Mặc dù chưa chắc có thể dùng...”
...
Chính xác, Tây Môn Phong cho dù đem tất cả tin tức nói với Trần Hạo cũng không có tác dụng gì. Vô Cực Tinh, tuyến đường an toàn dẫn đến Á Dĩnh Tinh chỉ có bốn. Hơn nữa Ngân Dực Vô Cực Hào vận hành một khoảng thời gian, giờ phút này cho dù quay ngược trở lại cũng vô dụng. Bởi vì tốc độ của bọn Tây Môn Phong tuyệt đối đến Vô Cực Tinh trước họ. Nếu không, họ hoàn toàn có thể quay về Vô Cực Tinh lánh nạn. Đây là pháp tắc bảo vệ của Hạo Vũ tinh hệ. Cho dù đối phương mạnh đến đâu cũng không dám xông vào Vô Cực Tinh. Đáng tiếc, con đường này đã bị chặn.
Đồng dạng, cao thủ Vô Cực lão tổ phái ra tiếp ứng cũng không có tác dụng gì. Không nói họ không thể kịp thời đến nơi, dù có thể kịp thời đến nơi, Tây Môn gia và bốn phương thế lực còn lại sức mạnh chỉnh thể cũng đủ đối phó họ.
Bây giờ, sinh cơ duy nhất là để cho Tây Môn gia gặp được Ngân Dực Vô Cực Hào.
Bởi vì đến lúc đó, hắn còn có thể lấy cái chết ra để đe dọa. Hắn tin với tình yêu thương tam thúc dành cho hắn, hắn còn một tia hi vọng. Ngoài ra, hắn không còn biện pháp nào nữa.
...
“Tư sinh tự diệt... Tự sinh tự diệt... Tại sao?”
Thế giới thứ hai, Á Dĩnh Thành, sâu trong cung điện của Vô Cực Tinh, Vô Cực lão tổ đợi hai mươi ngày, liên tục phát ra không biết bao nhiêu tin tức, cho đến bây giờ, cuối cùng nhận được một dòng phản hồi.
Chỉ có bốn chữ ngắn gọn: Tự sinh tự diệt!
Cái này khiến cho sắc mặt Vô Cực lão tổ trở nên cực kỳ khó coi, thậm chí phẫn nộ dị thường.
“Trần Hạo là con trai hắn, dù là nghĩa tử... Không lẽ không có cảm tình? Nếu không có cảm tình, năm xưa ở Vô Cực Tinh, tại sao lại bảo vệ hắn như vậy? Nếu có cảm tình, tình cảnh bây giờ tại sao không quản? Ta không tin đến bây giờ ngươi vẫn không có năng lực quản!”
Vô Cực lão tổ siết chặt nắm đấm, vừa phẫn nộ lại vừa tuyệt vọng, không hiểu.
Nhưng lại không có bất kỳ biện pháp nào.
Bất đắc dĩ cực độ.
“Nếu bản tôn của mình ở trạng thái đỉnh phong, sao có thể chịu nhục như vậy?”
Hổ xuống đồng bằng bị chó khinh, long du biển cạn bị tôm giỡn!
Vô Cực lão tổ im lặng nhắm mắt, hắn biết nguy cơ lần này sẽ đem hi vọng lớn nhất của hắn, hi vọng mà một vạn năm trước, khi hắn đưa ra quyết định đó liền bố hạ, hi vọng cứu vớt Vô Cực Tinh sắp bị gạt bỏ.
Trên cơ bản, chỉ có thể dựa vào bản thân hắn, năm mươi năm.
“Không! Mình có thể thành công, mình nhất định thành công, ta phải thành công! Nỗi nhục hôm nay đợi sau này mình thành công sẽ trả lại gấp trăm lần! Không ai có thể chinh phục nô dịch Vô Cực Tinh!”
Đột nhiên mở mắt, Vô Cực lão tổ kiên định vô cùng nói, nói xong, sau khi liên tục phát ra mấy tin tức, liền hóa thành một đường bạch quang biến mất trong thế giới thứ hai.
Tráng sĩ cụt tay quyết đánh đến cùng!
Hi vọng duy nhất của hắn đã bị gạt bỏ, không có đường lui!
Chỉ có dựa vào chính mình!
...
“Thời gian không nhiều, chủ nhân, chúng ta phải gia tăng tốc độ thu thập!”
“Mẹ kiếp, đây đã là tốc độ nhanh nhất của ta rồi! Còn thiếu bao nhiêu?”
“Dựa theo tính toán của ta, chí ít cần mười vạn tấn nguyên liệu sau khi chiết xuất, bây giờ còn thiếu bốn vạn tấn, dựa vào tốc độ hiện tại, chí ít còn cần năm ngày!”
“Nếu còn cần năm ngày, nguyên liệu chúng ta thu thập dùng đúng mười bốn ngày, cũng chính là nói chúng ta chỉ còn một tháng thời gian cải tạo tôi luyện, đúng là rất căng thẳng...”
“Ðúng vậy... Trong lúc cải tạo tôi luyện, dù mượn nhờ pháp lực của Nguyên Như thiên tôn, có lẽ cũng không nhanh hơn được bao nhiêu. Một tháng thời gian có thể hoàn thành hay không thì không dễ nói, nếu kẻ thù đến sớm hơn một chút thì sao?”
Trần Hạo mày kiếm nhíu chặt, trầm ngâm một lát, hít một hơi thật sâu nói: “Để ta thử xem có được hay không!”
Xẹt!
Thanh âm vừa dứt, bảo kiếm trong tay Trần Hạo một phân thành hai, cùng lúc đó, một đường thân ảnh kim sắc xuất hiện bên cạnh hắn, phân thân!
“Ách...”
Lão Thần lập tức hiểu ra Trần Hạo muốn làm gì. Nhất tâm diệu dụng. Đồng thời thúc giục điêu kĩ tâm quyết. Với nhận thức của lão Thần đối với điêu kĩ tâm quyết, đây chắc chắn là sự tình cực kỳ khó khăn. Bản thân Trần Hạo phải toàn tâm tập trung, tất cả tinh thần đều ngưng lại trong việc cảm ngộ sinh mệnh quỹ tích và hoa văn tinh hạch mới có thể nhanh chóng cắt được nó. Lúc này, một phân thành hai, dù có thể làm được, e rằng sẽ ảnh hưởng đến tốc độ khống chế hoa văn không ngừng biến hóa.
Xẹt Xẹt Xẹt Xẹt!
“Không phải chứ?”
Trong lúc lão Thần còn đang lo lắng vấn đề Trần Hạo nhất tâm nhị dụng, ngay sau đó phân thân của Trần Hạo một lần phân ra ba đường. Tính cả bản tôn trong đó, tổng cộng năm đường.
Lão Thần rất muôn ngăn cản, nhưng nhìn thấy Trần Hạo đi về năm hướng khác nhau đã tụ hội tinh thần lên tinh thần tàn hài, lại cố nén không lên tiếng.
Giờ phút này, bên trong động huyệt đã hoàn toàn yên tĩnh, năm thân ảnh Trần Hạo đứng im bất động, khí tức trên người đều thu liễm đến cực hạn. Hiển nhiên, hắn đang toàn bộ tâm thần cảm ngộ hoa văn của tinh hạch.
Sau khi duy trì ba phút thời gian, Trần Hạo không có bất cứ động tĩnh gì, đúng lúc lão Thần đang cho rằng Trần Hạo sẽ biết khó nên rút, Trần Hạo lại đột nhiên động!
Xuy Xuy Xuy Xuy Xuy!
Ngũ kiếm tề phát. Động tác như nhau nhưng không cùng phương hướng, cắm vào trong tinh hạch tàn hài, tốc độ rất chậm, không thể bằng được như lúc Trần Hạo hành động mmột mình.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.