Ngạo Thiên Cuồng Tôn

Chương 525: Năng Lực Nhục Thân




Dịch giả: Ngạo Thiên Môn Group
“Thông tin vị trí ta đã truyền cho đại sư huynh bọn họ. Họ nếu có thể đến sớm, chúng ta có thể thoát khỏi hiểm cảnh, cùng lắm từ bỏ Ngân Dực Vô Cực Hào mà thôi. Ðại sư huynh bọn họ khoảng hai tháng nữa sẽ đến nơi. Có lẽ là kịp... Ài, nếu bản tôn sư phụ mà còn thì chúng ta sẽ không rơi vào hiểm cảnh như thế này... Đại La Kim Tiên a, đáng tiếc, ta trước sau vẫn không thể đột phá...”
Nguyên Như thiên tôn nhìn Trần Hạo khẽ nhíu mày, trầm tư nói.
“Sư huynh, ta muốn xuống dưới xem sao!” Trần Hạo đột nhiên nói.
“Xuống dưới? Chuyện này sao có thể được? Nhân Tiên cảnh ở trong không gian hỗn loạn không thể chống đỡ được bao lâu... Đừng nói nội bộ không gian hỗn loạn, dù tiếp cận biên giới không gian hỗn loạn, nhiều nhất kiên trì một phút thời gian, ngươi cho dù mạnh hơn, nửa canh giờ chống đỡ là chết rồi. Nếu không phải như vậy, ta bây giờ đem các ngươi ném vào trong đó ẩn thân, tự ta điều khiển Ngân Dực Vô Cực Hào thu hút bọn chúng, rất đơn giản có thể vượt qua nguy cơ lần này!”
“Ta có lẽ có biện pháp...”
“Ngươi có biện pháp?” Nguyên Như thiên tôn giật mình.
“Sư huynh, nếu ngươi tin tưởng ta thì đem Ngân Dực Vô Cực Hào cho ta cải tạo. Nhưng ta cần tìm một số nguyên liệu, hơn nữa đến lúc đó phải mượn pháp lực của ngươi giúp đỡ...”
“Cái này... Sư đệ, ngươi xác định không nói đùa chứ?” Nguyên Như thiên tôn khiếp sợ nhìn Trần Hạo, tưởng chừng như không tin những gì mình nghe thấy. Lần đầu tiên bước lên Ngân Dực Vô Cực Hào, Trần Hạo đúng là đã hỏi rất nhiều sự tình liên quan đến Ngân Dực Vô Cực Hào, cũng chứng minh Trần Hạo trên phương diện luyện khí có thực lực nhất định, nhưng Ngân Dực Vô Cực Hào là pháp bảo do Đại La Kim Tiên cảnh tuyệt đỉnh cao thủ luyện chế, với tu vi của Trần Hạo, đừng nói cải tạo, cho dù muốn tổn hại nó cũng khó có thể làm được.
“Đến lúc này, ta làm gì có tâm tư nói giỡn? Sư huynh, ngươi phải hiểu đại sư huynh bọn họ xuất phát sau, đối phương xuất phát trước, họ có thể nghĩ ra thì đối phương cũng có thể nghĩ ra, ngươi cho rằng chúng ta có bao nhiêu khả năng sinh tồn? Cho dù sư huynh bọn họ dẫn theo mấy người bọn ta chạy thoát, nhưng những người còn lại chủ định hi sinh và ngươi chắc gì đã có thể chạy thoát? Ngân Dực Vô Cực Hào không dám đến địa hạt chưa biết, ngươi dẫn theo chúng ta, sao có thể dám đến? Hơn nữa... Ta tin chúng chắc chắn dám làm như vậy, khẳng định đã có khí tức của sư huynh ngươi. Xác suất chạy thoát... gần như bằng 0! Chúng ta không thể hoàn toàn đặt hi vọng vào sư huynh bọn họ có thể đến kịp. Đối phương đã phát hiện động tĩnh của chúng ta, đương nhiên sẽ ước định thực lực của chúng ta, cho dù họ đến kịp thì đã làm sao?”
“Cái này...” Trần Hạo ngôn từ sắc bén khiến Nguyên Như thiên tôn không biết nói gì. Những chuyện này hắn đã từng nghĩ tới. Chỉ là hắn không dám nói, nói một cách chính xác là cố gắng ôm hi vọng.
“Cho nên, không ngại để ta thử chứ!” Trần Hạo chăm chú nhìn Nguyên Như thiên tôn, kiên định nói.
“Sư đệ... Ngươi nói đúng. Nhưng... Tu vi của ngươi bây giờ sao có thể ra ngoài? Huống hồ là thu thập nguyên liệu? Đây không phải là chuyện có thể hoàn thành trong mấy phút thời gian...” Nguyên Như thiên tôn nói.
“Nhục thân của ta có lẽ có thể chịu đựng được một khoảng thời gian... Sư huynh, ngươi yên tâm đi, ta ra ngoài xem thử, nếu không được, quay lại là được. Sẽ không có nguy hiểm...”
“Vậy ta đi cùng ngươi...”
“Không cần. Sư huynh, nguyên liệu ta cần thu thập, ngươi không thể giúp được, cần phương pháp đặc thù, nếu ngươi đi sẽ rất lộn xộn... Lặng lẽ đưa ta ra ngoài đi.” Trần Hạo nói. Dù Nguyên Như thiên tôn và mình quan hệ tương đối thân thiết, nhưng có một số bí mật Trần Hạo không muốn để người khác biết. Giống như Vô Cực lão tổ phát hiện hắn đến từ Địa Cầu, nhưng hắn vẫn không nói ra đặc thù chân chính của mình, như có được gen của nữ thi vạn năm, một nửa còn lại của linh hồn hắn, lão Thần trong não hải... các loại sự tình huyền huyễn khó hiểu.
“Được rồi... Vậy ngươi cẩn thận. Đừng đi xa quá, ta sẽ ở trong thế giới thứ hai đợi tin tức của ngươi, có bất cứ tình huống gì lập tức thông báo cho ta!”
“Ừm”
Nguyên Như thiên tôn chăm chú nhìn Trần Hạo trong phòng điều khiển, phát ra một đường năng lượng, ngay sau đó, Trần Hạo liền biến mất trước mặt hắn. Nguyên Như thiên tôn đến bản thân hắn cũng không rõ tại sao mình lại tín nhiệm Trần Hạo như vậy, có thể đúng như những gì Trần Hạo nói, bị ép đến tuyệt cảnh, có bệnh vái tứ phương, hoặc có thể vì sự tự tin mãnh liệt ánh lên trong mắt Trần Hạo.
Tóm lại, đây là một người luôn mang đến bất ngờ và kì tích. Suy nghĩ như vậy thông qua hiểu biết về Trần Hạo cùng khoảng thời gian này tiếp xúc, vô hình trung cũng ảnh hưởng đến cao thủ mạnh như Nguyên Như thiên tôn.
Đương nhiên, Nguyên Như thiên tôn cũng không ngốc, hắn biết cái mà Trần Hạo gọi là không giúp được gì không phải đơn giản như Trần Hạo nói, trên người Trần Hạo khẳng định còn ẩn giấu bí mật. Chỉ là bất cứ ai đều có bí mật của mình, hắn vẫn chưa hiếu kì đến mức bào căn vấn đề.
Còn có một điểm, đó chính là một người có thể khiến Vô Cực lão tổ nhiều lần kinh ngạc, chẳng có lý do gì mà hắn không lựa chọn tin tưởng.
...
Xuy!
Xẹt Xẹt Xẹt!
Một đường lưu quang xẹt qua. Trần Hạo xuất hiện trên tinh hạch tàn phiến màu đen.
Liệt phong mạnh mẽ đập thẳng vào mặt, loạn lưu mang theo năng lượng cuồng bạo có thể so với công kích của Nhân Tiên cảnh sơ kì cao thủ, hơn nữa là toàn phương vị, liên miên bất tuyệt. May là dưới sự nhắc nhở của Nguyên Như thiên tôn và lão Thần, Trần Hạo sớm có chuẩn bị, khoảnh khắc ra ngoài, trên người hắn đã bao phủ một tầng cương khí hộ thể cường hãn.
“Phù...”
“Bên trong không gian hỗn loạn, Nhân Tiên cảnh cao thủ đúng là không thể chịu đựng lâu... Chỗ này chắc phải mạnh hơn biên giới tinh cầu mười lần?”
Trần Hạo cảm nhận sự cuồng bạo của năng lượng loạn lưu, trong lòng thầm nghĩ.
“Lão Thần, có bao nhiêu phần trăm chắc chắn?”
“Phải xem vận khí... Bên trong mỗi tinh thần tàn phiến đều ẩn chứa một lượng lớn khoáng vật, nhưng trân quý hay không, có thể dùng được hay không, thì không dễ nói. Tỷ lệ không phải rất lớn... Dù sao tinh thần tàn hài là khu vực an toàn, không biết đã được bao nhiêu tu luyện giả thu thập qua rồi. Chỉ có thể thử...” Lão Thần nói: “Ngươi đại khái có thể kiên trì bao lâu?”
“Không dễ ước đoán... Đơn thuần dựa vào hộ thể cương khí, nửa canh giờ có lẽ là cực hạn. Nhưng... Ta muốn thử xem có thể thích ứng hay không!”
“Thích ứng?”
“Ừm. Ta có một loại cảm giác, nhục thân của ta sở hữu năng lực trùng tạo tế bào, nếu là có khả năng thì có thể thích ứng loại không gian loạn lưu này... Ðể ta thử trước!”
“Ách... Được. Ngươi cẩn thận chút!” Lão thần nói.
Keng!
Xuy!
Trần Hạo nói xong. Ngũ hành kiếm mới luyện chế lại, bỗng nhiên xuất thủ, cùng lúc đó, quanh người bạo phát ra một luồng năng lượng ác liệt vô cùng. Cả người lập tức nhân kiếm hợp nhất hóa thành một con quay xoay tròn. Từ đầu đến chân giống như mũi khoan kim cương xuyên vào tinh hạch tàn phiến cứng rắn vô cùng.
Ầm ầm...
Trong chốc lát, đá vụn màu đen bay tán loạn, thân hình Trần Hạo từ từ chui vào trong đất.
“Thiên thạch cứng quá, xem ra, nếu nhục thân của ta không thể thích ứng năng lượng loạn lưu cuồng bạo này, không nói ta có thể kiên trì bao lâu, dù có thể kiên trì tám ngày mười ngày, chúng ta cũng thu thập được không ít thứ...” Trần Hạo vừa chui xuống, vừa nghĩ. Cái gọi là thu thập nguyên liệu, đương nhiên là đem thiên thạch màu đen hút vào trong không gian não hải để lão Thần luyện hóa. Nhưng mức độ cứng rắn như vậy, nếu không thể thi triển điêu kĩ tâm quyết, hắn thu thập được chẳng bao nhiêu.
Dù sao, hắn muốn thi triển điêu kĩ tâm quyết thì phải thu liễm năng lượng quanh người, cũng chính là nói nhục thân của Trần Hạo phải có thể tự nhiên chống cự không gian năng lượng loạn lưu.
...
“Phù...”
Trong phòng điều khiển Ngân Dực Vô Cực Hào, Nguyên Như thiên tôn nhìn cảnh tượng trên màn hình, thở phào một tiếng, nói: “Sư đệ đúng là kinh tài tuyệt diễm, Nhân Tiên bình thường đừng nói thu thập nguyên liệu, dù có thể chịu nổi không gian năng lượng loạn lưu này đã là tương đối hiếm có, nhưng hắn có thể đơn giản phá vỡ tinh hạch tàn lưu vật như vậy...”
Nguyên Như thiên tôn nhìn Trần Hạo dần dần biến mất trên mặt đất, trong lòng vừa kinh ngạc, lại vừa cảm khái.
...
Trần Hạo nhất cổ tác khí thâm nhập khoảng một trăm trượng, dùng mười phút thời gian. Lúc này, Trần Hạo mới dừng lại.
“Hi vọng có thể thành...”
Trong động huyệt sâu trăm trượng, không gian năng lượng loạn lưu không hề có dấu hiệu yếu đi, không giống không gian của bất cứ tinh cầu nào, không phải cứ trốn là có thể cản được không gian năng lượng loạn lưu giống như gió. Có thể nói, không gian năng lượng loạn lưu là một loại năng lượng đan xen vô số năng lượng vô hình và hữu hình. Chỉ cần ở trong không gian hỗn loạn thì không thể tránh né.
Nhưng Trần Hạo sở dĩ không ở trên mặt đất, mà lựa chọn vào trong động để tránh ánh mắt của Nguyên Như thiên tôn. Đương nhiên, hắn không phải sợ Nguyên Như thiên tôn nhìn thấy nhục thân cường hãn của hắn, mà ngại bị nhìn thấy bộ dạng trần truồng của mình...
Xẹt... Xẹt... Xẹt...
Trần Hạo khoanh chân ngồi xuống, hộ thể cương khí trên người bắt đầu yếu đi từng chút một, trong nháy mắt, một dòng cảm giác giống như những lưỡi dao vụn cắt lên da thịt bắt đầu sinh sôi, cùng lúc đó, đạo bào trên người Trần Hạo liền hóa thành bột mịn biến mất đến cặn bã cũng không còn. Bản thân hắn cũng biến thành trần trụi hoàn toàn.
Đến lúc này, Trần Hạo lập tức nín thở, tâm thần hoàn toàn dung nhập vào mỗi tế bào trên người, cảm ngộ cảm giác đau đớn này, thay đổi phương thức tổ hợp tế bào trên người. Trước đó, Trần Hạo không thể chủ động điều khiển sự tình, nhưng sau khi tấn thăng đến Nhân Tiên cảnh, hắn lại rõ ràng cảm nhận được bản thân sở hữu loại năng lực này, cái này mới là chỗ cường hãn thực sự của nhục thân hắn, đây cũng là nguyên nhân Vô Cực lão tổ nhìn ra đặc thù của nhục thân Trần Hạo. Và đây là lần đầu tiên thực tiễn không khiến hắn thất vọng.
Dần dần, trên da thịt quanh người hắn lấp lánh ra một luồng kim quang nhàn nhạt, cả người như biến thành Kim Thân la hán của Thiếu Lâm Tự, vết thương bị không gian năng lượng loạn lưu cắt phải bắt đầu nhanh chóng khép lại.
Lúc này, Trần Hạo tiếp tục giảm bớt hộ thể cương khí, lại bị thương, rồi lại khép lại...
Cứ vậy tiến hành nhiều lần, thời gian từng phút từng giây trôi qua.
Hộ thể cương khí trên người Trần Hạo từng chút một biến mất cho đến khi biến mất hoàn toàn.
“Thành công rồi!”
Ba!
Trần Hạo quân tử thản đản, giữa hai đùi tư thế hiên ngang lắc lư dao động, đứng dậy, trên mặt ánh lên một tia hưng phấn.
“Ha ha, bất luận có thể đem Ngân Dực Vô Cực Hào cải tạo thành công hay không, chí ít bản thân mình đã có thêm một tuyến sinh cơ! Biết đâu còn có thể thích ứng không gian phong bạo của địa hạt chưa biết?” Trần Hạo không khỏi đắc ý nghĩ, nhưng chỉ trong chốc lát liền ảm đạm, không nói hắn có thể thích ứng không gian phong bạo của địa hạt được hay không, dù có thể thích ứng, hắn cũng không nỡ bỏ mặc hoa tỷ muội mà tự mình chạy trốn.
“Chủ nhân, cũng không phải không có khả năng...”
Đúng lúc này, lão Thần đồng dạng hưng phấn, nói. Hiển nhiên, hắn cũng cảm ứng được suy nghĩ của Trần Hạo.
“Nếu ngươi có thể cùng ta dung hợp lần nữa, ngươi sẽ sở hữu một loại năng lực chỉ Đại La Kim Tiên mới có!” Lão Thần nói.
“Năng lực gì?”
“Năng lực biến không gian não hải thành đại thế giới chân chính! Từ nay về sau, nó không chỉ là không gian trữ vật của ngươi, cũng là không gian âm thần có thể dung nạp linh hồn, nguyên thần, bất cứ sinh mệnh thể nào cũng đều có thể hoàn hảo sinh tồn trong đó! Có thể nói là sở hữu thuộc tính cơ bản của thế giới tinh cầu.”
“Ách... Ðạt đến điều kiện dung hợp chưa?”
“Cái này... Vẫn chưa có. Nhưng nhìn vận khí... Trong tinh hạch tàn phiến này nếu ẩn chứa thứ mà chúng ta cần thì sẽ có hi vọng. Chủ nhân, bắt đầu thu thập thôi, để ta đề luyện!” Lão Thần nói. Đến bây giờ, lão Thần tâm thần cao ngạo đã đối với Trần Hạo biến thái phục phục tùng tùng, gọi chủ nhân tự nhiên không chút gượng ép.
“Được!”
Trần Hạo ứng một tiếng, không do dự, khí tức trên người nhất thời thu liễm đến cực điểm, tâm thần dung nhập vào trong tinh thần tàn hài, nắm bắt sinh mệnh quỹ tích và hoa văn trong đó, năm phút sau, hai mắt Trần Hạo phóng ra hai đường tinh quang, bảo kiếm trong tay “Xẹt” một tiếng đột nhiên phát động!
Xuy Xuy Xuy Xuy!
Trong chốc lát, tinh thần tàn hài cứng rắn vô cùng như một miếng đậu phụ dưới kiếm của Trần Hạo bị cắt thành từng khối lớn, mỗi khối cắt ra liền tự động nhập vào không gian não hải của Trần Hạo.
Ðồng thời, lão Thần cũng thúc động công năng tinh luyện của thượng cổ linh bảo.
Lộ hỏa hừng hực thiêu đốt, tảng tinh hạch lớn trong khoảnh khắc hóa thành nước lũ cuộn cuộn, tạp chất biến mất, tinh hóa ngưng tụ!
Tốc độ tinh luyện chiết xuất khủng khiếp, dù là Đại La Kim Tiên cảnh cao thủ sở hữu siêu cường thánh khí lò tinh luyện, nhìn thấy cũng phải hoảng sợ.
...
“Cái này...”
Nguyên Như thiên tôn sớm đã lo lắng, giờ phút này càng chấn động vô cùng. Trên thực tế, khoảnh khắc nhìn thấy Trần Hạo chui xuống đất, hắn dù không thể nhìn thấy thân ảnh Trần Hạo, nhưng thông qua hệ thống cảm tri của Ngân Dực Vô Cực Hào vẫn có thể thăm dò được khí tức của Trần Hạo. Theo thời gian trôi qua, hắn đương nhiên lo lắng Trần Hạo có thể chịu được hay không, nhất là cảm ứng được hộ thể cương khí của Trần Hạo càng lúc càng yếu, càng khiến hắn chuẩn bị xuất thủ tương cứu bất cứ lúc nào.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.