Ngạo Thiên Cuồng Tôn

Chương 483: Đông Phương Hàn Tuyệt Vọng




“Hy vọng... Nào còn hy vọng? Nào còn có?”
“Không!”
“Ta không muốn chết như vậy, ta không muốn chết như vậy! Dù là chết, ta cũng phải cho ngươi lột da!”
Ðông Phương Hàn ở dưới tâm cảnh thật sự tuyệt vọng, rốt cuộc làm ra giãy giụa liều chết.
“Ừm?!”
Tâm thần Trần Hạo trước sau phân ra một tia chú ý Đông Phương Hàn, lúc nhìn thấy một màn này cũng không kinh ngạc quá lớn, thậm chí không nhúc nhích chút nào, mặc cho Ðông Phương Hàn muốn làm gì thì làm.
Hắn đương nhiên biết Đông Phương Hàn tự động dẫn bạo linh hồn hậu quả là gì, đơn giản là dưới sự tuyệt vọng, liều chết đem linh hồn lực của mình phá hủy toàn bộ. Cái này đối với người bình thường quả thật sẽ tạo thành hậu quả rất nghiêm trọng, nhưng đối với Trần Hạo lại như không có gì.
Linh hồn lực cùng chân nguyên có khác biệt về bản chất, chân nguyên sau khi tiêu hao có thể thông qua tu luyện nhanh chóng khôi phuc, mà linh hồn lực sau khi tiêu hao thì không thể bù lại. Đương nhiên cũng không phải không thể tăng lên, Trần Hạo sau khi bước vào Nhân Tiên cảnh, linh hồn lực tự nhiên sẽ tăng cường. Nhưng lượng tăng cường là cố định.
Nhưng sau lần trước thiêu đốt linh hồn vốn đã là biến dị linh hồn, Trần Hạo ở trong trạng thái huyền ảo mười năm làm linh hồn hắn đạt được năng lực đặc thù, ở cảnh giới ngang nhau, linh hồn lực vẫn có thể khôi phục...
“Cứ việc đến, ha ha ha...”
Trần Hạo tuy không thèm để ý, nhưng thời điểm này vẫn gián đoạn tu luyện, linh hồn bất động, linh hồn lực lần nữa phân ra một bộ phận dùng để chống đỡ Đông Phuong Hàn điên cuồng.
“Thừa dịp ngươi còn chưa hồn phi phách tán, không ngại nói cho ngươi linh hồn lực của ta có thể tự khôi phục, ha ha ha...”
Trần Hạo tâm tình tốt cười lớn. Nhiều năm ân oán, ở một khắc này rốt cuộc sắp hoàn toàn chấm dứt, hắn đương nhiên hưng phấn, thậm chí đắc ý.
“Không có khả năng...!”
Oành!
Oành đùng đùng...
“Không có gì không có khả năng, hối hận đi chứ... Ha ha ha! Mười năm trước, linh hồn ta bị thương nặng, đến bây giờ cảnh giới ta chưa tăng lên, vì sao linh hồn lực của ta lại viên mãn? Ngươi ngu ngốc? Ha ha ha... Có thể ngươi không cách nào nghiệm chứng... Chết đi!”
Xẹt xẹt xẹt!
Oành Oành Oành...
Liên miên không dứt bùng nổ, linh hồn lực của Trần Hạo cùng Đông Phương Hàn dẫn bạo hồn phủ nở rộ linh hồn công kích khủng bố, như hóa thành huyền hỏa khủng bố nhất, hừng hực bốc cháy lên.
“Ta không cam lòng... Ta không cam lòng... Ta không cam lòng...”
Tiếng Đông Phương Hàn xé tim xé phổi tru lên, từ mạnh đến yếu dần, cho đến bị bao phủ ở trong tiếng nổ linh hồn lực khủng bố, biến mất không thấy.
“Phốc... Phốc... Phốc...”
Từng dòng máu tươi từ trên thân thể Trần Hạo phun ra giống như suối.
Linh hồn phát nổ khủng bố, Đông Phương Hàn liều chết vồ ngược, làm cho linh hồn lực Trần Hạo cứng rắn bị thiêu đốt chín phần, tâm thần cũng chịu ảnh hưởng cực kỳ nghiêm trọng, không thể hoàn toàn ổn định thân thể của mình.
“Hô... Kết thúc rồi, rốt cuộc kết thúc rồi...”
Trần Hạo suy yếu nhưng cảm thấy vô cùng thoải mái thở hắt ra.
Từ khi bắt đầu tu luyện đến bây giờ, Đông Phương Hàn có thể nói là một đối thủ duy nhất thật sự uy hiếp đến hắn, tuy sau đó, Trần Hạo tu vi tăng lên, cùng với thủ hộ đối với Tiêu gia không ngừng tăng lên, cũng không đem hắn để ở trong lòng, nhưng mỗi khi nghĩ đến tâm cơ Đông Phương Hàn thì đều có thể cảm thấy một tia bất an, không phải đối với mình, mà là đối với Tiêu gia. Ðến giờ phút này rốt cuộc hoàn toàn giải quyết, bóng ma ở trong lòng Trần Hạo nhiều năm âm hồn không tiêu tan cũng rốt cuộc biến mất.
“Ngưng cho ta!”
Không dám trì hoãn thời gian, Trần Hạo đề tụ linh hồn lực còn sót lại, đem toàn bộ mảnh vỡ linh hồn rạn nứt, vô sắc vô hình thu nạp lại.
“Ta trái lại rất ngạc nhiên gia hỏa này lúc trước là như thế nào tránh thoát đuổi giết đi đến bây giờ... Hơn nữa, trên người hắn tất nhiên không hề thiếu bí mật... Chờ đem những mảnh linh hồn này hoàn toàn rèn luyện sẽ biết... Ha ha...” Trần Hạo lau đi máu tươi khóe miệng, ánh mắt lạnh nhạt nhìn thoáng qua Bách Lý Ngưng Băng đang nhìn chằm chằm hắn, tiếp tục nhắm mắt lại.
Rèn luyện mảnh vỡ linh hồn tuy không giống linh hồn dung hợp có thể đạt được đầy đủ ký ức của Đông Phương Hàn, nhưng vẫn có thể đạt được không ít tin tức.
...
“Cũng một năm lẻ ba tháng rồi... Tỷ tỷ, phó viện trưởng nói Hạo ca mấy ngày nay sẽ xuất quan, cũng qua thêm một tháng rồi, sao còn chưa có tin tức chứ?”
“Đừng vội. Thời điểm phó viện trưởng nói với chúng ta cũng chỉ là phỏng đoán... Dù sao đã xác định Hạo ca tất thắng không thể nghi ngờ, chúng ta kiên nhẫn chờ đợi là được. Hẳn không cần bao lâu... Ði thôi, chúng ta đi tìm Tuyết tỷ các nàng trước...”
“Vâng”
Trung tâm Tinh Anh học viện, trong phòng tu luyện trên một tòa tháp cao thông thiên, Lãnh Ngưng Hoan cùng Lãnh Ngưng Nhạc thấp giọng nói. Nói xong, từng người cầm lấy một cái mũ màu bạc được chế tác vô cùng tinh xảo bên người, nói chính xác, hẳn là mũ giáp, nếu Trần Hạo nhìn thấy, tất nhiên sẽ cho rằng là mũ giáp trò chơi kỹ thuật chưa thành thục trên Địa Cầu.
Trên thực tế, công năng của mũ giáp này cùng mũ giáp trò chơi trên Địa Cầu tương tự, chẳng qua là tiên tiến gấp trăm lần ngàn lần, đạt tới trăm phần trăm chân thật, thậm chí có thể nói là pháp bảo cường đại có thể làm cho người tu luyện tiến vào vũ trụ hư cấu chân thật -- Linh Cảnh Ðầu Khôi.
Linh Tinh Ðầu Khôi mang người tu luyện tiến vào vũ trụ hư cấu được xưng là vũ trụ thứ hai. Thần thức người tu luyện tiến vào trong đó cảm giác cùng chân thật trăm phần trăm giống nhau.
Mười năm trước, nếu Trần Hạo có cơ hội tham gia khảo hạch Tinh Anh học viện, hơn nữa xếp hạng có thể đến top một ngàn của toàn bộ Tinh Anh học viện, liền có cơ hội đạt được Linh Cảnh Ðầu Khôi.
Ðây là ở lúc chưa trở thành Nhân Tiên, phương thức đạt được trước tiên.
Người tu luyện sau khi trở thành Nhân Tiên thì đều có thể đạt được.
Nói cách khác, tư cách tiến vào vũ trụ thứ hai, tiêu chuẩn thấp nhất đó là Nhân Tiên.
Chỉ là Vô Cực tinh chẳng qua là một tinh cầu sinh mệnh bình thường nhất trong Hạo Vũ ngân hà, chỉ có Tiên Cảnh thành cùng Tinh Anh học viện hai nơi, Linh Tinh Ðầu Khôi mới có thể kết nối vũ trụ hư cấu làm cho người tu luyện ở các nơi của vũ trụ có thể tùy thời gặp nhau ở trong thế giới hư cấu.
...
“Ôi, đây không phải hoa tỷ muội của Vô Cực tinh sao? Cân nhắc thế nào rồi?”
Hai đạo bạch quang hiện lên, hoa tỷ muội Lãnh gia xuất hiện ở trong một thành trì thật lớn. Ðám người rộn ràng nhốn nháo qua lại ở trong đó, liếc một cái, so với bất cứ một thành trì nào của thế giới thực tế cũng phồn hoa hơn gấp trăm lần, ngàn lần.
Bất cứ người tu luyện nào lần đầu tiên tiến vào thế giới thứ hai sẽ bị khí tức thiên đạo pháp tắc tràn ngập trong thiên địa làm kinh ngạc.
Ở trong này cảm ngộ thiên đạo pháp tắc so với bất cứ nơi nào của bên ngoài cũng cường hãn hơn gấp mười, gấp trăm lần!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.