Ngạo Thiên Cuồng Tôn

Chương 471: Oai Nhân Oai Chiêu




Thanh âm kỳ quái của Hô Diên Ngạo Bác vang vọng phạm vi ngàn dặm, người khác dù hò hét trợ uy cũng rất chú ý hình tượng, dù sao đây là đại điện mấy chục vạn người hội tụ, hơn nữa có vô số tiên tôn, càng có nhân vật cao tầng của Tinh Anh học viện, ai cũng phải chú ý chút hình tượng. Nhưng bây giờ...
Thời điểm Hàn Mai tiên tôn cùng Vân Vi tiên tôn vừa nghe thấy Hô Diên Ngạo Bác càn quấy như thế, vốn định quát bảo ngưng lại, nhưng sau khi nghĩ một chút, lại đều chưa lên tiếng.
Cái này đối với cao tầng của Tinh Anh học viện là việc nhỏ lông gà vỏ tỏi, đối với cao thủ đứng đầu các thế lực lớn của Vô Cực đại lục cũng là việc nhỏ lông gà vỏ tỏi, dù sao mấy chục vạn người báo danh phân tổ, không có khả năng làm được chu đáo, rất nhiều thời điểm trùng hợp mấy người quen biết lẫn nhau đến cùng một chỗ, hoặc kẻ thù đến cùng một chỗ, tuyệt đối là muốn châm chích khai chiến. Nhưng lần này Hàn Mai tiên tôn cùng Vân Vi tiên tôn tuy nhịn xuống chưa bẩm báo cung chủ, nhưng trong lòng đối với Vô Cực ma cung Toái Tâm điện cùng nhân viên phân tổ hận ngứa răng, nhân viên phân tổ vì Phương Hàn Đông cường thế quật khởi mà nịnh nọt bị ép mua. Các nàng phải cố kỵ thân phận, đệ tử của mình không cần sợ cái gì. Hơn nữa, đám người Hô Diên Ngạo Bác ở Tinh Anh học viện biểu hiện cũng không tệ, sẽ không có gì ảnh hưởng.
...
“Hàn Mai điện cùng Vân Vi điện là chuyện gì? Những đệ tử đó cũng quá không chú ý hình tượng rồi... Hai tiên tôn cũng không quát bảo ngưng lại...”
“Tổ ba trăm bốn mươi ba...”
Có người không rõ nhìn về phía hai đại điện, cũng có người nhìn về phía lôi đài tổ ba trăm bốn mươi ba, đại đa số người đều không hiểu là chuyện gì, cái này cũng rất bình thường, dù sao Trung đại lục rộng lớn khôn cùng, một mảng khu vực ở xa quá không biết chuyện, khu vực biết chuyện thù hận của Hàn Mai điện, Vân Vi điện cùng Vô Cực ma cung năm đại điện chỉ có ít thế lực khoảng cách không quá xa.
...
“Đừng kêu nữa!”
Đúng lúc này, mọi người không ngờ tới Trần Hạo thế mà ngăn cản, nói.
“Ặc... Lão đại...”
“Gặp được một trận kêu một tiếng là được, như vừa rồi kêu như vậy! Các ngươi có đủ cơ hội bốn mươi bảy trận! Kêu nhiều dẫn tới nhiều người tức giận...” Trần Hạo truyền âm nói: “Bốn mươi bảy trận, chỉ cần không phải kẻ ngốc, tự nhiên biết bọn chúng đã động tay động chân...”
“Cũng đúng...”
Kế tiếp, bốn mươi bảy gã đệ tử có hi vọng, liên tục bảy người vô sỉ liên thủ thất bại ở dưới đối phương, nhưng đám người Hô Diên Ngạo Bác toàn lực hô to vang vọng nửa sân, châm chọc, làm cho người của Vô Cực ma không thể không ý tứ mà bớt hành động vô sỉ của mình, bởi vì một lần hai lần, mọi người coi là trùng hợp, ba lần bốn lần, bảo trùng hợp cũng ráng chấp nhận, nhưng năm lần sáu lần thì...
Thời điểm lần thứ năm, ngay cả cao thủ Thiên Tiên cảnh chủ trì thi đấu cũng chú ý tới, hơn nữa, ánh mắt đều tập trung nơi sân mà đám người Hô Diên Ngạo Bác la lên, cũng như cảnh cáo, xem xét một cái phương vị Vô Cực ma cung Toái Tâm điện bọn năm đại điện.
Điều này làm Phạm Toái Tâm bọn người khởi xướng, từng người tức giận đến thiếu chút nữa hộc máu. Lão giả chủ trì này chính là phó viện trưởng của Tinh Anh học viện, bọn họ không dám làm càn qua mặt lão. Chỉ có thể cố nén lửa giận, lặng lẽ phân phó đệ tử kế tiếp nhiệm vụ ý tứ lại, không biểu hiện quá rõ ràng nữa...
Nhưng...
Trận đấu tiếp theo, đám người Hô Diên Ngạo Bác kêu gào như trước, nhưng đổi thành lời kịch cười nhạo, điểm ra vài cái tên, biểu đạt ra chó không dám cắn người...
Sau khi liên tục hơn mười lần, chính là kẻ ngốc cũng nhìn ra được lần phân tổ này bị động tay chân!
...
“Khốn kiếp... Khốn kiếp...”
Nhân viên tổ chức đại biểu Tinh Anh học viện, sắc mặt một lão giả trở nên cực kỳ khó coi.
“Phản rồi, Tinh Anh học viện chúng ta là thánh địa của toàn bộ Trung đại lục, thế mà bị người ta thao túng thành nơi giải quyết tư đấu? Ai cho bọn hắn gan? Mấy người các ngươi đem tất cả người phụ trách phân tổ lần này cho ta, đều nhốt lại trước cho ta! Chờ đợi xử lý!”
“Vâng!”
“Còn có, tiểu tổ nào xuất hiện loại tình huống này, hết thảy ghi lại trong hồ sơ!”
“Vâng...”
“Ha ha ha... Đám chó này, không dám kiêu ngạo nữa... Lão đại, còn cần kêu không?”
“Kêu! Chỉ cần tổ động tay chân, đều hô lên cho ta!”
“Ðược... Hô... Bốn người thành công rồi!”
“Sáu người rồi...”
Sau khi đối phương không ai dám liên thủ ngăn cản đệ tử Hàn Mai điện cùng Vân Vi điện, chín người sau đó ra màn, bằng vào linh bảo Trần Hạo ban cho, lại thêm thực lực bản thân không kém, liền có sáu người thành công đoạt được lệnh bài. Điều này làm trên mặt Hàn Mai tiên tôn cùng Vân Vi tiên tôn đều lộ ra mỉm cười.
”Không thể không cảm thán người lệch có chiêu lệch hiệu quả tốt như vậy... Tiểu Nam, Tiểu Yến, cố lên!”
Rốt cuộc ở thời điểm tổ một ngàn tám trăm lẻ một đến một ngàn chín trăm, Trần Nam cùng Trần Yến đồng thời ra màn, Trần Hạo cùng mọi người đều ầm ầm cổ vũ.
“Vâng!”
“Chỉ bằng bọn chúng lên toàn bộ, lại có thể như thế nào? Ca, xem ta đi!”
Xẹt Xẹt!
Ánh mắt Trần Nam mang theo tự tin mãnh liệt, nói xong liền cùng Trần Yến lần lượt bay về phía lôi đài của mình.
Trần Hạo sau khi nhìn hai người bay về phía lôi đài, tâm tình có một chút khẩn trương, đệ đệ, muội muội trước kia trong chớp mắt đã trở thành cao thủ Tạo Vật cảnh, hơn nữa từng người bày ra thiên phú kinh người, loại cảm giác này làm trong lòng Trần Hạo ấm áp, nhất là nhớ đến bộ dáng hai người lúc còn nhỏ quấn quít lấy mình, hắn càng có loại dịu dàng chảy xuôi trong lòng. Trần Hạo chưa ý thức được hắn so với đệ đệ muội muội là hơn tuổi. Trên thực tế, từ khi hắn bước vào con đường tu luyện, thời gian cùng đệ đệ muội muội tiếp xúc quá ít, đại đa số ký ức đều dừng lại ở năm tháng gian nan khốn khổ, cơm cũng ăn không đủ no.
“Lão đại, không cần lo lắng, thiên phú chiến lực của Tiểu Nam cùng Tiểu Yến tương đối trâu bò! Nhất là Tiểu Nam, rất có phong cách của lão đại ngươi... Đám ngu ngốc đó không dám liên thủ, không ai có thể ngăn cản bọn họ!”
“Ta không cho phép bọn chúng sử dụng linh bảo...” Trần Hạo mỉm cười, thấp giọng nói.
Trang bị, vũ khí, cũng là một loại thực lực, ở tu luyện giới bất cứ trường hợp nào cũng không cấm, dù là thi đấu tuyển chọn của Tinh Anh học viện cũng không ngoại lệ.
“Ặc... Lão đại, có phải quá nghiêm khắc chút rồi hay không? Đây chính là thi đấu tuyển chọn của Tinh Anh học viện... Tiến vào sớm một năm liền có thể sớm một năm đạt được hoàn cảnh tu luyện của Tinh Anh học viện...” Hô Diên Ngạo Bác nói.
“Phải, lão đại, chúng ta biết ngươi sợ chúng ta hình thành ý thức ỷ lại có linh bảo, nhưng tầm quan trọng của thi đấu tuyển chọn Tinh Anh học viện thì người nào không phải là dốc hết toàn bộ... Có vài gia hỏa càng không tiếc tiêu phí mọi giá đi mượn trang bị vũ khí...” Lâm Hạo cũng nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.