Ngạo Thiên Cuồng Tôn

Chương 453: Kinh Sợ




Xẹt!
Oành!
Nháy mắt Trần Hạo nói chuyện, giày chiến bảy màu chợt phun ra hai sóng xung kích khủng bố, thân thể giống như đạn pháo, không cho người ta thời gian phản ứng, liền vọt tới trên đầu Mạc Vô Tâm đã bị huyền lực tràng hoàn toàn khống chế, một tay vươn ra hung hăng bóp chặt yết hầu Mạc Vô Tâm.
“Lão tử thành toàn ngươi, cùng hắn biến thành chó chết muốn sống không được, muốn chết không xong.
Oành Oành Oành...
Trong mắt Mạc Vô Tâm lồi lên, điên cuồng giãy giụa, năng lượng còn sót lại ngay bên người Trần Hạo ùn ùn nổ tung, tuy đối với đại đa số cao thủ Tạo Vật cảnh hậu kỳ đỉnh phong là khủng bố dị thường, nhưng Trần Hạo quanh thân lóng lánh quang mang bảy màu, nhìn thoáng như thiên thần, không chịu chút ảnh hưởng, chút năng lượng ấy đối với trang bị linh bảo của hắn cũng không thể công phá.
Oành!
Tay trái bóp yết hầu Mạc Vô Tâm như xách gà, tay phải đánh ra một quyền, một cánh tay từ bả vai xuống của Mạc Vô Tâm liền biến thành một đống máu thịt!
Oành Oành Oành!
Tiếp theo liên tục ba tiếng, cánh tay và chân của Mạc Vô Tâm liền toàn bộ biến mất, hắn đã thành một quả trứng thịt chỉ có đầu cùng ngực.
Dưới sự đau đớn khủng bố, Mạc Vô Tâm muốn kêu lên, nhưng trên mặt gân xanh lồi ra, tròng mắt cũng sắp nghẹn, kêu không ra tiếng, ở dưới năng lượng huyền ảo của Trần Hạo tác dụng, rõ ràng đứt tay, đứt chân thống khổ đơn giản như vậy, nhưn khổ sở chấn động thẳng linh hồn. Muốn sống không được, muốn chết không xong!
Một màn tanh máu tàn khốc so với một quyền của Trần Hạo đem Mạc Vô Tâm đánh thành cặn khủng bố hơn gấp trăm lần ngàn lần, người ở đây, ai cũng nhìn ra được nguyên thần linh hồn của Mạc Vô Tâm đều bị Trần Hạo bức đến trên đầu, đây là tra tấn tàn khốc nhất!
Nhưng cái này vẫn chưa chấm dứt...
Trần Hạo vung quyền làm chưởng, tay phải xoát xoát xoát nửa người trên còn sót lại của Mạc Vô Tâm bắt đầu cắt, như lưỡi dao sắc bén vô cùng, từng mảng máu thịt từ trên người Mạc Vô Tâm bay ra, đây chính là thiên đao vạn quả.
“Ngưng cho ta!”
Oành!
Thời điểm Mạc Vô Tâm chỉ còn lại cái đầu bị Trần Hạo treo ở không trung, thanh âm vang lên lạnh buốt thấu xương của Trần Hạo, chợt hư ảnh nguyên thần của Mạc Vô Tâm xuất hiện ở trong mắt mọi người, đang liều mạng giãy giụa, liều mạng tru lên, nhưng không phát ra bất cứ thanh âm gì, hóa thành một làn khói mỏng bị Trần Hạo nắm ở trong tay.
“Lão cẩu, ngươi không phải muốn mạng ta sao? Cho ngươi cơ hội!”
Roạt!
Trần Hạo phất tay phát ra một đạo năng lượng, Thiên Biến Huyền Lực Tràng nhất thời biến mất, khí thế quanh thân sau khi trải qua trận đại chiến, hơn nữa là đối thủ có thể so với Nhân Tiên cảnh, chẳng những chưa yếu bớt chút nào, ngược lại trở nên càng thêm cường thịnh. Đôi mắt đen nhánh của hắn, dù ở ban ngày cũng rực rỡ như sao trời. Khuôn mặt sắc bén bá đạo, tuấn dật tuyệt luân, góc cạnh rõ ràng, càng lạnh lùng đáng sợ.
Hơn nữa vừa rồi tanh máu tàn khốc đem Mạc Vô Tâm chém giết đến hình thần câu diệt, giờ phút này hắn khiến mọi người cảm thấy tim mật đều nứt.
Mấy chục vạn người lặng ngắt như tờ, chính là sắc mặt Dã Điền Tà Tình cũng trở nên cực kỳ khó coi.
Không ai nghĩ đến Trần Hạo lại cường đại đến mức như thế!
Dã Điền Tà Tình ban đầu muốn thừa dịp Trần Hạo và Mạc Vô Tâm đại chiến ra tay, như vậy hắn có tỷ lệ rất lớn đem Trần Hạo chém giết. Chỉ cần Trần Hạo ngã xuống, tiên ma đại chiến cho dù bùng nổ, đối với đại đa số cao thủ cũng không có bất cứ uy hiếp gì, có thể cam đoan điểm ấy, mặc dù tổn thất một ít cũng chẳng sao. Căn cơ không ngã, không cần bao nhiêu năm liền có thể khôi phục nguyên khí, mà sau khi thu hoạch địa bàn cùng tài nguyên của tiên đạo, tốc độ phát triển nhanh hơn, số mệnh bên mình, tỷ lệ hắn vượt qua thiên phạt nửa bước Nhân Tiên sẽ tăng lên gấp bội!
Bởi vì đây là hắn chủ đạo!
Nhưng hắn lại không nghĩ tới, lúc hắn vừa muốn ra tay, Trần Hạo lại dứt khoát lưu loát đem Mạc Vô Tâm đang giãy giụa chém giết, đơn thuần chém giết thì thôi, lại bày ra lực lượng không ai bì nổi như thế. Phải biết rằng Mạc Vô Tâm tuy lâm vào điên cuồng, hơn nữa cũng tiêu hao rất nhiều năng lượng, nhưng liều mạng giãy giụa lực lượng mạnh biết bao nhiêu. Ít nhất Dã Ðiền Tà Tình có thể xác định hắn không làm được thoải mái như Trần Hạo...
Đương nhiên, ở hắn xem ra Trần Hạo tất nhiên là mượn dùng bộ linh bảo cường hãn kia. Nhưng không ai dám nói có được linh bảo lại không là một loại thực lực.
“Sao, sợ rồi? Cũng đừng nói ta không cho ngươi cơ hội! Ðừng tưởng rằng tiên đạo chúng ta dễ ức hiếp...”
Trần Hạo nói đến chỗ này, cả người bỗng nhiên biến mất, tính cả khí tức cũng lẳng lặng biến mất, không còn lưu lại bất cứ dấu vết gì, nhưng thanh âm hắn ở trong nháy mắt lại vang vọng ở trong tai mọi người, đã đến trên đại quân mấy chục vạn người của ma giới.
“Các ngươi mấy chục vạn người lại như thế nào? Ở trong mắt lão tử đều là con kiến!”
Xẹt Xẹt Xẹt!
Thời điểm mọi người đều cảm thấy sợ hãi dựng tóc gáy, ba cái bàn tay to bảy màu chợt xé rách hư không.
“A...”
Ba tiếng kêu to hoảng sợ từ trong miệng Nguyên Môn môn chủ, Thiên Kiếm Tông môn chủ, Phiêu Miểu Tông môn chủ ba gia hỏa bùng nổ, ba gia hỏa này đã sớm tim mật đều vỡ.
Như là chó chết, bị Trần Hạo giam cầm ở trong bàn tay to.
Mấy chục vạn người tu luyên của ma giới không ai dám ngăn cản, cũng không có ai có thể cản trở.
Dã Điền Tà Tình càng là sắc mặt đại biến, kinh sợ, xấu hổ tột đỉnh, yêu nghiệt như vậy, hắn thế mà muốn chém giết... Cái này rõ ràng là không thể.
Nháy mắt Trần Hạo biến mất, bằng vào tu vi của hắn, ngày cả một chút khí tức của Trần Hạo cũng không cảm ứng được, chiến lực của hắn mạnh hơn Trần Hạo cũng chẳng làm gì được. Đừng nói đối tượng giờ phút này Trần Hạo đột nhiên ra tay là ba cao thủ tiên đạo câu kết ma môn bọn họ, chính là ra tay đánh lén hắn, hắn cũng khó tránh.
Đến vô ảnh, đi vô tung, xuất quỷ nhập thần, chiến lực ngập trời!
Càng làm mọi người khiếp sợ là một cỗ linh hồn cảm giác lực cường hãn vô cùng xuất hiện ở trong lòng mỗi người. Mỗi người đều cảm giác mình ở dưới đạo linh hồn lực này hoàn toàn trần truồng, không có bất cứ bí mật gì che giấu.
“Mặc dù hàng tỉ sinh linh của tiên đạo bị chết, lão tử cũng có thể cho tất cả các ngươi muốn sống không được, muốn chết không xong! Muốn vi phạm khế ước? Ta lại muốn xem các ngươi ai dám!”
“... Tha ta đi, tha ta đi, ta cam đoan về sau trung thành với tiên đạo, sẽ không có bất cứ lòng phản bội nào nữa...”
“Ta không muốn chết, Trần Hạo, dù làm nô làm bộc, ta nguyện toàn lực ủng hộ Trích Tinh Môn trở thành tiên đạo đệ nhất môn, cầu ngươi buông tha ta...”
“Ta sai rồi, ta sai rồi, tha ta đi..."
Ở dưới áp lực ba bàn tay khổng lồ khủng bố che trời của Trần Hạo, ba người Nguyên Môn môn chủ, Thiên Kiếm Tông môn chủ, Phiêu Miểu Tông môn chủ thống khổ cầu xin tha thứ.
Xẹt Xẹt Xẹt!
Ba đạo năng lượng từ trong tay Trần Hạo phát ra, trong khoảnh khắc dung nhập đến trong ba bàn tay to.
“A!“
Tiếng kêu thảm thiết thê lương vô cùng từ trong miệng ba người bùng nổ.
“Cầu ngươi... Để cho ta chết... Cho ta một cái thống khoái... Hình thần đều diệt cũng được... Xin ngươi...”
Thanh âm cực độ thống khổ đó chỉ nghe vào trong tai đã làm mọi người sợ hãi dựng tóc gáy, mồ hôi lạnh chảy thẳng. Đại nhân vật từng đứng ở đỉnh tiên đạo Đông đại lục, bây giờ chịu thống khổ đến mức trước mặt người trong thiên hạ nói ra được loại lời này.
Rất hiển nhiên thống khổ thừa nhận xa xa vượt qua mọi người tưởng tượng, cũng chính là muốn sống không được, muốn chết không xong theo như lời Trần Hạo!
“Yên tâm, ông trời có đức hiếu sinh, ta sẽ không giết các ngươi... Nhiều nhất hủy cái thân xác thối tha của các ngươi. Lấy tu vi của các ngươi, hẳn có thể kiên trì trăm năm... Ta con người này rất có lòng thương hại, nếu các ngươi không kiên trì được, ta sẽ đúng lúc trị liệu linh hồn thương tổn cho các ngươi! Phá!”
Oành đùng đùng!
Theo tiếng làm cho người ta phát lạnh của Trần Hạo, thân thể ba gia hỏa nhất thời nổ thành một đám sương máu, mà nguyên thần linh hồn ba người liều mạng giãy giụa hóa thành ba làn khói mỏng, bị Trần Hạo hút tới bàn tay, đi vào rập khuôn theo Mạc Vô Tâm.
...
Gần bốn vạn người của tiên đạo xa xa nhìn chằm chằm một người một kiếm xâm nhập ngàn vạn tầng quân địch, trước mặt mọi người bắt ba đầu sỏ gây nên câu kết ma giới, lại không có bất luận kẻ nào dám ngăn cản, từng người nắm thật chặt nắm tay, nhiệt huyết mênh mông, kích động ngàn vạn!
Mà mấy chục vạn đại quân ma đạo, yêu đạo, lại cảm nhận được hận ý lạnh lẽo cùng kinh sợ vô cùng.
Nhân vật như thế, không ai có thể ngăn cản.
...
“Người của Nguyên Môn, Thiên Kiếm Tông cùng Phiêu Miểu Tông, chúng ta đều ghi lại trong hồ sơ, đến lúc đó đồng loạt giao nộp đi”
Trần Hạo nói xong, ánh mắt cuồng ngạo lạnh lẽo nhìn về phía bốn mươi đệ tử Vô Cực Ma Cung đã sớm sợ tới mức mặt không còn chút máu, nhất là vài tên đệ tử Toái Tâm điện từng theo Mạc Vô Tâm đuổi giết đám người Trần Hạo, chỉ thiếu chưa vãi cả ra quần.
Mà cao thủ Tạo Vật cảnh ở đây của Nguyên Môn, Thiên Kiếm Tông, Phiêu Miểu Tông, mỗi kẻ cả người run rẩy dữ dội...
“A...”
Từng tiếng tru lên tuyệt vọng đột nhiên bùng nổ.
Oành oành Oành...
Lại có không ít người đồng thời tự bạo nguyên thần, trực tiếp hồn phi phách tán. Một khi khế ước có hiệu lực, bọn họ không có bất luận kẻ nào có thể thoát được, Ma giới, Tiên giới, Yêu giới, bất cứ một chỗ nào cũng không có chỗ bọn họ đứng chân. Nghĩ đến kết cục của ba đại tông chủ, những dũng sĩ này không chút do dự lựa chọn tự bạo.
“Trần... Trần tiền bối... Chúng ta là bị ép, chúng ta không có lựa chọn...”
“Chúng ta sống chết đều bị nắm giữ ở trong tay tông chủ, nếu không chúng ta sao có thể làm ra loại chuyện này? Chúng ta không có cách nào... Thực không có cách nào...”
Còn có một ít cao thủ Tạo Vật cảnh kinh sợ lớn tiếng nói với Trần Hạo thoáng như thiên thần.
“Có phải bị ép hay không, đám người Hạ tông chủ tự có định luận! Bây giờ, đổ chiến của tu luyện giới Đông đại lục đã hoàn thành, đệ tử Vô Cực Yêu Cung, đến các ngươi rồi!”
Trần Hạo lạnh giọng nói, cùng lúc ánh mắt lạnh lẽo nhìn về phía bốn mươi đệ tử của Vô Cực Yêu Cung.
Xẹt xẹt xẹt...
Trần Tuyết, Hách Liên Vũ Tử, Hạ U U cùng Đạm Ðài Liên bị thương, cùng với Giang Hải, Hoàng Văn Húc bọn bốn mươi đệ tử Vô Cực tiên cung, ở một khắc này không có bất cứ gì do dự, từng người vẻ mặt hưng phấn, kích động, chiến ý dâng cao bay về phía trung ương Tam Giới Thiên Hà hội tụ.
...
“Yêu đạo chúng ta nhận thua! Đồng ý bồi thường!”
Bốn mươi đệ tử Vô Cực yêu cung giờ phút này tim mật đều nứt, không còn dám chiến. Lúc ký kết khế ước, nói là chiến đấu giữa các đệ tử của tam đại cung. Ban đầu bọn họ không biết Trần Hạo yêu nghiệt này đã đến, cũng chưa nghĩ đến bốn người bọn Trần Tuyết sau khi đổ chiến, còn có thể tham chiến. Bây giờ đánh cũng không được. Không nói bốn người bọn Trần Tuyết, chỉ là một mình Trần Hạo tham gia, bọn hắn đã không có bất cứ phần thắng nào, hoàn toàn là chịu chết.
Duy nhất đáng được ăn mừng là bọn họ ký kết không phải sinh tử ước chiến, thua thì đáp ứng một cái điều kiện của đối phương, đó là giao ra vài tên đệ tử Vô Cực ma cung Toái Tâm điện và bồi thường. Cái này đến cùng thì bọn họ không có bất cứ gì quan hệ, chiến cũng vô ích.
“Bồi thường thì không cần. Các ngươi chỉ chút tài phú đó, lão tử còn chướng mắt!”
Oành Oành Oành!
Xẹt xẹt xẹt!
...
Thời điểm ánh mắt Trần Hạo nhìn về phía Vô Cực ma cung, còn chưa mở miệng, mấy chục người liền đồng thời ra tay đem vài tên đệ tử bên người bắt.
“Trần Hạo, Ðông đại lục tràng náo động này hoàn toàn là Toái Tâm điện Mạc Vô Tâm cùng những người này dẫn lên, trận ước chiến này chúng ta nhận thua! Oan có đầu, nợ có chủ, ngươi tìm bọn hắn tính sổ là được. Khế ước tu luyện giới Đông đại lục, chúng ta ma giới cam đoan lập tức thực hiện! Trong vòng ba ngày giao hàng hoàn thành, phối hợp tiên đạo các ngươi hoàn thành tổ chức lại kết giới tam giới, khôi phục Đông đại lục đến trạng thái bình thường!”
Người cầm đầu trong bốn mươi người nhìn chằm chằm Trần Hạo, nói, thanh âm tuy rõ ràng lưu loát nhưng đôi tay run rẩy, lại biểu hiện ra khẩn trương trong lòng hắn lúc này.
“Đây là người ngươi muốn... Đưa, đưa qua!”
Thấy Trần Hạo vẫn chưa tỏ bất cứ thái độ gì, trong lòng tên đệ tử kia càng thêm khẩn trương, thanh âm nói chuyện cũng đã xuất hiện run rẩy.
Trong lòng càng thêm hối hận, bị Mạc Vô Tâm mê hoặc, muốn vì Vô Cực ma cung ở Đông đại lục lập một công lớn, bây giờ ngược lại, công lớn chưa lập thành, còn có nguy hiểm tính mạng.
...
Xẹt xẹt xẹt...
Thời điểm hơn mười gã đệ tử Toái Tâm điện đã tuyệt vọng đến không hề phản kháng đi tới trước mặt Trần Hạo, Trần Hạo chưa xuất kiếm, nhưng trong cái phất tay phát ra vài đạo kiếm quang sắc bén vô cùng, trực tiếp xuyên thủng tim mấy người này, cùng tiếng kêu thảm thiết của bọn họ, nguyên thần liền bị Trần Hạo hút vào trong tay.
Từ đầu đến cuối, vẻ mặt Trần Hạo đều không có chút thay đổi, như đang làm một việc bé nhỏ không đáng kể, lãnh khốc vô tình, tàn khốc bá đạo.
“Trung đại lục, chỉ cần hướng về phía ta mà đến, tùy thời hoan nghênh các ngươi khiêu chiến, nhưng nếu giống như Mạc Vô Tâm dùng những thủ đoạn không biết xấu hổ, vậy đừng trách ta xuống tay vô tình! Các ngươi gặp may mắn, ta trở về kịp thời, nếu không, kết quả sẽ không đơn giản như vậy...” Trần Hạo lạnh lùng nói, nói xong nhìn về phía Hạ Lăng Phong, nói: “Hạ tông chủ, kế tiếp giao cho ông.”
“Vâng!"
Ở dưới khí thế của Trần Hạo, Hạ Lăng Phong ôm quyền đáp, vẻ mặt mang theo cung kính như thuộc hạ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.