Ngạo Thiên Cuồng Tôn

Chương 452: Chó Chết




“Rất kinh ngạc sao? Ta còn biết mười lăm phút sau ngươi sẽ như một con chó nửa chết nửa sống, không những linh hồn bị thương nặng không thể khép lại, toàn bộ chân nguyên cũng sẽ tiêu tán, nói trắng ra là tuy mạng chó chưa mất, nhưng cũng là một tên phế vật. Thiên tài trước đây không còn là thiên tài nữa... Ha ha! Ta thật muốn xem ngươi sau khi trở thành phế vật, giống ngươi cặn bã vô tình vô nghĩa, đối với người của mình cũng ác như vậy, sẽ bị bọn chúng tra tấn như thế nào... Nghĩ đến khẳng định rất phấn khích nhỉ?”
Quanh thân lóng lánh quang mang bảy màu, thân hình Trần Hạo quỷ dị như điện cùng Mạc Vô Tâm vẫn duy trì khoảng cách không thay đổi, khuôn mặt tuấn dật tuyệt luân, khóe miệng hơi cong lên tràn ngập một cỗ tà mị, cuồng ngạo.
“Đáng tiếc, bọn chúng không có cơ hội... Bởi vì ta sẽ tự tay đem đầu chó của ngươi cắt xuống! Nguyên thần phá hủy!”
“Không có khả năng... Không có khả năng, mười lăm phút lại như thế nào? Ta bây giờ là Nhân Tiên, Nhân Tiên, chết, ta muốn ngươi chết!” Mạc Vô Tâm hoàn toàn điên cuồng.
Lời của Trần Hạo như ẩn chứa ma chú lay động lòng người, không những đem bí pháp Mạc Vô Tâm thi triển nói trần trụi cho mọi người, càng đem hậu quả bí pháp tạo thành nói rõ ràng. Thiên tài không là thiên tài nữa, giống hắn loại người lòng lang dạ sói không có chút nhân tình đáng nói này sẽ là kết cục...
Chỉ cần hắn đem bảy tên đồng bọn Tạo Vật cảnh hậu kỳ đỉnh phong cắn nuốt, liền có thể biết hậu quả. Bảy người này đều là thiên tài, đều là nhân vật nhân tài kiệt xuất của các đại điện Vô Cực Ma Cung. Chưa nói trong hàng bốn mươi đệ tử Vô Cực Ma Cung ở đây còn có sư huynh sư tỷ của những đệ tử đó, dù không có, qua hôm nay kết quả của Mạc Vô Tâm cũng sẽ rất thảm.
Cái này đều vì Trần Hạo bại lộ bí mật của hắn.
Nếu mọi người không biết thì còn có thể chấn kinh hắn thiên phú cường đại, bí pháp biến thái, nói không chừng còn có thể tiếp tục nịnh bợ hắn. Nhưng sau khi biết lại không có khả năng...
Oành oành oành...
Mạc Vô Tâm bất chấp mọi giá, cuồng bạo vô cùng, đối với Trần Hạo phát ra công kích liên miên không dứt, đáng tiếc, hắn càng kích động, tiêu hao càng nhanh, hiệu quả lại không có chút nào, Trần Hạo chỉ thong dong giữ khoảng cách, trốn tránh hắn công kích cùng áp sát. Nếu Mạc Vô Tâm chưa đánh mất lý trí, khẳng định sẽ thu tay lại. Nhưng bây giờ...
Giống như một oán phụ bị Trần Hạo đùa giỡn, trong lòng chỉ có một cái ý niệm, dùng tốc độ nhanh nhất đem Trần Hạo chém giết.
...
Ma giới, yêu giới, vẻ mặt toàn bộ người tu luyện đều thay đổi, nhất là một số tông chủ dã tâm bừng bừng, cảnh tượng giờ phút này ý nghĩa...
Ý nghĩa Mạc Vô Tâm sắp thua, ma giới yêu giới sắp thua...
Ý nghĩa hai ngàn vạn dặm lĩnh vực sẽ trở thành địa bàn tiên đạo.
Mà Nguyên Môn, Thiên Kiếm Tông, Phiêu Miểu Tông ba tông chủ bại hoại câu kết ma môn, sắc mặt trở nên càng thêm khó coi, cả người cũng bắt đầu run rẩy, chỉ thiếu chưa bị dọa tè ra quần. Cho dù nằm mơ, bọn họ cũng không nghĩ đến đám người Trần Hạo lại cường đại đến mức như thế, chỉ năm người đã ngăn cơn sóng dữ, đây là khái niệm...
Ma Môn một khi thua trận này, dựa theo khế ước ước định, tam đại tông môn tiên đạo phản bội đứng về phía bọn họ sẽ trở thành tù binh của tiên đạo Đông đại lục, hậu quả sẽ thảm biết bao nhiêu.
...
“Hừ!”
Oành!
Ngay tại lúc này, nửa bước Nhân Tiên Dã Điền Tà Tình chợt phát ra một tiếng hừ lạnh, không chút dấu hiệu liền bay lên không, ma khí ngập trời cuồn cuộn ép về phía Trần Hạo.
Mắt thấy thời điểm Mạc Vô Tâm đã biến thành giãy giụa như ruồi bọ không đầu, ma giới, yêu giới đã ý thức được kết cục. Mọi người của ma giới đều nhìn về phía Dã Ðiền Tà Tình lão quái vật này, vô số người càng phát ra tin tức dò hỏi.
Bởi vì bọn họ không chịu thua!
Đến giờ khắc này, bọn họ không chỉ mất hết mặt mũi, càng không thể dễ dàng cắt nhường khu vực hai ngàn vạn dặm, phải biết rằng đó chính là dọc theo Tam Giới Thiên Hà hướng lĩnh vực bên trong bọn họ di động hai ngàn vạn dặm, diện tích rất rộng, tông môn ở trong đó cũng rất nhiều, tài nguyên lớn không biết đến cỡ nào.
Dù sao mặt mũi đã mất hết, không bằng hoàn toàn xé rách mặt mũi, không biết xấu hổ, dẫn phát tiên ma yêu ba đạo đại chiến. Mà cái này liền ý nghĩa, đến lúc đó chỉ có thể là Đông đại lục cùng lĩnh vực một lần nữa phân chia. Chẳng qua, mọi người sợ hãi nhất là Trần Hạo.
Một khi đại chiến bùng nổ, phải đem Trần Hạo chém giết trước, nếu không, một kẻ biến thái như vậy, dù xông vào trong ma giới, yêu giới, cũng như chỗ không người, thì không ai có thể ngăn cản, không ai có thể cướp giết.
Vậy sẽ trở thành ác mộng của mọi người. Nhất là Trần Hạo còn rất trẻ, mới chỉ là Tạo Vật cảnh sơ kì, trong khoảng thời gian ngắn tu vi sẽ tịnh tiến...
Chính bởi vì như thế, mọi người mới nhìn về phía Dã Ðiền Tà Tình, vì chỉ có hắn mới có thể có được năng lực chém giết Trần Hạo.
Chỉ cần đem Trần Hạo chém giết, những người khác tuy cũng có uy hiếp rất lớn, nhưng không đủ để làm bọn họ sợ. Chỉ cần tiêu phí một đoạn thời gian, tuyệt đối có thể đem toàn bộ cao thủ của tiên đạo chém giết, đem tiên đạo hoàn toàn từ Đông đại lục xóa sổ.
...
Thương thương thương!
Oành oành oành...
Theo Dã Điền Tà Tình chợt xuất phát, mọi người ma đạo đều rút kiếm ra khỏi vỏ, khí tức quanh thân cuồng bạo trào ra. Nhưng trước khi nhận được mệnh lệnh ra tay, chỉ có thể án binh bất động.
“Lão bất tử, ngươi dám vi phạm khế ước?”
Thanh âm lạnh lùng của Trần Hạo chợt vang lên, chuyện hắn lo lắng nhất cuối cùng đã xảy ra. Ban đầu tỷ lệ phát sinh rất nhỏ, bởi vì hắn có lòng tin bằng vào lực lượng của mình, uy hiếp cao thủ ma đạo, yêu đạo. Nhưng Dã Ðiền Tà Tình xuất hiện ngoài ý muốn, làm cho tỷ lệ bùng nổ đại chiến tăng lên vô số lần.
“Khế ước? Lão phu bước vào nửa bước Nhân Tiên, đã thoát ly phạm trù tu luyện giới Ðông đại lục, khế ước của các ngươi liên quan gì đến lão phu? Ngươi dám bất kính với lão phu, lão phu liền lấy mạng chó của ngươi!”
Dã Điền Tà Tình bước ra một bước, mang theo ma khí ngập trời, xa xa nhìn chằm chằm Trần Hạo nói.
Oành Oành Oành... Thương thương thương...
Hạ Lăng Phong bọn tiên đạo cao thủ giờ khắc này từng người hoảng sợ biến sắc, đột nhiên phóng lên cao, thế cục nháy mắt diễn biến đến tình trạng giương cung bạt kiếm, không chút trì hoãn, một khi Dã Ðiền Tà Tình có động tác, tiên ma đại chiến sẽ bùng nổ.
“Đều lui ra!” Ngay lúc này, Trần Hạo quay người quát đám người Hạ Lăng Phong, chợt ánh mắt lạnh lẽo nhìn về Dã Ðiền Tà Tình, nói: “Lão cẩu, cái lý do này của ngươi rất ngu ngốc, không phải là muốn chém giết ta mới dẫn động tiên ma đại chiến sao? Ha ha ha...”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.