Ngạo Thiên Cuồng Tôn

Chương 347: Phất Nhanh, Đấu Giá Hội




“Đây là nguyên tắc, sao có thể khuất phục” Sau khi không cảm ứng được khí tức của Trần Tuyết, khóe miệng Trần Hạo mới lộ ra một cái mỉm cười, thầm nghĩ. Tuy không biết Trần Tuyết có ở cửa chờ đợi hay không, nhưng cố ý phóng đại thanh âm, kiểm kê.
“Hạ phẩm nguyên tinh thạch một ngàn hai trăm vạn viên, trung phẩm nguyên tinh thạch bốn trăm hai mươi vạn viên, thượng phẩm nguyên tinh thạch mười ba vạn viên. Cực phẩm nguyên tinh thạch ba trăm tám mươi bảy viên. Thượng phẩm linh khí vũ khí ba mươi kiện, trung phẩm bảo y hai mươi kiện, thượng phẩm bảo y mười kiện. Còn có những đan dược đặc thù giá trị cực cao này, ha ha... Không hổ là tuyệt đỉnh thiên tài của quần đảo Nam Hải, thật là giàu có..., đáng tiếc những bảo y này đều đã thành đồng nát rồi. Trừ phi tự mình chữa trị, nếu không không đáng bao nhiêu tiền. Chẳng qua cũng đủ rồi. Lần này, mặc dù ta tiêu hao mau nữa cũng đủ ta dùng hai năm... Ồ? Ðây là cái gì?” Ngay tại thời điểm Trần Hạo đem mọi vật xếp trước mặt, xen lẫn ở giữa một đống vật vụn vặt, một quả cầu tròn màu xanh lam hấp dẫn Trần Hạo chú ý.
Từ trên khí tức không cảm ứng ra gì cường đại, không nhìn kỹ, còn tưởng rằng là đồ chơi quý giá loại đồ cất chứa gì, nhưng thời điểm tâm thần Trần Hạo lần lượt thăm dò lại phát hiện nó dị thường. Một đạo khí tức huyền ảo rất nhỏ gần như không thể phát hiện, che giấu khí tức của nó.
Chíu!
Trần Hạo liền tế ra một tia tinh huyết, phun đến trên tinh cầu xanh lam có kích thước tròng mắt, tâm thần nhất thời cũng dung nhập vào đó.
Sau một lát, Trần Hạo kinh ngạc mở to hai mắt nhìn, lại nhìn về phía chỗ cửa phòng của Trần Tuyết.
“Này, Tiểu Tuyết, ngươi cũng đứng ở cửa đợi, đây là vấn đề nguyên tắc, gọi tiếng ca ca nghe một chút, nói không chừng ta liền cho ngươi..., ừm, phải gọi cam tâm tình nguyện mới được, trừng mắt cái gì? Nha, nắm tay cắn răng lại làm sao vậy? Ha ha ha...” Trần Hạo đắc ý cười ha hả.
Trong dung nhập thiên địa vạn vật, ở cửa chờ Trần Hạo thay đổi tâm ý cho mình linh tuyền, Trần Tuyết từ tức giận đến kinh ngạc, cũng mở to hai mắt nhìn, “Hắn nhìn thấy mình? Ðiều này sao có thể?”
“Ai da... Ta tạc...” Ðúng lúc này, Trần Hạo bỗng nhiên tuôn ra lời thô tục, thoáng cái thu hồi ánh mắt. Không phải bởi vì Trần Tuyết, mà bởi vì hắn đã nhìn xa hơn, trực tiếp nhìn thấy ở phòng khách khác. Cái này không phải nhìn trên thị giác, mà trên cảm ứng sâu sắc, làm Trần Hạo kinh ngạc, cho dù là Trần Tuyết dung nhập đến trong thiện địa vạn vật cũng có dấu vết xuất hiện ở trong cảm ứng của hắn. Mà trong phòng cách vách, hắn cảm ứng được hai đạo khí tức đều là cao thủ Hóa Thân cảnh, nhưng là cao thấp đan xen cùng một chỗ, đang rung động tần suất cao. Tuy chỉ là cảm ứng khí tức, nhưng cũng biết hai người đang làm gì.
Trần Hạo không thể không sợ kinh ngạc. Phải biết rằng giữa phòng với phòng là có tầng tầng cấm chế phong tỏa. Mặc dù linh hồn cảm giác cường hãn của Trần Hạo cũng không cách nào xuyên thấu qua. Nhưng giờ khắc này lại cảm ứng rõ ràng rành mạch, hơn nữa là lơ đãng!
“May mắn mạnh hơn bọn hắn, nếu không phải đối thủ của bọn hắn, chạy trốn mà nói sao có thứ này. Thiên Nhãn Thần Đồng, thượng phẩm linh bảo..., linh bảo, cũng không phải là linh trà...”
“Chi...”
Trần Tuyết nghe được tiếng điên điên khùng khùng của Trần Hạo, rốt cuộc nhịn không được trong lòng tò mò, đi ra.
“Cái gì Thiên Nhãn Thần Đồng?”
“Phát một tia tâm thần tới đây!” Mi tâm Trần Hạo nhất thời lóng lánh ra một đạo hào quang xanh lam, như xuất hiện con mắt thứ ba, tản mát ra từng đạo huyền ảo.
Nháy mắt Trần Tuyết theo lời đem tâm thần dùng một tia dung nhập đến mi tâm của Trần Hạo, cảm giác của nàng nhất thời trở nên cực kỳ sâu sắc, nhất thời lặng yên không một tiếng động xuyên thấu tầng tầng phong ấn nhà nghỉ bố trí, làm Trần Tuyết kinh ngạc mở to hai mắt nhìn, chợt cả kinh, vội vàng thu hồi cảm giác.
“Thượng phẩm linh bảo! Hắc hắc..., lần này kiếm lớn rồi. Có nó, phạm vi cảm giác của ta ít nhất có thể tăng lên gấp ba, độ sâu sắc của cảm ứng càng là tăng lên gấp trăm lần... Thứ tốt... Hơn nữa còn có thể dùng đến trên người ngươi. Thứ này là trên người Diệp Thiện Thủy bóc xuống. Thật không nghĩ tới quần đảo Nam Hải vì đối phó hai người chúng ta, thế mà bỏ vốn lớn như vậy...” Trần Hạo nhìn thấy sắc mặt Trần Tuyết đột nhiên trở nên đỏ bừng, vội vàng nói sang chuyện khác, đắc ý nói. Hắn đương nhiên biết Trần Tuyết đã cảm ứng được cái gì.
“Vậy, linh tuyền cho ngươi, cái này rèn luyện thân thể mặc dù có hiệu quả, nhưng hiệu quả quá kém, cái này cũng cho ngươi đi...” Trần Hạo không đợi Trần Tuyết mở miệng, liền nói. Cùng lúc nói, đem nhẫn trữ vật đựng linh tuyền cùng một cái ngọc giản đưa đến trước mặt Trần Tuyết.
“Là cái gì?”
“Là cái gì ngươi không cần quản. Ngươi chỉ cần thời điểm tu luyện, ngâm tụng thử xem, hiệu quả hay không không sao cả, chỉ cần phân ra một tia tâm thần ngâm tụng. Ðối với ngươi có tác dụng hay không ta cũng không biết... Thử xem đi...” Trần Hạo nói.
Trần Tuyết khẽ nhíu mày, nhưng vẫn đón vào trong tay, liền vào phòng tu luyện.
“Linh hồn của nàng cũng cực kỳ cường đại, hẳn là sẽ có tác dụng nhỉ...” Sau khi Trần Tuyết tiến vào phòng tu luyện, Trần Hạo thầm nghĩ. Bạch Kim Phá Thiên Trảm cùng với ba ngàn đại đạo, nếu là có thể, Trần Hạo tất nhiên đã sớm truyền thụ Hách Liên Vũ Tử, Đạm Đài Liên cùng Hạ U U, nhưng lại chưa. Bởi vì hắn rất rõ ràng, mặc dù truyền cho ba người, các nàng cũng căn bản không có cách nào tu luyện. Bởi vì cái này cần linh hồn đủ cường đại mới có thể chống đỡ, nếu không có thể là hiệu quả ngược. Cũng chỉ có Trần Tuyết linh hồn cường đại mới có khả năng.
“Hiện tại hẳn là còn kịp, thứ không dùng đến bán hết đi... Trực tiếp bán cho Thiên Binh Các” Trần Hạo nhìn bảo giáp tổn hại cùng với thượng phẩm linh khí còn tốt, thầm nghĩ. Bây giờ nguyên tinh thạch tuy rất nhiều, nhưng đối với bản thân Trần Hạo tu luyện mà nói đủ sử dụng một đoạn thời gian rất dài, nếu muốn rèn luyện năm thần thú cùng tiến thêm một bước dung hợp tồn tại thần bí, sợ là muốn đem trứng chọi đá.
Sau khi bước vào Hóa Thân cảnh, Trần Hạo đã sớm có thể cùng tồn tại thần bí tiến thêm một bước dung hợp. Nhưng không may không có đủ năng lượng chống đỡ, mãi chưa tiến hành. Chính là năm thần thú cũng chưa tiếp tục rèn luyện.
“Giá có thể sẽ thấp chút cũng không có gì. Ít nhất thời gian nhanh chút...”
Nghĩ đến đây, Trần Hạo đem đồ vật thu hồi, liền đi ra khỏi phòng.
Hai canh giờ sau, Trần Hạo thắng lợi trở về, đối với Lôi Long nhiệt tình cùng khẳng khái, thật ra có chút kinh ngạc. Giá ba mươi kiện thượng phẩm linh khí chia đều mỗi kiện ba mươi vạn viên trung phẩm nguyên tinh thạch. Cái giá này lấy ra đi bán đấu giá sợ cũng cao không hơn bao nhiêu. Mà mười kiện thượng phẩm bảo y tổn hại chia đều hai mươi vạn viện trung phẩm nguyên tinh thạch, hai mươi kiện trung phẩm bảo y thì chia đều một vạn viện trung phẩm nguyên tinh thạch. Cái này càng làm cho Trần Hạo cảm thấy ngoài ý muốn. Huống chi Lôi Long còn đem toàn bộ nguyên tinh thạch của Trần Hạo, đều dựa theo tỷ lệ bình thường, đổi thành thượng phẩm nguyên tinh thạch cho hắn. Vụ mua bán này, Trần Hạo có thể khẳng định Lôi Long là lỗ vốn. Ít nhất ở mặt ngoài là như thế.
Nhưng trên thực tế thì...
Lôi Long quả thật đã bỏ vốn gốc, hơn nữa là chưa thông qua bên trên đã trực tiếp đánh nhịp thành giao. Chẳng qua, Trần Hạo cũng không biết, Lôi Long sau khi mua tất cả các thứ Trần Hạo bán cho hắn, lại là còn nguyên cất đi. Hắn muốn chờ đợi thời cơ, đem mấy thứ này bán ra giá vượt xa giá trị của bản thần. Tuy phiêu lưu rất lớn nhưng Lôi Long lại cực tin tưởng sẽ có một ngày như vậy...
Kiến thức kỳ tích hôm nay làm cho hắn lựa chọn tin tưởng Trần Hạo.
“Cộng thêm linh thạch ba mươi thằng cha đó vốn có, lần này đạt được tài phú, tổng cộng cực phẩm nguyên tinh thạch ba trăm tám mươi bảy viên, thượng phẩm nguyên tinh thạch một trăm hai mươi lăm vạn viên, trung phẩm nguyên tinh thạch bốn trăm hai mươi vạn viên, hạ phẩm nguyên tinh thạch một ngàn hai trăm vạn viên, đây tuyệt đối tương đương với tất cả đệ tử của một cái thất phẩm tông môn ba năm tiêu hao. Thời điểm ta đi ra lịch luyện, tông chủ hộc máu cắn răng cũng chỉ mới cho ta mười vạn viên trung phẩm nguyên tinh thạch mà thôi. Hắc hắc..., đó là điển hình của một đêm phất nhanh. Không biết có đủ hay không...”
Nghĩ đến đây, Trần Hạo liền bước vào phòng tu luyện, tâm thần dung nhập đến trong đầu.
“Bây giờ hẳn là đủ rồi chứ?”
“Chỉ tính năng lượng, miễn cưỡng đủ rồi. Nếu là thời điểm đấu giá hội gặp được tài liệu cần, ngươi lại ra tay mà nói, sợ là sẽ không đủ. Chẳng qua, góp đủ tài liệu quan trọng trước. Gặp được, cần ta sẽ nói cho ngươi... Nguyên tinh thạch lấy điều kiện của ngươi rất dễ kiếm. Tài liệu lại chỉ có thể ngộ chứ không thể cầu. Có những thứ sợ là cần ngươi tự mình đi thu thập mới được...” Thanh âm tồn tại thần bí xuất hiện ở trong đầu Trần Hạo.
“Ngươi đến cùng có phải đang lừa dối ta hay không? Thời điểm ban đầu dung hợp cũng không cần nhiều năng lượng như vậy, cũng không cần thứ gì nhỉ?” Nghe được tồn tại thần bí nói, Trần Hạo buồn bực hỏi.
“Ban đầu chỉ là thức tỉnh hai bước dung hợp cấp thấp nhất của ta, tự nhiên không cần cái gì. Nhưng ngươi bước vào Hóa Thân cảnh, một bước dung hợp này trên ý nghĩa thật sự lên một bước. Một khi dung hợp thành công, chỗ tốt mang tới cho ngươi chính là mọi tài phú cũng không đổi được!”
“Vậy đến cùng là chỗ tốt gì? Ngươi ít nhiều lộ ra với ta một chút, nhỉ? Ta thật không dễ dàng kiếm được nhiều nguyên tinh thạch như vậy, cứ như vậy lãng phí...?”
“Lãng phí? Được rồi, vậy ta liền lộ ra với ngươi một chút, mở ra lò luyện đan cấp bậc tiên khí, ngươi cảm thấy lãng phí không? Vô số đan phương ẩn chứa trong đó, chỉ cần ngươi có thể lĩnh ngộ liền có thể cùng ngươi luyện ra linh đan tương ứng, hơn nữa có thể so với cái gọi là cực phẩm linh bảo của thế giới này cũng mạnh hợn gấp trăm lần! Càng làm ngươi ở trong quá trình luyện đan, đối với vận dụng các loại năng lượng đạt được tăng lên. Cái này chỉ là một cái công năng trong đó..., đương nhiên, cái công năng này cần theo thực lực của ngươi tăng cường mới có thể mở ra càng ngày càng mạnh. Nói như vậy, có thể ngươi còn chưa có khái niệm, đưa cái ví dụ với ngươi, ngươi từng dùng Niết Bàn Ðan, trân quý chứ? Ở tu luyện giới nơi này, giá trị mười vạn viên trung phẩm nguyên tinh thạch nhỉ? Ít nhất cần luyện đan sư Tạo Vật cảnh mới có thể luyện thành nhỉ? Nhưng ngươi chỉ cần dung hợp với ta thành công một bước này, ngươi bây giờ chỉ cần có tài liệu, liền có thể luyện chế! Hơn nữa dược hiệu tốt hơn rất nhiều!”
“Ặc... Thực?”
“Đương nhiên là thật!”
“Vậy được, ta tin ngươi rồi!”
“Còn có một điểm nhắc nhở ngươi chút. Hồng trần kiếm đạo truyền thừa xem như truyền thừa không tệ. Ngươi có thể tìm hiểu nhiều chút, tuy nhiên sẽ ảnh hưởng đến tâm cảnh của ngươi, nhưng đối với ngươi về sau tu luyện khẳng định là chuyện tốt.”
“Cái này không cần ngươi nhắc nhở, ta đã ý thức được. Được rồi, cứ như vậy đi.” Trần Hạo nói xong, chặt đứt liên hệ cùng tồn tại thần bí.
Hồng trần kiếm đạo truyền thừa, Trần Hạo ngay từ đầu còn hết sức tìm hiểu, nhưng mỗi lần đều làm hắn tâm thần không yên, tạp niệm chia nhau tới, đủ loại cảm xúc sẽ bỗng dưng đến, loại cảm giác này làm cho người ta sụp đổ. Trần Hạo tình nguyện thừa nhận thống khổ của linh hồn dày vò, cũng không muốn đắm chìm ở trong các loại cảm xúc này. Nhưng bây giờ, theo hiểu biết đối với hồng trần kiếm đạo, lại làm cho Trần Hạo hiểu, mặc dù hắn không phải chủ tu kiếm đạo, thứ này cũng là tồn tại trước mắt có thể tăng lên chiến lực của hắn nhất.
Tính toán xong, lấy ra mười viên thượng phẩm nguyên tinh thạch, Trần Hạo đắm chìm đến trong tu luyện khôi phục.
Trong nháy mắt đã là ngày thứ ba.
Sáng sớm, hai bóng người mặc trường bào màu đen, mang theo đấu lạp màu đen, liền theo dòng người, rời khỏi nhà nghỉ.
Hai người này chính là Trần Hạo và Trần Tuyết, chẳng qua, giờ phút này nhìn từ bề ngoài đã hoàn toàn nhìn không ra là người nào. Hơn nữa hai người đều không vận dụng tâm quyết dung nhập thiên địa vạn vật, chỉ như vậy theo dòng người hướng về thương hội Thúy Yên đi đến. Hơn nữa, không có người nào sẽ chú ý. Bởi vì bây giờ cùng hai người Trần Hạo và Trần Tuyết trang phục giống nhau thật sự là rất nhiều. Hơn nữa rõ ràng đều là hướng về phía đấu giá hội mà đi.
Nhất là ở trên loại đấu giá hội cỡ lớn này, rất nhiều người đều sẽ không bại lộ thân phận chân thật của mình. Cũng chỉ có những người bối cảnh thâm hậu, không sợ bị người ta nhìn chằm chằm, mới có thể gương mặt chân thật xuất hiện.
Tài không lộ ra ngoài là một mặt. Chuyện đấu khí, kết thù trên đấu giá hội càng là chuyện thông thường nhất. Nhất là người đấu giá được bảo vật cường đại, người bị người ta nhìn chằm chằm, hai chuyện rủi ro là hiện tượng rất thường xuyên.
“Mẹ, tới chậm vài ngày, đại chiến oanh oanh liệt liệt, dương uy danh tiên đạo Đông đại lục ta như thế lại bỏ lỡ... Thật không thể tin được Trần Hạo và Trần Tuyết lại cường đại đến cảnh giới như thế! Thi đấu giao lưu tông môn mới qua bao lâu... Quá không thể tưởng tượng.”
“Loại thiên tài này không phải chúng ta có thể cân nhắc. Tông chủ có thể ở lúc hắn rất nhỏ yếu đã coi trọng, cái ánh mắt này thật là lợi hại, ha ha!”
“Phải, chẳng qua Trần Hạo này cũng quá hoa tâm chút, U U của chúng ta còn có Hách Liên Vũ Tử, Đạm Đài Liên của Trích Tinh Môn bọn họ, cũng đã ba người rõ ràng rồi. Bây giờ lại nhiều ra một Trần Tuyết, hơn nữa tựa như so với U U còn mạnh hơn? Cái này đối với Lăng Thiên Tông chúng ta cũng không phải là chuyện gì tốt...”
“Nào có cách gì? Người không phong lưu uổng thiếu niên. Huống chi ngươi chưa từng gặp Trần Tuyết, Trần Tuyết đó sợ là ở bất cứ phương diện nào cũng không kém hơn U U của chúng ta... Ðáng tiếc, U U được đưa tới Vô Cực Tiên Cung. Gần quan được ban lộc...”
“Không có khả năng chứ? Ngươi muốn nói chiến lực thiên phú của Trần Tuyết cái gì vượt qua U U, còn có khả năng. Tướng mạo của U U, nàng cũng có thể so sánh?”
“Con nhím nhìn nàng bản thân còn là vừa trơn vừa bóng đấy. Tuy chỉ là so sánh, nhưng...đấu giá hội lần này nghe nói hai người sẽ xuất hiện. Đến lúc đó ngươi nhìn thấy tự nhiên sẽ biết... Thật hy vọng bọn họ không xuất hiện, con mẹ nó, cốc chủ Bàn Long Cốc của quần đảo Nam Hải thế mà đuổi đến, tìm Trần Hạo cùng Trần Tuyết khắp nơi, xem bộ dạng này nói không chừng sẽ làm ra chuyện gì...”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.