Ngạo Kiếm Lăng Vân

Chương 320: Tinh võ thế gia




Mười mấy ngày trước, Tinh Võ thế gia.
Tinh Võ thế gia ở dãy núi Phạm Đế Á Đại Tuyết Sơn. tuy nhiên cũng không ở bên Đế quốc Lam Nguyệt mà ở Bắc bộ của Đế quốc Tử Xuyên. Dãy núi Phạm Đế Á kéo dài mấy ngàn km. đại bộ phận đều vát ngang Bắc bộ của Đế quốc Tử Xuyên, còn ngọn núi cao nhất của dãy núi Phạm Đế Á Đại Tuyết Sơn chính là giao giới giữa Đế quốc Tử Xuyên và Đế quốc Lam Nguyệt.
Chỗ ở của Liệt gia là trong một di tích thượng cổ nằm kín giữa các dãy núi. có quy mô khổng lồ. Từ trên cao nhìn xuống, đó là những công trình kiến trúc to lớn mầu xám được xây dựng dựa vào núi. Chiếm phạm vi diện tích chừng hơn mười dặm.
'Là siêu cấp thế gia, Tinh Võ thế gia ở trên mảnh đất này đã hơn vạn năm. có hơn mười vạn nhan khẩn. Nói nơi này là một thành thị nhỏ cũng không đủ!
Đến bây giờ. có chi nhánh của Tinh Võ thể gia này đã rời khỏi gia tộc, tiến nhập thế tục giới. không phú thì quý. cũng có chi nhánh khác lại tự lập môn phái. trở thành môn phái nhỏ sinh tồn phụ thuộc vào Liệt gia.
Là con trưởng trong một gia tộc to lớn như vậy. có thể tưởng tượng được ngay thân phận của Liệt Dương cao quý tới mức nào.
Cho nên. có thể quan hệ với Liệt Dương khiến Tạ Hiểu Yên phi thường vừa lòng! Quan trọng hơn là. Liệt Dương rất để ý nàng! Đây chính là thái tử gia của siêu cấp thể gia đó! Không phải là con chó con mèo của mấy thế gia môn phái không được xếp hạng đâu!
Tạ Hiểu Yên có nằm mơ cũng không ngó rằng sự việc tốt đẹp như vậy lại rơi trúng đầu mình. Càng như vậy. nàng lại càng không thể quên được nam nhân đã đem tới cho nàng sự sĩ nhục sâu sắc.
Lăng Tiêu, ta nhất định chắc chắn phải cho ngươi sống không bằng chết! Ta muốn ngươi hối hận. hối hận vì đã làm hết thảy đối với ra. hối hận... vì đã tới thế giới này. Vừa nghĩ tới những chuyện của Lăng Tiêu, trái tim của Tạ Hiểu Yên có cam giác như vạn con kiến cùng cấu xé. Cảm giác này thậm chí khiến nàng muốn nổi điên.
Ngẫm lại. tất cả những chuyện xảy ra hai năm trước đều hiệu lên rõ ràng trước mắt nàng như thể vừa mới hôm qua.
Tạ Hiểu Yêu thông minh sắc sảo. kỳ thật chính nàng cũng hiểu. nguyên nhân của hết thảy mọi việc đều do mình tự tạo ra. Tuy nhiên, nàng không chịu thừa nhận điểm ấy. Nàng hận. hận chính Tạ gia của mình, vì muốn bám lẩy Lăng gia quyền quý. dù biết rõ Lăng Tiêu là một kẻ rác rưởi. vô dụng vẫn liều mạng hứa gả nàng cho Lăng Tiêu. Nếu không, nàng cũng đã không đến Học viện Đế quốc!
Nàng hận phụ thân. Các người đều là người của thế hệ trước, vì sao lại quyết định hòn nhân của ta, tự do của ta. tương lai của ta? Chẳng lẽ chí vì tình bằng hữu của các người thì chúng ta thì không là gì cả.
Nàng hận Lăng Tiêu, rõ ràng là một rên rác rưởi. lại cổ tình biểu hiện tình cảm thắm thiết đối với nàng. Chẳng lẽ ngươi không biết. loại rác rưởi như ngươi không có tư cách nói chuyện tình cảm với ta sao? Rác rưởi nhà công tước không phải là rác sao? Rác rưởi ở hoàng cung... không phải là rác rưởi sao?
Cho nên từ nhỏ đểu lớn, Tạ Hiểu Yên đều sống trong bóng ma đó. Cảm xúc tiêu cực ngập tràn trong nàng. Mỗi ngày nàng chỉ suy nghĩ nhiều nhất, làm sao có thể thoái khỏi Lăng Tiêu, thoát khỏi Lăng gia!
Tuy nhiên, khi lớn dần lên. chuyện khiến nàng sợ hãi đã tới. Phụ thân nói với nàng rằng, đợi sau khi Lăng Tiêu tổ chức lễ thành nhân sẽ tiến hành nghi thức đính hôn cho bọn họ.
Đây không phải điều con muốn! Tạ Hiếu Yên còn nhớ rõ mình đã khóc rưng rức. gào lên về phía phụ thân.
Nhưng phụ thản chỉ lắc đầu. tận tình khuyên bảo nàng: - Yên nhi. con không nên cho rằng Lăng Tiêu là rác rưởi. Cách nhìn của con rất cực đoan. rất hạn hẹp! Phụ thân cũng không có tu vi gì, chỉ là một thương nhân bình thường. Chẳng lẽ phụ thân cũng là rác rưởi? Lăng Tiêu chỉ không thể đại thành trên võ đạo. nhưng với gia thế của hắn. địa vị của phụ thân hắn. thành tựu trong tương lai của hẳn cũng là không thể lường nổi! Đế quốc Tể tướng Constantine đại nhân chẳng phải cũng là người bị Thiên Mạch sao? Nhưng có ai mà không kính ngưỡng lão nhân gia chứ?
Tạ Hiểu Yên làm sao nghe được lời khuyên bảo của phụ thân. Nàng cho rằng. phụ thân của nàng và cả gia tộc của nàng. đều không phải thứ gì tốt đẹp. Tất cả đều là những kẻ tham tiền!
Tướng quân Lắng Thiêu Khiếu trán thủ biên quan đế quốc. quân phí hàng năm là một con số cực kỳ lớn! Mà phụ thân của Tạ Hiểu Yên và Lăng Thiên Khiếu vốn là bạn tốt. nếu có thể kết thành quan hệ thông gia. vậy thân càng thêm thân. Đây quả thực là một cơ hội cực kỳ tốt đối với Tạ gia!
Cũng nhờ đó. Tạ gia có thể vươn lên trở thành quyền quý, đạt tới mức phát triển không thể đo lường nổi.
Nhưng Tạ Hiểu Yêu đều không ủng hộ hết thảy những điều này!
Nàng phải kháng cự. kháng cự hết thảy những điều này. Kháng cự tất cả những ai mà người khác áp đặt cho mình!
Nêu ... Nàng không làm những việc tiếp theo thì có thể nói. Tạ Hiểu Yên là một thiếu nữ đáng được thông cảm. đấu tranh vì tự do và vận mệnh cua mình, điều này không có gì đáng trách.
Đáng tiếc chính là, tên Lăng Tiêu kia lại đối xử với nàng thật quá tốt, khiếu Tạ Hiểu Yên muốn đề xuất hủy bỏ hôn ước nhưng căn bản không thể nói ra. Nàng biết. nếu mình nói ra. chẳng những Tạ gia sẽ không đáp ứng. Lăng gia... lại càng không đáp ứng!
Tạ Hiểu Yên từng có lúc kích động nghĩ. Lăng gia coi trọng chính mình hay coi trọng khuôn mặt xinh đẹp của mình? Nêu không có khuôn mặt này. có phải bọn họ sẽ không muốn mình nữa? Tuy nhiên, ý niệm này ran biếu rất nhanh trong đầu nàng. Là một cô gái. phá hủy dung nhan còn đáng sợ hơn cả hủy diệt tính mạng nàng.
Thấy càng ngày càng gần lễ thành nhân của Lăng Tiêu, Tạ Hiểu Yên càng bị dày vò khốn khổ. bí quá hoa liều. rốt cục xuất ra hạ sách
Nàng cho rằng. chính mình là bị bắt buộc!
Tuy nhiên có một điểm nàng cũng thừa nhận, nếu Lăng Tiêu cũng là thiên tài giống nàng. có thể có thành tựu trong tương lai, có thể được vạn người kính ngưỡng... như vậy gả cho hắn cùng tốt!
Tôm lại một điều: phu quân tương lai của Tạ Hiểu Yên ta nhất định phai là một nam nhân đội trời chân đạp đất!
Nàng đã thành công!
Nàng quần áo không chỉnh, vẻ mặt kinh hoảng chạy ra khỏi ký túc xá của Lăng Tiêu, trong đầu hiện vẻ mặt kinh ngạc của Lăng Tiêu, mà ngoài vẻ kinh ngạc... sự thương tâm lại càng nhiều hơn!
Ngay trong nháy mắt nàng hô lên phi lễ, nàng thấy thần thái nguyên bản tràn ngập trong mắt Lăng Tiêu lập tức biến thành một mảnh tro tàn.
Trong tim Tạ Hiểu Yên cũng hơi giật mình. cũng hơi chút khó sở. Tuy nhiên... cảm xúc chiếm đa số lại là khoái ý vì báo được thù! Loại khoái cảm này khiến nàng thoải mái toàn thân! Tổn thất danh dự thì phải làm thế nào đây.
Nàng là một nữ tử yểu ớt! Nam nhân chẳng phải đều thích bảo hộ nữ tử yếu ớt sao? Ha ha ha! Tất cả các nam sinh thấy tình huống của Tạ Hiểu Yên lúc đó đều đầy căm phẫn chửi Lăng Tiêu ầm ĩ!
Nếu Lăng Tiêu mà không có thân phận, chỉ sợ hôm đó đã có rất nhiều người bu vào đánh chết hắn!
Trong một khắc đó. trong lòng Tạ Hiểu Yên quả thực vô cùng vui sướng. Trong lòng nàng nghĩ: Lăng Tiêu ơi Lăng Tiêu. Ngươi đừng trách ta tuyệt tình như vậy! Muốn trách, hãy trách mình là kẻ rác rưởi, ngươi rất không biết tự lượng sức mình! Như ngươi mà cũng muôn kết hôn với thiếu nữ thiên tài như ta sao? Nằm mơ đi!
Không bao lâu. Tạ Hiểu Yên chợt nghe nói Lăng Tiêu bị Lăng Thiên Khiếu đánh bị thương trong cơn thịnh nộ. Trong lòng Tạ Hiểu Yên lúc ấy quả thực có chút áy náy. tuy nhiên khi so sánh với việc giành được tự do, chút áy náy gợn sóng đó liền biến mất.
Nàng phải đi gặp hắn! Nàng phải dùng tư thái của người chiến thắng để đi gặp hắn. đồng thời cũng là nắm chặt đại nghĩa trong tay mình.
Tạ Hiểu Yên đi. tuy nhiên ánh mắt đó cua Lăng Tiêu lại khiến nàng căm thấy xa lạ. thậm chí có cảm giác sợ hãi! Nàng thậm chí có cảm giác: người này ... không phải Lăng Tiêu! Tạ Hiểu Yên cũng không hiểu tại sao mình lại có cảm giác đó!
Sau đó Lăng Tiêu trở lại trường học. thể hiện ra rất nhiều thứ khiến Tạ Hiểu Yên bỗng nhiên có cảm giác cực kỳ mất mát.
Hắn đánh bại Ổ Lan Thác. thần bí rời khỏi học viện trong một thời gian rất lâu. khi trở về lại trêu chọc Tần Khang là Kiếm Sư bậc sáu.
Trên đường đi tới thảo nguyên Lưỡng Hà ở phía nam lại giải cứu Thượng Quan giáo sư ... tiếp đó lại có tin đồn Lăng Tiêu có Thần kiếm kỹ. tin đồn Lăng Tiêu đã chữa trị được thiên mạch. thành tựu trong tương lai... không thể đo lường nổi.
Tạ Hiểu Yên bắt đầu đố kỵ và sợ hãi!
Nàng nghĩ nát óc cũng không hiểu tại sao Lăng Tiêu lại đột nhiên có những biến hóa lớn như vậy! Hơn nữa. Lăng Tiêu càng xuất sắc thì Tạ Hiểu Yên lại càng sợ hãi. Nàng sợ hãi rốt cục có một ngày. Kế hoạch làm hại Lăng Tiêu của mình sẽ bị lộ. Đến lúc đó. nàng sẽ chẳng biết phải đối xử mọi người như thế nào.
Bởi vì hiện tại, cũng đã có rất nhiều người chỉ trỏ nàng, bởi vì Lăng Tiêu giống như phượng hoàng bất tử, niết bàn tái sinh!
Mà vinh quang đó, lẽ ra Tạ Hiểu Yên nàng cũng có một phần.
Ghen tị và sợ hãi chiếm cứ trái tim Tạ Hiểu Yên. nàng lại nghĩ: nếu Lăng Tiêu đã chết, như vậy hết thảy... có phải xong hết không?
Vừa lúc áy. đệ tử ngoại môn của thế gia môn phái tam lưu là Bách Hoa Môn tới tìm Tạ gia để hợp tác làm ăn. thấy thiên tư của Tạ Hiểu Yên không tồi. ngoại môn đường chủ liền thui làm đồ đệ.
Đổi với các gia tộc thế tục giới thì thể gia ẩn thế đều là những tồn tại cao không thể với tới được. Đừng nói là môn phái tam lưu. cho dù là môn phái không được xếp hạng. vẫn là lực lượng tuyệt đối hùng mạnh ở thế tục giới!
Đương nhiên điều này Tạ gia cầu còn không được. lập tức cực kỳ vui mừng. Nỗi sợ hãi khi trở mặt với Lăng gia liền giảm đi rất nhiều vì có thế gia ẩn thể làm chỗ dựa.
Trong lòng Tạ Hiểu Yên lại có mưu kế mới. Nàng muốn Lăng Tiêu chết!
Chi khi hắn chết. mình mới có thể chân chính an tâm! Hơn nữa. kiểm kỹ của Lăng Tiêu có phải Thần cấp hay không. Tạ Hiểu Yêu không biết. nhưng hiển nhiên không phải là vật phàm!
Vì thế, nàng đã thành công cổ động sư phụ và sư thúc đi giết Lăng Tiêu. Bởi vì Tạ Hiểu Yên biết. đổi với người của thể gia môn phái ẩn thế thì sinh mạng con người thế tục giới chẳng khác gì con kiến! có ai vì dẫm chết một con kiến mà ấy náy bao giờ không?
Tạ Hiểu Yên tuyệt đối không ngờ. con kiên đó. còn có chỗ dựa vững chắc hơn mình quá nhiều! Tạ Hiểu Yên thấy mình đã rất coi trọng Lăng Tiêu. nhưng không ngờ vẫn còn đánh giá sai, chính mình gieo gió rồi lại gặt bão.
Mà lần này, Lăng Tiêu không hề cho nàng chút cơ hội nào! Gia tộc ... Tạ Hiểu Yên thực sự rất quan tâm sao? Không. Lăng Tiêu hắn cũng không cần trả thù Tạ gia! Tạ Hiểu Yên sợ chính là. Nếu Lăng Tiêu điên cuồng trả thù Tạ gia. nàng bị liên lụy là chuyện sớm muộn gì cũng tớ. Tạ gia là một gia lộc lớn như vậy. khẳng định là sẽ không vì một nữ rư như nàng mà đắc tội với đại quý tộc như Lăng gia.
Cho nên, Tạ Hiểu Yên thầm thề phải nhẫn nại, chỉ cần có một chút cơ hội nhỏ bé. Nàng sẽ có thể trở mình.
Điều ngoài dự kiến của Tạ Hiểu Yên nhất chính là không ngờ Lăng Tiêu lại tuyệt tình và lạnh lùng. phế bỏ tu vi toàn thân của nàng.
Tạ Hiểu Yên ảm đạm ly khai Học viện Đế quốc. cũng không trở về gia rộc. Nàng biết, hiện tại mình đã hoàn toàn trở thành trò cười. Cho dù trở về gia rộc. nàng cũng không thể chịu đựng nổi sự châm chọc. trào phúng của các huynh đệ tỷ muội... rằng mình là một thiếu nữ thiên tài.
Bởi vì từ trước chính Tạ Hiểu Yên trào phúng người khác như vậy! Trong gia tộc. vốn không có người nào được nàng coi trọng. có thể tưởng tượng được những người đó khi biết nàng đã đánh mất một con mồi lớn như vậy. lại mất cả tu vi ban thân. họ sẽ trào phúng châm chọc nàng như thế nào.
Cho nên Tạ Hiểu Yên quyết định xa chạy cao bay!
Tới Bách Hoa Môn! Đi tới đó. nếu có thể khỏi phục thực lực bản thân thì tốt, ngược lại. nếu mình nhất định trở hành một phe nhân. như vậy... cho dù hy sinh toàn bộ gia tột Tạ gia. Tạ Hiểu Yên cũng phải truyền được tin tức Lăng Tiêu đã sát hại hai môn nhân ngoại đường của Bách Hoa Môn!
Chì có điều nàng hiện tại đã hoàn toàn thành một nữ tử yếu ớt, muốn tìm tới thế gia ẩn thế như Bách Hoa vốn chính là chuyện nói dễ hơn làm! Tạ Hiểu Yên chỉ nghe nói Bách Hoa Môn ở trong dãy núi Phạm Đế Á ở bắc bộ của Đế quốc Tử Xuyên.
May mắn. nàng vẫn còn khuôn mặt tuyệt mỹ và một tâm trí vượt xa người thường! Đay chính là thứ cuối cùng mà Tạ Hiên Yên có thể dựa vào.
Nàng thừa dịp gia tộc không biết vụ bê bối của mình. đi tới cửa hiệu của Tạ gia ở đế đô. lấy đi rất nhiều tiền bạc. Đổi với thiếu nữ thiên tài Tạ gia này. chút tiền bạc đó quả thực chỉ là chút quà mọn láy lòng.
Sau khi chuẩn bị thỏa đáng. Tạ Hiểu Yên bắt đầu tuyên bố tin tức, tới công hội của kẻ mạo hiểm. tìm người bảo hộ mình đi vào dãy núi Phạm Đế Á. Cứ mỗi người nhận nhiệm vụ hộ tống sẽ được Tạ Hiên Yên trả 5000 kim tệ thù lao. hơn nữa còn được ứng trước một nửa.
Đừng nói là một kẻ mạo hiểm đơn độc. cho dù đối với mạo hiếm đoàn quy mô lớn thì 5000 kim tệ cũng tuyệt đối là một món làm ăn.
Cho nên, Tạ Hiểu Yên rất dễ dàng tìm được một mạo hiểm đoàn hơn 30 người, láy thời gian hạn định là nửa năm. Nêu quá nửa năm mà Tạ Hiểu Yên vẫn muôn thuê bọn họ. như vậy phải cho thêm tiền.
có số tiền lớn treo giải thưởng, chủ nhân lại là cực phẩm mỹ nữ như Tạ Hiểu Yên. tất cả các nam nhân của mạo hiểm đoàn đều vô cùng hưng phấn. Đọc Truyện Kiếm Hiệp
Nhưng không ngờ lộ trình của bọn họ lại vô cùng gian nan! Trong dãy núi Phạm Đế Á. các loại ma thú đủ cấp bậc nhiều vô số kể, tuy rằng đám lính đánh thuê đó đều là những kẻ mạo hiểm già đời, nhưng cũng không có thực lực quá hùng mạnh. Kết quả là sau vài lần liên tiếp gặp nạn. mạo hiểm đoàn hơn 30 người chỉ còn lại mười mấy.
Bọn họ rốt cục ý thức được. đây cũng không phải là một nhiệm vụ dễ nhằn. May mắn là mấy người đố cũng rất tử tế, tuy rằng quyết định không tiếp tục nhiệm vụ nhưng cũng không có hành động gì gây rối Tạ Hiểu Yên. hơn nữa còn khuyên nhủ nàng theo chân bọn họ trở lại. đồng thời cũng không thu tiền của nàng.
Tạ Hiểu Yên sao đồng ý trở về? Đối với nàng. đây đã là thế đập nồi dìm thuyền. Nếu không thể thành công. như vậy ... Nàng thà rằng chôn thây giữa dãy núi mênh mông này chứ không chịu trở về để người chỉ trỏ! Nàng chưa bao giờ nghĩ tới một việc. lúc trước nàng gây tồn thương cho Lăng Tiêu. khi đó Lăng Tiêu có bị người chỉ trỏ hay không?
Cuối cùng. những kẻ mạo hiểm kia không còn cách nào khác, đành rời khỏi dãy núi Phạm Đế Á. Tuy nhiên cũng có hai kẻ mạo hiểm vì yêu thích Tạ Hiểu Yên, lại được Tạ Hiểu Yên ngầm gợi ý, nên không rời đi.
Cứ như vậy. bọn họ tiếp tục tìm kiếm địa chỉ của Bách Hoa Môn ở trong những ngọn núi thuộc Bắc bộ của Đế quốc Tử Xuyên.
Trong quá trình này, bọn họ đã gặp không ít mạo hiểm đoàn. Nghe được rất nhiều chuyện xảy ra ở Đế quốc Lam Nguyệt bên kia, trong đó đề tài hấp dẫn nhất - Lăng Tiêu.
Nguyên bản là người bị Thiên Mạch. hiện giờ là Lĩnh chủ đại nhân thành Penzias. Lăng Tiêu tử tước ... Lăng Tiêu hầu tước!
Sau đó, Tạ Hiểu Yên lại nghe nói. thực lực của Lăng Tiêu tiến triển cực nhanh, thành Penzias ở phía nam Đế quốc Lam Nguyệt đã hoàn toàn trở thành lãnh địa cua hắn...
Mỗi khi nghe nói tới tin tức như vậy, Tạ Hiểu Yên đều trầm mặc không nói, không ai biết nàng đang suy nghĩ gì.
Đương nhiên, nơi rừng sâu núi thẳm không người cư trú thế này, không thể cam đoan những người mà họ gặp đều là hạng người thiện lương! Tạ Hiểu Yên trời sinh quốc sắc thiên hương, cho dù nàng đã tận lực che dấu dung nhan kiều diễm của mình. vẫn không thể tránh khỏi gặp những kẻ có tâm tư xẩn xa.
Hai kẻ "thủ hộ kỵ sĩ" bị người ta chém chết. Tạ Hiểu Yên đang do dự, có nên dùng mỹ nhân kể khiến đổi phương tự giết lẫn nhau hay không...
Một người như thần từ trên trời giáng xuống.
Thậm chí không đợi những người đó cầu xin tha thứ, Tạ Hiểu Yên chỉ thấy một đạo kiếm quang, toàn bộ thế giới lại trở về thanh tịnh.
Sau đó, một nam nhân diện mạo cực kỳ anh tuấn trẻ tuổi. đỡ Tạ Hiểu Yên đang ngã đúng lên. Ngay trong tích tắc ánh mắt hai người đối nhau. Tạ Hiểu Yên nhạy bén nắm bắt được sự kinh ngạc. chấn động rong lòng đối phương.
Đúng vậy. Tạ Hiểu Yên là nữ nhân xinh đẹp trời sinh. Mọi người ai cũng thích những gì đẹp đẽ. nam nhan thích mỹ nữ. nữ nhân cũng thích nam nhan anh tuấn. đây là chuyện rất bình thường.
Mà trong nháy mắt này. Tạ Hiểu Yên lại tính toán được rất nhiều chuyện.
Người này ... còn giá trị hơn cả Bách Hoa Môn!
Tạ Hiểu Yên tuy rằng không phải là quý tộc xuất thân. nhưng Tạ gia cũng là nhà giầu có. bản lĩnh quan sát con người tự nhiên là khá lợi hại. Người trẻ tuổi này bề ngoài bình thản. nhưng chắc chắn là kẻ kiêu căng.
Hơn nữa thực lực cua hẳn ... khiến Tạ Hiểu Yên mê say!
Cho nên. Tạ Hiểu Yên biến hóa nhánh chóng, biến thành một vật hi sinh của gia tộc. một nữ tử ham muốn tự do. Kể từ đó. người trẻ tuổi này lại càng ngưỡng mộ nàng. không chút do dự mang nàng về gia tộc.
Hơn nữa nhất cử nhất động đều rất giữ quy củ. không có nửa điểm vượt rào. Theo thời gian dài ở trong gia tộc Liệt gia. Tạ Hiểu Yên mới biết gia tộc này không những là thể gia ẩn thế. hơn nữa còn là loại hùng mạnh. quyền lực nhất trong số các thế gia ẩn thế... Siêu cấp thế gia!
Tạ Hiểu Yên quả thực có cảm giác bị một cái bánh lớn từ trên trời rơi xuống gây choáng. Bởi vì nam nhan trẻ tuổi cứu nàng, yêu thương nàng. không những là người của siêu cấp thế gia. hơn nữa còn là trưởng tôn của gia tộc.
Nói cách khác. người có tên là Liệt Dương này sẽ là ứng cử viên đầu tiên cho vị trí gia chủ tương lai!
Hơn nữa. hắn còn rất ưu tú! Tuổi còn trẻ. không ngờ đã có thực lực Kiếm Tông bậc sáu! Trời ơi. đây là thực lực thế nào? Nghi lại trước kia có thực lực Kiếm Sư bậc sáu đã được xưng là thiếu nữ thiên tài! Vậy mà mới chỉ hơn hai mươi tuổi. không ngờ đã trở thành Kiếm Tông. Chỉ còn cách cảnh giới Kiếm Hoàng một chút mà thôi!
So sánh với Lăng Tiêu quả thực chỉ như đom đóm so với trăng rằm, quá buồn cười và đáng thương.
Sự sảng khoái trong lòng Tạ Hiểu Yên quả thực không lời đủ để diễn tả. phú quý mà không về quê cũ thì chẳng khác gì áo gấm đi đêm! Một ngày nào đó. Tạ Hiểu Yên nàng sẽ trở thành người cao hơn những người khác!
Mà Lăng Tiêu. vừa nghĩ tới cái tên này, Tạ Hiểu Yên liền hận không thể tự tay giết chết hắn!
Nhưng nàng không thể biểu hiện vẻ hung bạo của mình trước mặt nam nhân kia. nàng cũng rất hiểu tâm tư nam nhân. Đừng nghĩ rằng một kẻ bề ngoài nói rộng lượng, trên thực tế. ở phương diện nam nữ. có lẽ còn hẹp hòi hơn bất cứ ai.
Cho nên, Tạ Hiểu Yên giả vờ trong lúc vô ý, tiết lộ người ca ca thanh mai trúc mã mà nàng nhung nhớ. Trong mắt Liệt Dương, Tạ Hiểu Yên là một kỳ nữ! Nàng không có thực lực nhưng lại có gan theo đuổi cuộc sổng của mình! Mà mỗi khi Tạ Hiểu Yên nhắc tới người ca ca thanh mai trúc mã đó. Liệt Dương rất đau khổ. Tuy nhiên hắn không hề biểu lộ sự đau khổ đó cho Tạ Hiểu Yên biết. trước mặt Tạ Hiểu Yên vẫn là một quân tử khiêm tốn lịch sự.
Cho nên. y chỉ có thể điên cuồng trút giận sau lưng nàng.
Khó khăn lắm Liệt Dương mới tìm được cơ hội. vốn những người thuộc siêu cấp thế gia như bọn họ không có hứng thú tham gia giao lưu thịnh hội của các môn phái. Tinh Võ thế gia căn bản là không thiếu kiếm kỹ và công pháp. Liệt gia không hề có hứng thú giao lưu với những gia tộc, môn phái khác. Nếu bọn họ thích, sẽ có vô số thế gia môn phái cùng tới nịnh bợ!
Tuy nhiên. Liệt Dương lại rất muốn đi thế tục giới. xem nam nhân kia rốt cục có gì kỳ lạ mà khiến ý trung nhân của mình nhớ mãi không quên. Tin rằng nếu mình tình cờ mang tin tức người đó chết trở về, có lẽ trái tim của Tiểu Yên... sẽ vĩnh viễn chuyển sang người mới.
Không thể không nói. tâm tư của hai người này đều đi tới cùng một chỗ. cũng không cần biết là ai tính kế ai.
Tuy nhiên Liệt Dương không ngờ. kẻ mà mình phái đi. Liệt Phong... không ngờ... thất bại!
Điểm thần kỳ nhất của Liệt gia chính là. người vượt qua cảnh giới Kiếm Tông đều có một khối bản mạng thủy tinh! Mà công nghệ chế tác bản mạng thủy tinh này cũng là do Liệt gia di truyền từ thời thượng cổ tới giờ. Bản mạng thủy Tinh vô cùng thần kỳ. Bình thường, khối bản mạng thủy tinh đó đều đặt ở trọng địa của gia tộc. có người chuyên môn bao quản.
Bản mạng thủy tinh của Liệt Phong đã vỡ!
Một Kiếm Hoàng bậc năm ngã xuống, khiến toàn bộ Liệt gia đều chấn động!
Không có biện pháp. Liệt Dương chỉ còn cách nói ra tình hình thực tế. Còn chưa đợi những lão già có thực lực mạnh mẽ của Liệt gia nghĩ được cách xử phạt Liệt Dương, lại một tin tức kinh người truyền đến... Một gã Kiếm Tôn. chín tên Kiếm Hoàng của Chiết gia, toàn bộ đều chết trong Penzias tân thành ở phía nam Đế quốc Lam Nguyệt!
Tin tức này vừa tới; toàn bộ Liệt gia đều kinh sợ!
Một gia tộc có thực lực hùng mạnh như vậy xuất hiện ở thế tục giới từ khi nào vậy?
Liệt Dương thích Tạ Hiểu Yên. nhưng không phải thằng ngốc. Chuyện đã xảy ra thế này. Nếu Y không điều tra chi tiết một chút về Lăng Tiêu, vậy y không xứng là người nối nghiệp của một siêu cấp thế gia.
Khi thu được kết luận. Liệt Dương vừa thương tâm lại vừa phẫn nộ. Tiểu Yên muội trắng trong như nước không ngờ lại lừa mình.
Liệt Dương hạ quyết tâm. phải tìm Tạ Hiểu Yên để hỏi rõ ràng!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.