Nga Mỵ

Chương 298: Trèo Lên Tháp




Trên đường đi tới Tấn Bảo tông, Chu Chu không nhịn được mà hỏi Cơ U Cốc: “Nhị sư huynh, sao huynh lại biết vật trên tay Lâm Tử Mặc có quỷ khí?”

Cơ U Cốc cười nói: “Ta không phải là thần tiên, làm sao có thể đoán được hắn có vật như vậy, nhưng dựa vào tình cảnh và tính tình của hắn, đến cuối cùng phát hiện không chiến thắng được, vô cùng có khả năng được ăn cả ngã về không, làm ra chút chuyện điên cuồng, cho nên ta mới nói mọi người chuẩn bị tiên khí và pháp bảo phòng thân sẵn sàng, nếu phát hiện không ổn trước tiên phải bảo vệ tính mạng là quan trọng nhất.”

Đề Thiện Thượng hừ nói: “Tiểu tử này không chịu nổi thua như thế?” Hắn đối với hành động của Lâm Tử Mặc công khai vi phạm qui định thi đấu lôi đài vận dụng quỷ khí pháp bảo cao cấp để đối phó Doãn Tử Chương vẫn canh cánh ở trong lòng.

Nếu không phải là bọn họ lúc trước vận khí tốt được vài món tiên khí, hơn nữa được Cơ U Cốc nhắc nhở thời khắc phòng bị, đổi lại là người khác, sớm đã chết mười tám lần rồi, cái gì mà tông môn nhất lưu, đi ra toàn người thật vô sỉ!

Vẻ mặt Cơ U Cốc có chút đen tối không rõ : ” quả thật hắn không thể thua, nếu thua đối với hắn ta mà nói…,hắn cố gắng nhiều năm như vậy lấy được hết thảy liền thoáng một cái mất hết…..”

“Ngươi nói như ngươi thật sự hiểu rõ hắn ta vậy.” Đề Thiện Thượng hừ nói.

Cơ U Cốc mắt lóe lóe, tựa hồ như không muốn tiếp tục đề tài này , lâm vào điều tức tựa vào vách xe nhắm mắt dưỡng thần.

Nhị sư huynh giống như có bí mật nha! Chu Chu bỗng nhiên nghĩ đến, Đại sư huynh và Nhị sư huynh cho tới bây giờ dường như chưa từng nhắc đến người nhà cũng như lai lịch, nghe nói Đại sư huynh mấy tuổi đã được thu vào môn hạ của Đại sư phụ, không nhớ được người nhà mình cũng không có gì kỳ quái, nhưng hình như Nhị sư huynh mười ba mười bốn tổi mới bái nhập sư môn…. Có điều những điều này Nhị sư huynh không nói nàng cũng không lên bát quái.

Hướng Triện Thiên ở Tấn Bảo tông rất có địa vị, hơn nữa có hai vị Đạo Quân Tận Thiện, Nhân Thiện cố ý công đạo, mấy người phái Thánh Trí được chiêu đãi không hề kém so với Chiêu Thái tông.

Đợi Bảo Pháp Hổ, Cơ U Cốc cùng với Thạch Ánh Lục khỏi hẳn, vừa vặn chính là lúc Vũ Thần tháp tụ hội mỗi năm một lần, Hướng Triện Thiên nghe lệnh mới sáng sớm liền đến đây mời mấy người cùng đi.

“Ngày tụ hội đăng tháp, Đấu Pháp đường của chúng ta cũng mở ra một ván cược, nhìn xem đệ tử của môn phái nào chiếm được vị trí cao nhất cũng như ở lại lâu nhất, năm nay phái Thánh Trí các ngươi lại ở trong hàng ngũ đầu bài. Mấy vị lão đại cũng hại…lão tử thua tiền nữa, nếu không lão tử thua sạch sẽ cũng sẽ tìm cách đánh cướp lên đại gia mấy người!” Tiếu Thủ vỗ bả vai Đề Thiện Thượng nói.

” Kia cũng phải xem các ngươi mua người nào thắng.” Đề Thiện Thường ghé sát vào nói.

Hướng Triện Thiên cười nói: “Đương nhiên là mua các ngươi thắng, lần trước may mà ta không quá mạnh tay. Nếu không thì đã chết thảm.”

“Cái kia…. Đánh nhỏ thua nhỏ, đánh lớn thua lớn. Các huynh vẫn không nên đánh cược quá lớn.” Chu Chu nhút nhát đề nghị, bọn họ đánh cược lớn, sư huynh sư tỷ nhà mình lại càng nhiều áp lực, vạn nhất hại bọn họ thua hết lại liên thủ đến cướp bóc thì bọn họ làm sao bây giờ?

Kim Trượng Hồ cười ha ha nói: “Chu Chu sư muội cứ yên tâm đi. Doãn huynh đệ gánh được cả Vô Thanh Kinh Lôi, chúng ta rất tin tưởng hắn. ”

Vũ Thần tháp ở trong hoàng cung nằm ngay vị trí trung tâm. Hàng năm vào ngày này tháp được mở ra, các tu sĩ được tự do trèo lên tháp, tu sĩ ở nước khác phải nhận được lời mời của tam đại tông môn mới được tiến vào tháp.

Quầy hàng của Đấu Pháp đường được bố trí ở vị trí bắt mắt nhất của quảng trường, chia làm hai tổ, tổ Trúc Cơ cùng tổ Kết Đan tiếp nhận đăng kí, lấy môn phái làm đơn vị, tu sĩ của môn phái nào hợp tác với nhau lên được tầng cao nhất, thời gian trụ lại được dài nhất sẽ thắng lợi, trừ phi Tán tu có danh tiếng thật lớn, nếu không cũng không có địa vị ở đây, qua nhiều năm như vậy. Tán tu đạt được thắng lợi được hình dung như Lông Phượng và Sừng Lân vậy, thật sự rất hiếm thấy.

Chu Chu và Đề Thiện Thượng quan tâm nhất là tỉ lệ đánh cược, nhìn lướt qua vài lần liền thất vọng, tỉ lệ đặt cược mua phái Thánh Trí thắng chỉ có một trên một trăm hai mươi lần, nói cách khác, đặt cược một vạn miếng linh thạch , chỉ có thể kiếm được năm trăm miếng linh thạch.

Xem ra lần trước phái Thánh Trí và Chiêu Thái tông tỷ thí thắng lợi, trực tiếp đưa lòng tin của mọi người đối với Thánh Trí phái tăng vọt.

Đề Thiện Thượng một bên u buồn, một bên vẫn đưa tiền đặt cược cho người trong nhà thắng.

“Chân muỗi có nhỏ cũng có thịt!” Đề Thiện Thượng nhe răng trợn mắt nói.

“Nhưng chỉ vì một chút linh thạch mà mạo hiểm như vậy, thật không đáng giá……” Chu Chu do dự.

“Có lão Tứ cái tên biến thái ở đây, muội yên tâm đi! Nếu đệ ấy dám làm mất vốn liếng để lão tử lấy lão bà, lão tử cũng làm cho đệ không lấy được lão bà! Tiểu sư muội, muội nhanh nhanh lấy linh thạch hết ra đây đặt cược!” Đề Thiện Thượng hung ác nói.

“A?” mặc dù Chu Chu tin Doãn Tử Chương, nhưng xem một chút thế trận này ít cũng phải hàng ngàn tu sĩ ….. Ai biết có thể hay không có cao nhân bên trong .

“Nhanh lên nhanh lên! Nếu như lão Tứ dám thua, cũng phải theo lão tử nghèo rớt mùng tơi. Tiểu sư muội, đến lúc đó muội cũng không gả cho người nghèo như vậy đi?” Đề Thiện Thượng hừ hừ nói.

Như vậy cũng được? ! Chu Chu hết chỗ nói rồi, nhưng vẫn cắn răng một cái nghe lời lấy hết linh thạch trong người ra đánh cược.

Đánh cược xong, Chu Chu chợt nhớ tới một vấn đề, hướng Tiếu Thủ nói: “Tại sao không có tổ Nguyên Anh vậy? Chẳng lẽ tu sĩ Nguyên Anh kì không tham gia tụ hội đăng tháp?”

” tu sĩ Nguyên Anh kỳ nước ta có thể tùy ý lên tháp, sẽ không tham gia náo nhiệt ở đây.”Thái độ của Tiếu Thủ đối với Chu Chu và Thạch Ánh Lục so với mấy người Đề Thiện Thượng lại càng lấy lòng hơn.

Người trước luyện được đan nấu được cơm, người sau tu vi xuất chúng xinh đẹp động lòng người, Tấn Bảo tông và Tế lập tông không biết có bao nhiêu người hâm mộ vì mấy người Phái Thánh Trí có tiểu sư muội như vậy.

Sư muội nhà bọn họ điều kiện kém một chút một lòng chỉ nghĩ làm sao lấy lòng nịnh bợ những tu sĩ cao cấp, điều kiện tốt chút ít thì kiêu ngạo giống như hận không để nam nhân khắp thiên hạ đều quỳ trên mặt đất van xin được lọt vào mắt xanh của các nàng, so cùng với hai tiểu sư muội của người ta, thật khiến cho người khác phải buồn bực .

Bảo Pháp Hổ nhìn tòa Thạch tháp khổng lồ cao vút trong mây, không nhịn được hỏi: ” Người chiến thắng Tụ hội đăng tháp năm trước cũng là người nằm trong Tam đại tông môn hay sao?”

Hướng Triện Thiên hàm súc nói: ” Đa số, trong đó lấy Chiêu Thái tông chiếm đa số……”

Đang nói thì người của Chiêu Thái tông đã đến, trong đó cũng có nhiều người quen mắt, bao gồm cả cái tên tu sĩ Kết Đan kỳ trước kia bị Tiểu Trư đốt đi hai cái chân, hai chân của hắn đã được phục hồi như trước, nhưng tạm thời không lưu loát cho lắm, ngồi trên kiệu mềm được hai đệ tử mang đến đây, hắn xa xa nhìn thấy Tiểu Trư trên tay Chu Chu con ngươi không nhịn được co rụt lại, lập tức phân phó người vác kiệu cách xa chỗ nàng đứng.

Bộ Tử Lương, Bạch Tài Giai, Ổ Quy, Vương Bá cũng thấy tới nhưng không thấy Lâm Tử Mặc, mà bốn người đánh giá phái Thánh Trí bên này, vẻ mặt lại càng phức tạp, trên người bọn họ không có ngạo khí như dĩ vãng, trầm mặc đứng trong hàng ngũ đệ tử của Chiêu Thái tông, hiển nhiên thất bại trước đó đã đả kích họ tương đối trầm trọng.

” Cách đây năm năm cũng là Lâm Tử Mặc đại biểu cho Chiêu Thái tông ở tổ Kết Đan dạt được giải quán quân…..”Hướng Triện Thiên nhìn về phương hướng Chiêu Thái tông, cảm khái nói.

Hắn thay Lâm Tử Mặc cảm thấy thật đáng tiếc, hắn cùng với Tiếu Thủ và Lâm Tử Mặc biết nhau đã nhiều năm, mặc dù không có nhiều tình cảm, nhưng đối tu vi và thực lực của Lâm Tử Mặc vẫn tương đối khâm phục, lại không nghĩ ra hắn ta vì muốn thắng mà làm ra hành động như vậy.

Vũ Thần tháp từng chứng kiến vô số thiên tài quật khởi, Lâm Tử Mặc là một trong số đó, Doãn Tử Chương không biết có phải hay không là người kế tiếp……….


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.