Nga Mỵ

Chương 252: Có Khách Phương Xa Đến Thăm




Chu Chu quả thật vô cùng hối hận, nàng vốn không nên đem hết linh thạch mà Huyễn Mị yêu hồ tặng phân phát cho các sư huynh sư tỷ, khiến hiện tại họ vô thanh vô tức xuất hiện giễu cợt nàng và Doãn Tử Chương.

Đề Thiện Thượng liếc thấy ánh nhìn ai oán của Chu Chu, cũng không hề có cảm giác áy náy, mà còn tỏ vẻ vô cùng đắc ý, nói: “Lão tử không biết ngoại trừ tu luyện lão Tứ còn có một mặt hiền lương thục đức như vậy nha! Oa ha ha ha ha!”

Doãn Tử Chương trầm mặt, nói: “Chu Chu, nghe nói điều chế Hóa Thanh đan thì số lượng thành đan rất thấp, một lần có thể luyện ra hai khỏa là không tệ rồi, Đại sư huynh sẽ không tranh giành với các sư đệ sư muội đâu, phần của huynh ấy tạm gác lại để sau này gom góp đủ linh dược sẽ khai lô luyện sau.”

“Không được! Tiểu sư muội, muội đừng nghe Lão Tứ nói lung tung! Lão tử rất có lòng tin với muội, muội luyện chế một lò ít nhất có thể thành đan mười viên tám viên đúng không! Lão Tứ không nấu cơm, ta sẽ nấu cho muội là được!” Đề Thiện Thượng chạy đến bên cạnh Chu Chu, trơ trẽn nói.

Chu Chu cảm thấy tức giận với loại người thần kinh thô này thật sự là lãng phí khí lực, nàng mà ăn cơm Đại sư huynh làm ra chắc chắn sẽ bị độc chết, cuối cùng cũng không thể không ủy ủy khuất khuất thu thập linh dược đến động phủ của sư phụ bắt đầu luyện đan.

Việc nàng khai lô luyện chế Hóa Thanh đan gần như không có người nào biết, vậy nên cũng chỉ có thể Doãn Tử Chương đi theo bên cạnh nàng.

Quá trình luyện đan quả thật vô cùng thuận lợi, tiêu tốn ba ngày luyện chế ra một lò bảy viên Hóa Thanh đan, tỷ lệ thành đan lên tới 70% tuyệt đối ngạo thị cả đại lục Tấn Tiềm, thật ra nếu không phải nàng muốn thêm vào Tam Thanh linh châu quả thì tỷ lệ thành đan còn có thể cao hơn nữa.

Trong ba ngày này, cuối cùng Doãn Tử Chương cũng phải đầu hàng trước sự nhõng nhẽo của Chu Chu, phải vào bếp nấu hai chén mì cho nàng, đối với Chu Chu chuyện này còn khiến nàng vui hơn cả việc luyện được thêm hai viên Hóa Thanh đan so với dự kiến.

Đề Thiện Thượng, Cơ U Cốc cùng với Thạch Ánh Lục mỗi người được phân một viên Hóa Thanh đan thương phẩm. Ba người họ đều có tư chất tốt, có được những vật phẩm trân quý trợ giúp tu luyện như Băng quý linh thạch hay Trường Sinh Tiên Hỏa, không những thế còn được yêu hồ cho thể nghiệm trước tư vị bị tâm ma quấy nhiễu, có thể nói chỉ cần bọn họ tu luyện tới cảnh giới Trúc cơ kỳ viên mãn là có thể ngay lập tức bước vào Kết Đan kỳ.

Chu Chu làm xong chuyện này cũng coi như hoàn thành một phần tâm nguyện. Một tháng sau khi nàng luyện thành Hóa Thanh đan, phái Thánh Trí đón tiếp một vị khách quý, hơn nữa bọn hắn còn chỉ đích danh muốn gặp mặt nàng, Phù Ngọc liền phái người đón nàng đến núi Tuệ Lữ.

“Khách là ai vậy?” Chu Chu kỳ quái hỏi đệ tử được phái đến đón nàng. Khu vực Tây Nam có không ít người tò mò về nàng, nhưng vì suy nghĩ cho sự an toàn của nàng, bình thường Phù Ngọc cũng không dễ dàng để nàng ra gặp người ngoài.

Đệ tử đó mỉm cười, nói: “Là sứ giả của Tây phương ngũ quốc cùng với khách nhân của Chiêu Thái tông, Tấn Bảo tông và Tế Lập tông, họ gặp nhau trên đường nên đồng thới đến đây.”

Sứ giả Tây phương ngũ quốc tới tìm nàng chín phần là để xin nàng luyện đan. Năm nay nàng cũng chưa luyện đan cho Tây phương ngũ quốc, mà linh thạch cung phụng của họ cũng đã được Tấn Bảo ông chuyển giao cho nàng rồi, vậy nên việc bọn họ đến đây thúc giục cũng không có gì kỳ quái.

Tấn Bảo tông thường xuyên qua lại với nàng, Tế Lập tông cũng có giao tình với phái Thánh Trí, Đại sư huynh của bọn hắn cũng thường xuyên đến Đấu Pháp đường tìm người luận bàn, bọn họ đến cũng không kỳ quái.

Nhưng nàng chưa từng tiếp xúc với người Chiêu Thái tông, bọn họ đột nhiên tới tìm nàng để làm gì cơ chứ?

Chu Chu bỗng nhiên nhớ đến kẻ thù của Doãn Tử Chương, Vũ quốc Lâm gia, quan hệ tương đối mật thiết với Chiêu Thái tông, gia chủ Lâm gia hình như là một trong những trưởng lão của Chiêu Thái Tông? Nhất thời nàng không có ấn tượng tốt với Chiêu Thái tông.

Chính điện núi Tuệ Lữ, Phù Ngọc cùng trưởng lão Lưu Nguyên Đồng chưởng phong núi Thái Trúc và trưởng lão Bảo Pháp Hổ chưởng phong của núi Ngẫu Nguyên đang nói chuyện với mấy vị khách quý. Tây phương ngũ quốc đã chính thức kết minh cùng Vũ quốc, thực quyền của Vũ quốc thuộc về Tấn Bảo tông và tam đại tông môn, mọi người hiện tại đều là đồng minh, không khí nói chuyện cũng thật hài hòa.

Sứ giả Tấn Bảo Tông là Cầu Bảo Dương, Tế Lập tông là Liễu Đại trong Liễu thị tam anh, Tây phương ngũ quốc phái tới Đại trưởng lão Bao Nhàn của hoàng thất Tích quốc, là một tu sĩ Kết Đan, đồng thời cũng là một Luyện Khí sư ngũ phẩm, Chu Chu từng gặp hắn tại tiệc ăn mừng ở Tích quốc, cũng coi như quen biết, Chiêu Thái tông cũng phái tới một tu sĩ Kết Đan kỳ, là một người trung niên gầy ngom ốm yếu, tên là Bố Thì Khoát.

Bao Nhàn đến đây đúng là muốn mời Chu Chu luyện đan. Bố Thì Khoát đến đây, một là vì hộ tống Bao Nhàn, hai là muốn nhân cơ hội này tiếp xúc một chút với thế lực lớn nhất khu vực Tây Nam.

Chiêu Thái tông cũng tính mở rộng đến khu vực Tây Nam, tất nhiên là muốn thăm hỏi lôi kéo làm quen với thế lực lớn nhất tại đây.

Về phần muốn gặp Chu Chu, cũng là có liên quan đến kế hoạch bí mật của Tam đại tông môn. Bọn họ vốn muốn gặp Trịnh Quyền, nhưng hiện tại Trịnh Quyền bế quan không thể gặp, nên họ lui một bước, xin được gặp đệ tử của ông.

Chu Chu vừa xuất hiện, những người khác thì thôi, Bố Thì Khoát thì tỏ vẻ thất vọng rõ ràng.

Hắn liếc thấy thái độ nhiệt tình của Bao Nhàn và Cầu Bảo Dương đối vối Chu Chu, trước khi đến hắn cũng từng nghe Bao Nhàn nói về những sự tích vinh quang của Chu Chu, nhưng một tiểu cô nương không có pháp lực, có thể sống quá bảy mươi tuổi hay không cũng là một vấn đề, bản lãnh có lớn hơn nữa thì có thể giữ được mấy năm? Không có pháp lực trong người, chỉ dựa vào một con linh thú, thì dù có may mắn đến thế nào đi nữa, cũng sao có thể luyện chế được linh đan thánh phẩm.

Trịnh Quyền lại thu một đệ tử đoản mệnh như vậy, thật sự là không khôn ngoan.

Nhưng dù sao hắn cũng sống mấy trăm năm không uổng, cũng không dễ dàng để lộ thành kiến của mình, cho nên ngoài mặt hắn vẫn cười híp mắt khách khí nói một hai câu với Chu Chu.

Bao Nhàn có việc muốn cầu mà đến, thấy ở đây không có người ngoài, cho nên liền nói luôn vào vấn đề chính: “Chu trưởng lão, lão phu lần này đến đây là chịu sự ủy thác của Liên minh ngũ quốc, muốn mời trưởng lão hỗ trợ luyện chế một vốc Hóa Thanh đan…”

Chu Chu vừa nghe lời này, ánh mắt không tự chủ được liền liếc Cầu Bảo Dương, chuyện nàng có thể luyện chế Hóa Thanh đan, chỉ sợ cũng chỉ có người này tin chắc!

Cầu Bảo Dương rất vô tội nhìn lại nàng, hắn quả thật chưa từng nói qua chuyện này trước mặt bất kỳ ai a!

Bao Nhàn thấy bọn họ trao đổi ánh mắt, đoán được ý nghĩ của Chu Chu, vội vàng giải thích: “Chuyện này không liên quan đến Cầu tiểu hữu, trước đây chúng ta ủy thác Tụ Bảo lâu tìm kiếm linh dược dùng để luyện chế Hóa Thanh đan, trong đó có Thất Tâm Bách Nhụy Thảo, Tụ Bảo lâu từng nói trong tổng bộ còn có một gốc, có thể mang đến cho chúng ta, nhưng sau đó lại nói tại chi nhánh Phần thành có khách nhân cần gấp, nên đã mang vị linh dược này đi, còn có vài vị linh dược khác dùng để luyện chế Hóa Thanh đan cũng vậy. Chúng ta nghĩ Trịnh đại sư đã bế quan, vậy người luyện chế đan dược này chỉ có thể là Chu trưởng lão.”

Bố Thì Khoát ngồi nghe, con ngươi gần như rớt khỏi hốc mắt, tiểu cô nương này tuổi còn không tới hai mươi, còn là người phàm, vậy mà có thể luyện chế Hóa Thanh đan ngũ phẩm!?

Chiêu Thái tông cũng có cung phụng Luyện Đan Sư, trong đó có một vị thậm chí đã tấn nhập lục phẩm, nhưng cũng không dám tùy tiện luyện chế Hóa Thanh đan, Hóa Thanh đan bọn họ dùng trong tông môn cũng phải mua của Đan quốc với giá cao.

Chu chu đang do dự, sợ đáp ứng sẽ chọc phải ra phiền toái thì Doãn Tử Chương nghe tin chạy đến.

Hắn vừa đi vào chính điện, những người khác rất bình tĩnh, nhưng Bố Thì Khoát lại cả kinh nhảy dựng lên, thất thanh nói: “Tam thiếu gia? Sao người lại ở đây?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.