Nam Chính, Các Người Có Thể Lĩnh Cơm Hộp Ra Về

Chương 142:




Trận thi đấu võ đài để tuyển chọn môn đồ khi này đã diễn ra nửa chừng, và chỉ còn một trận cuối cùng là đến chung kết.
Long Quân Dao trà trộn vào giữa đám người đông nghịt tụ hợp lại để xem trận đấu.
Đứng giữa một rừng người, Long Quân Dao khiêm tốn đứng tại chỗ cố làm giảm mức độ tồn tại của bản thân xuống mức thấp nhất.
Cô cứ như thế trầm lặng nhìn hai người đứng trên võ đài đang đánh nhau không ngừng nghỉ.
Hai người trên võ đài cuối cùng cũng phân thắng bại và chuẩn bị bước vào trận chung kết.
Trước khi trận chung kết diễn ra thì mọi người được nghỉ ngơi một lúc để hồi sức.
Thời gian nghỉ ngơi rất nhanh đã trôi qua, bây giờ là trận đấu chung kết giữa hai thí sinh có tiềm năng nhất chính thức diễn ra.
Trận đánh cuối cùng lúc nào cũng là trận căng thẳng nhất, đáng xem nhất.
Hai người trên võ đài tung hết sức mạnh mà đánh nhau, sức mạnh của ấn ký không ngừng phát động, ánh sáng màu vàng nhàn nhạt của kim ấn không ngừng tỏa sáng.
Trận đấu căng thẳng diễn ra cũng khá lâu, nhưng rồi cũng dần đi vào hồi kết thúc.
Một người bị đánh đến đứng không vững nữa mà bắt đầu lao đảo rồi ngã vật xuống nền võ đài.
Người thắng cuộc cũng bị đánh không ít, hắn ta cũng hơi loạng choạng đứng không vững, nhưng cuối cùng hắn vẫn cố trụ được rồi đứng thẳng lưng.
Người thắng cuộc lúc này đứng trên võ đài, kế bên hắn là kẻ thua cuộc đang nằm bất tỉnh trên sàn võ đài, hắn khi đó gào lên một tiếng hô mừng chiến thắng cho bản thân.
Trận đấu kết thúc, chưởng môn và các trưởng lão của các tông môn tu tiên cũng lộ diện, bọn họ xuất hiện một cách hoành tráng để tuyển lựa môn đệ mà bản thân vừa ý trong các thí sinh vừa rồi vào tông môn của mình.
Long Quân Dao đứng bên dưới khán đài, hơi thở của cô nhè nhẹ như lúc có lúc không mà trầm lặng chờ đợi thời khắc thích hợp.
Còn ở bên trên võ đài, bọn họ đang náo nhiệt lựa chọn môn đệ và tất nhiên người thắng trận chung kết sẽ được đặc cách tự lựa chọn tông môn mà bản thân muốn vào.
Để thu hút được nhân tài, các chưởng môn và trưởng lão bày ra hết đủ trò cùng với đủ loại bảo bối lợi hại.
Long Quân Dao vẫn đứng bên dưới quan sát từng nhất cử nhất động của tất cả mọi người bên trên khán đài.
Sau một lúc, người thí sinh thắng cuộc đang khó khăn lựa chọn, thì một vị chưởng môn của tông môn mạnh nhất lấy ra một pháp khí có thể giúp người chưa thể phi tiên đến được Tiên giới một lần để thăm quan cho biết.
Với một pháp khí lợi hại như vậy thì tất nhiên người thí sinh kia sẽ lựa chọn tông môn ấy. Và cùng lúc đó, khi người chưởng môn vừa nói dứt lời về công dụng của pháp khí, thì ngay lập tức bên dưới khán đài sộc lên một luồng khí thế mạnh mẽ càn quét tất cả.
Những người ở bên dưới khán đài, có nhiều người không trụ vững đều bị luồng khí ấy quét bay đi xa. Còn những ai đang đứng trên võ đài cũng không tránh khỏi số phận giống với những người bên dưới mà bị thổi bay đi.
Luồng khí mãnh liệt làm cho đám đông dạt sang hai bên và lúc ấy chỉ còn mỗi Long Quân Dao vẫn đứng sừng sững giữa khán đài hỗn loạn.
Cô đứng ở dưới khán đài vẻ mặt lãnh đạm ngước mắt nhìn chăm chăm bọn người đứng bên trên.
Vừa nhìn thấy Long Quân Dao, bọn họ như cảm giác được sự nguy hiểm, tất cả những người kia ai nấy cũng vào thế phòng thủ sẵn sàng chiến đấu. Thậm chí, đến các chưởng môn của các tông môn cũng phải nhăn mày vào thế chuẩn bị.
Càng nhìn Long Quân Dao, càng thấy Long Quân Dao không có ý chủ động động thủ thì bọn người kia càng hoảng loạn, lúc này có người nhịn không được mà bắt đầu cầm vũ khí xông lên.
“Ma nữ, chúng ta và Ma giới không thù không oán vì sao lại đến đây làm loạn?!” Một vị trưởng lão cầm theo pháp khí xông về hướng của Long Quân Dao.
Cô vậy mà bị nhìn thành Ma nhân? Cô trông giống Ma nhân lắm ư? Long Quân Dao khó chịu nhăn mày tự hỏi.
Tên trưởng lão kia vẫn chưa biết sống chết mà lao đến muốn tấn công Long Quân Dao.
Cô lúc đó nhìn kẻ đang xông đến chẳng khác gì đang nhìn thấy một bao cát tự động đang tự hiến dâng để cô đánh cả.
Long Quân Dao lười dây dưa lằng nhằng với bọn người này, bây giờ quan trọng nhất là cô đang gấp quay về tam thượng giới. Bởi vì ở đó còn có một người đang chờ cô cơ mà...
Long Quân Dao thở dài một cái khẽ lắc đầu rồi bắt đầu giơ gậy gỗ trong tay lên, sau đó cô gõ một cái thật mạnh xuống nền khán đài.
“Nhất kích!” Giọng nói trầm thấp lí nhí vang lên.
Sau âm thanh vang dội của gậy gỗ khi tiếp xúc với nền đất thì ngay tức khắc bầu trời đang trong xanh thoáng đãng chợt nổi mây đen rồi kế đó lại tiếp tục xuất hiện từng đợt gió lớn.
Bầu trời khi không vần vũ mây đen, và từng trận cuồng phong không ngừng thổi mạnh làm cho lòng người bỗng hơi sợ hãi.
Tiếng gió gào thét khiến cho tất cả mọi người rùng mình một cái.
Chỉ trong phút chốc, trời xanh đã chuyển thành một nền trời xám xịt cùng với từng trận gió lớn không ngừng rít lên. Và kế sau đó, trời bắt đầu nổi sét rồi giáng từng cột sét lớn xuống đánh tan tành võ đài.
Những người đang đứng trên đấy đều là những người có thực lực nên bọn họ đều dễ dàng tránh được đợt sét vừa rồi, lúc bấy giờ cũng đã có vài người hơi e dè trước người nữ nhân đứng phía xa kia.
Khi này, mặc dù trong lòng có chút kinh sợ trước sức mạnh nghịch thiên của người nọ nhưng các vị chưởng môn vẫn không thể nào im lặng làm ngơ được.
Tất cả những người chưởng môn cùng với các trưởng lão bắt đầu lấy pháp khí ra rồi quay sang nhìn nhau gật đầu một cái, sau đấy là cùng nhau xông lên về hướng của Long Quân Dao.
Long Quân Dao khinh bỉ bọn họ nên đến nhìn cũng chẳng buồn nhìn lấy một lần.
Cô đứng im như tượng chờ đến khi bọn họ sắp đến gần chỗ mình thì cô lại lần nữa gõ gậy xuống đất nhỏ giọng nói thầm:
“Nhị kích!”
Gậy gỗ vừa chạm đất thì ngay lập tức mặt đất rung lên dữ dội rồi tách ra làm đôi, khe nứt ở dưới nền đất vừa lớn vừa sâu, chẳng những vậy, bên dưới còn có dòng dung nham nóng rực đang sôi sục cuộn trào.
Có một vài người đệ tử vì thực lực còn thấp nên liền rơi xuống bên dưới khe nứt và bị dòng dung nham chôn vùi.
Bọn người đó khi này mới thực sự khiếp sợ đối với Long Quân Dao, và bây giờ chẳng còn ai dám xông lên tấn công cô nữa, mà bọn họ đã nhanh chân lùi nhiều bước về sau giữ khoảng cách xa nhất có thể với cô.
Thấy tình hình có vẻ không ổn, lúc này ai nấy cũng đã bị sức mạnh kinh thiên động địa của Long Quân Dao làm cho mặt mày tái xanh. Bọn họ biết rõ bản thân sẽ không thể nào địch lại nổi người nọ, và thậm chí chẳng có ai ở đây có khả năng đó cả.
Trừ khi... có Tiên nhân giúp đỡ...
Bọn người ở Nhân giới lúc này chỉ một lòng cầu mong người của tam thượng giới nghe thấy động tĩnh mà xuất hiện giúp đỡ bọn họ, và cuối cùng ước nguyện của họ đã trở thành sự thật...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.