Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 639: Không Thỏa Mãn Được Ta Vậy Chết Đi! 2





 
Tìm không thấy bàn bếp sẽ chết?
 
Vậy chẳng phải có nghĩa là sẽ có ba người phải chết? Hơn nữa, trong đống bàn bếp đó còn có hai bàn bếp đang được nấu nướng… hiển nhiên đã có người.
 
Vậy là nói, trong bọn họ sẽ có năm người phải chết?
 
Khẳng định không ai muốn chết, cho nên thà rằng người khác chết, bản thân cũng không thể chết!
 
Trong nháy mắt, tranh đấu bùng nổ.
 
Bộ Phương có được bảo hộ của Tiểu Bạch, thật nhẹ nhàng đạt được một bàn bếp.
Còn đám người Tu La Thánh Nữ cũng bằng tu vi chiếm được một vị trí.
Nhưng cuối cùng vẫn có người không chiếm được bàn bếp.
 
Khi tôn giả Đao Bá kia đếm xong, những người đó càng lúc càng điên cuồng.
 
Phụt!
 
Có người phun ra máu, bay ngược ra sau, dừng giữa khoảng không, hắn muốn đứng lên, nhưng bị một lực lượng vô hình trói buộc.
 
- Đã đến giờ… năm người các ngươi không cướp được vị trí, không có tư cách đoạt được truyền thừa của ta, cho nên, ở lại giúp ta.
 
Tôn giả Đao Bá cười nói, ngay sau đó đôi mắt hắn chợt lóe sáng, hóa thành màu đỏ.
 

Đầu của năm cường giả này trực tiếp nổ tung, máu tươi bắn tung tóe lên trù sư bào của bọn họ.
 
Rầm rầm.
 
Trong hư không đột nhiên xuất hiện thái đao và muôi, rơi xuống đất, phát ra tiếng leng leng.
 
Năm cường giả mất đầu, ngoan ngoãn nhặt lên thái đao và muôi, chậm rãi cất bước, gia nhập vào đại quân đầu bếp không đầu.
 
Ừng ực…
 
Mỗi người nhìn chằm chằm cảnh tượng này, đều cảm thấy sợ hãi một trận, trong lòng run rẩy.
 
Đại quân đầu bếp không đầu thì ra là bắt nguồn từ như vậy… thật là đáng sợ.
 
Trên mặt tôn giả Đao Bá lộ ra vẻ tươi cười, xoay người nhìn về phía đám người đứng tại bàn bếp, cười nheo mắt.
 
- Hiện tại, nếu các vị đã tìm được bàn bếp của mình, vậy bắt đầu nấu nướng đi.
Nguyên liệu nấu ăn đều đã chuẩn bị tốt trong ngăn tủ dưới bàn bếp.
Hy vọng các ngươi có thể nấu ra món ăn khiến ta vừa lòng, nhớ kỹ, nếu không làm ta vừa lòng…
 
Tôn giả Đao Bá nói vậy, tươi cười trên mặt nhất thời biến mất, ngay sau đó hiện ra vẻ dữ tợn:
 
- Vậy toàn bộ đều ở lại giúp ta!
 
Hửm…
 
Ở lại bồi bên cạnh hắn? Chính là biến thành đầu bếp không đầu sao?
 
Ai con mẹ nó muốn biến thành đầu bếp không đầu kia?
 
Năm cường giả biến thành đầu bếp không đầu ở xa xa, một tay thái đao, một tay muôi đồ ăn, ngoan ngoãn đứng một chỗ, lay động trái phải, trù sư bào trên người bẩn loạn vô cùng, còn dính máu tươi của bọn họ.
 
Cảnh tượng này khiến mọi người đều hoảng sợ.
 
Nhóm cường giả nhanh chóng hoàn hồn, ngồi xổm xuống, mở ra tủ bát dưới bàn bếp, lấy ra nguyên liệu nấu ăn bên trong.
 
Nhưng có người đứng trước bàn bếp, vẻ mặt cũng ngây ngốc.
 
Đặc biệt là đám luyện đan sư của Đan Phủ, để bọn họ luyện đan thì bọn họ biết, nhưng để bọn họ nấu món ăn… đó quả thực là muốn bọn họ lên trời a!
 
Vì sao tìm kiếm truyền thừa còn phải học nấu ăn? Không biết nấu ăn còn phải gặp nguy hiểm sinh mệnh…
 
Vẻ mặt mỗi người luyện đan sư đều như bị táo bón.
 
Tu La Thánh Nữ cũng hơi dại ra, nhưng nàng hít sâu một hơi, bộ ng//ực cao ngất run lên, vươn bàn tay trắng nõn, ngồi xõm xuống, mở ra tủ bát, lấy ra nguyên liệu nấu ăn bên trong.

Không biết nấu ăn cũng phải làm, bằng không chỉ có thể chết… lại còn chết khó coi như vậy, nàng mới không cần!
 
Bộ Phương cau mày, nhìn thoáng qua tôn giả Đao Bá đang cười to điên cuồng ở xa xa, trong mắt không khỏi hiện lên tia chán ghét.
 
Đối với xuất hiện của đầu bếp không đầu, trong lòng Bộ Phương không thoải mái.
 
Hành vi của tôn giả Đao Bá là một hành vi cực độ không tôn trọng đầu bếp.
 
Hắn mở ra tủ bát, từ bên trong lấy ra nguyên liệu nấu ăn.
 
Tinh khí nồng đậm nhất thời hiện lên, khiến đôi mắt Bộ Phương cũng sáng ngời.
 
Bởi vì ở trong nồi là một khối thịt thật lớn.
Bên trong khối thịt kia dâng trào linh khí, khiến Bộ Phương cảm thấy kinh ngạc.
 
- Hệ thống, đây là thịt gì?
 
Bộ Phương hỏi hệ thống.
 
- Linh Thú Thần Thể Cảnh, thịt Ngũ Hoa Giáp Trư.
 
Hệ thống nghiêm nghị trả lời.
 
Nghi vấn về nguyên liệu nấu ăn, hệ thống thật thích trả lời.
 
Thịt linh thú Thần Thể Cảnh, Bộ Phương hít sâu một hơi, tôn giả Đao Bá này không hỗ là tên tham ăn.
 
Xa xa, đôi mắt nam tử trung niên đang mặc đồ bằng vải bố sáng lên, hít sâu một hơi.
 
- Thịt linh thú Thần Thể Cảnh, có chút thú vị… tôn giả Đao Bá lúc trước rốt cuộc giết bao nhiêu linh thú? Tên điên này theo truyền thuyết, ngay cả thần thú cũng từng giết hại, đợi lát nữa có phải sẽ xuất hiện thịt thần thú hay không? Vậy thật đúng là đáng chờ mong!
 
Người trung niên, hơi hé mắt, khóe miệng cong lên.

 
Tâm thần hắn vừa động, một thanh thái đao màu xanh đột nhiên xuất hiện trong tay hắn.
Phía trên thái đao kia trào dâng hàn khí, vừa nhìn đã biết là vật phi phàm.
 
- Nấu nướng gì đó… người Thao Thiết Cốc ta từng sợ ai chứ.
Truyền thừa này là chuẩn bị cho người Thao Thiết Cốc ta sao?
 
Nam tử trung niên nắm thái đao màu lam, cong môi.
 
Cảm thụ được hàn ý trong thái đao, nam tử trung niên hưởng thụ nheo mắt lại.
 
Bỗng nhiên, lúc hắn thái đao lại truyền ra một trận rung động, khiến nam tử này mở to mắt, đồng tử cũng co rụt lại, quay đầu nhìn về phương hướng đó.
 
Nơi đó, trong tay một vị thanh niên có khói nhẹ lượn lờ, một thanh thái đao màu đen bay múa tán loạn.
 
Ánh mắt của nam tử kia gắt gao nhìn chằm chằm thái đao màu đen.
Khí tức khiến thái đao Băng Tinh của hắn rung động là phát ra từ trong thái đao màu đen kia!
 
 
 
 
 
 



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.