Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 637: Thần Hồn Cảnh 2





 
 
Trong khoảnh khắc thân hình Bộ Phương biến mất, hơi thở trên người Tu La Thánh Nữ bỗng nhiên biến đổi, sau khi nói một câu lạnh như băng, đôi chân nhỏ mang giày đỏ đạp lên mặt đất, thân hình phóng ra.
 
La Lập nhếch môi cười, đôi mắt trừng lớn, cũng nhanh đuổi theo.
 
Ánh mắt đám người Hàn Lê cũng co rụt lại, bay đuổi theo.
Trong không gian này, cấm phi hành, cho nên bọn họ chỉ có thể phi nước đại, nhưng tốc độ cũng không chậm.
 
Hơi thở vài cường giả Thần Thể Cảnh lan tỏa, cường giả khác đều rùng mình, tự giác nhường đường, chỉ có thể nhìn bọn họ dẫn đầu thông qua thông đạo.
 
Người trung niên một thân vải bố vẫn cười nhạt như trước, không nhanh không chậm đuổi theo phía sau nhiều cường giả, chậm rãi bước vào trông động khẩu.
 
Vừa vào động khẩu.
 
Hình ảnh trước mắt đột nhiên biến đổi, căn phòng vốn nhỏ hẹp đột nhiên xuất hiện trong một vùng địa cung vô cùng trống trải.
 
Địa cung nguy nga to lớn được trang hoàng xanh vàng rực rỡ, một cột đá to đứng vững trên mặt đất, chống đỡ thân mình Địa Cung.
 
Phía trên trần có đồ án sặc sỡ, phi thường huyễn khốc mĩ lệ, khiến người ta cảm thấy giống như chìm trong ảo mộng.
 
Bộ Phương vác lên Đồ Thần Đao, đứng ở lối vào cung điện.
Đối diện hắn là một bóng người nguy nga ngồi trên ghế dự dùng tài nguyên trân quý tạo thành.

 
Nhân ảnh đó nhắm chặt hai mắt, trên người tràn ngập uy lực áp chế khiến người ta bất nộ tự uy.
 
Uy lực áp chế kia khiến trong lòng Bộ Phương hơi trầm xuống, cảm thấy vài phần áp lực.
 
Người này chẳng lẽ là chủ nhân của Đồ Thần Đao này? Tôn giả Đao Bá?
 
Phía sau Bộ PHương, từng cường giả nối đuôi nhau vào.
 
Tu La Thánh Nữ nheo đôi mắt xinh đẹp, nhìn chằm chằm Bộ Phương, đôi môi đỏ mọng nhếch lên độ cung xinh đẹp, cười như không cười.
 
Ngay sau đó, tâm thần mọi người đều bị bóng người trong đại điện hấp dẫn, tâm thần như bị chấn động.
 
- Tôn giả Đao Bá?
 
- Cường giả Thần Hồn Cảnh đỉnh phong Thượng Cổ? Thân thể của hắn qua nhiều như vậy vẫn không tổn hao gì?
 
- Thật là uy lực áp chế đáng sợ… Đây là uy thế của cường giả Thần Hồn Cảnh đỉnh phong sao? KHông khỗ là cường giả uy chấn một phương a!
 
…..
 
Nhóm cường giả nối đuôi nhau vào cung điện đều hít một ngụm khí lạnh, lên tiếng nghị luận.
 
Nhưng cũng có người kỳ quái đánh giá bốn phía.
Bởi vì cả cung điện ngoài thi thể của tôn giả Đao Bá cũng không có cái gì khác.
Truyền thừa gì đó… căn bản vô tung.
 
- Truyền thừa? Ha ha… người tiến trước một bước xem thử.
 
Tu La Thanh Nữ cười lạnh nói với một cường giả bên cạnh mình.
 
Vị cường giả kia sửng sốt, sau đó cắn chặt răng bước lên một bước.
 
Nhưng trong nháy mắt, mọi người thấy tròng mắt cường giả kia đột nhiên trừng lớn, thân hình nhất thời biến mất không thấy.
 
Toàn trường đều ồ lên, mỗi người đều giống như gặp quỷ lui về sau.
 
Cho dù là Bộ Phương cũng cảm thấy tâm thần chấn động, hơi quỷ dị.
 
- Hồn thê Thần Hồn Cảnh ngưng tụ, ngươi có biết là hồn thê gì sao? Đó đều là lực tinh thần, lực tinh thần ngưng tụ thành hồn thể chân thật, đủ có thể thấy đáng sợ của lực tinh thần rồi.
Chỉ cần là tinh thần phong bạo của cường giả Thần Hồn Cảnh cũng đủ giế/t chết ngươi.

Cho dù ngươi là cường giả Thần Thể Cảnh đỉnh phong thì có làm sao?
 
Tu La Thánh Nữ nói.
 
Nàng là thánh nữ của Tu La Cổ Thành, từ nhỏ đã tiếp xúc cường giả Thần Hồn Cảnh chân chính, đều là ngưng tụ hồn hải của riêng mình.
Hồn hải kia hình thành lĩnh vực, ở trong hồn hải, cường giả Thần Hồn Cảnh chính là vô địch!
 
Vùng đại điện này giống như an bình vô sự, giống như không có cái gì, nhưng đi về trước một bước, là hồn hải của tôn giả Đao Bá.
 
Thân là tôn giả Đao Bá Thần Hồn Cảnh đỉnh phong, hồn hải này phi thường đáng sợ.
 
Không hề nghi ngờ, truyền thừa của tôn giả Đao Bá khẳng định trong hồn hải kia!
 
Sau khi nghe thấy lời nói của Tu La Thánh Nữ, tất cả mọi người nheo mắt, trong lòng lóe ra tâm tư.
 
Tôn giả Đao Bá ở Thượng Cổ, thanh danh cũng không tốt, đó là một cường giả quen giết chóc.
Tuy là tên tham ăn nhưng sát ý cũng phi thường đáng sợ.
Dùng đầu ngón chân suy nghĩ cũng biết, hồn hải của sát thần này tuyệt đối phi thường đáng sợ, có nguy hiểm lớn.
 
Nhưng muốn thu được cơ duyên, làm sao có thể sợ hãi nguy hiểm?
 
Cho nên có cường giả, trong đôi mắt hiện lên vẻ tham lam, lao nhanh ra, lấy tư thái điên cuồng xâm nhập vào trong hồn hải kia.
 
Xoát xoát xoát
 
Từng dòng quang hoa lóe lên.
 
Từng vị cường giả biến mất trong đại điện.

 
- Đầu bếp nhỏ, ngươi không đi vào sao?
 
Tu La Thánh Nữ cười xinh đẹp nhìn Bộ Phương, ánh mắt lóe sáng.
 
- Đi vào a, cùng nhau không?
 
Bộ Phương liếc mắt nhìn Tu La Thánh Nữ một cái, nói.
 
Lời nói ngả ngớn này khiến La Lập đứng bên cạnh Tu La Thánh Nữ nhướng mày, trong đôi mắt nhất thời hiện lên sát ý.
 
Bộ Phương nhếch môi, liếc La Lập một cái, vác Đồ Thần Đao, mặt không chút thay đổi bước ra một bước.
 
Ngay sau đó, Bộ Phương cảm thấy bản thân đã xuyên qua một tầng lá mỏng, hết thảy trước mắt xảy ra biến hóa thật lớn.
 
Khi Bộ Phương thấy rõ tình huống trước mắt,trên mặt nhất thời hiện lên vẻ cổ quái.
 
Đây con mẹ nó là không gian hồn hải của cường giả Thần Hồn Cảnh đỉnh phong sao?
 
 
 
 
 
 



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.