Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 375:




Linh khí của chín bát mì sợi đã được Bộ Lương kết nối xong.
Nhưng cả người của Bộ Phương cũng bởi vì vậy mà trở nên tàn tạ hơn nhiều. Bởi vì đạo linh khí thứ chín đã vượt qua trình độ tu vi hiện giờ của hắn. Hắn thậm chí bức bản thân đến mức trong mắt tràn ngập tơ máu.
Đây mới có thể làm cho lực tinh thần  của mình miễn cưỡng nối kết xong liên kết linh khí cuối cùng kia, hoàn thành bước cuối cùng hình thành trận pháp. Trận pháp mỹ thực nhờ vậy mà hình thành.
Trận pháp thành hình, tinh thần của Bộ Phương cũng trở nên vô cùng mệt mỏi. Cảm giác đầu óc của mình nặng nề vô cùng, cơn buồn ngủ ập đến.
Đây là biểu hiện lực tinh thần tiêu hao quá độ.
Lực tinh thần của Bộ Phương rất mạnh mẽ, bởi vì phải thường xuyên thi triển chân khí nấu nướng. Cho nên lực tinh thần của hắn cao hơn rất nhiều cảnh giới của hắn.
Tu vi tự thân của hắn có thể chỉ có Chiến Thần bát phẩm, nhưng lực tinh thần của hắn có thể đã đạt đến cảnh giới Thần Cảnh Bán Bộ.
Chỉ là… lực tinh thần Thần Cảnh Bán Bộ này muốn bố trí trận pháp mỹ thực vẫn quá cực hạn rồi. May mà cuối cùng Bộ Phương vẫn hoàn thành được trận pháp.
Trận pháp mỹ thực hình thành dần dần mở rộng ra, bao phủ cả Đế Đô. Trận pháp này do lực tinh thần của Bộ Phương nối kết hình thành, cho nên Bộ Phương là người nắm giữ trận pháp này.
Bên trong trận pháp này, Bộ Phương cảm thấy thân hình bản thân không ngừng mạnh mẽ hơn, không ngừng có năng lượng từ trong trận pháp dũng mãnh tiến vào thân thể của hắn.
So với mức độ tăng gấp đôi căn cơ của Bạo Nổ Ramen, mức độ tăng cường của trận pháp này càng thêm đáng sợ.
Bộ Phương cảm thấy bản thân hình như cũng bị chân khí bùng nổ này làm no bạo, trong lỗ chân lông dường như có huyết châu thẩm thấu ra.
Đùng đùng đoàng!
Chân khí mênh mông dũng mãnh tiến vào trong Huyền Vũ Oa. Văn lộ phía trên Huyền Vũ Oa đột nhiên nở rộ ra quang mang kim sắc. Cái nồi này lập tức trông giống như một ngọn núi nhỏ, ầm ầm nện xuống, bao trùm lên Lương Khai.
Mặt đất cũng chấn động kịch liệt, không ngừng vỡ vụn.
Trận pháp đang chậm rãi xoay tròn, không ngừng cung cấp năng lượng. Bộ Phương lơ lửng trên hư không, một tay điều khiển Huyền Vũ Oa, trên người hình như tản ra quang hoa, giống như thần minh.
Tất cả mọi người đều ngây dại. Nhìn thấy Bộ Phương đột nhiên bùng nổ, trong lúc nhất thời bọn họ đều có hơi ngây ngẩn. Ai trong bọn họ cũng không ngờ đến, Bộ lão bản gần như đã bị bức đến tuyệt cảnh sẽ đột nhiên xoay chuyển đại cục như vậy.
Lương Khai không phải không chịu ảnh hưởng của Huyền Vũ Oa sao? Vì sao còn có thể bị nồi đen này đập xuống mặt đất?
Tất cả mọi người đều khó hiểu.
Đoạn Vân hít sâu một hơi. Nhãn giới của hắn tự nhiên đám dân bản địa của Nam Cương Chi Địa này không thể sánh bằng. Hắn nhìn luồng lực lượng mông lung xung quanh, thể xác và tinh thần đều chấn động.
Sức chiến đấu của Bộ Phương đột nhiên bùng nổ, hẳn là có quan hệ với lực lượng mờ mịt chung quanh.
Lực lượng này hắn cũng không xa lạ…
Là lực lượng của trận pháp!
Làm một Luyện Đan Sư, đồ vật như trận pháp là bộ môn bắt buộc.
Trận pháp dùng nguyên tinh để bài trí, là thủ đoạn thông qua cộng hưởng linh khí bất đồng trong nguyên tinh, dẫn phát ra một trận biến hóa rộng lớn.
Thủ đoạn này thật huyền ảo.
“Trận pháp này của Bộ lão bản… lại có thể có hương vị của “Lĩnh Vực Trận Pháp”, quả thực khó hiểu nổi. Bộ lão bản rốt cuộc là quái vật từ nơi nào đến?” Đoạn Vân khiếp sợ vạn phần.
Hắn phát hiện Bộ Phương khiến hắn khiếp sợ quá nhiều lần rồi.
Lĩnh Vực Trận Pháp cũng không phải là trận pháp bình thường. Bình thường muốn bố trí Lĩnh Vực Trận Pháp, phải là cường giả Thần Thể Cảnh tu vi thoát khỏi Chí Tôn Gia Tỏa mới đủ khả năng bố trí.
Phá hủy càng nhiều Chí Tôn Gia Tỏa, Lĩnh Vực Trận Pháp Trận Pháp Sư bố trí ra càng thêm mạnh mẽ.
Đương nhiên… chỉ giới hạn với Trận Pháp Sư. Cường giả Thần Thể Cảnh thông thường căn bản không có nhiều tâm lực như vậy đi nghiên cứu trận pháp.
Bởi vì đây là một môn học vấn bác đại tinh thâm.
Nhưng… Bộ Phương chỉ mới đạt cảnh giới Chiến Thần bát phẩm, vậy mà bố trí ra Lĩnh Vực Trận Pháp mà chỉ có Trận Pháp Sư Thần Thể Cảnh mới đủ khả năng bố trí?
Người này là quái thai sao?
Bộ Phương cũng không dự đoán được uy lực của trận pháp mỹ thực lại mạnh mẽ đến như vậy, khiến hắn cảm thấy giống như có thể hủy diệt hết thảy.
Vung tay lên, Huyền Vũ Oa nhất thời bay lên. Đá vụn rơi xuống ào ào.
Một tiếng rít gào truyền ra dưới đáy nồi, bên trong tiếng rít gào phủ đầy phẫn nộ và không cam lòng!
Keng… một tiếng nổ vang.
Huyền Vũ Oa bị một dòng lực lượng khổng lồ đập bay lên.
Bộ Phương cầm Huyền Vũ Oa trong tay, ánh mắt lãnh đạm nhìn quét qua vùng mặt đất bị đập hõm xuống một hố sâu.
Ở nơi đó, cả người Lương Khai hình như đều bùng cháy lên hỏa diễm.
Từng vết máu tươi thấm ra, khiến Lương Khai trông càng thêm chật vật.
Bộ Phương đã bị bức đến tuyệt cảnh, mà Lương Khai này cũng đồng dạng bị bức đến cảnh giới thật chật vật.
Khục khục…
Lương Khai ho khan mấy tiếng, thân hình run rẩy một trận, ngọn lửa trên người nhất thời biến mất. Hắn không thể tiếp tục duy trì Đại Nhật Viêm Ma Thể.
- Thật không ngờ… con kiến ngươi vậy mà còn có thủ đoạn như vậy? Khó có thể tin nổi a… Trận pháp này, một con kiến bát phẩm sao có thể bày ra một “Lĩnh Vực Trận Pháp” như vậy ngay trước mặt ta…
Khóe miệng Lương Khai nhếch lên nụ cười chua sót và tự giễu. Hắn căn bản không nghĩ đến Bộ Phương lại dùng chín bát Bạo Nổ Ramen bày ra Lĩnh Vực Trận Pháp.
Này con mẹ nó… hắn thật cảm thấy uất nghẹn mà!
Hơn nữa hắn bởi vì bị Hoàng Kim Bì Bì Hà xuyên thủng thân thể, nguyên khí đại thương… sức chiến đấu hiện giờ đã sụt giảm rất nhiều.
Vậy mà còn bị con kiến này áp chết.
Hắn cảm thấy mặt mình nóng rát đau đớn.
Một cước đạp mạnh xuống, mặt đất nhất thời vỡ tung ra, chân khí cả người Lương Khai dâng trào, muốn bay ra khỏi hố sâu!
Nhưng khi hắn vừa tung bay ra khỏi hố sâu, chợt cảm thấy một trận tim đập nhanh trong lồng ngực.
Bộ Phương lạnh lùng nhìn nhìn hắn, giống như thần minh ngạo nghễ đứng trên cao, vung tay lên.
Huyền Vũ Oa nhất thời lần nữa bay ra, đón gió bay vọt lên, trong chốc lát, lần nữa hóa thành ngọn núi nhỏ.
Lương Khai cảm thấy đạp phải phân chó rồi, trước mặt lại bị tối đen che phủ.
Thân mình vừa mới lao tới, lại bị một nồi hung hăng đập lên mặt đất.
Ầm ầm ầm!
Mặt đất lần nữa rung chuyển.
Không ngừng rạn nứt.
Bọn Cơ Thành Tuyết phía trên tường thành đều đã chết lặng. Nhìn Lương Khai lần nữa bị nồi đen đập vào hố sâu, không biết nên nói cái gì.
Các đệ tử Địa Hoang Tông trên chiến hạm lại hoảng sợ.
Tất cả mọi người đều nuốt một ngụm nước bọt thât sâu.
Lương Khai, một trong mười đại thiên kiêu của Địa Hoang Tông lại bị một Chiến Thần bát phẩm áp chết.
Thế giới này cũng quá điên cuồng rồi a!
Bắc Cung Minh giãy dụa thân mình đi đến trước chiến hạm, nhìn chiến đấu bên dưới, hít một hơi thật sâu.
Không ai rõ ràng hơn hắn cường đại của Lương Khai kia.
Lương Khai thu được tài nguyên tông môn, tu vi tăng vọt, đã hoàn toàn áp chế hắn.
Tồn tại như vậy hiện giờ cũng bị nồi đen kia nghiền áp như chó chết.
Hắn vịn lấy lan can, trong đôi mắt đều toát ra hưng phấn và kích động thật sâu.
Bộ Phương lần nữa thu lại Huyền Vũ Oa. Cả người Lương Khai toàn là máu, định nhân cơ hội này thoát khỏi hố sâu kia.
Chỉ là vừa mới bay ra, trên đỉnh đầu của Lương Khai lại bị màn đen che kín.
Huyền Vũ Oa lần nữa nện xuống!
Giờ khắc này, Lương Khai thật muốn tức giận quát lớn. Nhưng tiếng mắng còn chưa thành lời đã bị bao phủ nữa.
Vô lại…Nào có trận chiến đấu khi dễ người như vậy?
Ngươi dám hay không để ta đi ra khỏi hố sâu!
Lương Khai buồn bực cơ hồ muốn hộc máu, nội tâm khóc ròng.
Thân hình hắn vốn đã trọng thương, nếu còn nhiều lần bị như vậy… hắn thật có khả năng bị đập chết dưới tay người này.
Lương Khai đường đường là một trong mười đại thiên kiêu của Địa Hoang Tông, lại bị người ta dùng nồi đập chết ở nơi thí luyện này.
Nếu chuyện này truyền ra ngoài, Lương Khai hắn sẽ trở thành trò cười của cả đại lục này!
Nghĩ như vậy, Lương Khai lần nữa phẫn nộ rít gào.
Bang!
Nhưng Huyền Vũ Oa lần nữa nện xuống, rít gào của hắn lại bị bao phủ.
Lương Khai sống không còn gì luyến tiếc.
Khụ khụ khụ…
Phía trên vòm trời, huyết châu thấm ra lỗ chân lông của Bộ Phương gần như nhuộm đỏ hắn thành người máu.
Cưỡng ép bản thân điều khiển lực lượng vượt khỏi cực hạn của mình, chuyện này tạo thành gánh nặng quá lớn cho thân thể hắn.
Một nồi cuối cùng nện xuống. Cả người Bộ Phương bắt đầu từ trên vòm trời lộn ngược xuống. Dừng ở bên cạnh hố sâu.
Huyền Vũ Oa “bang” một tiếng hóa thành làn khói đen tiêu tán.
Trận pháp mỹ thực cũng lập tức ảm đạm dần, chín cột sáng dần dần phân tản.
Tất cả mọi người đều dại ra, thở cũng không dám thở mạnh.
Đôi mắt đám người Âu Dương Tiểu Nghệ trong tiểu điếm nhất thời trừng lớn. Nha đầu kia nhìn thấy Bộ Phương rơi xuống, vội vàng chạy ra ngoài.
Nàng cảm thấy trạng thái của Bộ Phương hình như không tốt lắm. Khi nàng ôm lấy thân thể Bộ Phương đã lâm vào ngủ sâu, thở khò khò, tâm thần Âu Dương Tiểu Nghệ chấn động một trận. Lần đầu tiên nhìn thấy Bộ lão bản chật vật như vậy.
Thở dài một hơi, Âu Dương Tiểu Nghệ xoay người định mang Bộ lão bản vào trong tiểu điếm.
- Kết thúc rồi…
Âu Dương Tiểu Nghệ nỉ non.
- Ai nói ngươi đã kết thúc rồi… giao tiểu tử đáng chịu ngàn đao kia ra đây cho ta…
Một trận thở dốc kịch liệt, mang theo tiếng ho ra máu vang vọng.
Thân hình Âu Dương Tiểu Nghệ nhất thời cứng đờ, gian nan xoay đầu, thấy Lương Khai đi ra từ trong hố sâu, huyết nhục mơ hồ.
Người này vậy mà còn chưa chết?
Hắn là con gián sao?
Âu Dương Tiểu Nghệ cảm thấy một trận hoảng sợ. Lương Khai tuy trọng thương, nhưng uy lực áp chế trên người hắn làm cả người nàng đều cứng ngắc, không thể động đậy.
Muốn xoay người chạy cũng không làm được.
Két két…
Lương Khai gian nan nện bước, đi về phía Âu Dương Tiểu Nghệ ôm Bộ Phương đi ra, hơi thở gấp gáp kịch liệt như bão táp.
Đôi mắt hắn nhìn Bộ Phương tràn ngập sát ý.
Tiêu Tiểu Long trong tiểu điếm đột nhiên phản ứng trở lại, mí mắt co giật, lao nhanh ra.
Đoạn Vân cũng nhướng mày, thân hình lóe lên, muốn đi cứu người.
Nhưng hắn mới vừa chạy vài bước, thân hình lại cứng đờ. Trên mặt tràn ngập không thể tưởng tượng nổi. Bởi vì hắn nhìn thấy thân hình của Lương Khai kia lần nữa bị xuyên thủng. Bị một đạo hào quang kim sắc xuyên thủng, miệng vết thương lớn bắn máu tươi tung tóe.
Hào quang kia xoay chuyển trên hư không, sau đó tán đi, lộ ra khuôn mặt trong đó.
Tất cả mọi người đều nghẹn họng.
Bởi vì kim quang này không phải ai khác, chính là… Hoàng Kim Bì Bì Hà vẫn luôn nằm trên vai Bộ lão bản, đang vung vẫy càng tôm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.