Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 237: Dược Linh Thiện, Khiêu Long Môn




Chân khí trong cơ thể gần như khô cạn, sắc mặt Bộ Phương trở nên trắng xám, trên trán có một tầng mồ hôi mịn rỉ ra.
Ông...
Một luồng xáo động kỳ dị từ trong lồng hấp bay ra, đôi mắt Bộ Phương trở nên sáng ngời, hắn thả bàn tay trên lồng hấp ra, dừng việc thôi phát chân khí, sau đó lùi một bước, thở phào một hơi thở nhẹ nhõm.
- Cuối cùng cũng xong, suýt chút nữa đã tiêu hao hết chân khí, món ăn này yêu cầu chân khí quá nhiều.
Bộ Phương lẩm bẩm một câu, tu vi của hắn chỉ mới là Chiến Vương ngũ phẩm, còn kém xa, nếu gặp phải những nguyên liệu nấu ăn cao cấp phải dùng chân khí, đủ vắt kiệt sức của hắn rồi.
Cũng may là ở phía doanh nghiệp Bộ Phương sắp đến lúc đột phá rồi, đợi đến khi hắn là Chiến Hoàng lục phẩm, chân khí trong người sẽ tăng lên rất nhiều.
Đến lúc đó hắn có dùng chân khí để nấu nướng, hay xử lý nguyên liệu cao cấp cũng thuận buồm xuôi gió.
Nhìn lồng hấp bốc hơi, tỏa ra mùi thơm nồng nặc kia, Bộ Phương nhịn không được liếm đôi môi, mùi thơm này thật là mê hoặc, làm người ngửi nhịn không được muốn nếm thử hương vị của nó.
Mở nắp lồng hấp ra, hơi nước nồng đậm vọt lên, đánh lên trần nhà, sau đó khuếch tán ra xung quanh, bên trong hơi nước có mùi thơm kỳ lạ làm cho đầu óc trở nên nhẹ nhõm sảng khoái.
Bộ Phương khoát tay áo, xua hơi nước bên trên ra, ánh mắt hắn nhìn vào trong lồng hấp.
Trong lồng hấp có ánh sáng nhàn nhạt tỏa ra, ánh sáng không chói mắt nhưng hơi mờ mịt.
- Món ăn đã xong.
Khóe miệng Bộ Phương nhếch lên, trong lòng có cảm giác thành tựu.
Hắn bưng món ăn ra khỏi lồng hấp, thức ăn nóng hổi, làm cho Bộ Phương thở nhẹ một hơi.
Món ăn được đặt trên bàn, ngọn đèn bếp chiếu xuống đĩa thức ăn, giống như chiếu xạ ánh sáng, soi sáng đôi mắt người xem.
Ở giữa đĩa có một con cá mập, nhìn rất tươi ngon, giống như còn sống.
Sinh cơ nồng nặc và gợn năng lượng kỳ lạ ở trên thân cá, hơi nước bốc lên, vây cá hơi vẫy như đang cưỡi mây đạp gió.
Vân văn hội tụ trên đĩa thức ăn, giống như những đám mây, con cá kia giống như long ảnh du đãng giữa đám mây.
Đây là một món ăn đặc sắc chấn động mắt người nhìn, ít nhất, lúc Bộ Phương nhìn món ăn này, hắn có cảm giác rất kinh diễm.
Đó là mị lực của trù nghệ, không ai biết được thành phẩm cuối cùng của nguyên liệu là ra sao.
- Món ăn này… Nằm ngoài ý muốn của ta, rất đẹp.
Bộ Phương nỉ non, sau đó nghĩ xem nên đặt tên món ăn này là gì?
- Cá hấp ngộ đạo? Ừm… Như vậy thì quá trắng ra rồi, hay là kêu “Khiêu Long Môn”? Được đấy, tên này được đấy.
Đôi mắt Bộ Phương sáng ngời, hắn quyết định món này sẽ được gọi là Khiêu Long Môn.
Cá mập ăn ngộ đạo quả, bắt đầu nhảy long môn, rất có ý nghĩa tượng trưng.
- Hệ thống, đánh giá của món này thế nào/
Bộ Phương chờ mong hỏi.
Lúc này, hệ thống không trả lời Bộ Phương một cách nhanh chóng, nó yên lặng một lúc lâu, sau đó mới nghiêm túc nói.
- Tên món ăn: Khiêu Long Môn. Người nấu: Ký chủ Bộ Phương. Lượng linh khí chứa trong món ăn: Chín phần. Hàm lượng ngộ đạo: Chín phần. Tác dụng ước định cuối cùng: Chiến Thánh thất phẩm ăn xong có thể đột phá Chiến THần bát phẩm một trăm phần trăm, đạt tiêu chuẩn.
Ba!
Hệ thống mới vừa nói xong, khóe miệng Bộ Phương cong lên, tạo thành một nụ cười, biểu đạt sự sung sướng trong lòng hắn.
Đúng là đạt tiêu chuẩn, mặc dù quá trình chế biến Khiêu Long Môn nhìn như đơn giản, nhưng mỗi bước đều đang khảo nghiệm bản lĩnh của đầu bếp, cho dù là bước xử lý cá lúc đầu, hay là trình độ khống chế chân khí trong quá trình hấp cá cũng vậy.
Mỗi bước đều yêu cầu cực kỳ nghiêm ngặt, không được sai lầm chút nào, nếu làm lỗi một chút, vậy thì dễ dàng kiếm củi ba năm thiêu một giờ.
Để có thể khống chế được lượng linh khí có trong món ăn, Bộ Phương đã dùng cách hấp, đây là cách bảo quản linh khí dễ dàng nhất, mà ước số ngộ đạo thì hắn đã vẽ loạn chất lỏng ngộ đạo quả rồi ướp trong thịt cá, như vậy thì lúc hấp có thể hoàn mỹ giữ lại được ước số đó, không bị xói mòn như khi xào nấu.
Bộ Phương hít sâu một hơi, nhịn xuống sự sung sướng trong lòng.  
- Hệ thống, nếu món ăn này đạt yêu cầu, vậy có nghĩa là ta đã hoàn thành nhiệm vụ rồi đúng không? Ta có thể bán món ăn này đi không?
- Chúc mừng kí chủ đã hoàn thành nhiệm vụ: Sử dụng ngộ đạo quả chế tác thành mon ăn, được hệ thống xét duyệt thông qua, bắt đầu gửi phần thưởng nhiệm vụ, món ăn có thể bán, hệ thống đang ước tính giá cả món ăn…
Không phải tính toán quá lâu, chỉ một lát hệ thống đã đưa ra đáp án.
- Khiêu Long Môn, dược linh thiện, giá: 5550 nguyên tinh.
Bộ Phương sửng sốt, 5550 một món ăn, đây là món quý giá nhất từ trước đến nay hệ thống định giá.
Ùng ục, trong lòng Bộ Phương lập tức nổi lên lửa nóng, nếu hắn bán món này ra, vậy thì hạng mục doanh nghiệp của hắn có thể đạt yêu cầu tấn cấp rồi.
Đậy kỹ Khiêu Long Môn, Bộ Phương chậm rãi đi về phía tiểu điếm.
Dưới ánh mắt chờ mong của mọi người, có một bóng người thon dài gầy gò chậm rãi đi từ trong nhà bếp đi ra.
Hai tay Bộ Phương bưng một bàn món ăn nóng hổi tỏa ra mùi hương thơm phức đi ra.
Món ăn kia rất đẹp, giống như đang cưỡi mây đạp gió, làm cho người khác nhịn không được phải say mê. 
Trảm Không và Biện Trường Không cũng đang siết chặt nắm đấm đo từ ngoài cửa đi vào, trên mặt hai người bọn họ hiện lên sự sảng khoái.
Trong hẻm nhỏ, Quỷ Trù Vương Đình cực kỳ thê thảm, mặt hắn sưng húp lên như đầu heo, trong miệng ho ra máu, khí tức trên người muốn đứt.
Đôi mắt hắn giận dữ như muốn phun ra lửa, nhưng trong đó có nhiều sợ hãi hơn.
Bộ Phương đặt món ăn lên bàn, mùi hương nồng nặc bay ra, chậm rãi quanh quẩn trong tiểu điếm, làm người người vui vẻ thoải mái.
- Bộ lão bản… Đây là món ăn dùng ngộ đạo quả chế biến thành sao?
Lão quỷ rượu thả hồ lô rượu xuống, trợn to hai mắt nhìn chằm chằm món ăn kia, nhịn không được mở miệng hỏi.
Bộ Phương nhàn nhạt gật đầu, nhìn về phía mọi người, nói.
- Món ăn này dùng năm quả ngộ đạo quả để nấu, nó có thể giúp cho Chiến Thánh thất phẩm bước vào Chiến Thần bát phẩm trăm phần trăm.
Tê tê tê!
Bộ Phương vừa nói ra, mọi người đều hít một hơi lạnh, cho dù năm quả ngộ đạo quả cũng không thể đảm bảo một Chiến Thánh có thể thành Chiến Thần, nhưng Bộ Phương lại tự tin nói rằng Chiến Thánh thất phẩm có thể bước vào Chiến Thần bát phẩm trăm phần trăm… Đó là sự tự tin lớn đến mức nào?
- Bộ lão bản nói đùa… Trên đời làm gì có món ăn thần kỳ đến vậy!
Lão quỷ rượu không tin, mà những người khác cũng nửa tin nửa ngờ.
Bộ Phương kéo ghế ra ngồi xuống, hắn thở phào một hơi, nấu món Khiêu Long Môn này tiêu hao rất nhiều thể lực và tài năng của hắn.
- Ừm… Món ăn này bản điếm chỉ làm một lần, sau này mọi người có muốn ăn cũng không có cơ hội, vì vậy nó rất quý giá, còn về hiệu quả của món ăn, có thể ăn thử trước, nếu không đột phá một trăm phần trăm thì không cần phải trả tiền.
Giọng nói của Bộ Phương rất bình thản, nhưng trong sự bình thản đó cũng chứa đầy tự tin, hắn rất tự tin với món ăn mình làm ra.
Mọi người lại chăm chú nhìn về món Khiêu Long Môn lần nữa, trong lòng đã bị dẫn dắt.
- Không biết món ăn này bán bao nhiêu?
Trảm Không cau mày mà nói.
Đây cũng là vấn đề tất cả mọi người tò mò, vì vậy mọi người đều nhìn về phía Bộ Phương.
Bộ Phương nhếch khóe miệng, ngón tay trắng nõn chỉ về thực đơn phía sau.
Mọi người sửng sốt, sau đó quay đầu nhìn lại, đôi mắt co rụt, cuối cùng kêu lên thành tiếng.
- Một món ăn 5550 nguyên tinh?
- Ông trời ơi! Món ăn thôi mà đắt như vậy sao?
- Bộ lão bản… Ngươi lừa đảo để kiếm tiền sao?

Mọi người bị giá của Khiêu Long Môn dọa cho đứng người, 5550 nguyên tinh một đĩa, bằng tài sản của một Chiến Thánh thất phẩm bình thường.
Nhưng trong mắt những cường giả như Trảm Không, món ăn của Bộ Phương không tính là đắt, thậm chí còn được xem là rẻ rồi.
Nếu có thể giúp cho Chiến Thánh đột phá Chiến Thần trăm phần trăm, nói rẻ cũng không quá đáng.
- Món ăn chỉ có một phần, các vị mua hay không mua, chỉ có một cơ hội này thôi, sau này tiểu điếm sẽ không làm món này nữa.
Bộ Phương nói.
- Bộ lão bản, tại hạ mua món ăn này.
Trạm Không mở miệng không do dự, hắn đồng ý với Vu Vân Bạch là sẽ lấy được một viên ngộ đạo quả, nếu không có, vậy thì phải mua bằng được món ăn này về.
- Tại hạ cũng mua.
Biện Trường Không cũng mở miệng nói. 
Hai người bọn họ lúc trước tranh nhau ngộ đạo quả, bây giờ lại tranh nhau ra giá.  
- Bộ lão bản... Tiếu mỗ, Tiếu mỗ cũng muốn mua!
Tiếu Mông cực kỳ hưng phấn nhìn Khiêu Long Môn, trong lòng dâng trào lửa nóng, đúng như lời Bộ Phương nói.  
Bộ Phương không trả lời hắn.
Món ăn chỉ có một phần, người lại có rất nhiều, cuối cùng hắn quyết định thế nào... Tất nhiên là phải xem ai ra giá cao.
Mà nói đến chuyện ra giá.
Lão quỷ rượu uống ực một hớp rượu, sau đó đặt mạnh hồ lô lên bàn, cười ha hả nói.  
- Một vạn nguyên tinh, lão phu mua!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.