Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 236: Quỷ Trù Ép Không Được, Ngược Lại Bị Đánh




Quả nhiên ước định xét duyệt không thông qua, Bộ Phương cũng biết, muốn thông qua xét duyệt của Hệ Thống không đơn giản như vậy.
- Khảo nghiệm xét duyệt ước định chính là lượng linh khí ẩn chứa và hàm lượng nhân Ngộ Đạo trong món ăn sao...
Bộ Phương sờ cằm thì thầm tự nói, hắn dùng dao Long Cốt cắt quả Ngộ Đạo, linh khí bảo tồn rất hoàn hảo, về phần ba tầng linh khí chảy trôi, có lẽ trong quá trình nấu nướng hắn không khống chế tốt linh khí lưu động sao.
- Vậy món ăn này chẳng phải là lãng phí...
Bộ Phương nhìn Ngộ Đạo nở hoa, đột nhiên cảm giác được có chút đau lòng.
- Kí Chủ muốn trở thành Trù thần đứng đầu trong Huyền Huyễn Thế giới, món ăn ước định xét duyệt thất bại, không thể bán ra.
Thanh âm của Hệ Thống truyền ra.
Nếu tiến hành bán ra món ăn thất bại, đó chính là không tôn kính các thực khách, cũng là không tôn kính tài nghệ của mình, món ăn đầu bếp trình lên phải là món ăn thành công, món ăn có thể chinh phục đầu bếp của mình.
Bộ Phương khẽ thở dài, Tiểu Bạch không biết từ khi nào đã đi tới bên cạnh hắn, vỗ cái bụng mập ục ịch, đôi mắt Tiểu Bạch lóe lên, sau đó cái bụng tròn vo mở ra, để lộ một cái động tối đen cực đại.
Đây là động thu đồ bỏ đi của Tiểu Bạch... Bộ Phương bưng món ăn lên, nhíu mày, kìm chế đau lòng, đổ vào trong bụng Tiểu Bạch.
Đây cũng là ý tứ quả Ngộ Đạo đầu tiên đã bị lãng phí.
Xử lý xong món ăn thất bại đầu tiên, Bộ Phương cũng không nghỉ ngơi, trầm tư suy nghĩ, trong đầu tiếp tục suy nghĩ nên chế luyện món ăn như thế nào, mới có thể bảo đảm lượng linh khí ẩn chứa và nhân Ngộ Đạo đầy đủ.
Hệ Thống cũng không cung cấp thực đơn, Bộ Phương cũng đã sớm làm quen với tình huống như thế, rất nhiều món ăn của hắn đều là tự nghiên cứu sáng tạo, đây là điều hết sức trọng yếu với một đầu bếp, đây cũng là ý thức sáng tạo cái mới.
Tâm thần Bộ Phương khẽ động, lấy từ trong không gian Hệ Thống ra vài nguyên liệu nấu ăn.
Thịt Du Long, phì ngư Huyễn Hư Linh Trạch, một số linh quả linh dược.
Đây chính là nguyên liệu nấu ăn vốn có của hắn, nguyên liệu nấu ăn mà Hệ Thống cung cấp cũng không tính là nhiều.
Còn lại hai quả Ngộ Đạo, nếu như Bộ Phương muốn hoàn thành nhiệm vụ tạm thời, thì không thể có bất kỳ sai lầm nào nữa.
Bộ Phương nhìn những nguyên liệu còn lại, ánh mắt cuối cùng rơi xuống thịt Du Long và phì ngư, rốt cuộc là lựa chọn thịt bò hay là phì ngư đây?
Bộp, vỗ tay một cái, trong lòng Bộ Phương chợt có ý nghĩ, lại không lựa chọn thịt bò Du Long cấp bảy thường xuyên sử dụng, mà lựa chọn một phì ngư Huyễn Hư Linh Trạch.
Phì ngư này Bộ Phương lấy được từ chỗ Bộ Lạc Xà Nhân, thịt cá đầy màu mỡ, nướng lên có mùi vị rất ngon.
Nhưng lần này Bộ Phương không có ý định làm cá nướng, bởi vì hắn biết rõ, cá nướng căn bản không thích hợp với quả Ngũ Văn Ngộ Đạo.
Đầu tiên hắn xử lý sạch sẽ phì ngư, mổ bụng cá, dùng dao Long Cốt, dùng lưỡi đao bắt đầu gõ lên thịt phì ngư, chân khí không ngừng theo dao Long Cốt  thẩm thấu vào trong thịt cá, khiến cho thịt cá trở nên tràn ngập các loại màu sắc, sau đó lại khía lên mình cá mấy vết cắt.
Sau đó Bộ Phương bắt đầu xử lý quả Ngũ Văn Ngộ Đạo.
Hắn cắt quả Ngộ Đạo làm hai nửa, bảo tồn chất lỏng trong chén sứ, tiến hành cắt miếng.
Linh khí nồng đậm một lần nữa bay ra, phiêu đãng trong phòng bếp, làm cho đầu óc người ta không khỏi trở nên thanh tĩnh.
Lấy chất lỏng ra, Bộ Phương cẩn thận bôi chất lỏng lên thịt cá, mỗi một vị trí đều xoa nước cây Ngộ Đạo, chất lỏng rất nhanh thẩm thấu vào trong thịt cá.
Lấy ra một cái khay sứ, Bộ Phương lấy ra hai miếng quả Ngộ Đạo đút vào trong miệng cá, ngăn chặn chỗ thông khí ở miệng cá.
Sau đó đem phần thịt quả còn lại đắp lên mình cá, quay chung quanh con cá.
Đốt lửa, lấy ra một cái lồng hấp đặt vào trong nồi.
Bộ Phương đặt con phì ngư đã xử lý vào bên trong nồi hấp, không sai, lần này hắn lựa chọn nấu món cá hấp.
Nhưng phương thức hấp này có thể không dễ dàng như nấu, lúc nào hắn cũng phải giữ vững chân khí lưu động, khống chế thịt cá bên trong lồng hấp biến hóa và linh khí trong thịt cá biến hóa.
Càng là nguyên liệu nấu ăn cao cấp, yêu cầu tài nghệ xử lý chân khí đối với đầu bếp càng cao, cấp bậc của quả Ngũ Văn Ngộ Đạo rất cao, trong đó hàm chứa linh khí nồng đậm và nhân Ngộ Đạo, Bộ Phương vì không phá hỏng linh khí và nhân Ngộ Đạo bên trong, như vậy nhất định phải khống chế chân khí bất cứ lúc nào.
Đây cũng là một loại trong chân khí nấu nướng, chân khí nấu nướng rất khảo nghiệm tài nghệ tu vi của đầu bếp.
Bộ Phương ngưng thần, điều động chân khí trong đan điền, chân khí không ngừng từ bàn tay hắn bay ra, bao trùm lên lồng hấp, như sợi tơ hợp thành.
...
Khóe miệng Quỷ Trù hiện lên một nụ cười tà ác, hắn bước chân vào bên trong tiểu điếm, trong ý nghĩ của hắn, mọi người trong tiểu điếm nhất định là đang phân chia quả Ngộ Đạo, vào lúc này hắn nhất định phải đạt được một quả.
Sau khi sử dụng canh thịt bí mật chế luyện, tu vi của Quỷ Trù đã bước vào cảnh giới bát phẩm, thậm chí cải lão hoàn đồng trở nên khỏe mạnh cường tráng, đây cũng là chỗ tự tin của hắn.
Nhưng sau khi bước vào trong tiểu điếm, sắc mặt của hắn cũng biến đổi.
Trong tiểu điếm tất cả mọi người đều dùng ánh mắt nghi hoặc nhìn hắn, không biết người hùng hổ bước vào trong tiểu điếm này muốn làm gì.
Tròng mắt Quỷ Trù nhíu lại, ánh mắt nhìn về phía cây Ngộ Đạo nhất thời co rụt.
Nhánh cây Ngộ Đạo sum xuê, xanh um tươi tốt, tràn ngập các loại màu sắc, linh khí tứ tán, lớn lên rất khỏe mạnh.
Nhưng... quả Ngộ Đạo trên cây đã biến mất không thấy, hiển nhiên... đã bị chia phần xong.
- Đáng chết... Quả nhiên tới chậm!
Quỷ Trù thầm mắng một tiếng, sau đó ánh mắt nhìn về phía mọi người.
- Các ngươi chia quả Ngộ Đạo xong rồi? Người nào đạt được quả Ngộ Đạo... giao ra đây, lão phu tha cho hắn không chết!
Quỷ Trù có chút hổn hển, hắn thật sự rất cần quả Ngộ Đạo, vì quả Ngộ Đạo hắn thậm chí đã ăn cả canh thịt có tác dụng phụ rất lớn.
Vì quả Ngộ Đạo hắn đã chẳng quan tâm đến bất kỳ cái gì.
Trong tiểu điếm ngồi một nhóm người cũng đang đợi món ăn từ quả Ngộ Đạo của Bộ lão bản, ai biết vào lúc này lại chạy đến một tên lớn giọng muốn bọn họ giao quả Ngộ Đạo ra...
Giao cái đầu ngươi, chúng ta cũng đang cần quả Ngộ Đạo đây!
Trảm Không và Biện Trường Không nhìn về phía Quỷ Trù với ánh mắt rất không hữu hảo, bọn họ tính toán bỏ ra rất nhiều trọng kim cũng không thể mua quả Ngộ Đạo trong tay Bộ lão bản, vậy mà người trước mắt này từ đâu nhảy ra, lại trực tiếp uy hiếp bọn họ giao linh quả, ngươi có bị tâm thần không.
Cho nên Trảm Không đứng lên, sắc mặt hắn vô cùng âm trầm, cảm giác bị Bộ lão bản đè ép tựa hồ vào giờ khắc này đã có đối tượng phát tiết.
Biện Trường Không cũng đứng lên, sau khi kịp thời sử dụng đan dược, giờ phút này thương thế của hắn đã khôi phục không ít.
Hai người âm trầm đi tới chỗ Quỷ Trù đang đứng ở cửa hổn hển kêu gào.
Lão tửu quỷ cười ha ha, uống một ngụm rượu, vui mừng chuẩn bị xem kịch vui.
- Hai người các ngươi... muốn chết sao?
Tròng mắt Quỷ Trù co rụt, âm trầm uy hiếp nói.
Hắn hiện giờ là bát phẩm Chiến Thần, đó là cảnh giới vô địch trong ấn tượng của hắn, hai con kiến hôi trước mắt này là muốn chết sao?
Giờ phút này nội tâm hắn rất bành trướng.
- Ngươi đang uy hiếp người nào ở đây?
Biện Trường Không lạnh lùng mở miệng, một cái tát lao về phía Quỷ Trù, gào thét.
Sắc mặt Quỷ Trù sửng sốt, nổi giận quát:
- Muốn chết!
Bốp!
Quỷ Trù ngây dại, hắn đã chặn một cái tát của Biện Trường Không, nhưng lại không ngăn cản cái tát của Trảm Không, gương mặt nhất thời sưng phồng.
Trời ạ, đây là tình huống gì? Một tu vi bát phẩm như mình lại bị đánh sưng mặt?
Quỷ Trù nổi giận, khí tức trên người bị đè nén dựng lên, chân khí hùng hồn cuồn cuộn lao ra.
Bốp!!
Lại là một cái tát, Trảm Không không chút lưu tình, sắc mặt âm trầm, tròng mắt dưới lớp mặt nạ màu bạc lại càng đầy hài hước.
- Ngươi là thứ gì, cũng dám uy hiếp Bổn thống lĩnh?
Trảm Không lạnh lùng nói, hắn đánh không lại con chó kia, chẳng lẽ cũng không đánh lại tên rác rưởi từ đâu chui ra này?
- Chết tiệt! Đi chết đi!
Hắc khí khôn cùng từ trên người Quỷ Trù tuôn ra, trong thanh âm hổn hển mang theo tiếng rống giận.
Thình thịch!!
Song, còn không đợi hắn thi triển một chiêu này, đã bị Biện Trường Không cho một cước đạp bay, cả người trực tiếp bay ra khỏi tiểu điếm, đụng vào đống đổ nát trong hẻm nhỏ.
- Tên ngu ngốc.
Biện Trường Không và Trảm Không liếc mắt nhìn nhau, cười nhạt, lần lượt chạy ra khỏi tiểu điếm.
Giờ phút này trong lòng bọn họ dâng trào một cảm giác biệt khuất, cần cấp bách phát tiết, từ đâu lại chạy tới một kẻ ngu ngốc... Vừa vặn đủ cho bọn họ phát tiết thoải mái.
Tiểu Hắc miễn cưỡng nằm trước cửa tiểu điếm, mệt mỏi nhìn cảnh tượng như muốn hành hạ trước mặt, há miệng ngáp một cái.
Tiếng Quỷ Trù kêu la bi thảm vang dội không dứt.
Quỷ Trù vốn cho rằng hắn sẽ đại triển thân thủ, nhưng hắn căn bản không nghĩ đến, hắn vừa ra vẻ được một nửa đã bị hai tên đáng sợ này đánh cho một trận.
Không hề có lực hoàn thủ, trong lòng hắn nhất thời rõ ràng, đây chính là hai bát phẩm Chiến Thần chân chính!
Tiếu Mông dựa cánh cửa, nhìn Quỷ Trù không ngừng bi thảm, dáng vẻ thê thảm vô cùng, trong lòng hiện lên sự thống khoái.
Kêu ngươi truyền tin đi, ngươi lại làm cho cả Đế Đô chướng khí mù mịt, loại người như ngươi nhất định phải đánh thật đau.
Tiếu Mông nhìn có chút hả hê.
Bỗng nhiên, mùi hương ngào ngạt từ phòng bếp bay ra, mang theo một cổ đắc ý kỳ lạ, tâm thần mọi người chấn động, nhất thời ngẩn ngơ, sau đó lòng đầy mong đợi nhìn về hướng phòng bếp, xem ra món ăn của Bộ lão bản đã... hoàn thành.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.