Mục Thần Ký

Chương 637: Đánh lên ba trăm tầng




Ánh mắt của Xích Khê đảo qua phía trên người của Tần Mục, đồng tử đột nhiên co lại, hiển nhiên hắn đã nhìn thấy được Tần Mục, lại nghĩ tới Tiều Phu thánh nhân, nghĩ đến chuyện Tiều Phu thánh nhân đùa bỡn ở trong cổ chưởng.
Lần đó, hắn tập kích bất ngờ Tiều Phu thánh nhân, bị đả kích rất thảm, Tiều Phu thánh nhân trực tiếp đưa hắn đến lãnh địa Ma tộc ở Thái Hoàng Thiên, khiến hắn vì vậy thiếu chút nữa đã chết.
Nếu không phải hắn gặp được Ban Công Thố nhân tài chạy trốn này, chỉ sợ hắn đã chết ở trong tay Ma tộc.
Hắn đưa mắt nhìn về phía Sơ tổ Nhân Hoàng, trái tim đột nhiên co giật kịch liệt, dường như bị áp lực vô hình ép xuống trong lòng.
Đó là khí tức Nhân Hoàng của Sơ tổ tạo thành ảo giác cho hắn, người này dường như bị kẹp ở trong thiên địa đổ nát, cô độc, loại cảm giác cô độc và tự trách này khiến Xích Khê hắn cũng bị ảnh hưởng.
- Ngươi là thần của thời đại Khai Hoàng, hay thần của thời đại Thượng Hoàng?
Xích Khê lấy lại bình tĩnh, hỏi.
- Khai Hoàng.
Sơ tổ Nhân Hoàng cảm thấy đau đầu khi thấy Tần Mục tràn đầy lòng hiếu kỳ, khẽ nói:
- Thần thông đạo pháp của thời đại Xích Minh quả thật nổi tiếng khiến người ta phải khâm phục, chỉ có điều vị đạo huynh này, chắc hẳn ngươi cũng có thể nhìn ra được ngươi đã không có khả năng tỉnh lại những đạo hữu này của ngươi. Thần hồn của bọn họ bị lạc mất phương hướng quá lâu, không tỉnh lại được.
Khóe mắt của Xích Khê khẽ giật, giọng nói khàn khàn, cười lạnh nói:
- Chẳng lẽ là ngươi hạ độc thủ, ám toán những người quen cũ của ta?
Sơ tổ Nhân Hoàng nhíu mày, ngoại trừ lời Xích Khê nói khiến cho hắn có chút không thoải mái, còn cả Tần Mục cũng khiến cho hắn có chút khó chịu. Tần Mục đã tiến đến phía trước những vòng tròn kia, đang đo lường tính toán theo công thức những phù văn phía trên, nỗ lực thôi diễn ra ảo diệu ẩn chứa trong những thần thông tạo hóa này.
Từ trong lời nói của Xích Khê, hắn có thể cảm giác được rõ ràng sự thù địch, Tần Mục lúc này tiến lên trước, khó tránh khỏi cũng quá tín nhiệm thực lực của hắn.
Tần Mục có lòng tin tràn đầy vào hắn, nhưng bản thân Sơ tổ cũng không dám có lòng tin mạnh như vậy.
Nơi này là Thần Thành của thời đại Xích Minh, nhìn bố cục chắc hẳn là Thiên Cung nào đó của Xích Minh trong Thiên Đình chìm ngập ở Nam Hải. Xích Khê thần nhân trăm cay nghìn đắng về tới đây, trực tiếp lao tới nơi đây, ở đây cũng không chỉ đơn giản có bánh xe thần tạo hóa như vậy, chắc hẳn là còn có thần binh cường đại khác!
Xích Minh Thiên Đình dùng thần binh để trấn thủ Thiên Cung, nhất định cực kỳ mạnh mẽ, chỉ là không biết Xích Khê thần nhân có thu vào tay hay không!
- Đạo huynh hiểu nhầm.
Sắc mặt Sơ tổ Nhân Hoàng bình tĩnh, nói:
- Ta không có hạ thủ đối với đạo hữu của ngươi, là thời đại Xích Minh các người nghiên cứu thân thể, thành tựu ở trên thân thể cực cao, chỉ là thành tựu của các người đối với hồn phách, linh thai cùng với nguyên thần cũng có chút thiếu sót. Những đạo hữu này của ngươi bọn họ biến hình thành dị chủng trong thời gian quá lâu, cho nên hồn phách nguyên thần cũng theo đó biến đổi khác thường.
Trong mắt Xích Khê chớp hiện hung quang, cười hì hì nói:
- Ngươi ở trên thần thông tạo hóa có thành tựu rất cao sao?
Sơ tổ Nhân Hoàng nói:
- Ta không cao, chỉ có điều ta ở trong Thiên Đình Khai Hoàng đã từng gặp qua cao nhân, hắn ở trên thuật tạo hóa thân thể có nghiên cứu không bằng thời đại Xích Minh, lại chuyên môn thuật tạo hóa nghiên cứu hồn phách, linh thai và nguyên thần, thành tựu không tầm thường. Ta cũng học qua được một ít.
Trong lòng Tần Mục thoáng động:
- Chẳng lẽ là tiều phu Thánh Sư? Trong Đại Dục Thiên Ma Kinh có bảy trang tạo hóa, đều là thuật tạo hóa. Tiều Phu thánh nhân nhất định có thành tựu kinh người đối với thuật tạo hóa!
- Theo ta thấy, tộc nhân của ngươi có thể phải chờ qua một năm, ba năm mới có người tỉnh lại, nhưng phần lớn mọi người đều sẽ không có cách nào tỉnh lại.
Sơ tổ Nhân Hoàng thành khẩn vạn phần, nói:
- Thời đại Xích Minh cùng thời đại Khai Hoàng có cùng kẻ địch, vẫn mong đạo huynh buông tha sự thù địch, cùng chúng ta liên thủ, nói không chừng sẽ có một bắt đầu tốt. Ta học được một phần thuật tạo hóa nông cạn, nói không chừng có thể nghịch chuyển hồn phách nguyên thần của tộc nhân ngươi, cứu trở về một số người.
Xích Khê tiến lên trước một bước, quát:
- Ngươi nếu có bản lĩnh cứu tộc nhân của ta, vậy thì lấy ra! Ngươi có phải coi trọng thứ của mình, không muốn giao ra hay không?
Đầu trái của hắn cười lạnh nói:
- Đúng rồi, hắn là đang áp chế chúng ta! Hắn nắm giữ thuật tạo hóa, sử dụng cái này tới áp chế chúng ta, khiến cho chúng ta làm nô tài cho hắn, giúp hắn đánh ra giang sơn!
Đầu phía bên phải của hắn cả giận nói:
- Chúng ta chém đầu của hắn, soát hồn tìm phách, không thể tìm ra được thuật tạo hóa của hắn hay sao?
Sơ tổ Nhân Hoàng nhíu mày, lắc đầu nói:
- Ngươi không nói đạo lý.
Tần Mục quay đầu, nói:
- Sơ tổ, ta sớm đã nói với ngươi, kẻ địch của kẻ địch, chưa chắc là bằng hữu. Thánh Sư đã từng nói, người của thời đại Xích Minh tu luyện chính là pháp môn thân thể chiến đấu, phần nhiều thời gian là dựa vào vũ lực làm việc. Xích Khê này còn làm Giám Trảm Quan Xích Minh Thiên Đình, làm việc không từ thủ đoạn. Ngươi đánh cho hắn suy sụp, tất cả đều dễ nói. Ngươi không đánh nát hắn, hắn sẽ hủy diệt ngươi, cắt đầu của ngươi lấy ra hồn phách của ngươi nghiên cứu.
Chân mày Sơ tổ Nhân Hoàng nhíu lại càng chặt hơn, nhẫn nhịn nói:
- Đạo huynh, ngươi và ta có cùng chung kẻ địch, liên thủ lại sẽ tốt hơn. Thực không dám giấu diếm, vị Tần Nhân Hoàng này chính là ràng buộc nối liền thời đại Khai Hoàng và thời đại Duyên Khang, còn là phách thể trên đời hiếm có...
- Phách thể?
Xích Khê lộ vẻ kinh hãi, đầu phía bên phải lộn ngược lại nhìn về phía Tần Mục, thất thanh nói:
- Tiểu tử này là phách thể? Phách thể trong truyền thuyết sao? Trong truyền thuyết hơn bốn mươi vạn năm trước vào thời đại Long Hán, có phách thể thường lui tới...
Trong lòng Tần Mục cực kỳ thoải mái:
- Thôn trưởng quả nhiên bác học tinh thâm, không ngờ biết được hơn bốn mươi vạn năm trước vào thời đại Long Hán lại có phách thể.
Sơ tổ Nhân Hoàng nói:
- Nếu ngươi cũng biết tới phách thể, như vậy chúng ta chắc hẳn nên ngồi xuống nói một chút...
- Ta không tin được bất kỳ kẻ nào! Càng không tin được ngươi, và tiểu quỷ phách thể thâm hiểm giảo hoạt kia! Càng không thể nào làm giá áo cho thời đại Khai Hoàng của ngươi và thời đại Duyên Khang đang kéo dài hơi tàn!
Xích Khê quát lớn, khí thế đột nhiên bạo phát:
- Thời đại Xích Minh của ta sẽ ngóc đầu trở lại, một lần nữa quân lâm thiên hạ, bất luận là Duyên Khang hay Khai Hoàng, đều sẽ phải thuần phục! Giao thuật tạo hóa ra, ta có thể tha chết cho ngươi, cho ngươi làm tùy tùng của ta!
Sơ tổ Nhân Hoàng đột nhiên trấn tĩnh lại, lắc đầu nói:
- Đạo huynh, hiện tại đã không phải là thời đại Xích Minh. Ngươi sử dụng đạo pháp thần thông của thời đại Xích Minh đối mặt ta còn không có phần thắng.
Xích Khê đột nhiên bạo phát ra thần thông, một chưởng ấn đánh về phía Tần Mục. Thần thông của hắn vừa phát động, Thiên Địa ấn của Sơ tổ Nhân Hoàng trực tiếp đánh vào trong bánh xe thần tạo hóa. Chỉ nghe những tiếng động cực lớn ầm ầm vang lên, thân hình của Xích Khê biến mất, một ngôi đại điện trăm trượng phía sau đột nhiên nổ tung!
Ầm ầm ầm...
Trên một đường thẳng, từng ngọn Thần Điện Thần cung lần lượt nổ tung, hơn mười tòa Thần Điện Thần cung bị lực lượng khổng lồ nghiền ép đến mức nát bấy, lại có từng ngọn lầu cao tháp cao bị bẻ gẫy, ầm ầm sạt lở sập xuống.
Ban Công Thố nằm trên mặt đất không nhịn được ngây ra, mất hồn mất vía.
Tần Mục nhìn về phía hắn cười ôn nhu nói:
- Đại tôn, không cần kinh ngạc, ngươi vừa sử dụng thần thông hơn ba mươi vạn năm trước công kích ta cũng chỉ là kết cục này.
Sắc mặt của Ban Công Thố biến đổi kịch liệt, thân hình lập tức biến mất không thấy bóng dáng.
Xích Khê thần nhân bay về phía sau không biết xa bao nhiêu, lúc này mới dừng lại, lớn tiếng hét dài:
- Xích Minh Trấn Thiên Lâu! Đi ra...
Mặt đất chấn động mãnh liệt, mặt đất răng rắc răng rắc tách ra, bảo quang từ dưới vết nứt trên nền đất phun mạnh ra ngoài. Vết nứt này không theo quy tắc nào, bảo quang từ dưới nền đất chiếu ra cũng không theo quy tắc, rực rỡ giống như là cực quang ở vùng địa cực vậy.
Đột nhiên, mặt đất nứt ra, giống như là có quái vật khổng lồ nào đó đang từ trong lòng đất từ từ chui lên.
Một tòa lầu cao vô cùng hoa lệ đột ngột từ mặt đất nhô lên, cao chừng nghìn trượng, nó đứng sừng sững. Trải qua ba mươi lăm vạn năm, bảo lâu vẫn vô cùng hoàn chỉnh, bảo quang soi sáng khiến phạm vi ngàn dặm dưới biển rộng có đủ mọi màu sắc.
Tần Mục kinh ngạc nhìn lại, ánh mắt không khỏi dại ra.
Chỉ thấy dưới mái hiên của từng tòa Trấn Thiên Lâu này không ngờ treo đủ các loại thần binh!
Không chỉ có dưới mái hiên treo đầy thần binh, trong từng tầng đều đang thờ phụng một thanh thần binh có uy năng cường đại!
Những thần binh kia tản ra chấn động hút đi tâm hồn của người khác, từng đợt khí tức thần binh gần như hóa thành thực chất, không ngừng từ trong lầu các tràn ra!
Tòa lầu này có hơn nghìn tầng, dưới mái hiên mỗi tầng hiện ra số thần binh nhiều tới mức đếm không xuể. Thần binh trong mỗi tầng được thờ cúng cũng đạt hơn nghìn chiếc, đoán chừng là bảo vật trấn lâu của mỗi một tầng lầu!
Tần Mục lẩm bẩm nói:
- Nếu có thể lấy đi, đưa tới Duyên Khang quốc, chỉ sợ giá trị sẽ rất cao, có thể khiến cho hoàng đế thoái vị...
Sơ tổ Nhân Hoàng trừng mắt nhìn hắn, sau đó sải bước về phía tòa Trấn Thiên Lâu này:
- Ngươi không nên chạy loạn, ở lại chỗ này, cũng không cho phép ngươi có ý đồ với tòa lầu này, thành thật nghiên cứu thần thông tạo hóa của ngươi đi!
Tần Mục đáp một tiếng, nhìn tòa lầu cao với bảo quang mười màu, mắt vẫn còn nhìn chằm chằm.
Bên kia, Xích Khê thần nhân lên xuống, đã đi tới thần lâu tầng thứ nhất, lấy ra thanh thần binh được thờ cúng ở trong lâu, đó là một thanh thần đao. Xích Khê lấy từ trên tế đài xuống một thanh thần đao, chỉ thấy trên tế đài lại xuất hiện một thanh thần đao khác.
Xích Khê lại cầm lấy thanh thần đao này, trên tế đài lại xuất hiện một thanh thần đao khác nữa, Xích Khê lấy sáu lần, trên tế đài này mới không có thần đao xuất hiện.
Tần Mục từ phía xa nhìn thấy tình cảnh trong lầu cao, cao giọng nói:
- Sơ tổ, thời đại Xích Minh thần binh bình thường đều là một bộ sáu thanh!
- Biết rồi!
Sơ tổ Nhân Hoàng đi vào trong lầu cao, nhìn thấy Xích Khê thần nhân vung vẩy sáu thanh thần đao đánh tới. Chỉ nghe một tiếng động kinh thiên động địa vang lên, bước chân Xích Khê thần nhân hỗn loạn lảo đảo lui về trong lầu cao.
Sơ tổ Nhân Hoàng đi vào tầng thứ nhất, đột nhiên Xích Khê vận chuyển đao pháp ra, lại thấy dưới mái hiên tầng thứ nhất có vô số thần binh bạo phát uy năng, đánh về phía Sơ tổ ở bên trong!
Tần Mục an tâm nghiên cứu ấn ký phù văn phía trên Tạo Hóa Thần Luân thần, lấy ra giấy bút sao chép lại từng cái một. Cách đó không xa, thân hình của Ban Công Thố chẳng biết xuất hiện từ lúc nào, nhìn thấy được cảnh tượng trong lầu, hắn không khỏi phát ra một tiếng khen ngợi:
- Đánh rất hay!
Ầm ầm...
Vô số thần binh vỡ nát, từng mảnh nhỏ thần binh bắn ra bốn phương tám hướng, liên tục bắn thủng không biết bao nhiêu tòa cung điện xung quanh.
Ban Công Thố vội vàng rụt đầu, kinh hoàng vô cùng.
Tần Mục cũng không quay đầu lại nói:
- Đại tôn, đừng quá coi thường Nhân Hoàng đầu tiên của Nhân Hoàng điện. Xích Khê có Thiên Cung của thời đại Xích Minh, nhưng Sơ tổ Nhân Hoàng cũng quản lý Nhân Hoàng điện. Bí mật phía sau Nhân Hoàng điện cũng không thể nhỏ hơn so với Xích Minh Thiên Cung này.
Trong lúc nói chuyện, Xích Khê đã lùi đến tầng lâu thứ hai, sau một khắc, vô số thần binh ở tầng thứ hai này nổ tung, hóa thành bột mịn.
Hai bóng người chém giết ở trong lâu, Xích Khê từng bước lui về phía sau, chống đỡ khó khăn.
Ban Công Thố ngẩng đầu liếc mắt nhìn xung quanh, thất thanh nói:
- Vị Nhân Hoàng kia không có dùng thần binh gì, là dựa vào hai tay đánh tới, lại trấn áp khiến các trọng khí Thiên Cung của thời đại Xích Minh bị đánh nát!
Tâm thần của Tần Mục thoáng chấn động, vội vàng nhìn lại về phía Trấn Thiên Lâu Xích Minh. Quả nhiên thấy Sơ tổ Nhân Hoàng dùng tay không, dựa vào Thiên Địa ấn cứng rắn chấn động các loại thần binh lợi khí, trong thiên địa ta đứng đầu, tùy ý cho thiên địa lật úp, ta không ngã trời không đổ xuống đất không vùi lấp!
- Thiên Địa ấn quả nhiên lợi hại.
Tần Mục liếc mắt nhìn qua, thu hồi ánh mắt, tiếp tục nghiên cứu phù văn:
- Đáng tiếc vẫn không có lợi hại bằng kiếm pháp của ta.
Sơ tổ Nhân Hoàng một đường đánh Xích Khê thần nhân đến tầng lầu thứ ba trăm, trong lòng bất giác có chút mừng rỡ:
- Tần Nhân Hoàng nhìn thấy được ấn pháp của ta như vậy, nhất định sẽ thay đổi tâm ý, cầu ta truyền thụ cho hắn!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.