Mờ Nhạt Tiểu Nương Tử...???

Chương 50: Lưỡng hổ giao tranh...!?




Bọn hắn, đôi mắt đỏ ngầu nhìn cô không chớp mắt...


Cô híp mắt cười dụ hoặc- 1 nụ cười thật đẹp nhưng lại làm bọn hắn tê tái tâm can:


_ Hay là, các ngươi đang tự huyễn hoặc chính mình rằng địa vị của các ngươi hiện tại đã được nâng lên 1 tầm cao mới... Sau khi đã thành công, biến ta thành 1 trò hề trên giường, để mặc cho các ngươi tùy ý tiêu khiển. Đúng không??


Cô cười nhạt nhẽo nói:


_ Cảm giác bị người của mình đâm sau lưng... quả là không tệ chút nào! Ta còn phải cảm ơn các ngươi, tư vị này ta nhất định sẽ hảo hảo mà... khắc cốt ghi tâm.


Tâm can bọn hắn đau đến chết lặng. Mỗi câu, mỗi chữ cô nói đều như đang cứa từng nhát thật sâu vào tim gan, máu thịt của bọn hắn.


Thà cô cứ trách mắng bọn hắn, trừng phạt bọn hắn! Còn hơn... còn hơn là cô xát muối vào trái tim đang rỉ máu của bọn hắn bằng những lời lẽ cay độc như thế!
.
.
.
.


Cô hạ giọng, lạnh nhạt nói:


_ Sự việc vừa qua, ta không muốn có bất kỳ 1 lời bàn tán nào ở bên ngoài. Còn nữa, về sau các ngươi tốt nhất là nên nhớ rõ vị trí của mình. Tuyệt đối không được quên, các ngươi là ai? Và ta là ai? Có nghe rõ không...?


Bọn hắn, tay nắm thành quyền đấm mạnh vào lòng ngực, cố ngăn lại từng cơn đau thấu tận trời xanh theo từng câu chữ lạnh lùng của cô.


Mắt bọn hắn đã xuất hiện 1 tầng sương ứ nghẹn nơi khóe mắt. Mọi thứ trước mắt, trừ dáng vẻ lạnh lùng của cô... tất cả đều mờ nhạt.


Chất giọng nam trầm của bọn hắn dần run rẩy, đớn đau cùng uất nghẹn cứ thế bùng nổ cuồn cuộn, tê tái đến trong từng huyết quản, khiến cho yết hầu bọn hắn dường như đông cứng lại.


Bờ môi của những kẻ cao cao tại thượng, lãnh khốc vô tình trước giờ, phút chốc lại trở nên hèn mọn đến đáng thương, mấp mấy mãi vẫn không thành tiếng...
.
.
.
.


Phải rồi... Nàng chính là Thiên Nguyệt...!!


Là vị nữ chủ nhân mà bọn hắn đã thề nguyện trung thành đến hết cuộc đời...


Thậm chí là kiếp này hay kiếp sau...


Kiếp người hay kiếp quỷ... bọn hắn cũng nguyện tuân theo chỉ thị của nàng!!


Thế nhưng, nàng cũng chính là người con gái mà bọn hắn đem lòng si tâm, vọng tưởng...


Yêu thương hơn sinh mạng...!


Thế nhưng, sự thật dẫu khắc nghiệt thì vẫn mãi là... sự thật.


Nàng trước nay chưa từng... là người con gái trong tầm với của bọn hắn...


Chưa từng ... chưa bao giờ...


Và sẽ... mãi luôn là như vậy...!!!
.
.
.
.


Thấy bọn hắn như hồn lìa khỏi xác, cô liền đánh nhanh rút gọn:


_ Đồng ý thì ở lại, còn không thì mau cút khuất mắt ta...!?


Nói rồi, cô nằm xuống nhắm mắt dưỡng thần, 1 chút bận tâm đến bọn hắn cũng không...


Không bao lâu sau, những tông giọng nam khàn đặc, nghẹn ngào đến đứt quãng kia mới nặng nề, chậm rãi vang lên:


_ Chúng... thuộc hạ... xin tuân lệnh...!


Cô đáp vọng:


_ Lui ra...


Khi bọn hắn vừa khó khăn ngồi dậy và cố quay đi thì cô nhẹ giọng lên tiếng:


_ Ngày tháng sau này ta đảm bảo các ngươi chắc chắn... sẽ khó sống! Bây giờ ai hối hận, muốn rời đi cũng còn chưa muộn. Tại đây ta lấy tên tuổi của Thiên Nguyệt ra đảm bảo chỉ cần ai trong các ngươi rời đi, ta liền 1 đoạn giúp xóa sạch sẽ quá khứ cho kẻ đó. Dù là ân hay oán thì ta cũng sẽ đều bỏ qua tất cả.


Dừng lại 1 lúc, cô lại tiếp:


_ Ta cũng xin hứa rằng sẽ không can thiệp hay phiền nhiễu gì đến cuộc sống của bất kỳ kẻ nào rời đi, kể từ bây giờ cho đến mãi mãi về sau... Là đi hay ở...?? Các ngươi nên suy nghĩ cho cặn kẽ...!


Khác với những thanh âm khàn đặc, uất nghẹn khi nãy, lần này bọn hắn đồng loạt trả lời cô rất hùng hồn:


_ KHÔNG CẦN... THƯA CHỦ NHÂN, CHÚNG THUỘC HẠ SỐNG LÀ NGƯỜI CỦA NGƯỜI, CHẾT ĐI LÀ MA HAY QUỶ THÌ CŨNG TÙY NGƯỜI SAI KHIẾN... TUYỆT KHÔNG HỐI HẬN!!!


8 nam nhân đồng nhất 1 ý nguyện, bọn hắn nguyện ở bên cô cả đời, dù là kiếp người hay là kiếp quỷ thì... bọn hắn cũng cũng cam nguyện hiến dâng, tận trung phục vụ chỉ 1 mình cô.


Bởi vì... cô là Thiên Nguyệt- Nữ chủ nhân của bọn hắn. Người nắm giữ và chi phối trái tim, linh hồn và thể xác của bọn hắn.


Và đó là điều mãi mãi sẽ không thay đổi...!!
.
.
.
.


_ CẤP BÁO...!!!


Cô nhanh chóng ngồi dậy, đeo mặt nạ vào và ra lệnh truyền:


_ Cho vào!


1 hắc y nhân thân thủ nhanh nhẹn nhanh chóng xuất hiện và quỳ gối trước cô.


_ Thuộc hạ xin tham kiến Chủ nhân!


_ Nói mau! Là việc gì...?


Cô lạnh nhạt lên tiếng.


Hắc y nhân nhanh chóng trình báo:


_ Kính bẩm Chủ nhân, người của Dark Diamond đang bao vây kín bar Lonely, yêu cầu bên ta giao người.


Cô nhíu mày nghi hoặc:


_ Giao người... Là ai...??


Hắc y nhân cung kính đáp:


_ Bẩm Chủ nhân là 1 người con gái có tên là Lưu Khả Nhi. Chính là cô gái đã đến quấy rối sàn bar Lonely đợt trước ạ!


Tuy nhiên, cô còn chưa kịp có phản ứng thì bên ngoài đã có tiếng ồn ào truyền đến. Cô liền nhíu mày, ra lệnh:


_ Kẻ nào làm ồn ngoài kia, mau truyền vào!


Lệnh cô vừa truyền đi, lập tức được thi hành, người đang tiến vào là đầu lĩnh Anh Túc... Cậu nhóc vừa vào, liền hành lễ với cô:


_ Thuộc hạ Anh Túc, xin tham kiến Chủ nhân!


_ Nói mau, việc gì?


Cô không kiên nhẫn đáp.


Anh Túc nhanh nhẹn báo cáo:


_ Kính bẩm Chủ nhân, chỉ là 1 con chuột nhãi nhép, to gan đột nhập vào Lưu Nguyệt Cung. Chúng thuộc hạ đã tóm gọn hắn rồi ạ!


Chỉ là 1 con chuột nhãi nhép... Há lại có thể đột nhập thành công Lưu Nguyệt Cung chôn sâu vạn trượng dưới lòng đất, chưa kể cơ quan, cạm bẫy trùng trùng, thiên la địa võng có vào không có ra.


Trừ bỏ là người của tổ chức... bất kể kẻ nào đột nhập, chắc chắn chỉ có 1 kết cục là sẽ lập tức vong mạng.


Ấy vậy mà con chuột kia lại sống sót tới tận bây giờ mới bị bắt giữ... Đây là điều mà trước nay chưa từng có bất kì 1 kẻ ngoại đạo nào làm được.


Thật thú vị... Quả là không tầm thường chút nào!?


Cô nhướng mày hứng thú đáp:


_ Giữ hắn lại... Ta muốn con chuột đó... còn sống!


Anh Túc vâng lệnh, lập tức thi hành.
.
.
.
.


Quay trở lại vấn đề trọng đại trước mắt, cô ra lệnh truyền Huyết Lệ vào và cho tất cả còn lại đều lui ra ngoài.


Khi chỉ còn 1 mình cô và Huyết Lệ. Cô liền nhếch môi, chất giọng đầy nguy hiểm nói:


_ Huyết Lệ... ta muốn em giúp ta 1 việc.


Huyết Lệ mồ hôi lấm tấm trên trán. Chủ nhân- Người lại muốn làm gì đây...??
.
.
.
.


*** Sàn bar Lonely ***


_ GIAO NGƯỜI... GIAO NGƯỜI... GIAO NGƯỜI...!!!


Âm thanh đồng vang như sấm dậy, chấn động cả 1 vùng trời.


Sự kiện 2 bang phái lớn như Dark Diamond cùng Blood Rose giao phong, trở thành tiêu đề hot nhất trong Hắc đạo lẫn Bạch đạo.


Bất kỳ thế lực nào trong cả 2 bang phái nổi danh đình đám này chiếm ghế thượng phong... Thì tất cả các bang phái còn lại đều được làm... ngư ong đắc lợi nên chẳng 1 ai dại day vào sự kiện trên.


Vả lại, dù muốn thì cũng chẳng 1 ai can thiệp nổi nên đành mắt nhắm mắt mở ngó lơ, chờ kịch hay mở màn, kể cả giới chính quyền Thế giới.


Nếu nói có kẻ nào đủ sức nhúng tay can thiệp... e chỉ có Cố Duy Hạo của Death Sign - kẻ đang nắm giữ vị trí  " ngai vàng" thượng vũ trong Tam hoàng long Điện hạ mới đủ tư cách...!!


Thế nhưng, vị thần long thấy đầu không thấy đuôi này đâu rảnh đến nỗi lo việc bao đồng như vậy!


Đúng không...??
.
.
.
.


Không phải tự nhiên mà Đoàn Tịnh Vũ chọn cách giao phong trực diện đối đầu với Thiên Nguyệt như thế này...!


Thực lực của Blood Rose hiện tại đã không như trước... lớn mạnh hơn rất nhiều.


Hắn biết điều đó, càng hiểu rõ hiện tại hắn đang ở thế kém hơn. Nhưng không vì thế mà hắn sẽ lùi bước, hắn biết cái Thiên Nguyệt muốn là hắn... Thế thì hắn sẽ tốt bụng cho cô... cái mà cô muốn!


Hi vọng... cô sẽ không quá...


Kinh hỉ... khi nhận lấy món quà của hắn...!?
.
.
.
.


Thiên Nguyệt,


Lẽ ra... cô không nên động đến...


Người con gái của tôi...!!!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.