Mờ Nhạt Tiểu Nương Tử...???

Chương 32: Vào tận sào quyệt ...!!!





--------- Sàn bar Lonely ------


_ Xin chào! Lăng thiếu... xin lỗi vì để ngài phải chờ lâu.


Lăng Huyết Vũ nhanh chóng xua tay, vui vẻ đáp:


_ Không dám, tại tôi đến sớm hơn dự định mà thôi...!


Chần chừ 1 lúc, Lăng Huyết Vũ mới hỏi:


_ Chẳng hay... Thiên Nguyệt bang chủ hôm nay có việc gì bận đột xuất sao...?


Huyết Lệ mỉm cười, đáp:


_ Chủ nhân bận chút công việc xử lý nội bộ thôi ạ! Thật đã khiến ngài chê cười rồi...!?


Lăng Huyết Vũ hiểu bản thân đã hỏi nhiều, bèn nói:


_ Xem ra... lần thương thảo làm ăn này phải dời lại ít hôm rồi!!


Huyết Lệ che giấu ý cười sau chiếc mặt nạ bạc, cô đáp:


_ Xin ngài lượng thứ, Chủ nhân của chúng tôi... gửi lời tới Lăng thiếu chủ rằng cho phép Người được cáo lỗi... Rất mong ngài cảm phiền nán lại tệ xá ít hôm... Ngày kia là Chủ nhân của chúng tôi sẽ quay trở về và sẽ cùng ngài thương thảo về hợp đồng làm ăn của 2 bên.


Quả không hổ danh là kẻ bề tôi đắc lực của Thiên Nguyệt... lời lẽ tỏ lòng hảo ý chân thành đến vậy! Nếu anh mà từ chối thì thật là không phải phép rồi...!?


_ Vậy... xin thất lễ rồi...!


_ Không dám, xin mời ngài đi lối này!!


Lăng Huyết Vũ bây giờ mới hiểu vì sao các thế lực Hắc đạo lại e dè Blood Rose đến vậy...!


Dưới trướng của Thiên Nguyệt... kẻ hiền tài thật không phải là con số ít...! Đó là chưa kể đến các bậc tinh anh trong tinh anh của Blood Rose... như Hắc - Bạch lưỡng quỷ và cả Huyết Lệ...!


Họ là những con mãnh thú hùng mạnh... hoàn mĩ từ năng lực cho đến cách ứng biến cư xử và đối nhân xử thế...! Quả là... rất đáng sợ!?
.
.
.
.


Thật ra, lớp vỏ bọc thiếc của tổ chức cô còn có Tứ đại hộ pháp và 2 con ách chủ bài chiến thuật bí mật Lâm Thiên Ngạo và Lục Khải Nguyên nữa..!


Có điều, 1 kẻ ngoài cuộc như Lăng Huyết Vũ... Sao có thể biết được thực lực thật sự đáng gờm bên trong nội bộ của Blood Rose chứ...!!
.
.
.
.


_ Chủ nhân! Quả đúng như những gì Người dự đoán từ trước...!


Cô nhếch môi cười nhạt, đáp:


_ Vậy thì... bắt đầu tiến hành kế hoạch thôi!


" NỮ CHỦ ĐẠI NHÂN,


Tôi - Cao Lam Anh sẽ có 1 món quà đáp lễ thật hậu hĩnh...


DÀNH CHO CÔ ...!!! ".


.
.
.
.


_ CÁI GÌ! CẬU NÓI LÀ THẬT...???


_ Phải! Tôi nói là thật...!


Nam phụ Doãn Mặc Long ôm đầu, tự trách:


_ Lẽ ra, lúc ấy tôi nên ngăn cô ấy rời khỏi. Nếu tôi làm vậy thì cô ấy đã không uất ức mà tìm tới tận xào quyệt của bọn ác bá đó...!?


Nam chủ Tịnh Vũ bình ổn hơn, anh đáp:


_ Đừng quá lo lắng... Tôi cũng được xem là có chút giao hảo với bang chủ Thiên Nguyệt của Blood Rose... đó là 1 con người trọng nghĩa khí.


Ngừng 1 chút, anh nói tiếp:


_ Xưa nay, Thiên Nguyệt chưa từng làm hại đến người già, trẻ em hay phụ nữ... Chỉ cần không đánh vào điểm trọng yếu, ắt là Thiên Nguyệt sẽ nương tay mà thả người...!


Nam phụ Doãn Mặc Long vui mừng nói:


_ Thật không!? Đoàn Tịnh Vũ... cậu tuyệt đối không được gieo hi vọng ảo cho tôi đâu đấy...!


Nam chủ Tịnh Vũ khó chịu đáp:


_ Tôi lừa cậu thì được gì! Tin tức trong Hắc đạo, cậu rành bằng tôi không...?


Nam phụ Doãn Mặc Long đáp:


_ Không phải... chỉ là tôi không ngờ tới trong Hắc đạo lại có kiểu người chơi quân tử như thế thôi!


Nam chủ Tịnh Vũ nói:


_ Thiên Nguyệt là... nữ đấy!


Doãn Mặc Long kinh ngạc:


_ CÁI GÌ...??


_ Vừa đi vừa nói...!


Nam chủ Tịnh Vũ lôi kéo Doãn Mặc Long đi theo mình, tuy chiếu theo tình thế hiện tại thì nhỏ mọt sách vẫn trong vòng an toàn...!


Có điều, con gái mà bị bắt giam 2 ngày 1 đêm như vậy! Ắt hẳn, hoảng loạn không ít...!?


Nghĩ vậy, Đoàn Tịnh Vũ càng phóng xe như điên... đến thẳng Bar Lonely...!


---------- Sàn bar Lonely ----------


_ Sao bar gì mà tĩnh lặng như tờ vậy...!


_ Chỉ là cái hư danh thôi! Từ 22h đêm trở đi, nơi này mới hoạt động như 1 quán bar thôi...


_ Kiểu như... trá hình ấy hả...?


_ Phải!


Nam phụ Doãn Mặc Long nghĩ ngợi chút gì đó rồi khẽ hỏi:


_ Thế ở đây có tiếp viên nữ không...?


_ Có! Nhưng, bọn họ chỉ tiếp rượu, tiếp nước... chứ không tiếp cái kiểu kia đâu...


_ Là sao...?


_ Nhìn kìa!


Nam phụ Doãn Mặc Long nhìn theo ngón tay chỉ của nam chủ Tịnh Vũ. Chỉ thấy bàn đối diện, các nữ phục vụ chỉ tiếp chuyện và chuyên tâm phục vụ đồ ăn, thức uống... Tuyệt nhiên không có bất kỳ cử chỉ mờ ám nào...?


Thêm nữa, đồng phục nữ phục vụ lại rất chỉnh tề, lịch sự... nhìn rất nhã nhặn và có khí chất!


Đây mà là... nữ tiếp viên phục vụ bar sao...?


Vũ trường bar nhất nhì gì mà... lại có kiểu kinh doanh lạ đời vậy chứ...???


_ Ê này! Bộ cái quán bar này sắp dẹp tiệm hay sao vậy??


_ Tại sao hỏi vậy...??


_ Mặc dù, tôi ít đi bar nhưng không phải làm gái tiếp viên thì phải... lả lướt chút chứ, không phải sao...?


Nam chủ Tịnh Vũ khẽ cười:


_ Biết chỗ này là đất của ai không...? Nói bậy bạ là bị gông cổ lại, khỏi về luôn đó!


Nam phụ Doãn Mặc Long kinh ngạc đáp:


_ Sao lúc nãy... bảo nơi này an toàn lắm mà!


_ Chỉ an toàn khi cái miệng của cậu... bớt bép xép lại...!


Nam phụ Doãn Mặc Long vẫn chưa hiểu ý nên anh đành giải thích:


_ Đây là lãnh địa của Thiên Nguyệt, cô ta ghét nhất là ai chạm đến người của mình.


Nam chủ Tịnh Vũ kể thêm 1 ví dụ minh họa cho sống động.


_ Có lần, 1 kẻ ngoại đạo không biết luật... vào đây chơi và sàm sỡ tiếp viên nữ của cô ta. Ngày hôm sau, gã đó bị chặt cụt 2 tay, cắt luôn của quý và bị đưa vào trại tâm thần... người thân ai cũng không dám nhận hắn vì sợ bị liên lụy...


Nam phụ Doãn Mặc Long mở to mắt:


_ Cái gì... Có cả việc như vậy xảy ra sao..???


_ Phải! Tôi nói luôn... gã đó là con trai thứ của Độc thị... gia tộc đứng thứ 12 thế giới.


Giờ thì... Doãn Mặc Long - anh đã hiểu vì sao Đoàn Tịnh Vũ lại nhất mực khẳng định Lão đại của anh rơi vào tay Thiên Nguyệt sẽ không bị bạc đãi..


Thiên Nguyệt bang chủ gì đó, quả là 1 người có đầu óc... không bình thường mà!!


Hay nói đúng hơn là...


Quá khác người đi...!
.
.
.
.


_ Chủ nhân... bọn họ đã lần mò tới tận đây rồi ạ!


_ Tốt lắm! Chịu khó tiếp đãi bọn họ 1 chút... Cả 2 đều là khách quý của ta cả đấy! Hiểu không...??


_ Vâng! Thuộc hạ đi làm ngay ạ...!!
.
.
.
.


" Hừm... Đừng oán trách ta... Có trách thì nên trách tiểu tình nhân của các ngươi khơi mào... dựng chuyện muốn gây chiến tranh với ta trước mà thôi!


Đoàn Tịnh Vũ...


Lăng Huyết Vũ...


Cả 2 ngươi... ta hi vọng tốt nhất là đừng để...


GAME OVER...!!


Kết thúc quá sớm...


Rất nhàm chán...!!! ".


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.