Mờ Nhạt Tiểu Nương Tử...???

Chương 26: Lỗ hỏng...!?




------- Sàn bar Lonely ------


Cô vừa dứt lời, bọn họ ai ai cũng xuất hiện 2 vệt hồng khả nghi ở 2 bên má... như ngầm thừa nhận lời cô.


Trương Diệp Phi thường ngày ngôn luận đanh thép, người người kính nể... nay lại lắp bắp trả lời cô:


_ Thuộc hạ... chỉ là... là sợ Chủ nhân bị... gã sở khanh như hắn ta... lừa gạt nên...


Phi Thừa Ân không đánh tự khai:


_ Chủ nhân... tên đó không có gì tốt đẹp cả...? Chủ nhân đừng bị hắn lời ngon tiếng ngọt dụ dỗ...!


Hắc Vũ vội lên tiếng:


_ Chủ nhân... Hắn ta là kẻ có mắt không tròng, nhiều lần làm Chủ nhân thương tổn... Chủ nhân vẫn là không nên cho hắn cái diễm phúc được Người để mắt tới...!


Dạ Diễm cũng bon chen:


_ Chủ nhân... Nam tử trên đời đâu chỉ có mình hắn... Người nên xem xét lại, hắn là không xứng với tình cảm của Người dành cho hắn...!?


Văn Vô Song cũng sốt sắng nói:


_ Chủ nhân... Người còn có... chúng thuộc hạ luôn bên người. Mong Người cất nhắc... đừng để tình cảm nam nữ ảnh hưởng đến uy phong của Người..!


Lạc Vô Thần ủy khuất nói:


_ Chủ nhân! Tên đó có gì hay... chỉ là 1 oắt con tiểu tử hỉ mũi chưa sạch... Chủ nhân nên tìm ai đó... yêu thương Chủ nhân thật lòng... như là...


Cô ngắt lời Vô Thần, hỏi thẳng:


_ Như là ai...?Ngươi nói ta nghe xem nào...???


Lại 1 bầu không khí ngượng ngùng... Mặt Vô Thần đỏ ửng như sắp nhỏ ra máu... Các chàng trai còn lại cũng không khá hơn là bao...!?


Cô mỉm cười, cô rất thích chọc ghẹo người khác... thói quen này hình thành từ khi cô ở bên cạnh Thiên...


Thiên luôn bị cô dọa đến mất ăn mất ngủ... bằng những mẩu truyện " kinh điển" máu me của cô...!


Biểu hiện của Thiên khi bên cô vừa là cam chịu, vừa là thống khổ...luôn khiến cho cô có 1 trận cười no bụng...!


Vì vậy, cô đã quen có sở thích chọc ghẹo người... dưới cơ của mình...!


Có điều, cô chưa từng nghĩ chọc ghẹo bọn họ... như thế lại khiến cô cảm thấy vui vẻ... như khi cô chọc ghẹo Thiên vậy...!?


Lẽ nào, cô có sở thích biến thái là cười vui vẻ trên nỗi đau của người khác sao??
.
.
.
.


Cô vẫn là cứ thích đùa dai...!?


Cô nghe ra được ý tứ quan tâm của bọn họ... nhưng vẫn giả vờ không hiểu, buông lời chọc ghẹo:


_ Có phải ý các ngươi muốn nói là ta... không được phép động tâm với nam tử nào khác... ngoại trừ các ngươi, phải không...??


Lần này thì các anh chàng thuộc hạ tài mạo song toàn của cô chính thức đông cứng toàn tập...!?


Cô chính là không nén lại được, bật cười thành tiếng:


_ Hahaha... Ta đùa các ngươi thôi. Đừng suy nghĩ nghiêm túc làm gì!? Hiểu không...???


Bọn họ đều luôn có cùng cảm nhận chung là... cô rất khác so với trước đây...


Cô đã gần gũi bọn họ hơn...


Cô đã tin tưởng bọn họ hơn...


Và cô đã khiến bọn họ... yêu thương cô nhiều hơn...!
.
.
.
.


Cô thu lại đôi mắt cười dụ hoặc lòng người, tha bổng cho bọn họ. Cô nói:


_ Đủ rồi! Các ngươi có thể lui ra ngoài được rồi...


Đêm hôm đó là 1 đêm rất khó ngủ... với 1 số chàng trai ôm mộng... nghĩ về cô.
.
.
.
.


--------- Trường học --------


Hôm nay vẫn là anh Hai đại nhân đưa cô đến trường... cô muốn tự đi 1 mình nhưng anh Hai cô nhất mực không đồng ý...!


_ Nhi Nhi! Thơm má anh Hai cái đi nào!


Cô miễn cưỡng thực hiện nghĩa vụ... gia đình, thơm liền 2 bên má cương nghị của anh Hai cô.


_ Nhi Nhi... Đi học ngoan nha. Ra về không được la cà, đi theo trai lạ nghe chưa...? Nhớ chờ anh tới đón, biết không??


Anh Hai cô còn chưa nói xong thì cô đã bước đi từ bao giờ...


Anh cô chỉ kịp gọi với theo... Cô đưa tay vẫy vẫy vài cái cho anh cô vui...


_ Nhi Nhi... Anh yêu em nhiều nhiều lắm!!


Anh cô từ xa cực lực vẫy tay với cô... Cô có cảm tưởng anh Hai cô xem cô là sủng vật vậy..!!


Chặc... Cô nở nụ cười bất đắc dỹ và quay về lớp.


Toàn bộ khung cảnh rợp sắc hồng tình tứ kia đều như cố ý trêu ngươi 1 số người... Trong đó có cả...


Nữ chủ đại nhân - Phương Mộng Cầm...!!!
.
.
.
.


-------- Lớp A1 Khối 10 --------


_ Lão đại! Tỷ hôm nay thật là xinh đẹp quá đi mất...?


Tên lão tam tóc đỏ dựng nịnh nọt, sum xoe kéo ghế cho cô... Sau khi ngồi yên vị, cô mới từ tốn đáp:


_ Việc gì...??


Tên lão tứ tóc vàng lẹ làng thưa chuyện:


_ Lão đại... Cái tên... à nhầm... anh chàng đi cùng tỷ là ai vậy ạ...?


_ Lưu tổng của tập đoàn Eternal Winter...


Cô đáp gọn. Tên lão ngũ đeo mắt kính, làm bộ đẩy đẩy gọng kính diễn sâu, điềm đạm hỏi cô:


_ Tỷ... và anh chàng Lưu tổng quan hệ thế nào...?


Tên lão lục tóc cam phụ họa:


_ Phải... phải! Là thế nào vậy tỷ...?


Mắt cô hơi giật giật, cô nhìn quanh... và phát hiện có khá nhiều cái lỗ tai đang dỏng lên hóng hớt chuyện...


Xem ra chủ ý thăm dò cô không phải do bọn đàn em mới thu nhận này của cô đưa ra rồi!


Cô nhướng mày nhìn bọn nam, nữ chủ và nam phụ... Sau, đáp lại cụt ngủn:


_ Ai quan tâm...?


_ Dạ...!?


Bọn đàn em cô trợn mắt ngạc nhiên nhìn cô... Vì không muốn tiếp tục đối thoại vô nghĩa, cô nhanh chóng đáp:


_ Ai quan tâm... thì tự đến tìm hiểu...!


Cô bỏ lại 1 câu rồi bước ra khỏi lớp... Lũ đàn em nhao nhao gọi với theo cô:


_ Lão đại! Sắp vô tiết học rồi mà tỷ còn đi đâu thế...?


Cô lười biếng đáp:


_ Đi ngủ...


Nói rồi, cô thẳng tiến xuống phòng y tế của trường... Cô quả có chút mệt mỏi...


Hôm qua, cô có cùng Văn Vô Song đi thăm dò 1 hang ổ giao dịch vũ khí bí mật của nam chủ Lăng Huyết Vũ...
.
.
.
.


Trước giờ, theo đánh giá của cô thì Lăng Huyết Vũ - hắn vốn là kẻ im hơi lặng tiếng...


Chỉ thích đóng vai trò của nhà môi giới... không hay nhúng tay vào việc của Hắc lẫn Bạch đạo...!


Tuy nhiên điểm kì lạ là... hắn lại rất có tiếng nói và trọng lượng trong cả 2 giới Hắc Bạch lưỡng đạo...?


Ai ai cũng kiên dè thế lực của hắn ta...!?


Vì sao... lại có diễn tiến phi lý đến như vậy...???


Hắn ta tuy cũng có chút thế lực riêng... Nhưng trên thực tế thì lực ảnh hưởng của hắn vốn chưa to tát đến mức có thể...


Tùy tiện hô mưa gọi gió trong cả Hắc và Bạch đạo giống như trong cốt truyện...!!


Thế lực của hắn trong Hắc đạo so với nam chủ Đoàn Tịnh Vũ - bang chủ Tình Sát của Dark Diamond... thậm chí còn chưa so bì kịp!


Ấy vậy, điều khó tin là... chính tại thời điểm này 2 năm về trước, hắn lại có đủ lực lượng, dồn ép được nam chủ Tịnh Vũ đến suýt không còn đường thoái lui.


Chính vì cớ sự trên, cố chủ " Lưu Khả Nhi" mới có thể can thiệp " sâu" được vào việc của nam chủ Tịnh Vũ.


Từ đó, cùng hắn dây dưa rồi chuốc lấy kết cục bi thảm chỉ vì 1 chữ " tình" mù quáng...!


May mắn, cô xuyên vào đúng thời điểm... nên câu chuyện mới có thể rẽ sang 1 hướng hoàn toàn khác...!
.
.
.
.


Trước đây, là cô không để ý...


Vốn dĩ, nội dung cốt truyện xuất hiện đầy lỗ hỏng...!?


Tại sao 1 kẻ dưới cơ trong giới Hắc đạo như Lăng Huyết Vũ lại đủ sức khai chiến với nam chủ Tịnh Vũ - 1 kẻ ở vị thế cao hơn...!?


Để tranh giành nữ chủ đại nhân...!


Tình huống diễn biến cẩu huyết phi lý đến vậy?


Rốt cục, nguyên nhân xuất phát điểm là từ đâu...??


Trừ phi...


Giải đáp của ẩn số kia chính là...


Nam chủ Lăng Huyết Vũ kia... hắn ta còn có 1 bí mật nào đó che giấu... đằng sau!?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.