Ngay sau khi Cát Vũ và Lê Trạch Kiếm ra tay, đã hơn chục người chết, thủ đoạn thật ghê gớm.
Nhưng chim chết vì miếng mồi ngon, vì thanh kiếm trong tay Lê Trạch Kiếm, những kẻ này thà chết xông lên, hòng giết bằng được Cát Vũ và Lê Trạch Kiếm.
Có thể trong lòng bọn họ vẫn nghĩ, nhiều người chết càng tốt, một khi cướp được thanh kiếm này thì tiền chia sẽ được nhiều hơn.
Những người mà Sơn Thành Song Sát đưa tới cũng là người tu hành, nhưng trình độ của họ không đồng đều, một số người còn tạm được, một số chỉ ở mức trung bình, có thể miễn cưỡng coi như là người tu hành.
Có lẽ Sơn Thành Song Sát đã tập hợp tất cả những người tu hành từng phạm tội trong toàn thành phố lại, muốn làm chuyện lớn.
Chỉ tiếc là nếu sự chuẩn bị của họ chỉ đối phó với Lê Trạch Kiếm thì may ra còn có cơ hội chiến thắng, nhưng sai ở chỗ bên cạnh Lê Trạch Kiếm còn có Cát Vũ.
Khi vừa nhập vào đám đông, với thanh Mao Sơn Thất Tinh Kiếm trên tay, hắn liên tục hất văng đám người xuống mặt đất.
Khi Cát Vũ đang đánh nhau với những người đó, chợt cảm nhận được sau lưng có một luồng sát khí rất nặng, hắn vội thi triển súc địa thành thốn, thân hình lóe lên, chặt đầu một người xuống đất, quay lại nhìn thì thấy hai lão già Sơn Thành Song Sát kia đã âm thầm tiến ra phía sau hắn hòng đánh lén.
Lão già đang cầm một loại kỳ môn pháp khí mà Cát Vũ nhận ra, đó là Nhật Nguyệt Song Câu.
Mỗi tay cầm một cái, móc vào cổ Cát Vũ, chỉ tiếc là đã vồ hụt.
Lão già sững sờ một lúc, vừa thấy Cát Vũ tránh tới chỗ cách đó mấy mét, lập tức lại lao đến lần nữa.
Cát Vũ lập tức đã nhận ra bản lĩnh của lão già này cũng rất cao, tu vi phải ở chân nhân chi cảnh, nên hắn cũng không dám khinh địch.
Nhưng hắn bị bao vây bởi đám thủ hạ của Sơn Thành Song Sát, thật là đáng ghét, khiến cho Cát Vũ không thể toàn tâm toàn ý giết lão già này.
Lập tức Cát Vũ vỗ Tụ Linh tháp, các loại khí tức đủ màu sắc bay ra hoá thành hình người, lao đến đánh đám thủ hạ kia.
Những thuộc hạ của Sơn Thành Song Sát không biết chuyện gì đang xảy ra, tự nhiên bị mấy con quỷ vật nhập vào kiểm soát cơ thể và chiến đấu với những người còn lại.
Trong đó, lực lượng chính mạnh nhất là hai con đại yêu, một con miêu yêu và một con xà yêu.
Một con hoá thành một con hổ khổng lồ, thoắt ẩn thoắt hiện lao đến vồ người xuống đất mà cắn xé.
Một con biến thành một con rắn khổng lồ, cái đuôi quét ngang, cây cối lần lượt đổ rạp, người bị đánh bay ra ngoài.
Bằng cách này, những quỷ vật và đại yêu đó đã hoàn toàn khống chế được thủ hạ của Sơn Thành Song Sát.
Còn Cát Vũ đã có thể toàn tâm toàn ý đối phó với lão già trước mặt.
Khi lão già nhìn thấy Tụ Linh tháp ở bên hông Cát Vũ thả ra rất nhiều quỷ vật cùng một lúc, trong lòng cũng vô cùng hối hận, lần này thật sự là gặp phải gốc rạ cứng rồi.
Với thủ đoạn của tên nhóc này, tuyệt đối có thể lấy một chọi một trăm.
Cho dù có mời đến mấy chục tay sát thủ tốt nhất của Sơn Thành, cũng không đủ để đấu lại đám quỷ vật này.
Dù vậy thì lão già kia vẫn hung hãn lao về phía Cát Vũ, Nhật Nguyệt Song Câu trong tay lão ta múa may rất bài bản, quyết đánh nhau một trận sinh tử với Cát Vũ, nhất thời khó phân cao thấp, tiếng binh khí va chạm vào nhau nghe chan chát. Khi Cát Vũ đối đầu với lão già, Lê Trạch Kiếm cũng đối đầu với bà già ở phía đối diện.
Pháp khí trong tay bà ta chính là chiếc gậy, không biết trên đó có cơ quan gì mà ẩn chứa thứ vũ khí như kim thêu liên tục bắ.n ra, bất ngờ đánh úp khiến Lê Trạch Kiếm hơi luống cuống, mà rõ ràng tu vi của Lê Trạch Kiếm hơn hẳn bà ta.
Trong hoàn cảnh này, một khi cuộc chiến bắt đầu, kết quả không thể đoán trước được, nhất là khi những quỷ vật trong Tụ Linh tháp vừa xuất hiện đã khống chế được đám thuộc hạ của Sơn Thành Song Sát.
Tình hình hiện tại là đối nghịch nhau, nhưng nếu một trong bốn người họ thua, tình hình sẽ thay đổi đáng kể.
Nhưng thoạt nhìn tu vi của bốn người họ ngang nhau, trong lúc nhất thời khó phân định thắng bại.
Dù sao hai người này cũng là Sơn Thành Song Sát nổi tiếng trong giang hồ nhiều năm, cũng có địa vị nhất định trong giới tu hành.
Phàm là những người nổi tiếng trên giang hồ đều có chút thành tựu.
Cát Vũ và lão già đấu mấy chục chiêu nhưng vẫn không phân thắng bại, tu vi của lão già kia rất vững chắc, muốn thắng trận cũng không dễ dàng.
Nhất là Nhật Nguyệt Song Câu trong tay lão ta, hỗ trợ lẫn nhau, khống chế trái phải, đã hình thành nên một phong cách chiến đấu độc đáo, khiến Cát Vũ không thể tìm ra bất kỳ sơ hở nào.
Sức mạnh của Nhật Nguyệt Song Câu đó rất mạnh mẽ, một gốc cây to bằng thắt lưng người bị song câu xẹt qua, lập tức cắt thành hai đoạn khiến Cát Vũ cảm thấy hoảng sợ.
Dám ra tay với Kiếm Thần, nếu không có chút tài năng thì cũng có lá gan rất lớn.
Nhưng Cát Vũ đã sử dụng kiếm pháp Mao Sơn hỗn nguyên bát quái, đây cũng là kiếm thuật truyền thừa ngàn năm của Mao Sơn, đã được vô số cao thủ đạo môn không ngừng cải tiến, đối phương muốn công phá thế phòng thủ của Cát Vũ cũng khó.
Sau mấy chục chiêu, Cát Vũ cảm thấy hơi bực mình, sau đó chém ra một kiếm, bảy thanh kiếm nhỏ lại tách ra khỏi kiếm chủ, đồng loạt bắn về phía lão già.
Lão già hoảng sợ, vội vàng vung Nhật Nguyệt Song Câu trong tay lên, với tốc độ như phong hoả luân đã đánh bay bảy thanh kiếm nhỏ của Cát Vũ ra ngoài.
Mà Cát Vũ đã tận dụng cơ hội này kết pháp quyết, miệng niệm chú ngữ, chỉ nhìn thấy bóng dáng của Cát Vũ bắt đầu lắc lư, trong tích tắc, bên cạnh Cát Vũ đã có hai người giống hệt hắn.
Mao Sơn phân hồn thuật, một phân thành ba.
Ba người Cát Vũ giống hệt nhau đang cầm trong tay Mao Sơn Thất Tinh Kiếm, khí tức này, thủ đoạn này tuyệt đối khiến người ta sợ hãi.
Lão già vừa đánh bay bảy thanh kiếm nhỏ của Cát Vũ, nhìn về phía hắn, lập tức giật mình.
Má nó, đây là thủ đoạn gì thế?
Sao một người lại biến thành ba người được?
Không cần nhiều lời, Cát Vũ dẫn theo hai phân thân lao về phía lão già, bao vây lại.
Hai phân thân đó có sức mạnh tương đương với Cát Vũ, vì vậy có thể xem như có ba Cát Vũ đối phó với lão ta.
Vốn dĩ thực lực của cả hai ngang ngửa nhau, nhưng khi Cát Vũ tung ra phân thân của mình, lập tức tạo thành thế áp đảo.
Lần này, sau hai ba chiêu, lão già không chịu nổi nữa, liền bị Mao Sơn Thất Tinh Kiếm chém mấy nhát.