Mao Sơn Quỷ Vương

Chương 220:




Đúng là trước sau đều có kẻ địch, mà linh lực của Cát Vũ lại chưa khôi phục hoàn toàn đã phải đối mặt với kẻ địch mạnh như vậy. Trong đầu hắn chưa bao giờ hiện lên cảm giác bất lực như thế này.
Tiểu thi anh thật sự rất tà tính, tốc độ nhanh đến mức kinh ngạc, không ngờ với tu vi của hắn mà cũng không kịp né tránh.
Sau khi né tránh, Cát Vũ vô thức chạm vào cổ của mình, hơi nhói đau, hình như đã bị móng vuốt của tiểu thi anh kia cào rách. Lúc Cát Vũ nhìn thấy tay của mình thì phát hiện ra, không ngờ máu chảy ra trên cổ của mình lại là màu đen, hơn nữa còn bốc mùi tanh hôi.
Nguy rồi, trên móng vuốt của tiểu thi anh này có thi độc, nếu bị trúng thi độc thì rất có thể mình cũng sẽ biến thành cương thi.
Với đạo hạnh của tiểu thi anh này thì tốc độ xảy ra thi biến sẽ rất nhanh.
Cát Vũ hoàn toàn không kịp suy nghĩ gì nhiều, cổ trùng màu đỏ ngập trời kia đã sắp bay đến bên cạnh mình rồi. Cát Vũ vừa lùi về sau vừa lấy lá bùa ở trên người ra.
Mà tiểu thi anh lại bổ nhào về phía hắn một lần nữa.
Sau khi hoảng sợ, Cát Vũ nhanh chóng lấy một lá bùa Vân Lôi không còn lại bao nhiêu ra, dứt khoát bóp nát, để nó nổ tung ở bên cạnh mình.
Một tia sét màu xanh lam đánh xuống, mặt đất bằng phẳng vang lên tiếng nổ vang rất lớn.
Đúng lúc này, tiểu thi anh và cổ trùng màu đỏ cũng đang lao tới trước mặt Cát Vũ.
Tia sét màu xanh lam không chỉ đánh bay tiểu thi anh, mà còn thiêu rụi toàn bộ cổ trung màu đỏ đang bao trùm về phía hắn.
Bởi vì Cát Vũ cách khá gần với tia sét đó, nên hắn cũng bị b4n ra xa.
Hắn lấy bùa Vân Lôi ra, ngược lại còn tự làm mình bị thương, đây là chuyện trước giờ chưa từng xảy ra đối với tu vi của Cát Vũ.
Nhưng trong hoàn cảnh này, hắn không thể không làm như vậy, bởi vì tốc độ của tiểu thi anh quá nhanh, cho dù hắn đang ở trạng thái mạnh mẽ, cũng không dễ dàng né tránh sự công kích của tiểu thi anh này.
Cát Vũ lăn một vòng ở dưới sàn, toàn thân ê ẩm, từng dòng điện nhỏ đang chạy qua chạy lại trong người hắn, thật sự ê ẩm đến mức không thể diễn tả bằng lời.
Nhưng tình trạng của Cát Vũ vẫn còn khá tốt. Sau khi tiểu thi anh bị tia sét đánh trúng, nó gào thét thảm thiết rồi ngã xuống sàn. Tia sét chạy trong người khiến nó tiết ra một lượng lớn thi khí, đau đớn không thể tả.
Thuật Lôi Pháp là chí cương chí dương, là thứ khắc chế mấy tà tính này nhất, kể cả mấy con cổ trùng nhỏ bé kia.
Cũng may, lúc ném bùa Vân Lôi ra, Cát Vũ đã theo bản năng tránh ra xa một chút, nên không bị thương quá nặng.
Cát Vũ chỉ nằm dưới sàn một chút rồi nhanh chóng bò dậy, tiếp tục cầm Mao Sơn Thất Tinh Kiếm lên.
"Chết tiệt! Không ngờ ngươi lại dám tổn thương thi anh mà lão phu đã luyện chế ra, ta nhất định phải lột da ngươi." Người mặc áo choàng đen gào lên, rút ra một thanh nhuyễn kiếm. Trên thanh nhuyễn kiếm đó còn phân nhánh, giống như lưỡi rắn.
Hắn ta vừa lao tới đã sử dụng chiêu Độc Xà Xuất Động, định đâm thẳng vào tim của Cát Vũ.
Sau khi Cát Vũ đứng dậy thì tiếp tục lùi về sau vài bước, đột nhiên cảm thấy đầu óc hơi choáng váng, có thể là do tiểu thi anh đã cào rách cổ của hắn, nên thi độc đã từ từ khuếch tán trong cơ thể
Sau một hồi hoảng loạn, Cát Vũ vươn tay điểm vào mấy huyệt đạo quan trọng trên người mình, phong ấn mạch máu, ngăn cản sự khuếch tán của thi độc. Đợi hắn gi3t ch3t người mặc áo choàng đen này rồi sẽ nghĩ cách hóa giải thi độc trong người.
Thế là Cát Vũ lại cầm Mao Sơn Thất Tinh Kiếm lên, bắt đầu chiến đấu với người mặc áo choàng đen.
Tu vi của người mặc áo choàng đen này không hề tầm thường, kiếm pháp cũng được dày công tôi luyện. Thanh kiếm hình rắn trong tay hắn ta giống như vật sống, phát ra tiếng "xì xì", hơn nữa đây là một thanh nhuyễn kiếm, nên nó có thể thay đổi quỹ đạo của thanh kiếm. Rõ ràng hắn đã nhìn thấy nó đâm về phía tim của mình, nhưng lại đột ngột tập kích vào phần bụng của hắn, khiến Cát Vũ hơi luống cuống tay chân, bị ép đến mức liên tục lùi về sau.
Cát Vũ đành phải thi triển chiêu thức Mao Sơn Hỗn Nguyên Bát Quái Kiếm, lấy trạng thái phòng thủ, phong ấn toàn bộ cơ thể một cách kín kẽ, nhất thời, người mặc áo choàng đen kia cũng không thể làm gì được Cát Vũ.
Chiêu thức Mao Sơn Hỗn Nguyên Bát Quái Kiếm này chuyên được sử dụng để phòng thủ. Qua việc không ngừng cải tiến của các đời tổ sư Mao Sơn, nó đã trở thành một bộ kiếm pháp cực kỳ cao minh, có thể tấn công và phòng thủ. Khi đối mặt với kẻ địch mạnh thì có thể đọ sức một khoảng thời gian.
Hắn đã đấu với người này hai ba mươi chiêu liên tiếp, nhưng người mặc áo choàng đen không hề chiếm được lợi thế, vì thế trong lòng hắn ta không khỏi tức giận, liên tục tăng tốc độ tấn công. Đồng thời hắn ta hét lớn bảo tiểu thi anh đã bị bùa Vân Lôi đánh bị thương tới đây để giúp đỡ.
Nhưng tiểu thi anh vừa mới bò dậy, thì miêu yêu đang đứng bên cạnh kia liền vồ tới, ôm chặt lấy tiểu thi anh, cả hai lăn lộn dây dưa với nhau.
Nhưng người mặc áo choàng đen cũng phóng ra một luồng khí tức quỷ dị, dường như có thể khắc chế mấy quỷ vật này, hơn nữa hắn ta không chỉ biết sử dụng Giáng Đầu Thuật, mà còn luyện chế rất nhiều quỷ vật. Nhìn thấy Cát Vũ thả quỷ vật trong Tụ Linh tháp ra, hắn ta cũng thả ra không ít quỷ vật hung ác, quấn lấy mấy quỷ vật của Cát Vũ.
Giáng Đầu Sư ở Đông Nam Á vô cùng gian ác, Giáng Đầu Thuật này cũng được chia thành rất nhiều loại, ví dụ như dược giáng, cổ giáng, thi giáng, quỷ giáng và trùng giáng...
Thật không may là người muốn giết Cát Vũ này không chỉ tu luyện một loại Giáng Đầu Thuật. Quỷ giáng mà hắn ta luyện hóa cũng cực kỳ đáng sợ, bắt đầu chém giết với mấy lão quỷ trong Tụ Linh tháp, nhưng không hề rơi xuống thế hạ phong.
Cát Vũ cũng biết rất nhiều về Giáng Đầu Thuật. Nếu nói tới thì Giáng Đầu Thuật này cũng là một phần được tách ra từ trong Mao Sơn Thuật, nhưng đã được phát huy ở Đông Nam Á, không ngừng biến đổi, trở nên ngày càng gian ác hơn.
Sở trường của bọn họ là dùng người sống thích hợp để tu luyện quỷ giáng, rồi sử dụng đủ mọi phương thức tàn nhẫn để tra tấn người ta đến chết, hơn nữa còn hành hạ rất nhiều ngày, có khi còn kéo dài đến nửa năm, dựa vào sự giày vò đau khổ đến cùng cực để không ngừng gia tăng oán khí của người sống. Cứ như thế, một khi thần hồn của người bị giày vò đến chết kia bị luyện hóa thành quỷ giáng, thì sẽ có oán khí cực kỳ nồng đậm, đạo hạnh rất cao, rất khó hàng phục, hơn nữa quỷ vật được luyện hóa thành quỷ giáng sẽ không bao giờ được siêu độ, mà chỉ có thể bị đánh đến khi hồn bay phách lạc.
Thực lực của hai người cũng tương đương nhau, lúc Cát Vũ ở trạng thái đỉnh cao, thì hắn đâu cần phải sợ hãi trước một Giáng Đầu Sư như thế này, nhưng bây giờ hắn lại bị bao trùm bởi hơi thở chết chóc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.