Manh Sư Tại Thượng

Chương 63:




Edit: Sênh Mai
Sự kiện năm đó rõ ràng chính là trò cười, chỉ là người trong Dạ gia đều mong ngóng Dạ Trầm Uyên chết, cho nên đâm lao phải theo lao, đem hắn trục xuất khỏi gia môn.
Bằng không ai sẽ tin tưởng, một hài tử tám tuổi không có linh lực, có thể giết chết một cường giả tu vi Trúc Cơ?
Dạ Lỗi bị Cố Thanh Kha nói trúng tim đen sắc mặt ngưng trọng, nhưng hắn không dám vô lễ với Cố Thanh Kha, chỉ có càng hận Dạ Trầm Uyên, "Thế nào, bây giờ ngươi trở về là muốn đoạt quyền? Muốn làm gia chủ của Dạ gia, cũng phải xem có người chịu thừa nhận ngươi hay không!"
Ánh mắt Dạ Trầm Uyên có chút trào phúng, Dạ gia hiện nay ở nhị đẳng quốc cắm rễ, đại bộ phận Dạ gia phân thế lực tại nhất đẳng quốc, nghe có vẻ tiền tài quyền lực vô hạn, nhưng hắn đều không cần. Mà trong đầu Lệ Lão đã tức muốn nổ tung, "Lão già này có cái gì mà bày đặt lên mặt kiêu ngạo? Ngươi bái nhập Vạn Kiếm Tông, về thực lực mà nói, so sánh được với nửa đế quốc, sư phụ của ngươi mặc dù chỉ là một tiểu nha đầu, nhưng so về thân phận, còn tôn quý hơn công chúa đế quốc bội phần! Lão già đáng ghét này còn nghĩ ngươi đến muốn đoạt gì đó. Nếu để hắn biết trong người ngươi có Thiên Châu còn thu thập được bao nhiêu bảo bối, chắc chắn sẽ tức đến đỏ con mắt!”
Dạ Trầm Uyên nói với Dạ Lỗi, "Ông suy nghĩ nhiều rồi, ta không phải tới tìm ông đòi hỏi gì, lúc trước, mẫu thân ta bị các ngươi ép buộc tái giá, ta hiện tại chỉ muốn biết, bà ấy gả cho ai?"
Cho đến giờ, chuyện của mẫu thân chính là cây gai trong lòng Dạ Trầm Uyên, hắn đã không còn nhớ những chuyện lúc năm tuổi nữa, nhưng chỉ nhớ duy nhất chuyện mẫu thân là bị buộc tái giá, nay hắn đã có thực lực, sẽ đem bà ấy thoát khỏi nơi đó.
Lúc trước đoàn người rước dâu tu vi thấp nhất là Trúc Cơ, mà người mẫu thân hắn phải gả, nghe nói là một Lão hầu tước tu vi Nguyên Anh không còn sống được bao lâu, nhưng cụ thể là ai, hắn cũng không tài nào biết được, chung quy nhất đẳng quốc gồm 29 nước.
Dạ Lỗi vừa nghe Dạ Trầm Uyên lại là đến tìm con tiện nhân kia, con mắt không khỏi chuyển động, Dạ Trầm Uyên này hẳn là có chút kỳ ngộ, cho nên mới dám tìm đến cửa, một khi đã như vậy, hắn không bằng đem kỳ ngộ đối phương đoạt lại!
Vì thế, Dạ Lỗi cười lạnh hai tiếng.
"Mẫu thân ngươi có thể được Nguyên Anh tôn giả coi trọng, cũng là cô ta có phúc khí, về phần tung tích của cô ta, ta dựa vào cái gì nói cho ngươi biết?"
Dạ Trầm Uyên biết Dạ Lỗi muốn gì, trong tay cầm bình ngọc đặt lên bàn "Tứ phẩm tăng đan, đổi lại ông có thể mở miệng, thế nào?"
Theo tay Dạ Trầm Uyên đặt lên bàn, Dạ Lỗi nháy mắt bất chấp nhi tử chính mình còn đang kêu rên, đem bình ngọc ôm ở trong tay, khẩn trương hỏi, "Ngươi lấy nó ở đâu ra?!"
Dạ Trầm Uyên nhìn thế nào cũng không giống người có thể mua được tứ phẩm đan dược!
Ai ngờ Dạ Trầm Uyên lại cười nói, "Ta là Tam phẩm luyện đan sư, khoảng thời gian trước, ngẫu nhiên có thể luyện ra tứ phẩm đan dược, không được sao?"
"Điều đó không có khả năng!" Không chỉ có Dạ Lỗi, một bên Cố Thanh Kha cũng sợ ngây người! Toàn bộ Triều Tịch Quốc chỉ có hai người Nhị phẩm luyện đan sư, nhưng đều là lão nhân, đời này cũng không thể tiến cấp Tam phẩm, nhưng Dạ Trầm Uyên mới mười lăm liền nói mình là Tam phẩm luyện đan sư? Điều này sao có thể?! Thấy bọn họ không tin, Dạ Trầm Uyên vươn tay ra, tay hắn chỉ vừa động, đầu ngón tay liền hiện lên một ngọn lửa màu trắng, chỉ thấy hắn tùy tay cầm ra vài loại dược thảo quăng vào, ngọn lửa kia cháy mạnh hơn, những linh dược kia liền biến thành chất lỏng hội tụ cùng nhau, chỉ chốc lát sau, nhất phẩm tĩnh tâm đan liền hoàn thành, tổng cộng chín viên, bay tròn xung quanh tay hắn.
Nháy mắt, toàn bộ người trong phòng đều là vẻ mặt mờ mịt, thủ pháp và phương thức luyện đan cao siêu như vậy! Ngay cả tên Dạ Vi đang quỳ rạp trên mặt đất cũng quên kêu thảm thiết, ngơ ngác nhìn sang.
Chỉ có dung hợp linh dược thuần thục đến mức cao siêu mới có khả năng như vậy, không cần thiết lò luyện đan, trong không trung luyện chế, thủ pháp cao siêu như thế, đừng nói Tam phẩm, ngay cả Ngũ phẩm luyện đan sư cũng làm không được a!
Dạ Trầm Uyên làm lộ tài năng của mình, Dạ Lỗi nhìn về phía Dạ Trầm Uyên trong mắt như có ánh lửa!
Bảo bối, đây đúng là một đại bảo bối a!
Nếu như có thể nhốt Dạ Trầm Uyên lại, mỗi ngày bắt hắn luyện đan cho bọn họ, như vậy Dạ gia bọn họ rất nhanh có thể vào nhất đẳng quốc rồi!
Vẫn hướng tới nhất đẳng quốc, nhưng Dạ Lỗi không có phương pháp thăng cấp, lúc này nhìn Dạ Trầm Uyên, tựa như thấy được tia hi vọng! Hắn cẩn thận xem xét tu vi Dạ Trầm Uyên, phát hiện nhìn không ra, chỉ có thể nghĩ hắn mang theo pháp bảo che giấu tu vi, nhưng Dạ Trầm Uyên mới mười lăm, hắn sao có thiên tư tốt, hiện tại cao nhất cũng chỉ là Luyện Khí đại viên mãn, chung quy Tam phẩm luyện đan sư không cần thiết quá nhiều tu vi chống đỡ, Dạ Lỗi mới không tin Dạ Trầm Uyên có thể có bao nhiêu lợi hại! Lúc này hạ thủ, hắn tin chắc có thể bắt được Dạ Trầm Uyên!
Mà lúc này Dạ Trầm Uyên giống như không phát hiện điều gì khác thường vẫn tỏ ra bình thường, cười hỏi, "Bây giờ có thể nói cho ta biết, mẫu thân ta đi đâu rồi nhỉ?"
Từ xưa đến nay tiền tài làm người khác mê mụi, huống chi là cự tài?
Dạ Lỗi nhìn chằm chằm Dạ Trầm Uyên, đột nhiên biến sắc mặt!
"Ngươi dám trộm đan được của Dạ gia ta, người đâu! Đem này tên trộm bắt lại cho ta!"
Dạ Lỗi vừa ra lệnh một tiếng, đột nhiên mười mấy người xông vào trong phòng, trong đó có ba người là Trúc Cơ, người khác đều là Luyện khí kỳ!
Một bên Cố Thanh Kha đi theo Dạ Trầm Uyên mới bắt đầu đã biết có việc không ổn, nàng vội vã lôi kéo Dạ Trầm Uyên nói, “Huynh đi mau, để muội đối phó bọn họ!"
Nói đến đây, đột nhiên khí thế của Cố Thanh Kha phóng ra ngoài, sau đó người của Dạ gia ai ai cũng khiếp sợ, Cố Thanh Kha chỉ mới mười bốn tuổi nhưng tu vi thậm chí đã là Trúc Cơ hậu kỳ! Điều này thật sự là đáng sợ!
Dạ Lỗi sắc mặt biến đổi!
"Ngươi lại là Trúc Cơ? Hơn nữa còn là hậu kỳ?!" Nhưng vài năm nay, đứa nhỏ vẫn chỉ biểu hiện thực lực mình mới Luyện Khí thôi!
Cố Thanh Kha cười lạnh, "Ở nơi sài lang hổ báo như chỗ này, bất cứ ai cũng sẽ lưu lại con bài chưa lật? Trầm Uyên ca ca, huynh đi mau, đợi lát nữa muội sẽ đến tìm huynh."
Dạ Trầm Uyên sửng sốt một chút liền bình thường trở lại, trước đó, hắn cũng không nghĩ tới Cố Thanh Kha là Trúc Cơ hậu kỳ, bất quá, có lẽ muội ấy cũng có kỳ ngộ?
Dạ Trầm Uyên lắc đầu, "Muội không cần vì huynh làm như vậy."
Bất quá khi còn bé bọn họ chung quy chỉ mới có vài phần giao tình, muội ấy thật sự không cần vì hắn, mà quay lưng lại với họ hàng.
Dung nhan xinh đẹp Cố Thanh Kha hơi đỏ lên, cũng không dám nhìn hắn.
"Lúc trước muội không thể cứu huynh, lúc này đây, muội tuyệt đối sẽ không cho phép bọn họ hại huynh nữa!"
"Được lắm!" Dạ Lỗi sau khi khiếp sợ thì phẫn nộ cười, "Dạ gia chúng ta vài năm nay cho ngươi ăn ngon mặc đẹp, chiêu đãi ngươi như khách quý, bây giờ liền nuôi dưỡng ra một con sói mắt trắng! Ngươi chờ đó, ta xử lý Dạ Trầm Uyên, sau đó đến lượt ngươi! Đúng lúc con ta cũng thích ngươi, ta sẽ bắt ngươi làm thiếp của nó! Chắc hẳn Cố Gia cũng sẽ không vì kẻ nữ nhi ăn cây táo rào cây sung này mà phiền toái tìm đến ta!"
"Vậy cũng phải xem ông có bản lĩnh này không đã!"
Cố Thanh Kha hừ lạnh một tiếng, tế xuất pháp bảo, nhanh chóng hướng Dạ Lỗi xuất chiêu!
Cùng lúc đó, Dạ Lỗi lớn tiếng hạ lệnh, "Các ngươi không cần để ý đến ta! Trực tiếp bắt trói Dạ Trầm Uyên cho ta! Nhất định phải bắt được hắn!" Dạ Lỗi vừa dứt lời, trong phòng nhất thời ánh sáng linh khí chợt loé, cửa "Rầm" một tiếng bị đánh nát, Dạ Trầm Uyên dẫn những kẻ đó đến trong viện, mà ngoài sân, không ít tiểu bối Dạ gia vây xung quanh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.