Ma Thú Lãnh Chúa

Chương 296: Thần lực




Vốn biết là không ổn, nhưng vì cả người mềm nhũn ra, nữ Ma pháp sư An Kỳ Nhi căn bản không có phản kháng gì. Phẫn nộ, khuất nhục, hoảng sợ, bất lực, trăm cảm giác đan xen vào nhau. Càng khiến nàng xấu hổ đơn là, thân thể dưới sự vuốt ve của Dương Lăng có phản ứng, một cảm giác trước đó chưa từng có, dường như là.
"Hắc hắc, phá cho ta."
Cảm giác được tâm tình của An Kỳ Nhi vô cùng kích động, Năng lượng màu trắng trong đầu rất không ổn định, Tinh thần lực của Dương Lăng hóa thành một đao nhọn, hung hăng đâm vào vòng Năng lượng bảo vệ của đối phương.
"A".
Trong óc bị lực mạnh đánh vào, An Kỳ Nhi cảm giác cả đầu đau đến mức muốn nổ tung, đau đớn đến mức kêu lên thảm thiết. Lập tức cảm giác một cỗ Năng lượng lạnh như băng thẩm thấu vào trong não, ý thức càng ngày càng nặng nề.
An Kỳ Nhi như chịu một chùy đập mạnh, Dương Lăng cũng không dễ chịu gì, Tinh thần lực vừa mới tiếp xúc đến Linh hồn của đối phương, thì đã bị Năng lượng màu trắng phản kích.
Tinh thần lực khống chế rất khó khăn, giống như tiến vào vùng trọng lực, thần thức thiếu chút nữa bị tan rã, giống như bị một đòn tấn công vô hình. Cả người chấn động, thiếu chút nữa phun ra một ngụm máu.
"Chẳng lẽ đây là Thần lực?"
Cảm giác được sự cường đại của Năng lượng màu trắng, Dương Lăng kêu lên một tiếng đau đớn, nhanh chóng thu hồi Tinh thần lực. Không ngờ rằng, Năng lượng màu trắng kinh khủng như hình với bóng, theo sát phía sau, thẩm thấu vào trong não, trực tiếp tấn công Linh hồn của mình.
Không ổn.
Kinh hãi, Dương Lăng uống vào một nắm Ma thú huyết châu bổ sung Tinh thần lực tiêu hao, mặc niệm Vu quyết vận chuyển Vu lực hộ thể, hy vọng đẩy Năng lượng màu trắng ra ngoài. Nhưng hắn rất nhanh phát hiện tình thế không ổn. Mặc dù mới có một nửa tiến vào cơ thể, nhưng Năng lượng màu trắng thật sự quá kinh khủng, thế như chẻ tre.
Làm thế nào bây giờ?
Trong khi Dương Lăng kinh hòng, mồ hôi chảy ra như mưa. Đột nhiên một tia lực lượng bổn nguyên của Vong linh vị diện lúc trước đã luyện hóa tự động vận chuyển, hợp cùng một chỗ với Năng lượng màu trắng, ở thời khắc quyết định ngăn cản
Năng lượng cổ quái này lại.
Sinh sinh tương khắc, chẳng lẽ, Bổn nguyên lực lượng của Vong linh vị diện lại khắc chế với Thần lực của Giáo Đình?
Cảm giác Năng lượng màu trắng và Năng lượng màu xám giằng co với nhau, Dương Lăng trong lòng vừa động, nhanh chóng thi truyển Luyện Hồn Thuật cao cấp. Nếu Luyện Hồn Thuật có thể luyện hóa lực lượng bổn nguyên của Vong linh vị diện, có lẽ cũng có thể luyện hóa loại Năng lượng màu trắng cổ quái này.
Quả nhiên, dưới tác dụng của Luyện Hồn Thuật, Năng lượng màu trắng từng chút từng chút một bị luyện hóa. Vận hành vài vòng trong cơ thể, liền dung hợp với Vu lực và lực lượng bổn nguyên của Vong linh vị diện, khiến hắn không những thoát nạn, còn "Nhân họa đắc phúc", thực lực tăng mạnh.
Luyện hóa và dung hợp Năng lượng của người bình thường, Tinh thần lực tiến nhanh, phạm vi cảm giác cũng theo đó càng lúc càng xa; nhưng so sánh với Năng lượng màu trắng, lại không đáng gì.
Sau khi dung hợp Năng lượng màu trắng, Dương Lăng phát hiện không những Tinh thần lực tăng lên vài lần, mà ngay cả Vu lực cũng tăng mạnh. Ngoài ra, Cảm giác linh mẫn, độ nhạy bén càng thêm tinh tế. Khống chế Tinh thần lực càng thêm dễ dàng.
Thuần hóa Ma thú càng ngày càng nhiều, lúc trước chỉ huy vô cùng đau đầu, chỉ huy từng nhóm một, hoặc là dựa vào Ma thú vương giả như Lang chu vương và Tà nhãn bạo quân để chỉ huy; nhưng bây giờ hắn có thể cảm giác rõ ràng suy nghĩ trong lòng mỗi con Ma thú, chỉ huy cũng càng dễ dàng, như trở bàn tay.
"Đừng tới đây, đừng tới đây"
Không biết qua bao lâu, nữ Ma pháp sư An Kỳ Nhi tỉnh lại, vừa kêu lên hoảng sợ vừa lê sang một bên, lo ngại Dương Lăng đang tiến tới. Nhớ đến thân thể gần như trần truồng bị Dương Lăng sờ mó khắp nơi, nàng đã không còn mặt mũi thấy người, cũng may nội y bên trong vẫn còn đầy đủ, nếu không nàng không biết nên làm gì cả.
"An Kỳ Nhi tiểu thư, chúc mừng ngươi, Thi độc trong cơ thể ngươi đã được tiêu trừ hoàn toàn" Nhìn nữ Ma pháp sư An Kỳ Nhi đang hoảng sợ co quắp lại, Dương Lăng trùm cho nàng cái áo khoác ngoài.
Tiểu mỹ nhân có địa vị rất cao, thành công chiếm được một bộ phận Năng lượng màu trắng thần bí trong cơ thể nàng là đủ rồi, không cần phải vì luyện chế Linh hồn của nàng mà kết mối thâm thù đại hận với Giáo Đình và Bác Cách gia tộc. Ngược lại, để nàng sống, biết đâu có thể cho mình một nhân chứng, chứng minh đám tù binh bị biến thành ngu ngốc tất cả đều là do Thi độc gây ra.
"Lĩnh chủ đại nhân, ta sẽ mãi nhớ người"
Sau khi mặc áo ngoài vào, nữ Ma pháp sư dưới sự áp giải của đám Võ sĩ Ngưu đầu nhân nhanh chóng rời đi, trước khi đi còn liếc mắt nhìn Dương Lăng một cái. Mặc dù thành công thoát khỏi Thi độc, nhưng vừa nghĩ đến quá trình ép độc ra ngoài, nàng nhịn không được chảy nước mắt. Nếu tin tức truyền ra ngoài, nàng làm sao còn mặt mũi mà nhìn người?
Ra lệnh cho Võ sĩ Ngưu đầu nhân đưa nàng trở về nhà giam, Dương Lăng ra lệnh cho bọn chúng đưa từng tên tù binh lên, tiếp tục luyện hóa Linh hồn của bọn họ.
Vì tăng tính thuyết phục, cũng đồng dạng lừa gạt vài tên ít kinh nghiệm, tha cho bọn hắn một mạng. Lưu lại vài tên thần trí tỉnh táo, cùng lưu hơn mười tên Linh hồn bị tổn thương, còn lại đều biến thành ngu ngốc.
Dù sao, mình nói Giáo Đình Đại quân bị lây Thi độc, thì dám chắc không thể làm người ta phục, nhưng nếu để cho vài tên Linh hồn bị tổn hao, không biết chuyện nói ra đúng là thấy mình ép Thi độc ra khỏi cơ thể bọn họ, vậy tính thuyết phục sẽ khác hẳn. Cho dù đám Giáo Đình có không tin, sợ rằng ngay lập tức cũng không tìm được cớ để trở mặt với mình.
Bận rộn mất nửa đêm, xử lý xong đám tù binh Giáo Đình, Dương Lăng tận dụng thời gian tu luyện. Sau khi Tinh thần lực tiến nhanh, hắn cảm giác chỉ còn một sợi chỉ nữa là tiến giai đến Trung cấp Thần vu. Chỉ cần đột phá, tiến giai đến Trung cấp Thần vu, hắn càng nắm chắc đối mặt với áp lực của Giáo Đình hoặc là Dong binh công hội.
Mặc dù đều là Thần vu, nhưng căn cứ giải thích của Phương tiêm bi, mỗi lần đột phá thì thực lực chênh lệnh nhau rất nhiều.
Tiến giai đến Trung cấp Thần vu, có thể dễ dàng thêm vào Sát trận bình thường, không cần dựa vào các loại Cấm chế hỗ trợ; có thể tiếp xúc Vu thuật cao cấp, tăng cường lực tấn công và phòng ngự; có thể tiến một bước trong việc tiếp xúc với lực lượng trong thiên địa, nắm giữ càng nhiều pháp thuật kiểm soát Linh hồn.
Ngoài ra, ở tầng thứ ba của Vu Tháp có vài món Vu bảo, cũng có biện pháp sử dụng và luyện chế. Bởi vì tiêu tốn quá nhiều Vu lực và Tinh thần lực, đến nay vẫn chưa thể sử dụng, nhưng chỉ cần tiến giai đến Trung cấp Thần vu, là có thể sử dụng tự nhiên.
Bây giờ, Liệp ma tạp phiến đưa cho mọi người chỉ có thể tuần dưỡng một con Ma thú, nhưng tiến giai đến Trung cấp Thần vu thì có lẽ có thể tìm được biện pháp hoàn thiện. Nếu mỗi tấm đều có thể chứa vài con, thậm chí là hơn mười con Ma thú, thì thực lực của Thợ săn và bọn lính sẽ đột nhiên tăng mạnh, nhanh chóng mở rộng thực lực của Thợ săn Công hội và Ma thú lĩnh.
Về cơ bản, mỗi một lần thực lực tăng lên, thì Không gian Vu tháp và đám Ma thú đều có một ít biến hóa, Sau khi xem xét tình huống của thân thể, Dương Lăng hít vào một hơi thật sâu, sau đó tiến vào Không gian Vu tháp. Rất nhanh, hắn phát hiện sự khác biệt của Ma thú đại quân và Không gian Vu tháp.
Thời gian vừa qua, dưới tác dụng của hồ nước, cây cỏ bên trong Không gian Vu tháp phát triển rất nhanh. Có đại thảo nguyên mênh mông, có rừng rậm trải dài hơn 1000 dặm, thậm chí còn có ao đầm mà Song túc Phi long thích thú.
Khác với bình thường, bên trong Không gian Vu tháp xuất hiện một trận mưa nhỏ. Trước kia nhiều nhất chỉ là một tầng sương mù mà thôi, không nghĩ được rằng lại xuất hiện cơn mưa, càng ngày càng giống hoàn cảnh bên ngoài.
Đám Ma thú cấp thấp như Giác phong thú, Tà nhãn, con nhện và Hấp huyết biên bức thì ở sâu trong rừng rậm rất ít khi ra ngoài, thi thoảng thấy một vài con kiến chạy trong nước, có vài con chuyển ổ từ chỗ trũng lên chỗ cao, có chút lại đi kiếm ăn trong mưa, vừa nhìn thì thấy giống hệt như bên ngoài Đặc Lạp Tư rừng rậm.
Ma thú đã thuần hóa, bất kể là Ma thú cấp thấp như Giác phong thú và Tà nhãn, hay là Ma thú cao cấp như Hắc long vương và Hạt Sư, dấu hiệu thuần hóa trên trán càng ngày càng rõ ràng, trí lực cũng tăng lên, phối hợp với nhau càng thêm ăn ý. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn
"Đại nhân, không ổn, đại nhân"
Không biết qua bao lâu, đúng lúc Dương Lăng chuẩn bị quan sát thêm biến hóa của Không gian Vu tháp và Ma thú đại quân, thì bên ngoài truyền đến âm thanh lo lắng. Trực tiếp thuấn di từ Không gian Vu tháp ra bên ngoài, chỉ thấy đám người trưởng lão hồ tộc và tù trưởng Ngưu đầu nhân hầu như đã đến đông đủ, sắc mặt nghiêm trọng, dường như đã xảy ra đại sự.
"Đại nhân, đại sự không ổn, bọn Giáo Đình đến rất nhiều cường giả, trực tiếp xông vào. Muốn mang đám tùy binh đi, còn tuyên bố muốn thiêu hủy cả Hắc Thủy thành" trưởng lão hồ tộc vô cùng lo lắng nhìn Dương Lăng.
Vì an bài người dân không có chỗ ở, hắn bận đến quay cuồng đầu óc, không ngờ rằng vừa mới nằm xuống chợp mắt một lát, thì Giáo Đình Đại quân đã xông đến. Đội tuần tra và binh lính bảo vệ thành không thể là đối thủ của bọn hắn, nếu không có vệ đội cầm Lê Hoa Nỗ kịp thời chạy đến, sợ rằng đối phương sớm ra tay cướp người và đốt thành.
Thiêu hủy cả Hắc Thủy thành?
"Hừ, quả thực là muốn chết."
Đám người trưởng lão hồ tộc vô cùng lo lắng, nhưng Dương Lăng lại rất bình tĩnh. Thực lực của Giáo Đình rất cường đại, nhưng Ma thú đại quân của mình không phải đồ bỏ đi.
Hắc Long miễn dịch với Ma pháp trung cấp trở xuống, năng lực cận chiến mạnh mẽ, Hạt Sư tốc độ rất nhanh tấn công tê liệt, Song túc Phi long tấn công sắc bén, phòng ngự kinh người.
Có nhiều Ma thú cao cấp cường hãn như vậy, thêm vào đó là ảo thuật của Thiên diện huyễn điêu, cùng với Giác phong thú, Tà nhãn, con nhện và Hấp huyết biên bức, cho dù xung đột với Giáo Đình, hắn cũng tự tin đối phó được.
Ma thú lĩnh vĩnh viễn là Ma thú lĩnh của mình, Giáo Đình muốn làm loạn ở địa bàn của mình, sẽ khiến bọn hắn trả một cái giá nằm ngoài tưởng tượng của bọn họ.
Ma Thú Lĩnh Chủ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.