Ma Thần Trời Sinh

Chương 416: Đạo môn cửu tử




- Nhiều lời như vậy làm gì? Chiến đi!
Ninh Tiểu Xuyên thu thanh đồng cổ đăng về, sức mạnh của Huyền Khí cửu phẩm tuy lớn, nhưng tu vi và nhãn lực của Vạn Âm Tiên Hậu lại càng đáng sợ hơn, có thể tìm được chính xác nhược điểm của Huyền Khí cửu phẩm.
Một khi ra tay thì Huyền Khí cửu phẩm cũng bị nàng ta thu mất.
Ninh Tiểu Xuyên hít sâu một hơi, áp chế thương thế trong cơ thể, hai tay cầm chắc Ma kiếm, thân thể hoà vào làm một với Ma Kiếm. Một cái bóng ma nữ khổng lồ hiện ra phía sau hắn, quả thực như chúa tể yêu ma được sinh ra vậy.
Vạn Âm Tiên Hậu nhìn bóng ma nữ đó, hơi chấn động một chút, trong lòng lại có chút hàn ý và sợ hãi.
Sao có thể như vậy?
Cái bóng ma nữ kia rốt cuộc có cấp bậc thế nào mà có thể khiến ta thấy sợ?
Không phải sức mạnh của Ninh Tiểu Xuyên khiến nàng ta sợ mà đó là cảm nhận bản năng. Giống như con người ngửa lên nhìn bầu trời cảm thấy sợ hãi trước thiên nhiên, cũng giống như khi bước vào thần miếu sẽ có cảm giác kính bái với những các thần linh.
Bầu trời đáng sợ không? Thần linh đáng sợ không?
Đều không đáng sợ.
Nhưng vẫn cứ khiến người ta kính sợ.
- Diệt Thế Kiếm Phách!
Ninh Tiểu Xuyên điều động tám đạo Diệt Thế chi khí bay quanh Ma Kiếm, một kiếm chém xuống.
Vạn Âm Tiên Hậu bị cái bóng ma nữ phía sau Ninh Tiểu Xuyên chấn nhiếp, mãi đến khi Ma Kiếm tới đỉnh đầu mới phản ứng lại, lập tức tỉnh lại, biến thành một đạo lưu quang bay ngược về sau.
Tốc độ của nàng ta nhanh như chớp xẹt, nháy mắt đã ra xa vài chục trượng.
Rầm rầm!
Ma Kiếm chém xuống, mặt đất bị chém thành một đường dài hơn trăm mét, rộng năm mét, rất nhiều cây cối bị nghiền nát, cự thạch vạn cân cũng nát thành mảnh vụn.
Vạn Âm Tiên Hậu bị chém trúng tay, nhưng nàng ta là ý thức thể, không phải thân thể bằng máu thịt, mũi kiếm chém qua như chém vào màn nước, căn bản không để lại bất cứ vết thương nào.
Nhưng kiếm của Ninh Tiểu Xuyên chém được vào tay cũng đã vượt xa tưởng tượng của nàng ta rồi.

Hơn nữa.
Chỉ khi đánh trúng sinh mệnh nguyên linh ở trán mới khiến ý thức thể của nàng ta vỡ tan, từ đó cứu được Ngân Trì phu nhân.
Ninh Tiểu Xuyên bắt buộc phải liều, bắt buộc phải chiến, nếu Ngân Trì phu nhân bị Vạn Âm Tiên Hậu giết thì hắn sẽ áy náy cả đời.
Grào!
Toàn thân Ninh Tiểu Xuyên được bọc quanh bởi ma khí, miệng phát ra tiếng gầm lớn, lại nhằm về phía Vạn Âm Tiên Hậu mà tấn công. Khi khí thế chiếm được thượng phong thì có thể phát huy được mười hai thành công lực, bạo phát được sức mạnh lớn hơn bình thường.
Còn Vạn Âm Tiên Hậu đã bị bóng ma nữ chấn nhiếp, yếu thế hơn, chiến đấu lực cũng giảm hơn so với bình thường.
Đây chính là điểm lợi khi có khí thế mạnh mẽ.
Hai con huyền thú đối đầu, khi một trong hai con chiếm được ưu thế về khí thế thì con kia chắc chắn sẽ sợ hãi mà tháo chạy.
Cuộc chiến giữa các cao thủ là vậy, khí trường của ai mạnh hơn thì chiến đấu lực sẽ mạnh hơn.
Uỳnh uỳnh!
Hai đại cao thủ giao chiến, các loại Thần Thông thi triển khiến người ta hoa mày chóng mặt.
- Thiểm Điện Thần Thú!
- Thiên Lôi Hồng Chung!
- Vạn Kiếm Hoá Vũ!
- Liệt Nhật Phần Thiên!
Nguyên khí trong cơ thể Ninh Tiểu Xuyên cuộn trào, mỗi giây đều có thể đánh ra hai ba loại Thần Thông, công kích như vũ bão về phía Vạn Âm Tiên Hậu. Sấm sét, hoả diệm, kiếm khí gần như bọc kín lấy Vạn Âm Tiên Hậu.
Ninh Tiểu Xuyên hai tay cầm Ma Kiếm, phóng thích đủ các loại Thần Thông, một kiếm nhằm trán Vạn Âm Tiên Hậu chém xuống.
Vạn Âm Tiên Hậu đưa tay điểm trúng mũi kiếm, một làn sóng khí trắng bắn ra từ đầu ngón tay.

Uỳnh!
Hai tay Ninh Tiểu Xuyên như bị cả cây chuỳ lớn đập vào, xương cốt bị chấn động, từ trên trời rơi xuống đất tạo thành một cái hố lớn đường kính mười mét.
Toàn thân hắn đầy máu, nhiều nơi trên người đã rách toác, máu chảy không ngừng.
Hết cách, sức mạnh Vạn Âm Tiên Hậu thực sự quá đáng sợ, Ninh Tiểu Xuyên đã ở trạng thái tốt nhất, thi triển sức mạnh lớn nhất nhưng vẫn bị đánh trọng thương.
Chẳng trách Vạn Thú Hoàng lại sợ hãi như vậy. Sức mạnh của nàng ta quả thực quá khủng khiếp, Võ Tôn trước mặt nàng ta cũng chỉ như đứa trẻ mới tập đi, ngay đến một cọng tóc cũng không động được vào nàng ta.
Đây chính là khoảng cách giữa cảnh giới võ đạo. Nếu Ninh Tiểu Xuyên có thể đạt tới Địa Tôn Cảnh tầng thứ năm thì chắc chắn tốt hơn bây giờ rất nhiều, không đến mức bại thảm như vậy.
Vạn Âm Tiên Hậu chầm chậm đáp xuống đất, y phục vẫn chỉnh tề, gió thổi khiến châm cài tóc phát ra tiếng tinh tang vui tai. Nàng ta nhìn Ninh Tiểu Xuyên, nói:
- Với tuổi của ngươi, có thể đấu với ý thức thể của ta mười chiêu mà không chết là đã rất giỏi rồi. Nếu cho ngươi tu luyện thêm năm năm, có khả năng sẽ đạt tới cảnh giới hiện nay của ta, chỉ đáng tiếc ngươi đã không còn cơ hội đó nữa rồi.
Vạn Âm Tiên Hậu là người quyết đoán, dù đánh giá cao thiên tư của Ninh Tiểu Xuyên thế nào thì cũng không thay đổi ý định phải giết hắn.
Vút!
Nàng ta biến thành một đạo lưu quang, tốc độ tựa thiểm điện, một chưởng đánh xuống đỉnh đầu Ninh Tiểu Xuyên.
Ninh Tiểu Xuyên chỉ cảm thấy trời đất đều bị nàng ta khống chế, ngay cả từng cơn gió, từng hạt cát, từng ngọn cỏ đều bị nàng ta điều khiển.
Áp lực mà hắn phải chịu thực sự quá khủng bố, cũng không có cách nào khác, hắn định tế ra ngũ phẩm trận kỳ, bố trí Bát Phong Toái Thần Trần để chống đỡ Vạn Âm Tiên Hậu, đây là cơ hội duy nhất có thể đánh lui Vạn Âm Tiên Hậu.
Nhưng trận kỳ còn chưa bày ra thì một tia sáng màu xanh xuất hiện giữa Ninh Tiểu Xuyên và Vạn Âm Tiên Hậu, giống như không gian tách ra một khe hở, một thân ảnh bay ra từ trong khe, dáng người mảnh mai, giống như một nữ trích tiên từ ngoại vực tới.
Bàn tay nàng ta xuất hiện một tia sáng chói loà.
Hình dạng của tia sáng giống như Âm Dương Bảo Bình trong truyền thuyết của Đạo Môn, là một loại đạo pháp cổ xưa.
Theo truyền thuyết, thời Viễn Cổ, một vị vô thượng Thần Chủ của Đạo Môn tay cầm tám đại thanh tĩnh thần khí: Bạch Hải Pháp La, Hỗn Độn Song Ngư, Vô Địa Trường Sinh Pháp Luân, Kiến Mộc Bảo Phiến, Tôn Thắng Tràng Hạt, Kim Cương Kết, Âm Dương Bảo Bình, Vô Căn Tiên Liên.
Thánh hiền Đạo Môn nhìn bát đại thanh tĩnh thần khí mà sáng tạo ra bát đại pháp ấn.

Âm Dương Bảo Bình Ấn chính là một loại pháp ấn trong số đó.
Chỉ cần nhìn kỹ sẽ phát hiện trong bình có một nhân ảnh hư ảo mặc đạo bào. Thần tình người đó tĩnh như nước, sức mạnh dồi dào như biển, khiến người ta có cảm giác thâm sâu khó đoán.
Phành...
Nhân ảnh hư ảo mặc đạo bào khi tung một chưởng, Âm Dương Bảo Bình Ấn bay ra, phá vỡ thủ ấn của Vạn Âm Tiên Hậu.
Uỳnh!
Hai luồng sức mạnh đồng thời tán đi.
- Ai?
Vạn Âm Tiên Hậu lùi về sau, đáp xuống ngọn một cây cổ thụ, nhìn chăm chăm nhân ảnh hư ảo vừa bước ra từ trong không gian.
Với người khác mà nói, đó là một nhân ảnh hư ảo, vì tu vi của người đó cường đại, có thể dùng sức mạnh của mình làm biến dạng không gian quanh mình để người khác không nhìn rõ được.
Nhưng Vạn Âm Tiên Hậu thì lại có thể nhìn rõ hình dáng người kia, đó là một nữ tử thanh tân thoát tục mặc đạo bào màu xanh, vô cùng xinh đẹp, hơn nữa còn khá trẻ.
Tuổi còn trẻ mà tu vi cao thâm khó dò.
- Linh Hư Tôn Giả.
Ninh Tiểu Xuyên kinh ngạc vô cùng.
Vạn Âm Tiên Hậu lần đầu tiên nhìn thấy Linh Hư Tôn Giả, nghe thấy Ninh Tiểu Xuyên gọi tên vậy mới biết. Mắt hơi nheo lại, cười khảy:
- Thì ra là tân nhiệm Cung chủ của Thiên Đế Học Cung. Từ lâu đã nghe danh ngươi, thiên chi kiêu nữ của Thiên Đế Học Cung, người duy nhất đánh thức được Thần Huyết trong cơ thể. Bổn Hậu đã muốn thấy diện mạo thực của ngươi, hôm nay quả thật tình cờ.
- Không tình cờ, Linh Hư tới đây tìm Tiên Hậu để luận đạo lý.
Giọng nói của Linh Hư Tôn Giả vô cùng ôn nhu, tràn đầy tiên âm, giống như một vị tiên tử giá lâm trần thế.
Trong võ đạo, tuy có ngươi gọi Nhiếp Lan Tâm và Ngọc Ngưng Sanh là tiên tử, nhưng trên người họ ít nhiều vẫn còn tục khí, còn khí chất của Linh Hư Tôn Giả mới thật sự là siêu phàm thoát tục.
Đương nhiên Vạn Âm Tiên Hậu nghe ra ẩn ý trong lời của Linh Hư Tôn Giả:
- Cung chủ có gì chỉ giáo?
Linh Hư Tôn Giả nói:

- Vấn Hoa đạo trưởng chết trong tay Tiên Hậu đúng không?
- Không sai.
Vạn Âm Tiên Hậu rất thẳng thắn nói.
Linh Hư Tôn Giả nói:
- Vấn Hoa đạo trưởng từng dạy Linh Hư, có thể xem là một nửa sư tôn của Linh Hư. Nếu ngài đã chết trong tay Tiên Hậu, lẽ nào Tiên Hậu cảm thấy việc này có thể dừng lại tại đó?
Vạn Âm Tiên Hậu hơi nhướn mày, nói:
- Thì ra ngươi tới vì một người đã chết. Ha ha, nhưng dựa vào ngươi thì e rằng chưa làm gì được bổn Hậu đâu.
Linh Hư Tôn Giả tuy là Cung chủ Thiên Đế Học Cung nhưng dù sao vẫn còn quá trẻ, trước mặt một đại lão như Vạn Âm Tiên Hậu thì vẫn chưa đủ sức.
- Dựa vào một mình Linh Hư thì đương nhiên không làm gì được Tiên Hậu, nhưng nếu cộng thêm Đạo Môn cửu tử thì sao?
Linh Hư Tôn Giả nói.
Đạo Môn cửu tử là cửu đại đệ tử của Thái Sư Vấn Hoa, cũng là chín vị nhị phẩm quốc sư trong triều, gọi chung là Cửu Công.
Bất cứ ai trong Đạo Môn cửu tử đều là tu vi từ Địa Tôn Cảnh tầng thứ bảy trở lên. Trong đó thậm chí có người còn là tầng thứ chín. Trong Đạo Môn, họ đều là những nhân vật thuộc hàng Thái Sơn Bắc Đẩu, ai cũng là tuyệt đại tông sư, đệ tử và môn nhân trải khắp thiên hạ.
Chỉ là Đạo Môn cửu tử gần như không rời khỏi hoàng thành, phần lớn thời gian đều tiềm tâm tu luyện, vì thế danh tiếng trong giới võ đạo không bằng ba đại Thiên Vương và Lục đại Đạo chủ của Ma Môn.
Thực ra sức mạnh của Đạo Môn không hề thua kém Ma Môn.
Thiên hạ hiện nay chỉ có ba người có thể điều động được tất cả Đạo Môn cửu tử - Thái Sư Vấn Hoa, Ngọc Lam Đại Đế và Linh Hư Tôn Giả.
Nếu Đạo Môn cửu tử cùng ra tay, có thể bày Cửu Cung Kiếm Trận, bọn họ đã từng dựa vào kiếm trận này mà đả thương cả Ma Đế.
Khi Linh Hư Tôn Giả tới đây thì Đạo Môn cửu tử đã đi đối phó với bản tôn của Vạn Âm Tiên Hậu.
- Thái Sư Vấn Hoa đã chết, Đạo Môn cửu tử giờ cũng không còn Đạo Môn, thiên hạ độc tôn Thiên Âm Tông.
Phía sau Vạn Âm Tiên Hậu hiện lên một đạo Võ Hồn Pháp Thân cao hơn chục mét, tay vung lên, nước hồ lập tức dâng lên, nước tụ lại thành cây cổ cầm dài hơn ba trăm mét.
Đây chính là dùng nước hồ ngưng tụ thành đàn, thân đàn, dây đàn, đều làm bằng nước.
Vì dòng nước lưu động nên tiếng đàn tấu lên cũng trở nên nhiều biến ảo hơn.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.