Ma Thần Trời Sinh

Chương 415: Đại chiến tiên hậu




Ninh Tiểu Xuyên đuổi theo dấu vết Ngân Trì phu nhân để lại, càng ngày càng xa Hoàng thành, vào một khu rừng núi hoang vu, đâu đâu cũng là những ngọn cây cổ thụ cao chọc trời, những vách núi dựng đứng. Huyền thú cấp thấp thấy Ninh Tiểu Xuyên là tháo chạy như gặp phải khắc tinh vậy.
Với tu vi Võ Tôn, nếu di chuyển với tốc độ nhanh nhất có thể thì trong một giờ có thể đạt tới nghìn dặm.
Trên đường có thể thấy được dấu vết ẩu đả, còn cả máu của Ngân Trì phu nhân.
Ngân Trì phu nhân vốn đã bị trọng thương, giao đấu với dị chủng Bạch Lân Sư gần như không có khả năng chiến thắng.
Ninh Tiểu Xuyên càng ngày càng lo, vội vàng đẩy nhanh tốc độ, tới khi đuổi theo được ba trăm dặm thì phát hiện một cỗ thi thể.
Thi thể của dị chủng Bạch Lân Sư.
Trên người nó không có bất cứ vết thương nào, nhưng tim đã vỡ thành hai nửa, xương cốt thì nát vụn.
Vạn Thú Hoàng sai dị chủng Bạch Lân Sư truy sát Ngân Trì phu nhân, với trạng thái hiện nay của Ngân Trì phu nhân chắc chắn không thể giết nổi Bạch Lân Sư.
Vậy rốt cuộc ai đã giết nó?
- Chiến đấu lực của dị chủng Bạch Lân Sư có thể sánh ngang với Địa Tôn Cảnh tầng thứ hai, ai có thể trong chớp mắt khiến xương cốt toàn thân nó biến thành vụn?
Ninh Tiểu Xuyên tiếp tục đuổi theo về phía trước, lại thêm năm trăm dặm nữa thì tới bên một cái hồ lớn.
- Ninh Tiểu Xuyên, cuối cùng ngươi cũng tới.
Vạn Âm Tiên Hậu đứng bên hồ, thân thể toả ra hàng vạn tia sáng, đôi mắt phượng phát ra tia sáng trắng, ánh mắt sắc bén đến mức khiến người khác không dám nhìn vào mắt nàng.
Bộ y phục đỏ của nàng giống như ngọn lửa đang cháy, vô cùng chói mắt, cũng giống như tâm trạng nàng lúc này, vô cùng phẫn nộ.
Ninh Tiểu Xuyên cảm giác không khí xung quanh như đông cứng lại, muốn động đậy ngón tay cũng khó, trên đỉnh đầu lại như cả một ngọn núi đè xuống.
Đây không phải bản tôn của Vạn Âm Tiên Hậu, chỉ là một đạo tâm thần ý thức thể mà nàng tách ra, cũng giống như kiếm ý thể của Kiếm Thánh, đều chỉ là một đạo ý niệm của bản tôn.
Tu vi đạt tới cấp bậc của Vạn Âm Tiên Hậu, dù chỉ là một đạo ý thức thể thì chiến đấu lực vẫn rất khủng khiếp.
Gia gia của Ngọc Ngưng Sênh, Ám Thiên Vương đời trước, chính là bị kiếm ý thể của Kiếm Thánh giết chết. Ý thức thể của Vạn Âm Tiên Hậu tuyệt đối không thua kém kiếm ý thể của Kiếm Thánh, chiến đấu lực khủng bố đến mức nào không cần nghĩ cũng biết.
Ninh Tiểu Xuyên nghĩ ra vô số biện pháp nhưng đều bị hắn phủ nhận. Trước sức mạnh cường đại của Vạn Âm Tiên Hậu, bất cứ âm mưu nào cũng vô ích.

- Tiên Hậu, ngươi hãy nghe ta giải thích, việc này không liên quan đến nàng ấy, đừng kéo nàng ấy vào.
Ninh Tiểu Xuyên biết chắc chắn Ngân Trì phu nhân đã rơi vào tay Vạn Âm Tiên Hậu.
- Giờ ngươi đã biết không liên quan đến nàng ta rồi? Vừa rồi khi các ngươi liên thủ lừa bổn Hậu, có phải coi bổn Hậu là kẻ ngốc?
Vạn Âm Tiên Hậu cười lạnh băng.
Giọng nàng ta tuy rất nhẹ nhàng nhưng Ninh Tiểu Xuyên lại nghe vô cùng chói tai.
Ninh Tiểu Xuyên nói:
- Tất cả trách nhiệm là của ta, Tiên Hậu muốn truy cứu trách nhiệm thì tìm ta là được. Với tu vi của nàng ấy không xứng để Tiên Hậu ra tay.
- Coi như ngươi vẫn là một nam nhân, chỉ dựa vào điểm này bổn Hậu có thể cho ngươi một cơ hội.
Vạn Âm Tiên Hậu nói.
Nếu Ninh Tiểu Xuyên quay người bỏ chạy, hoặc quỳ xuống cầu xin Vạn Âm Tiên Hậu tha cho hắn thì nàng ta căn bản sẽ không nói nhiều với hắn như vậy mà một chưởng đánh chết hắn rồi. Nhưng Ninh Tiểu Xuyên không cầu xin cho mình mà nhận hết trách nhiệm về mình, chủ động cầu xin cho Ngân Trì phu nhân. Điểm này khiến Vạn Âm Tiên Hậu cũng phải nhìn hắn bằng con mắt khác.
Dù thế nào Vạn Âm Tiên Hậu cũng là một nữ nhân, vẫn khá hài lòng với hành động đó của Ninh Tiểu Xuyên, ít nhất không phải loại tồi tệ khiến nàng buồn nôn, vì thế mới không lấy mạng hắn ngay.
Nhiếp Lan Tâm và Ngân Trì phu nhân bước ra từ trong lớp sương trên mặt hồ, họ bước đi trên sóng, vóc dáng đều mỹ lệ tuyệt trần, giống như Lăng Ba tiên tử vậy.
Nhiếp Lan Tâm mặt che mạng, bạch y thánh khiết, tay cầm một thanh cổ ngọc kiếm lóng lánh, mũi kiếm đang chĩa vào cổ Ngân Trì phu nhân, chỉ cần Ninh Tiểu Xuyên manh động là mũi kiếm sẽ lấy đầu Ngân Trì phu nhân.
Vạn Âm Tiên Hậu nhìn Ninh Tiểu Xuyên:
- Nếu ngươi đánh bại được ý thức thể của bổn Hậu thì ta có thể suy nghĩ việc tha cho nàng ta. Đương nhiên, nếu ngươi không thắng được thì chắc chắn sẽ chết trong tay bổn Hậu.
Ninh Tiểu Xuyên hít sâu một hơi:
- Đã vậy ta xin được lĩnh giáo Thần Thông của Tiên Hậu.
- Ninh Tiểu Xuyên, cuối cùng lão phu cũng đuổi được ngươi. Ngươi chạy đi, để xem chạy được đến đâu?

Vạn Thú Hoàng cười lớn, thu cánh lại, đáp từ trên trời xuống.
Vừa chạm chân xuống đất thì hắn lập tức cảm thấy không ổn, mắt nhìn chăm chăm Vạn Âm Tiên Hậu, quan sát một lúc, miệng run rẩy:
- Ngươi…ngươi là Vạn Âm Tiên Hậu…
Dù sao Vạn Thú Hoàng cũng là nhân vật của đời trước, vì thế có thể nhìn một cái là nhận ra ngay Vạn Âm Tiên Hậu.
Từ 40 năm trước Vạn Thú Hoàng đã từng chiến với Vạn Âm Tiên Hậu một lần, nhưng đáng tiếc là đã thảm bại, nhờ có Vong Linh thành chủ cứu mới giữ được một mạng.
Đến nay 40 đã qua, tu vi của Vạn Âm Tiên Hậu đã tăng lên không chỉ bốn mươi lần, nhân vật như Vạn Thú Hoàng thì nàng ta chỉ coi như sâu kiến, dùng một ngón tay cũng có thể di chết.
Vạn Âm Tiên Hậu rất không vui, nói:
- Nếu đã biết bổn Hậu ở đây còn không mau cút!
- Nhưng… Ninh Tiểu Xuyên là đại địch của Hắc Ám Đế Thành…
Vạn Thú Hoàng nói. Truyện Hot
Vạn Âm Tiên Hậu đánh ra một chưởng, Vạn Thú Hoàng lập tức bay ra ngoài, đụng gãy cả một dãy cây đại thụ, ngay cả Long Lân Nhuyễn Giáp trên người cũng rách tả tơi, không ngừng hộc máu tươi.
Vạn Thú Hoàng vô cùng sợ hãi, sao tu vi của Vạn Âm Tiên Hậu lại mạnh đến mức này?
Hắn quay người vừa bò vừa chạy, chỉ sợ chậm chân là sẽ bị Vạn Âm Tiên Hậu giết chết.
Vạn Âm Tiên Hậu có thể không thèm giết hắn, nhưng Ninh Tiểu Xuyên thì không thể tha cho hắn.
Vút!
Ninh Tiểu Xuyên đuổi theo, một đạo kiếm khí chém xuống đỉnh đầu Vạn Thú Hoàng.
Vạn Thú Hoàng rất sợ Vạn Âm Tiên Hậu, căn bản không có tâm trạng mà giao đấu với Ninh Tiểu Xuyên, dịch chuyển sang phải mười trượng, tránh đi kiếm khí, miệng quát:

- Ninh Tiểu Xuyên, ân oán giữa chúng ta hôm khác tính, hôm nay lão phu có việc gấp, không muốn giao đấu với tiểu bối ngươi.
- Chạy đi đâu? Chẳng phải chỉ là một Vạn Âm Tiên Hậu thôi sao, không ngờ lại doạ ngươi thành thế này.
Ninh Tiểu Xuyên lấy thanh đồng cổ đăng ra, sức mạnh tầng thứ ba bạo phát, biến thành một con hoả nha ba chân xông về phía Vạn Thú Hoàng, thiêu cháy rụi tóc hắn.
- Ninh Tiểu Xuyên, mẹ kiếp, ngươi tưởng lão phu sợ ngươi à? Lão phu liều với ngươi!
Vạn Thú Hoàng chưa bao giờ bị sỉ nhục như vậy, bị một tiểu bối đuổi đánh, hắn nhịn đủ rồi.
Dù có Vạn Âm Tiên Hậu ở đây thì hắn cũng phải xé xác Ninh Tiểu Xuyên.
Rầm!
Nhưng hắn vừa chuẩn bị thi triển Thần Thông đối phó Ninh Tiểu Xuyên thì lại bị Vạn Âm Tiên Hậu đánh một chưởng, đập vào vách núi toác máu đầu.
- Bảo ngươi cút, ngươi còn không cút, muốn chết sao?
Vạn Âm Tiên Hậu lạnh băng băng nói.
- Không dám, không dám, ta cút ngay…
Vạn Thú Hoàng bị đánh rất thảm, nhưng khổ mà không nói thành lời, liền bò dậy chạy đi.
Vạn Thú Hoàng biết chắc chắn Ninh Tiểu Xuyên không tha cho mình, nên lập tức thi triển Thần Thông hoá thú, thân thể biến thành một con cự thú, giang đôi cánh hơn năm mươi mét bay đi.
Tốc độ của hắn thực sự quá nhanh, Ninh Tiểu Xuyên không thể đuổi kịp.
Vạn Thú Hoàng dù gì cũng là Địa Tôn Cảnh tầng thứ tám, nếu không phải có Vạn Âm Tiên Hậu phía sau thì Ninh Tiểu Xuyên căn bản không thể đả thương hắn.
Nhân lúc Vạn Âm Tiên Hậu vẫn đang chú ý tới Vạn Thú Hoàng, Ninh Tiểu Xuyên liền ném thanh đồng cổ đăng ra lơ lửng trên 200 mét, ánh sáng chiếu xuống dày đặc, cấm cố cả vùng không gian, hình thành một khu vực quang ảnh.
Vạn Thú Hoàng cũng bị đánh cho thảm như vậy, giao đấu với nhân vật như Vạn Âm Tiên Hậu, Ninh Tiểu Xuyên phải có quyền khống chế không gian thì mới có chút cơ hội chiến thắng.
Hắn phải nhân lúc đối phương không chú ý, tiên hạ thủ vi cường.
- Huyền Thú cửu phẩm, đây là cổ bảo trong Thiên Đế Thần Cung đúng không.
Vạn Âm Tiên Hậu cười lạnh, tay điểm lên không trung, từ đầu ngón tay là trung tâm hình thành nên một vòng xoáy huyền khí, nghiền nát không gian mà thanh đồng cổ đăng tạo thành.
Thanh đồng cổ đăng bị hút về phía tay nàng ta.

Sao có thể như vậy?
Ninh Tiểu Xuyên tuy biết Vạn Âm Tiên Hậu mạnh đến mức mình không thể chiến thắng, nhưng thanh đồng cổ đăng là Huyền Thú cửu phẩm, sao có thể dễ dàng bị hút đi như vậy?
Không được, nếu thanh đồng cổ đăng rơi vào tay nàng ta thì mình chết chắc.
Uỳnh!
Ninh Tiểu Xuyên thi triển Thất Thải Na Di, tốc độ nhanh như chớp giật, một quyền đánh thẳng về phía Vạn Âm Tiên Hậu.
Thật ra, với tu vi của Ninh Tiểu Xuyên, giao đấu cự ly gần với Vạn Âm Tiên Hậu là ngu xuẩn, chỉ cần không cẩn thận một chút thì sẽ bị Vạn Âm Tiên Hậu đánh cho nát người. Nhưng hắn không còn lựa chọn nào khác, nếu để Vạn Âm Tiên Hậu đoạt mất thanh đồng cổ đăng thì hắn cũng chỉ còn cách đợi chết.
- Muốn chết!
Vạn Âm Tiên Hậu bổ tới một chưởng, đánh ra một đại thủ ấn dài hơn hai mươi mét.
Dù chỉ là một đạo ý thức thể của Vạn Âm Tiên Hậu nhưng vẫn có sức mạnh đánh chết võ giả Địa Tôn Cảnh tầng thứ bảy. Vì thế đạo thủ ấn này của nàng ta vô cùng khủng khiếp, trên đó còn được bao quanh bởi thiểm điện.
Vút!
Một đạo kiếm quang đỏ rực bắn ra từ trong người Ninh Tiểu Xuyên, một kiếm chém đôi đại thủ ấn, nhằm thẳng trán Vạn Âm Tiên Hậu đâm tới.
Một kiếm vung ra có thể phá giải mọi Thần Thông trong thiên hạ.
Vạn Âm Tiên Hậu tuy chỉ là ý thức thể, nhưng vẫn có “sinh mệnh nguyên linh”, chỉ cần phá vỡ được sinh mệnh nguyên linh, ý thức thể tự nhiên sẽ tiêu tan.
Sinh mệnh nguyên linh ở chính giữa trán nàng ta.
Một kiếm này của Ninh Tiểu Xuyên vô cùng bất ngờ, tốc độ cực nhanh, cách năm trượng gần như chỉ nháy mắt đã tới.
Phành...
Nhưng dù vậy hắn vẫn không thể đẩ thương được Vạn Âm Tiên Hậu, mà ngược lại bị dính một chưởng vào ngực.
Ninh Tiểu Xuyên hự lên một tiếng, hai chân rạch thành hai vệt dài trên mặt đất, lưng đập vào thân cây đường kính một mét, lá rụng rào rào, cánh cây cũng phát ra tiếng răng rắc.
Tuy bị Vạn Âm Tiên Hậu đánh lui nhưng hắn cũng đã giành lại thanh đồng cổ đăng thành công.
Vạn Âm Tiên Hậu nhìn chằm chằm Ma Kiếm trong tay Ninh Tiểu Xuyên, hừ lạnh:
- Đã đoán được ngươi chính là Công Tử Xuyên, tiểu tử ngươi thật nham hiểm, triều đình và giới võ đạo có nhiều nhân vật lớn như vậy đều chết trong tay ngươi. Tất cả mọi người đều bị ngươi bịt mắt cả. Nếu không phải ngươi đối đầu với ta thì bổn Hậu cũng thật không muốn giết ngươi.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.