Ma Thần Thiên Quân

Chương 487: Một phần của tảng băng chìm




Trường sinh bí cảnh mở ra, những tu giả có thể đi vào đây đương nhiên đều có chút thực lực nhất định, bất quá khi bọn hắn nhìn thấy những Thi quái ở Táng cốt thạch lâm ngay bên ngoài Trường sinh thành thì đều vô cùng kinh hãi, thấp nhất cùng là Thần cảnh tứ trọng thiên Thi quái, mạnh nhất lại cũng có Thánh tổ bước thứ chín đỉnh cao tu vi, mà lại số lượng càng đạt đến con số làm người ta nghẹt thở, căn bản là đếm không hết!
Hiển nhiên những Thi quái này cũng không có khả năng ngăn cản được chân chính cường giả cùng với những đoàn đội mạnh mẽ, bọn hắn hầu như đều không bị Thi quái cản trở quá nhiều, đều trong thời gian ngắn đã đi được rất xa trong Táng cốt thạch lâm, từng nơi nổ ra đại chiến đều tỏa ra chấn động vô cùng mạnh mẽ, thạch lâm đổ ngã nhiều nơi, thậm chí có nơi còn bị san thành bình địa!
“Oành!”. Một chỗ kia đại địa như sụp xuống, thạch lâm đổ ngã rạp xuống, một cái thanh niên thân hình cao lớn vác trên vai một thanh trường côn kim sắc quét ngang vô địch, nơi hắn đi qua không có một cái Thi quái sống sót, phía sau hắn còn có mấy người đi cùng, bọn hắn cơ bản cũng không có xuất lực nhiều, dĩ nhiên là đều có tính toán từ trước.
“Ù...”. “Uỳnh...”. “Uỳnh...”. Lại một chỗ khác cuồng phong đan dệt, một cái vòi rồng tiếp nối thiên địa di chuyển bên trong Táng cốt thạch lâm, Thi quái không có một cái nào có thể đi vào phạm vi của vòi rồng, cơ bản đều bị đánh bật ra ngoài, nhỏ yếu một chút Thi quái liền bị xoắn giết không còn. Cái này vòi rồng tốc độ đi ra Táng cốt chi địa nhưng được xem là nhanh nhất.
“Rẹt...”. “Rẹt...”. Lại một chỗ khác Lôi vực thành hình, tử kim sắc lôi điện tỏ ra vô cùng tôn quý, Thí quái cơ bản đều là bị khắc chế triệt để, cho dù có cái nào lao đến cũng là chịu chết oan uổng, bất quá bọn chúng vẫn như không nhìn sống chết vẫn điên cuồng lao vào.
“...”. Rất nhiều chỗ xuất hiện cực cường cường giả cơ bản đều là một đường đi thẳng đánh ra bên ngoài Táng cốt thạch lâm, Thi quái cơ bản là không có khả năng ngăn cản, tiếng gầm rú cùng tiếng va chạm khắp nơi vang lên liên tục.
Thế nhưng tất cả những đó còn không gây bắt mắt bằng một chỗ hải dương Bạch diễm, bạch diễm không biết là loại nào khủng bố hỏa diễm nhưng nơi nó lan tràn đi qua cơ bản liền chỉ còn lại nham tương, thạch lâm bị nung chảy, Thi quái không một cái may mắn sống sót, gặp đến liền như dẫn lửa thiêu thân, chớp mắt bị đốt thành tro bụi không còn lưu lại chút gì.
Đứng trên Trường sinh thành rất nhiều tu giả nhìn thấy những cảnh tượng này thì đều vô cùng kinh sợ, sau đó đều muốn suy đoán rút cục là thần thánh phương nào.
“Đi thôi!”. Thiên Quân gọi ra Thái sơ chân hỏa đương nhiên cũng không có ý định đốt hủy một phần Táng cốt thạch lâm quy tắc, hắn không cần thiết chọc đến Long Vực, cũng không ngu ngốc đến mức làm cái thiện nhân giúp những kẻ khác mở đường. Sau đó hắn thu hẹp phạm vi của Thái sơ chân hỏa rồi đi đầu chạy ra Táng cốt thạch lâm, bốn người còn lại đương nhiên cũng liền chạy theo.
“...”. Bốn người nhìn đến bóng lưng của Thiên Quân lại càng tỏ ra bí ẩn huyền bí, cái sau cho bọn hắn cảm giác như thâm uyên đại hải, cơ bản là không rõ sâu cạn, phảng phất nhưng đối diện tinh không thăm thẳm, đen tối không ánh sáng.
“Yên Nhiên muội muội, cái này Vũ Thiên Quân là từ đâu đến? Đừng nói với ta hắn thật là thiên kiêu từ các ngươi Hạo Thiên Thần địa đi ra, loại này đáng sợ thiên kiêu không có khả năng không có chút nào tiếng gió...”. Ôn Như Thủy nhìn sang Thủy Yên Nhiên thấp giọng nói.
“Hắn... Ta cũng không hiểu được!”. Thủy Yên Nhiên lắc đầu nói. Bản thân nàng cũng không hiểu Thiên Quân đây. “Hay là quên đi, đừng cùng hắn có cái gì va chạm liền tốt, cái này Hỏa diễm chỉ như một phần thủ đoạn của hắn mà thôi, phía sau chỉ e còn có càng đáng sợ hơn thủ đoạn!”. Nàng đương nhiên còn nhớ đến ngày đó Thiên Quân vượt Hạo Thiên tháp, hắn Vô cực chiến đạo mạnh mẽ không hợp thói thường, so với mảnh Hỏa hải này cũng không kém mảy may, mặt sau còn có một số công kích mạnh mẽ hơn nữa, sinh sinh phá hủy đại thần thông của Hạo Thiên lão tổ, thực lực đến đâu còn không biết được. Hắn muốn đồ diệt tam đại Thần địa thế lực thiên kiêu cũng không phải không có khả năng.
“Vũ đạo hữu không lẽ là loại kia đại năng?”. Thần Âm tiên tử đột nhiên nghĩ đến gì đó nói. Ánh mắt nhìn về phía Thiên Quân đầy kiêng kị.
“Hắn không phải!”. Độc Cô Kiếm lắc đầu nói. “Đừng suy đoán hắn nữa, lấy ta đối với hắn nhận biết thì đây chỉ như một phần của tảng băng chìm mà thôi, mặt khác, ta có thể khẳng định hắn không phải Hỗn độn cảnh chuyển sinh đại năng!”. Hắn đầy chắc chắn nói. Thiên Quân là ZIdba4U được Y Thần Thái thượng trưởng lão mang về, khả năng là Hỗn độn cảnh chuyển sinh vô cùng thấp, bất quá hắn lại mạnh mẽ không hợp thói thường, được Hạo Thiên Thần địa phần đông tu giả công nhận sẽ đột phá Hỗn độn cảnh ở tương lai, giá trị so với một vị Hỗn độn cảnh chuyển sinh còn hơn một số!
“...”. Ôn Như Thủy cùng Thần Âm tiên tử kinh hãi nhìn sang Thủy Yên Nhiên cùng Độc Cô Kiếm, đây là đánh giá cao cỡ nào? Lấy hai người đều là thiên kiêu đỉnh cấp đều công nhận như thế, đây chính là hạ thấp bản thân mà đề cao người khác, bọn hắn đều thừa nhận không kịp Thiên Quân, như vậy cái này Thiên Quân cường đại đến mức nào rồi?
“Vù...”. “Xuy...”. Thiên Quân duy trì Hỏa hải quanh phạm vị năm trượng, không có bất kỳ cái nào Thi quái có thể tiền vào phạm vi này mà sống sót, bọn hắn tốc độ cũng tăng lên nhanh chóng, khoảng hơn một khắc sau thì đã đi ra Táng cốt thạch lâm, dĩ nhiên là đánh ra một đường dài nham tương nhìn dọa người vô cùng.
“Hử?”. Thiên Quân đi đầu bước ra Táng cốt thạch lâm nhưng hắn cũng không có thư giãn chút nào, hắn vừa đặt chân vào hoang lâm cổ mộc thì mấy đạo phong nhận đã đánh về phía hắn, uy lực vô cùng mạnh mẽ, dĩ nhiên là khiến không gian cũng bị dao động kịch liệt.
“Vù!”. “Rầm!”. “Ồng...”. Thiên Quân một chút phản ứng chậm cũng không có, tay trái nâng lên vỗ xuống, nhất thời một đánh ra một chưởng, mấy phong nhận bị hắn một chưởng này tiện tay bị Thiên Quân đánh tán, hắn mới nhìn đền phía trước, ở đó đã đứng sẵn một đám mười mấy người, thực lực đều từ Thánh tổ bước thứ bảy trở lên, vô cùng bất phàm.
“Ồ? Thực lực không tồi, không trách lại có thể nhanh như vậy đi ra Táng cốt thạch lâm!”. Kẻ đứng đầu là một cái bạch y thanh niên, hắn cũng chính là kẻ xuất thủ đánh về phía Thiên Quân, thấy Thiên Quâ có thể đơn giản như vậy giải quyết được phong nhận của bản thân mình thì có chút kinh ngạc nói.
“Thiêu kiêu bạc đệ nhị, Phong Lôi!”. Thiên Quân nghiêng mắt đánh giá thì đằng sau vang lên tiếng nói thanh thúy của Ôn Như Thủy, giọng nói đương nhiên không dấu được ngưng trọng. Thiêu kiêu có thể leo lên được Thiên kiêu bảng đều có thực lực vô cùng mạnh mẽ, mà xếp càng ở phía trước thì càng cho thấy bản thân hắn cường hoành đến mức nào.
Thiêu kiêu bảng đệ nhị!
“Hóa ra là Thanh thiên lâu Đại tiểu thư, tại hạ thất kính!”. Phong Lôi nhận ra Ôn Như Thủy lại đi phía sau Thiên Quân thì có chút kinh ngạc. “Ồ? Còn có Thần Âm tiên tử, Độc Cô Kiếm, Thủy Yên Nhiên hai vị Hạo Thiên Thần tử, ha ha, tổ đội cường đại như thế không trách có thể nhanh chóng đi qua Táng cốt thạch lâm!”. Hắn cười cười nói. “Còn có vị đạo hữu này, có thể đơn giản ngăn chặn Phong nhận của ta, xem ra cũng là cực kỳ cường đại!”. Hắn nhìn về phía Thiên Quân ánh mắt lấp lánh nói, tuy là khen những vẫn không chút nào che dấu được sự ưu việt, dĩ nhiên, hắn có cái này tự ngạo tiền vốn.
“Phong Lôi công tử nói đùa, Thiên kiêu bảng đệ tứ, Huyền Minh, Thiên kiêu bảng đệ lục, Trường Xuân Tử, ha ha, các vị đây mới là đội hình khủng bố, bất quá lại hướng chúng ta xuất thủ là có ý gì?”. Thủy Yên Nhiên nhưng không có ý cười, mặt lạnh xuống âm u nói. Tự nhiên bị đánh lén, Thiên Quân nếu phản ứng có chút chậm chỉ e đã gặp đến thiệt lớn rồi. Nhóm người mình chưa chắc đã sợ đám này, huống chi còn có một cái thâm bất khả trắc Thiên Quân đứng chỗ này.
“Hừ! Ta cũng muốn nhìn ngươi có tư cách gì mà có thể đi đến trước chúng ta!”. Thiên Quân mắt híp lại nói. Đến mà không trả lễ còn không phải tác phong của hắn. “Bi thiên thủ!”.
“Vù!”. Thiên Quân tay phải vươn ra, nhất thời đánh ra chiệu thức mà hắn diễn sinh ra từ ý cảnh của “Hoa tâm cầm” khúc phổ, hắn đột nhiên xuất thủ đáp trả khiến cho đám người Ôn Như Thủy phía sau hắn cũng bất ngờ không nhỏ, cái kia nhóm người do Phong Lôi dẫn đầu cũng không ngờ đến.
“Phong Lôi thủ!”. Phong Lôi con ngươi khẽ híp lại cũng vỗ ra một cái thủ chưởng, nhất thời hai đạo thủ chưởng tại không trung va chạm.
“Ông!”. “Rầm...”. Va chạm thanh âm vang lên, khí lãng cuồn cuộn tiến về hai phía, Thiên Quân sau khi xuất thủ liền thu tay lại chắp tay sau lưng nhàn nhạt nhìn về phía Phong Lôi, cái sau thân hình nhẹ chấn, hai chân như hãm sâu vào đại địa, hai mắt lóe lên kinh sợ sau đó liền âm trầm nhìn về phía Thiên Quân, một cái giao thủ nhưng hắn hơi có chút thua thiệt.
“Hừ! Hóa ra cũng chỉ có như thế!”. Thiên Quân hừ lạnh, loại này đột nhiên nhay ra chít chít méo mó Thiên Quân vô cùng không ưa, đối phương còn muốn đến hắn liền không ngại đem xóa bỏ.
“Các hạ quả nhiên cao tay, Phong Lôi thất lễ rồi!”. Phong Lôi khuôn mặt trầm xuống nhưng cũng lập tức giãn ra, Thiên Quân đúng là khiến hắn tức giận không hề nhẹ, chỉ là hắn cũng biết lúc này còn không thích hợp đánh nhau sống chết, bên trong tranh đoạt bảo vật cùng với Trường sinh chi tử mới là lúc sinh tử chém giết, lúc này ở đây gây thù cũng không được cái gì, huống chi nhóm người Thiên Quân thực lực cũng không có cai nào yếu, năm cái Thánh tổ bước thứ chín lại hợp thành một đoàn khiến hắn đúng là kinh ngạc không thôi. Nhất là cái này lạ mặt Thiên kiêu, hắn nhìn không thấu đối phương thực lực!
“...”. Đám người Ôn Như Thủy lúc đầu còn muốn cản lại nhưng lấy các nàng nhãn lực liền có thể nhìn ra dễ dàng cục diện, Phong Lôi nhưng là tại trong tay Thiên Quân chịu thiệt, không thể không nuốt xuống. Về phần Thiên Quân nhưng lại vận dụng cái kia “Bi thiên thủ” mà thôi, hắn chân chính chiêu thức còn chưa lộ ra chút nào, nói cách khác, Thiên Quân còn bảo lưu nhiều lắm. Đánh ra mới chỉ là một phần của tảng băng chìm mà thôi, chân chính thực lực đến đâu còn khó nói.
“Đã như vậy thì chúng ta đi trước! Cáo từ!”. Thiên Quân lạnh nhạt nói, ở đây mới là Trường sinh bí cảnh của vào mà thôi, bên trong còn nhiều đặc sắc, mà lại cái này Phong Lôi cho dù cường đại nhưng cũng có giới hạn. Bất quá Thiên Quân từ hắn lại có thể thấy loại nào đó cảm giác cổ quái, giống như cổ xưa nhưng lại hơi hướng hiện tại, cổ lão nhưng đầy tươi mới, vô cùng quái dị, chỉ alf Thiên Quân cũng không quản làm gì nhiều, hắn mục tiêu không phải kẻ này mà thôi.
“Phong Lôi công tử cẩn thận nha!”. Đám người Ôn Như Thủy cũng lập tức đuổi theo, Ôn Như Thủy khi đi qua Phong Lôi thì cười duyên nói. Cái sau không biết mình nhưng đã gặp may mắn đâu.
“...”. Phong Lôi khóe miệng khẽ câu lên lạnh lùng gật đầu, chỉ là hắn cũng không có ý định nói cái gì. Ánh mắt nhìn về phía Thiên Quân đám người bóng lưng càng ngày càng lóe lên nồng đậm sát khí, Thiên Quân đám người thực lực càng mạnh thì đương nhiên có thể tìm đến bảo vật sẽ càng nhiều, như vậy thì đối thủ của bọn hắn sẽ càng nhiều.
“Phong Lôi huynh để bọn hắn đơn giản như vậy đi qua?”. Một cái Thanh niên đứng ngang hàng Phong Lôi hơi chút nhíu mày nói. Hắn chính là Thiên kiêu bảng đệ lục Trường Xuân Tử, lấy bọn hắn kiêu ngạo, làm sao có thể để Thiên Quân đám người đi được dễ dàng như thế?
“Trường huynh không cần chấp bọn hắn! Chúng ta mục đích là ở tranh đoạt bảo vật bên trong Trường sinh bí cảnh này, ở đây cũng không cần gây xung đột!”. Nói là một cái Thanh niên khác, chính là Thiên kiêu bảng đệ tứ, Huyền Minh! Kẻ này tuy hình dáng là Nhân tộc nhưng khí tức kia có thể thấy hắn cũng không phải Nhân tộc, là một cái dị tộc nào đó. “Huống chi bọn hắn tổng thể thực lực cũng không kém chúng ta nhiều, lưỡng bại câu thương chỉ để cho kẻ khác được lợi, cái gì cũng không được, có khi còn bị bỏ đá xuống giếng!”.
“Uhm! Huyền huynh nói không sai! Năm người bọn hắn cơ bản đều có thực lực leo lên Thiên kiêu bảng, chỉ là đều ẩn thế không ra, cùng bọn hắn chỗ này tranh đoạt cái gì cũng không được!”. Phong Lôi cũng gật đầu nói. “Huống chi chúng ta muốn đối phó cũng không phải bọn hắn, Chu Xuyên có lẽ cũng đã đi vào Trường sinh bí cảnh, đến lúc đó chúng ta có khả năng sẽ gặp hắn!”. Hắn con ngươi co lại lạnh lùng nói.
Chu Xuyên, Thiên Kiêu bảng đệ nhất Thiên kiêu, không rõ chủng tộc!
“...”. Đám người kia cũng đều nghiêm nghị lên, cái kia Chu Xuyên nhưng là có thực lực vô cùng mạnh mẽ, nghe nói còn từng chém qua Hư vô cảnh Thánh hiền!
Năm người Thiên Quân một đường lao nhanh đi vào Trường sinh bí cảnh chỗ sâu, bọn hắn xem như là một trong mấy đội ngũ đầu tiên, đương nhiên khả năng tìm được bảo vật sẽ càng cao, đồng nghĩa với việc có thể gặp đến hung hiểm sẽ càng nhiều, bất quá những này trước mặt cường giả chân chính lại không đáng nói, năm người đối với những này lại càng không để ý chút nào.
“Vũ huynh lúc này cần gì cùng tên kia xuất thủ, hiên tại cùng hắn nổi lên xung đột cũng không có gì tốt!”. Ôn Như Thủy đi về phía trước ngang hàng với Thiên Quân nghi vấn.
“Cái kia Phong Lôi cho ta cảm giác rất kỳ quái, kẻ này không đơn giản!”. Thiên Quân cười nhạt nói. Ôn Như Thủy nghe vậy thì có chút kinh ngạc, mấy người phía sau cũng không sai biệt lắm nhìn về phía Thiên Quân ánh mắt cổ quái, có thể leo lên đến Thiên kiêu bảng đệ nhị lại có thể đơn giản được sao?
Dĩ nhiên, đây là mấy người không hiểu ý của Thiên Quân. Cái kia Phong Lôi có thể leo lên Thiêu kiêu bảng đệ nhị cũng không phái tất thảy, chỉ e đó mới chỉ là một phần thực lực của hắn mà thôi, cũng chỉ là một phần của tảng băng chìm. Thiên Quân nhìn bọn người kia cổ quái thì cũng không có hứng thú giải thích, tiếp tục đi về phía trước.
Trường sinh bí cảnh! Thiên Quân hắn đã đến!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.