Ma Thần Thiên Quân

Chương 486: Trận chiến đầu tiên. Thu tay ah!




Thiên Quân năm người xuất hiện đều là tại một chỗ thành trì, nói đúng hơn thì tất cả tu giả tham gia vào Trường sinh bí cảnh lần này đều thông qua cổng không gian đi đến chỗ thành trì này, đây là điểm đầu của Trường sinh bí cảnh, được gọi là Trường sinh thành.
Trường sinh bí cảnh cũng không như Thiên Quân tưởng tượng sẽ là khắp nơi cổ mộc tỏa ra sinh mệnh lực lượng nồng đậm, chí ít thì chỗ Trường sinh thành này không phải. Chỗ này chỉ có một cỗ thê lương mà cổ lão khí tức, nhóm năm người bọn hắn vừa mới hiện thân cũng đều phi hành lên đỉnh tường của Trường sinh thành nhìn ra bên ngoài.
Bên ngoài Trường sinh thành hoàn cảnh vô cùng ác liệt, trải dài trước mặt là hoang cổ thạch lâm tỏa ra tiêu điều khí tức, trên đó có thể thấy không ít xương trắng của hung thu to lớn phảng phất đã chết từ lâu, có thể thấy đây như một chỗ Hung thú táng địa, bọn chúng chết đi không biết bao lâu nhưng đã không còn chút nào khí tức, thậm chí đã bắt đầu phong hóa, đi qua thạch lâm mới có thể nhìn thấy một khu vực sâm lâm rộng lớn không biết, nói cách khác Trường sinh thành là được bao vây quanh bởi thạch lâm, bên ngoài đó mới là nơi tầm bảo, đương nhiên cũng có thử thách lớn.
Hoang lâm bên trong kia như cất dấu rất nhiều Hung thú cường đại, cho dù đứng tại Trường sinh thành không nhìn thấy được những Hung thú kia thân ảnh nhưng thỉnh thoảng lại có tiếng gầm lên đầy ghê rợn, những tu giả yếu kém có chút đã run rầy khiếp sợ, đạo tâm lung lay muốn đổ.
Đương nhiên, đó cũng chỉ là những kẻ yếu kém mà thôi, đạo tâm không vững vĩnh viễn không có khả năng thành đạo, đã có không ít đoàn đội đi vào chỗ thạch lâm, bên trong lập tức truyền ra đủ loại va chạm mạnh mẽ, phảng phất như trong Thạch lâm đang có vật gì đó cản đường tu giả muốn đi qua Thạch lâm.
“Táng cốt thạch lâm!”. Ôn Như Thủy nhàn nhạt nói. “Nơi này là không biết làm sao mà thành nhưng đừng nhìn nó đơn giản như thế, trong đó thi khí tràn đầy, thi trùng cùng cốt thi cũng đầy rẫy, thậm chí còn có chút hung thú sinh sống trong Thi khí yêu thích ở lại, cẩn thận một chút!”. Nàng quay đầu lại nói, sau đó cũng không dừng lại lâu, tung thân mình lên lao ra Trường sinh thành.
“Thu được cơ duyên cũng cần thực lực, chút này xem như thử thách mà thôi!”. Thủy Yên Nhiên cười nhạt nói. Chỗ này đặc thù còn chưa đủ gây nên sợ, nàng có thực lực này!
“...”. Thần Âm tiên tử, Độc Cô Kiếm cùng Thiên Quân cũng không nói gì cũng đuổi theo. Độc Cô Kiếm cơ bản là dính lấy Thần Âm tiên tử, Thiên Quân vẫn là đi cuối. Để hai cái mỹ nhân dãn đường tuy rằng có chút không đẹp mắt nhưng ai bảo Thiên Quân hắn cũng không biết đường đây? Đi theo là được rồi.
Cổ thạch xấp đầy cao đến mấy chục trượng, có loại kiềm hãm khí tức khiến cho linh thức cũng không thể vươn được quá xa, bọn hắn năm người đều là dùng mắt thường mà xác định phương hướng.
“Rắc...”. “Rống...”. Năm người đi vào thạch lâm được khoảng ba dặm thì dưới đất đột nhiên vang lên tiếng hống, đại địa như run lên một chút, một con nhện khổng lồ đen kịt, dài đến bốn trượng đột nhiên lao ra, đầy miệng đều là thi khí phun ra như sương mù đánh về phía Thủy Yên Nhiên cùng Ôn Như Thủy đi phía trước.
“Ông...”. “Xoạt!”. Hai nữ tuy rằng đều là mỹ nhân nhưng cũng không có chút nào tỏ ra sợ hãi hay yếu nhược, Thủy Yên Nhiên một tay vung lên, nhất thời như có tí ti hơi nước sinh ra sau đó liền tụ lại thành nước bao bọc lấy cả thi khí lẫn cự chu. Ôn Như Thủy thì trên tay đột nhiên xuất hiện một thanh kiếm khẽ phất lên chém xuống, cự chu một chút phả kháng cũng không có lập tức bị bổ chết, đến cả linh hồn cũng bị chém thành đôi, chết đến không thể chết hơn.
“Từ bây giờ chúng ta sẽ gặp công kích liên miên cho tới khi đi ra Táng cốt thạch lâm, mọi người chú ý an toàn!”. Chém giết cái này cự chu không có chút nào áp lực nhưng Ôn Như Thủy vẫn nghiêm nghị nói, một cái Thánh tổ bước thứ hai nàng có thể đơn giản chém giết nhưng nếu đến rồi một đàn đâu?
“Uhm!”. Thần Âm tiên tử cùng Độc Cô Kiếm đều gật đầu, cái trước lấy ra một cây cổ cầm khẽ gãy, từng tiếng đàn như tơ vang lên kéo dài ra xung quanh như là đang do thám. Cái sau cổ kiếm đã ra khỏi vỏ, toàn thân như một cây kiếm muốn đánh xuyên cả thiên địa. Tại nơi như thế này quả nhiên nhiều người vẫn là chủ động hơn một hai người, không trách đều là kết đội đi vào, Thiên Quân âm thầm gật đầu nhưng cũng không có làm ra động thái rõ ràng, chỗ này vẫn đang trong tầm kiểm xoát của hắn.
“Xoạt...”. “U...”. Quả nhiên như Ôn Như Thủy nói, ngay sau khi cự chu chết đi thì nhưng có thứ gì đó được đánh thức, cốt thi lập tức lao đến chỗ bọn hắn, không những thế còn nghe từng tiếng vỗ cánh ù ù của côn trùng lao về phía này, số lượng có lẽ cũng là không ít.
“Tăng tốc!”. Ôn Như Thủy quát nhẹ, thân hình cấp tộc di chuyển, nàng cũng không sợ những này nhưng nếu bị cản chân thì sẽ càng có nhiều thứ không tốt lành gì đến đây, cùng bọn chúng đánh giết chỉ làm mất sức mà thôi. Chỉ cần đi ra chỗ Táng cốt thạch lâm này là được rồi.
“Gào...”. Thế nhưng quái vật lao về phía bọn hắn nhiều lắm, tuy rằng cũng không phải rất mạnh nhưng trên số lượng lại làm người giận run, tin tưởng cho dù là những đoàn đội khác cũng gặp đến hoàn cảnh tương tự. Cốt thi từng cái đều là bộ xương trắng, hốc mắt hai đóa quỷ diễm xanh lam khẽ cháy, toàn thân tỏa ra khí lạnh um tùm táp về phía năm người, càng làm da đầu người ta run lên đó là trên đó bám đầy quỷ dị thi trùng, bọn chúng vỗ cánh lao về phía năm người.
“Xuy!”. “Xoạt!”. Bất đắc dĩ đám người vừa chạy vừa xuất thủ tiêu diệt cốt thi cùng với kỳ dị côn trùng đang muốn vây lại bọn hắn.
Thủy Yên Nhiên điều khiển một đầu trường hà lam đậm dài mấy chục trượng cuốn động xung quanh, cốt thi cùng thi trùng chị cần bị cuốn lấy thì đều như bị tan chảy biến mất trong đó, quái thạch xung quanh cũng bị trường hà lau đi sụp đổ không ngừng, trường hà lại vì đó càng thêm lớn mạnh, đây dĩ nhiên là một loại dị thủy nào đó.
Ôn Như Thủy cùng Độc Cô Kiếm đều là vung kiếm như múa, vố số kiếm quang thành hình đánh về xung quanh, bất kể là cốt thi hay thi trùng đều bị kiếm quang đơn giản xoắn giết, không có một cái có thể sống sót.
“Tinh...”. “Tinh...”. Thần Âm tiên tử không có chút nào kém, nàng đàn âm vang lên, từng đợt sóng quang có thể nhìn thấy bằng mắt thường lan truyền, cốt thi hay côn trùng bị quang sóng chảy qua thì đều bị cố định lại giữ không trung sai đó ầm ầm ngã xuống, công kích linh hồn lập tức xóa đi linh hồn của bọn chúng, lập tức liền chết.
Thiên Quân nhìn đến những này thì cười cười, đây chỉ là những cấp thấp quái vật mà thôi, bọn hắn có thể đơn giản chém giết, bất quá nếu không may gặp đến cường đại quái vật thì không có đơn giản như thế, mà tại chỗ này, bọn hắn giống như cũng không có đạt được may mắn kia.
“Rống...”. “Rầm...”. Quái vật gầm thét, quái thạch run rẩy, mấy con cốt thi khí tức trùng thiên mãnh mẽ vô cùng đánh về năm người, thình lình đều có Thánh tổ bước thứ tám trở lên, một lần có đến chín con! Nếu là đơn độc chém giết thì có thể đơn giản, chỉ là những con quái vật cường đại này lại lẫn vào với cả đám quái vật nhỏ hơn, đây giống như một đợt thú triều tạo nên từ Thi quái đánh về phía bọn hắn.
“Hừ! Như vậy cũng không phải cách!”. Ôn Như Thủy hừ lạnh nói. “Thi vật thì thích gợp nhất dung hỏa công cùng Lôi đình, đành nhờ Độc Cô Thần tử rồi!”. Nàng quay lại nhìn Độc Cô Kiếm nói. Tuy rằng chém giết cũng được nhưng thời gian sẽ hao tổn một chút, để thuộc tính khắc chế vẫn hơn. Nàng biết mấy người ở đây chủ tu thuộc tính, biết đến Độc Cô Kiếm là Lôi, Kiếm song tu, lực công kích cực cường mà đối với những quái vật thi khí um tùm này lại chính là khắc tinh trí mạng, chỗ này chu công để Độc Cô Kiếm đến là thích hợp nhất, đương nhiên nàng còn không biết Thiên Quân chủ tu thuộc tính là gì.
“Kiếm lôi!”. Độc Cô Kiếm cũng không chút nào chậm trễ lập tức huy kiếm, nhất thời kiếm quang bên trong lại bắt đầu nổ vang Lôi đình vàng kim, cốt thi cùng thi trùng cơ bản đều không dám đến gần, kỳ thực không cần Ôn Như Thủy nói thì hắn cũng biết được. Tu luyện Lôi đình lực lượng như hắn tại chỗ Táng cốt thạch lâm này chính là có được ưu thế cực lớn, căn bản là vượt xa những kẻ khác.
“Đùng!”. “Đoàng...”. Độc Cô Kiếm kiếm quang mang theo Lôi đình càng lúc càng dày đặc, chín con Cốt thi cường đại kia giống như cũng có chút linh tính đều nhao nhao tránh đi kiếm quang, những quái vật nhỏ yếu hơn kia vô tình thành vật thế thân.
“Hừ! Lôi hoàng kiếm!”. Độc Cô Kiếm hừ lạnh một tiếng, lại một kiếm bổ ra, nhất thời Lôi đình thành vực hạ xuống, phương viên mấy dặm Thi quái cơ bản đều không thể một cái tránh khỏi, bị lôi đình bổ xuống, khói xanh bốc lên mùi vị ghê người.
“Đi thôi!”. Độc Cô Kiếm một bên duy trì Lội kiếm vực một bên đi chuyển, Thi quái cường đại cơ bản đều không có ý định lao vào, thế nhưng chúng lại không ngừng gào thét để những Thi quái cấp thấp đi vào, càng ngày càng nhiều thi quái lao vào, tuy rằng đều bị Lôi kiếm vực giết chết nhưng cũng có tác dụng ngăn cản không ít, càng cường đại Thi quái thì khả năng kháng lại lôi kiếm vực càng mạnh, bọn chúng lại có thể công kích đến gần chỗ mấy người, đương nhiên, lập tức bị tam nữ diệt sát.
“Như vậy chúng ta rất nhanh sẽ đi ra cái này Táng cốt thạch lâm, tốc độ càng nhanh thì chúng ta khả năng thu được thứ tốt càng cao...”. Ôn Như Thủy gật đầu nói. Mấy người còn lại cũng đều gật đầu đồng ý, Chỉ có Thiên Quân ánh mắt vẫn không sao tập trung, hắn đang suy nghĩ cái kia Vạn Tu La làm sao lại muốn lẫn vào Trường sinh bí cảnh, không lẽ hắn đối với Trường sinh chi tử lại có khác thường khát cầu? Tuy rằng đây đúng là vật bảo mệnh thật tốt nhưng cũng không đến mức để một cái Hỗn độn cảnh chuyển sinh đại năng như hắn mạo hiểm lẫn vào đi?
“...”. Độc Cô Kiếm đột nhiên phát uy thì tam nữ cũng không gần như không cần xuất thủ nữa, bọn hắn đều có thực lực tự mình đi qua Táng cốt thạch lâm này nhưng sẽ tạm thời bảo lưu thực lực, dù sao thì chỗ này cũng không phải chiến trường chính, hoang lâm cổ mộc bên ngoài kia mới là nơi có chứa bảo vật, ở đây chỉ như một đoạn ngăn cản một phần tu giả đi vào Trường sinh bí cảnh đoạt bảo mà thôi.
“Hừm!”. Thiên Quân nhìn thấy hoàn cảnh này vốn cũng không muốn xuất thủ, bọn hắn đại khái nửa canh giờ có thể đi qua cái này Táng cốt thạch lâm, chỉ là Thiên Quân cảm thấy cứ yên lặng đi theo như này có chút không được thuận mắt cho lắm. “Để ta đi!”. Hắn lạnh nhạt nói, nhất thời há miệng phun ra một đám trắng sữa hỏa diễm khẽ quát. “Phần thiên!”.
“Vù...”. “Xuy...”. Thái sơ chân hỏa bá đạo vô cùng như là hải dương tràn ngập lập tức như dẫn lửa đốt lên những Thi quái kia một chút cũng không dư lại, thậm chí chính là cổ thạch dưới nhiệt độ kinh khủng kia cũng đang có dấu hiệu hòa tan thành nham tương! Không những như thế, hỏa hải còn muốn mở rộng.
“...”. Hỏa hải nhiệt độ khủng khiếp lan tràn, Độc Cô Kiếm đánh ra Lôi kiếm vực cũng bị kinh sợ không nhỏ, tam nữ con ngươi co rút nhìn hỏa hải, các nàng không chút nào nhận ra loại hỏa se5JxW diễm này lai lịch, màu trắng cơ hồ đều là linh diễm, hỏa diểm cấp thấp vô cùng, còn không đều là lãnh diễm, thế nhưng các nàng vừa nhìn liền biết Thiên Quân đánh ra hỏa diễm đương nhiên không phải loại cấp thấp cũng không phải lãnh diễm hỏa diễm! Một loại cực kỳ bá đạo nhưng lại không có có chút nào danh tiếng, các nàng nhìn về Thiên Quân càng thêm tò mò.
Độc Cô Kiếm đánh ra Kiếm lôi vực đủ để bọn hắn ung dung đi qua Táng cốt thạch lâm, Thiên Quân đánh ra cái này hỏa hải nhưng lại đáng sợ hơn nhiều, nếu như Thiên Quân không đem thu hồi Hỏa hải này thì đừng nói các nàng đi qua Táng cốt chi địa mà đem chọn Táng cốt chi địa chôn vùi cũng có thể.
“Cái này có phải là người làm...”. Ôn Như Thủy hơi run rẩy khẽ nói. Nàng lần đầu tiên đi đến Trường sinh bí cảnh, đương nhiên đi vào Táng cốt chi địa cũng là lần đầu. Thế nhưng nàng tìm hiểu tư liệu cũng rất nhiều, biết được nơi này quỷ dị, nghe nói là được trận pháp tạo nên, uy năng bất tận, chỉ là nhìn đến Thiên Quân xuất thủ thì nàng đúng là có e ngại nơi này bị Thiên Quân đem hủy đi, cái này có chút... Quá phận đi! Như thế nàng lại càng thêm tò mò Thiên Quân thân phận, hắn đến từ Hạo Thiên Thần địa không giả nhưng từ cách hắn cùng Thủy Yên Nhiên cùng Độc Cô Kiếm trao đổi thì nàng cảm thấy có chút vi diệu không đúng, chỉ là không đúng chỗ nào nàng lại chưa nghĩ ra.
“Hắn rút cục là ai...”. Thần Âm tiên tử cũng khiếp sợ nhìn Thiên Quân, chưa biết hắn thực lực như nào, khủng bố át chủ bài đạt đến mức nào nhưng chỉ riêng cái này Hỏa hải đã đủ cho hắn ngạo thị cũng cấp Thiên kiêu rồi! Nàng lúc này xem như hiểu một chút Thủy Yên Nhiên nói trước đó alf có ý gì, Thiên Quân thủ đoạn chắc chắn rất đáng sợ
“Mau thu tay lại ah! Ngươi nếu tiếp tục thì sẽ khiến Táng cốt chi địa xuất hiện lỗ hổng, những kẻ đi từ Trường sinh thành đi ra sẽ không công được lợi!”. Thủy Yên Nhiên kinh hãi nhưng cũng nhanh chóng hô lên. Thiên Quân đánh ra hỏa hải đi qua cái gì cũng không còn, Thi khí cũng biến mất, cứ như này thật đúng là có khả năng đánh xuyên một đường Táng cốt thạch lâm mà không để lại chút thi khí nào, thậm chí còn khiến Táng cốt thạch lâm bị phá hủy nghiêm trọng, Long Vực tuyệt sẽ không để yên như này.
“...”. Độc Cô Kiếm kinh hãi nhưng là lắc đầu cười khổ thu lại Lôi kiếm vực, Thiên Quân xuất thủ đưa đến hiệu quả xa xa hơn Lôi kiếm vực của hắn, đã không cần duy trì Lôi kiếm vực nữa, bất quá hắn cũng như Thủy Yên Nhiên lập tức hô lên. “Mau thu tay ah!”.
Tác giả: Đế Thanh

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.