Ma Thần Thiên Quân

Chương 136: Vì Nhân tộc?




Ở một nơi xa xôi cách xa Ma hải, đây cũng là một trong tứ hải, Minh hải!
Minh hải hoàn cảnh khốc liệt không thích hợp cho sinh vật sinh tồn, không biết Minh hải tồn tại từ bao giờ thế nhưng nó cũng được xem như là một cái sinh mệnh cấm địa! Minh hải bên trong không có hoàn cảnh, thiên tai kinh khủng nào không có, lôi điện hủy diệt khắp nơi, hỏa hải tràn lan, khói độc khắp nơi... Nơi này được xem là Hải là vì nó rộng lớn vô cùng, bên trong thậm chí còn chứa vô số các tiểu thế giới... đương nhiên nơi này cũng trở thành nơi mạo hiểm hay tu luyện của không ít cường giả, bên trong hoàn cảnh ác liệt nhưng lại có không ít các loại tài liệu quý hiếm, ở đây điều kiện tu luyện thích hợp cho nhiều luyện thể hay khổ tu giả...
Minh hải bên trong cách một khoảng thời gian sẽ có một lần biến động kịch liệt, thời gian này sẽ có rất ít người bên trong vì mỗi lần biến động đều kèm theo không ít nguy hiểm không biết ah. Hôm nay góc phía tây của Minh hải cũng xảy ra biến động lớn, chỉ là không phải do Minh hải vốn có biến động, chỗ này có Đại năng giao chiến!
“Hừ! Các ngươi đừng hòng thoát khốn!“. Một tiếng hừ lạnh vang lên. Dường như Minh hải có bao nhiêu biến động cũng không ảnh hưởng đến hắn, giọng nói vẫn cứng cáp hữu lực vô cùng.
“Ha ha! Trước đây bọn ta lựa chọn Minh hải làm nơi phong ấn là chuẩn bị cho ngày sau đi ra dễ dàng, ngươi có thể cản được bao lâu?“. Lại một tiếng cười khác vang lên. “Phong ấn sớm muộn cũng tự động phá vỡ mà thôi“.
“Chỉ sợ để ngươi phải thất vọng rồi!“. Tiếng nói trước lại vang lên. “Ta tự mình trấn thủ Minh hải làm sao có thể để các ngươi dễ dàng thoát khốn!“. Sau đó Minh hải vang lên một loạt cổ ngữ tối nghĩa khó hiểu, Minh hải các loại thiên tai gần đó biến đổi lại càng thêm kịch liệt.
“Ngươi... Ngươi làm sao có thể xúc động Minh hải pháp tắc...“. Tiếng nói sau lại vang lên, chỉ là hắn giọng nói kèm theo kinh sợ không thể tin tưởng. “Ngươi cùng Minh đế có quan hệ gì?“. Hắn hô ra một cái tên kinh khủng nói.
Minh tộc chi chủ, Thái cổ cự đầu về thực lực kém Thần Ma hai tộc tộc trưởng thế nhưng nếu cùng Minh hải kết hợp hắn thậm chí có thể đánh bại Thần Ma hai tộc tộc trưởng bên trong một người, không ai biết vì sao hắn có thể câu thông Minh hải, có thể câu thông Minh hải trước nay cũng chỉ có mình hắn mà thôi.
“Hừ! Tiếp tục chịu phong ấn đi!“. Giọng nói trước không giải thích hừ lạnh nói.
“Ngươi cũng không thể mãi phong ấn tộc ta! Sẽ có một ngày bọn ta sẽ đi ra mà thôi“. Giọng nói sau lạnh lùng nói. “Ngươi là Nhân tộc? Không phải là hậu nhân của Minh đế, như vậy là ngươi cùng hắn tranh đoạt khống chế Minh hải, sớm muộn hắn cũng giết ngươi thôi, ha ha ha“.
“Hắn có thể tỉnh lại rồi nói!“. Giọng nói trước hừ lạnh nói. “Trấn!“. Hắn tay bấm mấy cái ấn quyết rồi hô lớn, Minh hải gần đó lập tức sôi trào lên hơn nửa canh giờ mới dừng lại.
“Làm sao cảm giác ngày càng bất an, đã có hai nơi muốn phá ấn mà ra..“. Một giọng nói lạnh nhạt nhưng không dấu vẻ ngưng trọng vang lên luẩn quẩn quanh một vùng này. “Minh đế sao? Thái cổ cự đầu...“. Giọng nói lại lẩm bẩm. “Không biết gia tộc có phái thêm cường giả xuất thế không ah“. Hắn thở dài không nói.
Sau đó Minh hải lại như bình thường, các loại thiên tai lại tiếp tục thể hiện ra uy thế của mình, nơi này hư không yếu đến sợ, luôn luôn như một tờ giấy mỏng tuỳ thời bị xé rách! Minh hải vẫn luôn đáng sợ vô cùng!
Vũ Thiên Quân toả ra Ma khí che lại bọn hắn ba người đã qua một canh giờ có hơn rồi, đại năng đến đây cũng có càng nhiều, đương nhiên tôm tép cũng có không ít, cái kia chuẩn trưởng lão Đan hội Đường Thanh Vân cũng đến đây, chỉ là hắn còn chưa có tư cách đứng ở chỗ bọn người Thánh tổ đại năng, đang cùng mấy cái Thánh thần nói chuyện gì đó, thi thoảng nhìn về phía Võ Thần học viện ánh mắt dò xét, hắn đang tìm tên kia chém cháu hắn một cánh tay ah.
“Đường trưởng lão! Hình như tên kia không tại!“. Một cái Thần chủ đứng phía sau hắn nhỏ giọng nói. Đường Thanh Vân tu vi cũng có Thần tôn đỉnh phong, thêm vào hắn Chuẩn trưởng lão đan hội, sắp đặt chân Thần tôn cấp đan sư, Thánh thần cường giả cũng phải kiêng kị hắn mấy phần.
“Hừm! Không vội! Ta muốn xem là cái nào gia tộc giáo dưỡng ra nghịch đồ! Lát nữa bắt lấy con kia tiểu thú, có lẽ cũng không phải phàm vật!“. Đường Thanh Vân là một cái lão giả nhìn như sáu mươi trên dưới, một thân áo xám, râu tóc bạc trắng gọn gàng, xem như tiên phong đạo cốt, hắn liếc nhìn Tiểu Vân đang đứng trên vai Sát Ám Thiên lạnh nhạt nói. Chỗ kia có mấy cái đại năng hắn đắc tội không nổi, để đợi một lát lại nói ah, mấy cái tiểu bối còn chưa có khả năng chạy thoát khỏi bàn tay hắn được.
“Tốt! Tại hạ sẽ bố trí nhân thủ để ý“. Vị kia Thần chút con ngươi loé lên rồi lùi lại rời đi.
“Hừ! Dám chém cháu ta một cánh tay, xem ngươi trốn chỗ nào...“. Đường Thanh Vân hừ lạnh nói. Bất lấy con kia tiểu thú tiểu tửkia chắc sẽ hiện thân đi, dù sao thì Tiểu Vân cung không phải một cái tầm thường yêu thú đây.
“...“. Hư không rách ra một cái lỗ hổng, có người vận dụng thủ đoạn đem nhiều người đến chỗ này ah, hành lang hua không không phải muốn dựng lên là được, nó yêu cầu tu bị kẻ thi triển phải cực cao ah.
“...“. Hơn mười người đi ra khỏi hư không hành lang, đi đầu là một cái lão giả tiên phong đạo cốt, hắn toả ra khí thế rất nhạt nhưng không ai dám xem nhẹ, người này sắp đạt đến một loại siêu thoát mùi vị rồi, rất cường đại. Hắn không phải ai khác mà chính là một trong thập Thánh, Thái Thương gia Đại Thánh, Thương Thánh!
Ngay khi vừa hiện thân hắn cũng không chào hỏi bất kỳ kẻ nào mà đi thẳng đến chỗ Thái Thương Vân Thần, lấy hắn tu vi cùng danh tiếng ở đây còn chưa có kẻ nào hắn cần xem trọng ah, huống chi chỗ kia còn có một cái trưởng bối của hắn.
“Thất thúc! Thật là người!“. Thương thánh khuôn mặt lạnh nhạt có chút run run nói.
“Huh! Đạo Thương! Trước đây tiểu tử đi theo ta đã cường đại không kém ta bao nhiêu rồi!“. Thái Thương Vân Thần nhàn nhạt nói, rất lâu trước đây khi hắn còn chưa đột phá Thánh cảnh thì luôn có một cái tiểu tử đóng vai trò là thư đồng đi bên cạnh hắn, thiên tài đệ nhất Thái Thương gia khi đó!
“Thất thúc! Ta tìm ngươi cũng hơn mười vạn năm...“. Thương Thánh thở dài nói. “Hử? Ngươi bị thương?“. Hắn con ngươi đột nhiên co rụt lại nói, tu vi Thái Thương Vân Thần thậm chí còn cao hơn hắn, kẻ nào lại có khả năng đó? Hư vô cảnh đại năng hay... mấy tên kia? Hắn khuôn mặt lại bắt đầu âm trầm xuống.
“Huh! Chuyện dài lắm! Không thích hợp kể chỗ này, sau đó lại nói đi!“. Thái Thương Vân Thần nhàn nhạt nói. “Ta muốn biết chuyện Vũ gia điều tra đến đâu rồi?“. Hắn liếc về phía sau Thương thánh đám người, có một người tu vi Thánh tổ bước thứ tám cực hạn, tái tiến một bước đó chính là Thánh tổ cảnh đỉnh phong rồi ah.
“Kinh Vân! Đến đây đi“. Thương Thánh quay lại phía sau nói với người có tu vi Thánh tổ bước thứ tám cực hạn, quả thật chuyện lần này hắn cũng không có cách giải quyết rồi, Thái Thương Kinh Vân làm đương đại Thái Thương gia gia chủ, việc mở rộng Thái Thương gia là bình thường mà thôi, chỉ là lần này bọn hắn chọc phải một cái không bình thường gia tộc!
“Kinh Vân ra mắt Thất thái gia!“. Thái Thương Kinh Vân mặt không biểu tình nói. Hắn dù sao cũng là Thái Thương gia chi chủ, bao nhiêu năm nắm quyền để hắn dưỡng thành tính cách có chút lãnh ngạo. Mặt khác Thái Thương Vân Thần biến mất quá lâu rồi, chưa chắc đã làm hậu nhân Thái thương gia kinh sợ bằng Thương Tuyệt hai Thánh.
“Huh! Kiêu ngạo với cả ta?“. Thái Thương Vân Thần nhíu này nói.
“Cũng không phải ta kiêu ngạo, làm nhất gia chi chủ nếu ta không luôn thể hiện lập trường cứng rắn thì làm sao có thể kinh sợ thế nhân?“. Thái Thương Kinh Vân không kiêu ngạo cũng không xiểm nịnh nói.
“Ngươi!...“. Thương Thánh nghe vậy thì có chút nhíu mày đang định nói thì bị Thái Thương Vân Thần cản lại.
“Huh! Nói không sai! Thế nhưng trước mặt ta ngươi không nén như thế...“. Thái Thương Vân Thần nhàn nhạt nói rồi thả ra khí thế, lập tức không gian như đông đặc lại, cho dù là Thương Tuyệt hai Thánh cùng Ma Thánh cũng kinh hãi vô cùng, đời trước đại năng quả nhiên vẫn so với bọn hắn cao hơn nửa bước ah, cho dù tu vi như nhau nhưng đánh nhau bọn hắn thua nhiều thắng ít!
“Thất thái gia! Ta lúc này là Thái Thương gia gia chủ...“. Thái Thương Kinh Vân mồ hôi lạnh chảy ra cắn răng nói.
“Ah! Ngươi còn biết mình là Thái Thương gia chi chủ? Tổ huấn ngươi đã quên còn đam nói mình là Thái Thương gia chi chủ?“. Thái Thương Vân Thần tức giận cười nhạt nói. “Dĩ hạ phạm thượng đệ tam tổ huấn ngươi vi phạm! Đệ nhất tổ huấn ngươi cũng vi phạm?“. Hắn giọng bắt đầu chuyển lạnh nói. Thái Thương gia siêu nhiên tính chất càng lúc càng biến mất, có lẽ trước đây để cho gia tộc hiện thế là sai lầm ah? Hắn có chút chán nản thầm nghĩ.
“Mỗi một thời đại mỗi khác! Chúng ta mãi tự thân giữ mình phát triển đã không thích hợp hoàn cảnh hôm nay! Huống chi chúng ta Thái Thương gia tại sao phải mãi chỉ là thủ hộ? Thế nhân ai biết đến việc Thái Thương gia làm?“. Thái Thương Kinh Vân có chút không phục cắn răng nói. Thái Thương gia bao lâu nay chỉ được biết đến là Thập nhị thế lực Nhân tộc mà thôi, bọn hắn trong tối cũng làm không ít việc chỉ để giúp Nhân tộc cường thịnh thêm, chỉ là thế nhân không mấy người biết thôi. Con người chính là như vậy, khi đã không giữ được tâm cảnh siêu nhiên, bọn hắn đều sẽ tự tư tự lợi, chỉ luôn tìm cách thỏa mãn dục vọng của bản thân thôi.
“Ah...“. Thái Thương Vân Thần đương nhiên nghĩ đến được. “Có lẽ năm đó gia gia bọn người quyết định để cho gia tộc hiện thế đã là một quyết định sai lầm rồi!“. Hắn ngửa mặt nhìn hư không thở dài nói. “Vậy chuyện Vũ gia?“. Hắn như già đi không ít nói.
“Hừ! Vũ gia bọn hắn nhảy nhót không được bao lâu! Chỉ cần các ngươi đột phá Hư vô cảnh thì sẽ không cần sợ bọn hắn!“. Thái Thương Kinh Vân nghe như vậy ánh mắt loé lên sau đó hừ lạnh nói. “Huống chi bọn hắn cấu kết Ma tộc thì đáng chết muôn lần rồi..“. Hắn không chút kiêng kị Ma Thánh bên cạnh nói. “Vì Nhân tộc bọn hắn cần phải hi sinh, chúng ta bao nhiêu năm vì Nhân tộc mà hi sinh không ít, bọn hắn chỉ có mấy người chết thì có là gì?“. Hắn lạnh nhạt nói tiếp.
“Ah! Ngươi muốn chết...“. Ma Thánh khí thế lập tức tỏa ra lạnh lùng nói, tuy rằng nơi này Thái Thương gia có ba vị Đại Thánh, Thái Thương Vân Thần còn là một cái dị số nhưng hắn không chút e ngại, bị khi dễ nói xấu đến trên đầu hắn còn đứng yên được thì cũng uổng công hắn là một trong Thập Thánh rồi.
“Ma Thánh! Chuyện này tốt nhất ngươi chớ vội xen vào!“. Thương Thánh đứng bên cạnh hắn cũng thả ra khí thế lạnh nhạt nói. “Hôm nay Thái Thương gia ta chuyện riêng ngươi tốt nhất không nên vọng động!” Hắn lại nói. Lời hắn nói cũng không sai, hôm này một mình Ma Thánh không có khả năng chống lại ba vị Đại Thánh của Thái Thương gia ah.
“Ha ha ha! Một tiếng vì Nhân tộc! Hai lời vì Nhân tộc! Vậy mà lại cùng Thánh tộc liên quan? Oa ha ha ha ha.... Cười chết ta rồi“. Đột nhiên một tiếng cười lớn vang lên, hắc khí tản ra, Vũ Thiên Quân ba người hiện thân, đang ôm bụng cười lớn chính là Vũ Thiên Quân, hắn giọng cười vang vọng cả một vùng tinh không Ma hải, cho dù ở rất xa mọi người cũng đều nghe thấy. Sau đó một giọng nói lạnh lùng làm cho hư không cũng muốn đọng lại, sát khí đậm lại như muốn hữu hình!
“Hay là cũng vì Nhân tộc, ta diệt tận gốc Thái Thương gia?“.
Tác giả: Đế Thanh
Nguồn:

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.