Ma Thần Thiên Quân

Chương 135: Vô đề (Không muốn nghĩ)




Vũ Thiên Quân nhíu mày nhìn trước mắt tiểu Hắc điểu đang ngửa mặt cười đắc ý không nói, xem ra tên này ở Thái cổ cũng có thù oán với không ít Thái sơ sinh linh.
“Cùng dị tượng với Đệ đệ ta thì liên quan gì đến việc ngươi chuyển sinh?“. Vũ Thiên Nhật cau mày nói. Hắc nhật Kim ô này chưa chắc đã là thứ tốt đẹp gì.
“Có! Đương nhiên có! Ta không biết có bao nhiêu Thái sơ sinh linh đi vào Luân hồi thế nhưng chắc chắn vẫn còn có kẻ không đi vào Luân hồi mà chọn cách ngủ say ẩn đi hoặc tìm cách không đi vào Luân hồi mà chuyển sinh giống như ta! Chỉ là vấn đề thời gian thôi!“. Hắc điểu bình tĩnh lại nói, dường như việc nó vượt qua Thái sơ sinh linh là vô cùng uy phong ah. Nói xong nó lại nhìn Vũ Thiên Quân ánh mắt đầy kiêng kị, nó cảm giác Vũ Thiên Quân có gì đó không đúng, chỉ là không đúng chỗ nào nó còn không biết mà thôi.
“Vẫn còn Thái sơ sinh linh không vào Luân hồi?“. Vũ Thiên Quân con ngươi co rụt nói. Vũ Thiên Nhật và Vũ Thiên Dương không biết việc này nên cũng không mấy phản ứng, thế nhưng Vũ Thiên Quân biết nó lại có ý vị khác. Dung truyền thừa tin tức, Lão ma tin tức, thậm chí Vân Thanh tin tức đều không trùng khớp, thêm con này Hắc điểu cũng là như thế, Thái cổ rút cục xảy ra bao nhiêu chuyện, hắn biết thông tin bao nhiêu là đúng sự thật? Về việc Thái sơ sinh linh không đi vào Luân hồi hắn thà rằng tin là thật chứ không dám bỏ sót.
“Huh! Long tộc thủy tổ Thương! Ta nghĩ hắn sẽ không vào Luân hồi!“. Hắc điểu có chút tự tin nói. “Ta có thể dựa vào dị tượng để chuyển sinh là vì ta đã không bị Luân hồi rằng buộc cộng thêm ta năm đó đã để dị tượng diễn sinh đến tận cùng sánh ngang Luân hồi đại biểu hủy diệt, ta để bản thể trong đó thì có thể tránh đi Thiên đạo dò xét, chỉ là làm như thế ta phải đợi có kẻ có cùng dị tượng với ta thì mới có khả năng chuyển sinh“. Nó ngừng lại một chút rồi liếc nhìn Vũ Thiên Dương nói. “Còn may là hắn ra đời sớm!“.
“Như ngươi nói thì Thương không chuyển sinh? Nếu như vậy những cái mà ngươi gọi là Thái sơ sinh linh đó sẽ cần một khoảng thời gian để lớn lên ah?“. Vũ Thiên Nhật không hiểu nói. Không đâu lại còn mất một thời gian chuyển sinh cùng lớn lên, như vậy không phải sẽ tạo cho đối thủ khi chưa kịp lớn lên sẽ tìm cách tiêu diệt sao? Như cái này Hắc nhật Kim ô chính là như vậy, nó dự định sau này sẽ đi tìm diệt sát Thái sơ sinh linh chưa kịp trưởng thành đây.
“Hắc! Bọn hắn nếu dễ bị giết như vậy thì ở Thái cổ đã bị chém giết hoàn toàn rồi?“. Hắc điểu liếc nhìn Vũ Thiên Nhật một cái cười quái dọn nói. “Thái cổ chư tộc năm đó cường thịnh là các ngươi không thể đoán đến, Hỗn độn cảnh cũng có chín vị dẫn theo hơn ngàn Hư vô cảnh cường giả cùng vô số Thánh cảnh cường giả cùng Hoang, Huỷ, Phệ, Thương và Bạo đại chiến còn bị đánh tan tác, nếu không phải Thần Ma hai tộc tộc trưởng bộc phát thì đại chiến cũng kết thúc rồi!“. Nó dừng lại một chút. “Không thể không thừa nhận Thái sơ sinh linh cường đại, bọn hắn áp chế hai cái Hỗn độn cảnh mà vẫn chiếm thế thượng phong...“.
“Ồ! Xem ra ngươi biết không ít! Theo ta biết thì Thái sơ sinh linh bại trận trốn đi ah!“. Vũ Thiên Quân có chút kinh ngạc nói. Hắc nhật Kim ô hình như cũng tham gia đại chiến ở Thái cổ rồi, có lẽ nó theo phe Thái cổ tộc nên mới đối với Thái sơ sinh linh căm thù như vậy.
“Ha! Ta đương nhiên là biết rồi! Năm đó...“. Hắc điểu dương dương tự đắc kể lại.
Nguyên lai năm đó khi Thái sơ sinh linh sau đại chiến Hồng hoang tỉnh lại đã bắt đầu chèn ép các sinh linh khác dẫn đến bất mãn, Thái cổ trủng tộc sau đó phản kháng dẫn đến đại chiến, ban đầu Thái cổ chư tộc thất bại, cho đến khi có mấy cái Hồng hoang cự thú tham chiến mới thay đổi chiến cục! Hồng hoang cự thú tham chiến đều là bá chủ khi đó, có bốn cái Hỗn độn cảnh cự thú dẫn đầu tộc đàn cùng Thái sơ sinh linh đánh nhau sống chết, Hắc nhật Kim ô khi đó một mình cùng với Thương khi đó đại chiến, cả hai đều trọng thương, chỉ là nếu nói công bằng thì năm đó nó bại!
Năm đó đại chiến không phải tất cả Thái sơ sinh linh hay Thái cổ chủng tộc tham gia, thế nhưng về sau do bị mức độ liên lụy nào đó bọn hắn liền tham gia đại chiến, không biết vì lí do gì mà Thần Ma hai tộc tộc trưởng đột nhiên thực lực đề cao một bước đuổi kịp Thái sơ sinh linh cường đại hàng đầu khi đó là Phệ, Thần tộc tộc trưởng còn đánh ngang ngửa với Phệ, Ma tộc tộc trưởng cũng đánh ngang ngửa với Huỷ, từ đó Thái cổ chư tộc cùng Hồng hoang cự thú một phe dành được ưu thế, Thái sơ sinh linh liên tục bại lui rồi biến mất.
Hắc nhật Kim ô cùng Thương lưỡng bại câu thương đều tránh đi đại chiến tiếp theo nên có nhiều chuyện sau này không biết, cảm thấy tinh không bài xích không có nó tồn tại, bản thân mang trọng thương chưa lành, nó đành chọn cách nhập vào dọn tượng chuyển sinh, chờ một ngày lại đông sơn tái khởi!
“Ta vẫn không hiểu! Việc này cũng không liên quan đến việc đa phần Thái sơ sinh linh lựa chọn vào Luân hồi ah, bọn nó vẫn có thể như những sinh vật khác trốn đi, như người chẳng hạn! Cũng không cần mất thời gian vào Luân hồi ah!“. Vũ Thiên Nhật khó hiểu nói.
“Lão nhị ngươi có điều không biết! Luân hồi lúc nay không hoàn chỉnh, Thái sơ sinh linh cũng đang bị kẹt trong đó!“. Vũ Thiên Quân nhàn nhạt nói. Hắn dường như đã thấy gì đó rồi, Thái sơ sinh linh có lẽ ...có mục đích khác!
“Hả?“. Lần này cả Hắc điểu lẫn hai người Vũ Thiên Nhật đều kinh hãi! Luân hồi không hoang chỉnh là có ý gì?
“Huh! Chuyện này ngươi cũng không biết?“. Vũ Thiên Quân nhìn hắc điểu kinh ngạc nói, nó lại cũng không biết chuyện này? “Ây! Không biết vậy quên đi! Các ngươi biết vậy thôi!“.
“Như vậy không phải nói Thái sơ sinh linh càng khó chuyển sinh sao? Bọn nó làm như vậy khác gì tự hại mình?“. Vũ Thiên Nhật bắt được điểm mấu chốt nói.
“Cũng không hẳn! Thái sơ sinh linh không biết vì sao làm như vậy nhưng bọn hắn làm chắc chắn có lý do. Mặt khác, bọn hắn thủ đoạn để lại các ngươi làm sao có thể đoán được? Nếu muốn ta nghĩ bọn hắn không cần trăm năm cũng có thể đạt đến đỉnh phong, chỉ là Luân hồi lại không hoàn chỉnh...“. Hắc điểu nói sau đó lại lâm vào suy tư.
“...“. Vũ Thiên Nhật cùng Vũ Thiên Dương nhíu mày không nói, đương nhiên bọn hắn nghe hắc điểu nói có cái hiểu cái không. Chỉ có Vũ Thiên Quân nhếch mép cười, Thái sơ sinh linh ah! Quả nhiên là cao tay!
Trước hôm nay có lẽ hắn cũng không biết, thế nhưng hôm nay hắn đột phá Thần chủ cảnh, biết đến Thái sơ sinh linh có Vô hạn phân thân! Nếu muốn quả thật bọn hắn chỉ cần trăm năm sẽ đạt lại đến đỉnh phong ra kênh lực rồi, chỉ cân lưu lại phân thân dấu chỗ nào đó là được ah. Có lẽ là vì biết việc này nên Hắc điểu mới nói như vậy.
Có lẽ đến Dung cũng không ngờ đến, hậu nhân của nó lại có kẻ có một ngày đạt được Thái sơ thân thể, biết được nhiều thứ về Thái sơ sinh linh như Vũ Thiên Quân, không biết khi nó phát hiện ra Vũ Thiên Quân sẽ có phản ứng gì đây.
“Huh! Được rồi! Chuyện này tạm dừng ở đây! Ngươi nói ngươi cùng Lão ngũ là quan hệ bạn sinh?“. Vũ Thiên Quân cắt đứt suy nghĩ của ba tên trước mặt nhìn Hắc điểu nói.
“Đúng vậy! Ngươi có thể xem như ta với hắn cùng một mạng, ta chết hắn cũng chết và ngược lại! Sau này khi ta đạt đến đỉnh phong mới có thể hoá giải cái nay quy ước“. Hắc điểu nói.
“Chuyện này ta cũng có thể xác nhận!“. Vũ Thiên Dương cũng vội nói. “Lão đại cung không có ý kiến gì!“. Hắn còn đem cả Vũ Thiên Nguyên lời nói ra.
“Hừm! Hắc nhật Kim ô ngươi ở Thái cổ danh tiếng không được tốt lắm đâu“. Vũ Thiên Quân nhàn nhạt nhìn hắc điểu nói. “Hi vọng ngươi không làm hại Lão ngũ, nếu không hậu quả ngươi không tưởng tượng nổi đâu!“.
“Hắc hắc! Có bản đế bên cạnh hắn tăng trưởng sẽ rất nhanh! Ngươi cứ yên tâm nha!“. Hắc điểu cười quái dị nói, thế nhưng trong lòng thầm nghĩ “Tiểu tử ngươi chờ bản đế khôi phục một phần sức mạnh lại tìm ngươi tính sổ“.
“Tạm tin ngươi!“. Vũ Thiên Quân nhàn nhạt nói. “Lão nhị! Ngươi chủ tu linh hồn như vậy ta truyền cho ngươi pháp quyết này!“. Hắn quay sang nói với Vũ Thiên Nhật rồi điểm một ngón tay lên trán Vũ Thiên Nhật, người sau cũng không phản ứng gì, bị động tiếp nhận thông tin mà thôi.
“...“. Sau gần nửa canh giờ Vũ Thiên Quân mới thu tay về thở ra một hơi, sử dụng tinh thần truyền tin tức tuy rằng rất tốt cho người tiếp nhận nhưng người thi triển khá hai tổn tinh thần, lấy Vũ Thiên Quân lúc này tinh thần lực cũng không mấy dễ chịu.
“Hừm! Nếu ngươi và Lão ngũ là quan hệ bạn sinh đó không phải nói các ngươi tu vi là như nhau?“. Vũ Thiên Quân đột nhiên nhớ ra một chuyện nhìn Hắc điểu nói, nếu điều này đúng thì cũng có nghĩa ngày sau Vũ Thiên Dương có thể một đường đạt đến Hỗn độn cảnh?
“Có thể nói như vậy! Bọn ta tu vi là cùng nhau tiến, chỉ là cần lực lượng cũng nhiều hơn cùng thêm cần phải chuẩn bị trước các điều kiện đột phá, hắn sẽ không có bình cảnh!“. Hắn điểu có chút thận trọng nói. Điều này cũng có nghĩa Vũ Thiên Dương có thể sẽ kéo bước tiến của nó nếu còn chưa thoả mãn các điều kiện để đột phá.
“Ồ! Không có bình cảnh sao?“. Vũ Thiên Quân cổ quái nhìn Vũ Thiên Dương, không phải nói bọn hắn là giống nhau sao? Ít nhất lúc này Vũ Thiên Quân hắn còn chưa có cái nào bình cảnh đi! “Ngươi cần lực lượng?“. Hắn cười nhạt nói, lực lượng hắn có thể giải quyết được.
“Huh! Hơi chút đặc thù! Ta cần Thiên phạt chi lực, chỉ cần đầy đủ Thiên phạt chi lực cho ta đồng hoá thì tu vi của hai đạt sẽ đột phá rất nhanh“. Hắc điểu len lén nhìn Vũ Thiên Quân nói. Trước đó Thiên kiếp của Vũ Thiên Quân cho dù lử rất xa nó cũng có thể cảm nhận được, ở trong đó Thiên phạt chi lực đậm đặc vô cùng ah, chỉ là nó cũng không dám hấp thu lực lượng đó, ít nhất lúc này nó còn chưa có khả năng trực tiếp hấp thu được.
“Ah! Thiên phạt chi lực sao? Còn dùng ánh mắt đó nhìn ta? Ngươi không hấp thu trực tiếp được sao?“. Vũ Thiên Quân vừa nhìn liền biết kinh ngạc nói. Hắc nhật Kim ô lại xem Thiên phạt chi lực làm thức ăn để lớn lên, Hồng hoang cự thú quả nhiên danh bất hư truyền!
“Đúng vậy! Ta còn chưa đạt được bản thể còn chưa có khả năng trực tiếp đối mặt chân chính Thiên phạt chi lực, ít nhất phải đến Thánh thần tu vi mới làm được!“. Hắc điểu cũng không chút dấu diếm nói. Nó tin Vũ Thiên Quân cũng không hại nó, ít nhất khi mà nó vẫn đang cùng Vũ Thiên Dương là quan hệ bạn sinh thì nó không cần lo lắng điều này.
“Huh! Dễ bàn! Hắc hắc! Lão ngũ! Ta sẽ để ngươi tu vi lại nâng cao một bước...“. Vũ Thiên Quân vỗ vai Vũ Thiên Dương nói.
“Ah...“. Vũ Thiên Dương thề hôm nay là ngày mà có nhiều thứ hắn không hiểu nhất trong đời, có chuyện hắn chỉ hiểu một chút, có chuyện hắn đúng là hoàn toàn không hiểu chút nào. Xem ra hắn cần cập nhật thông tin không ít rồi, mấy năm này tu luyện thành đầu gỗ rồi cũng nên.
“Ây... Hắc hắc! Ta không mong gì hơn!“. Hắc điểu như đạt được nguyện vọng vui mừng nói, nó chỉ mong như vậy thôi ah. Lần trước Vũ Thiên Nguyên đột phá nó quan sát đến thèm nhưng không có biện pháp, Vũ Thiên Nguyên cũng không có biện pháp, nó cũng chỉ thử hỏi Vũ Thiên Quân mà thôi, xem như một chút hi vọng.
“Ha ha! Ngươi có thể có quan hệ bạn sinh với Lão ngũ đã là vạn hạnh rồi!“. Vũ Thiên Quân tự tin cười nói.
“Hi vọng thế đi!“. Hắc điểu không mặn không nhạt nói, bây giờ nó còn chưa trở về đỉnh phong, thế nhưng sau này lại khác, nó là sinh vật sánh ngang Thái sơ sinh linh cũng không phải hư danh đây.
“...“. Vũ Thiên Nhật lúc này mở mắt ra, con ngươi loé lên kinh hỉ sau đó khiếp sợ nhìn Vũ Thiên Quân, hắn vừa rồi gần như nhận lấy hoàn chỉnh truyền thừa của Thái cổ Thần tộc ah! “Lão tứ! Đây là...“.
“Ha ha! Không cần kinh ngạc như vậy! Ta muốn sau này Vũ gia ta xưng bá tinh không, một cái Thời không thánh điển... Ha ha! pháp quyết chỉ là bước đầu thôi!“. Vũ Thiên Quân cười cười nói.
“Thời... Thời không thánh điển...“. Hắc điểu kinh dị hét lên! Làm sao Vũ Thiên Quân lại có loại kia truyền thuyết Thánh điển được? Không phải nói Thánh điển chỉ có hoàng tộc Thái cổ Thần tộc truyền thừa sao? Vũ Thiên Quân lại có nó đem ra cho Vũ Thiên Nhật ý vị thế nào? Nó tin tưởng Vũ Thiên Quân sẽ không nói khoác ah!
Tác giả: Đế Thanh
Nguồn:

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.